Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 161 - Chương 161 - Nhiên Huyết Độn Pháp

Chương 161 - Nhiên Huyết độn pháp
Chương 161 - Nhiên Huyết độn pháp

Hoa Nguyệt chỉ cảm thấy pháp lực trong cơ thể hỗn loạn, linh quang của pháp thuật, pháp khí hộ thân đột nhiên chững lại, trơ mắt nhìn kim thương xé nát thân thể mình.

Âm hồn nửa hư nửa thật chui ra từ trong cái xác kia, oán hận chất vấn, nói: “Ngươi hạ cấm chế từ bao giờ!”

“Lúc song tu!”

Huyền Trụ phất tay bắn ra một đạo kim quang, xé nát âm hồn.

“Thằng cha chẳng biết lãng mạn!”

Hắc Khô cười quái dị nói: “Một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, đáng lý ra nên luyện nhập cờ Huyền m, sau này có thể hưởng thụ bất kỳ lúc nào.”

Cờ Huyền m nhẹ nhàng đong đưa, phát ra một luồng lực hút khủng bố, âm hồn Hoa Nguyệt không còn sức phản kháng rơi vào trong lá cờ, một lát sau hóa thành hình vẽ một nữ quỷ vũ mị diễm lệ.

Trong lúc Huyền Trụ đánh chết Hoa Nguyệt, sáu người còn lại đã chạy xa, đám người kia dừng phía dưới cây cờ Huyền m.

“Sát!”

Hắc Khô khống chế chủ cờ, thúc giục trận pháp cấm chế, một hung hồn dữ tợn xuất hiện trên mặt cờ, thực lực có thể sánh bằng Trúc Cơ hậu kỳ.

Đám người Mạc Khúc nghe được mệnh lệnh, pháp lực rót vào trong cờ Huyền m, trên mặt cờ ngưng tụ ra sáu hung hồn.

Huyền Trụ đối mặt với sự vây sát của bảy hung hồn Trúc Cơ hậu kỳ, thi triển tùy tiện những loại pháp luật hệ Kim, phù triện bay ra từng chồng, linh quang hộ thân lập loè không dứt.

Chỉ trong thời gian của mấy lần hô hấp, hai hung hồn đã ầm ầm rách nát, hóa thành từng luồng khói đen biến mất, chui vào trong những lá cờ Huyền m tương ứng. Rồi một lát sau lại nhảy ra từ trong mặt cờ, khôi phục sinh khí dồi dào, dũng mãnh liều mạng xông đến.

Chu Dịch tránh trái tránh phải, tránh thoát được sự sát phạt của hung hồn trong nguy hiểm trùng trùng, một dáng vẻ như sắp hấp hối giãy giụa.

Có lẽ là bởi vì khí tức yếu ớt hoặc là do thực lực quá thấp kém, bị hung hồn tấn công vài lần là đã không thể chống đỡ được, trong vòng khống chế của trận pháp, đánh về phía Huyền Trụ.

Quan sát hồi lâu, cuối cùng thì Chu Dịch cũng tìm được điểm yếu của Huyền m trận, lập tức truyền âm nói.

“Sư huynh, đừng phí sức lực nữa! Hung hồn này cũng không phải là quỷ vật, mà là được ngưng tụ thành từ trận pháp cấm chế, pháp lực của người khống chế chủ trận không ngừng, thì chúng bất tử bất diệt. Điểm yếu của trận pháp nằm ở góc Đông Nam, chúng ta cùng nhau phá nó!”

“Sau ba lần hít thở, cùng nhau ra tay!”

Cho dù Huyền Trụ có là đệ tử chân truyền, liên tục không ngừng giết chết bốn năm mươi hung hồn Trúc Cơ, khí tức đã bộc lộ sự mỏi mệt, sau khi nghe thấy lời truyền âm thì lập tức đồng ý.

Dốc hết sức thúc giục pháp khí đỉnh cấp cửu trọng Kim Tràng, bảo tháp đón gió cao lên vài chục trượng, đâm về góc Đông Bắc của trận pháp.

“Phá!”

Cùng lúc đó.

Chu Dịch bắn ra năm viên Càn Dương Hỏa Ly Châu, đập vào góc Tây Bắc của trận pháp, Chí Dương Ly Hỏa thiêu đốt hết tất cả âm khí ma khí.

Ầm!

Những tiếng nổi lớn cơ hồ là xuất hiện cùng một lúc, Huyền m tụ hồn trận bị nứt ra hai khe nứt, Chu Dịch cùng Huyền Trụ hóa thành vệt sáng.

“Pháp khí tuyệt! Tâm cơ hay!”

Hắc Khô đã dự đoán trước được điểm này, một cái hồ lô màu đỏ đậm bay ra từ trong túi trữ vật, phun ra những mảng máu loãng ngăn cản trước người Huyền Trụ.

Huyền Trụ khống chế độn quang đập vào mảng máu loãng, mùi tanh hôi sền sệt như ung nhọt trong xương, mắt thấy khe nứt của trận pháp sắp khép lại, bất đắc dĩ lại rơi vào vòng vây sát của đám hung hồn.

Chu Dịch nhân cơ hội này, chui ra khỏi Huyền m tụ hồn trận, hóa thành một vệt máu đỏ biến mất ở phía cuối chân trời.

“Chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ, bổn tọa lại để cho ngươi chạy thoát, chẳng phải là làm trò cười cho thiên hạ hay sao?”

Hắc Khô giao huyết hà hồ lô giao Mạc Khúc thi triển, phân phó: “Bổn tọa đi một lát sẽ trở lại, sau khi làm cạn pháp lực của hắn ta, chớ có quên nuốt hồn luyện phách, tăng uy lực của cờ Huyền m!”

“Tuân mệnh.”

Mạc Khúc đã chuẩn bị sẵn sàng, kích hoạt hồ lô ngăn cản Huyền Trụ bất kỳ lúc nào.

……

Cách đó hơn mười dặm.

Sắc mặt Chu Dịch âm trầm dừng độn quang, thần thức đảo qua đan điền, từng sợi quỷ khí lượn lờ.

Lúc bình thường thì pháp lực phải tinh lọc mấy tháng liền, mới có thể gột rửa sạch quỷ khí, nhưng mà Hắc Khô theo dấu của quỷ khí đuổi giết, căn bản không có thời gian xóa bỏ dấu vết.

“Không thể trở về phường thị Đại Trạch nữa, tám chín phần mười là đã đổi chủ. Chỉ dựa vào Nhiên Huyết độn pháp, cho dù dùng Huyết Linh quả bổ sung, cũng không thể nào chạy được đến một phường thị gần nhất”

“Nếu như cứ tiếp tục trốn, tất nhiên sẽ cạn máu mà chết!”

Trong mắt Chu Dịch hiện lên vẻ tàn nhẫn, quyết định trước tiên phải để dành Huyết Linh quả, đợi đến khi một kích bất thành lại độn trở về linh địa Lạc Thủy, nhờ vào trận pháp cấm chế giữ mạng.

Tốc độ của Nhiên Huyết độn pháp khiến cho Chu Dịch có thể tùy tiện tiến lùi tự nhiên, trước khi tiêu hao hết Huyết Linh quả thì hắn không sợ Hắc Khô.

Lại độn thêm hơn mười dặm, độn quang màu máu bỗng nhiên dừng lại, Chu Dịch giống như diều đứt dây, lung lay rơi xuống mặt đất.

Sau một lát.

Hắc Khô đuổi theo, khí hắc ám tụ lại giữa không trung ngưng tụ thành hình người, ánh mắt đảo qua Chu Dịch đang hấp hối.

“Vậy mà không tiếc thiêu đốt tinh huyết tuổi thọ, may là bổn tọa đã đề phòng trước, có thể tàn nhẫn với bản thân mình như vậy, càng không thể tha mạng cho ngươi!”

“Tiền bối tha mạng, ta biết luyện đan!”

Chu Dịch lấy lọ đan dược từ trong túi trữ vật ra, bởi vì thiêu đốt quá nhiều khí huyết, cánh tay run run rẩy rẩy làm rơi lọ đan dược, năm sáu viên Trúc Cơ đan lăn ra.

Sắc mặt Hắc Khô vui vẻ, phất tay bắt lấy Trúc Cơ đan.

Lúc này.

Chu Dịch há mồm phun ra bảo kính, Huyết Linh quả hóa thành khí huyết mênh mông, thi triển Nhiên Huyết độn pháp lao về phía Hắc Khô.

“Dám giở trò trước mặt bổn tọa, múa rìu qua……”

Hắc Khô chế nhạo trào phúng, ra vẻ ta đã dự đoán trước rồi, đang muốn vận chuyển âm khí thi pháp.

Định hồn kính bắn ra thần quang màu trắng bạc, trong chớp mắt đóng băng hồn thể nửa người nửa quỷ ngay tại chỗ, cùng lúc đó, Chu Dịch khống chế huyết độn bay đến trước mắt Hắc Khô, dùng năm viên Càn Dương Hỏa Ly Châu nhét vào trong miệng đối phương.

Ầm!

Ly hỏa bay nhảy đầy trời, giống như một vùng pháo hoa khổng lồ nổ tung, Hắc Khô còn chẳng kịp kêu thảm mà đã hồn phi phách tán.

Là đàn ông không bao giờ quay đầu, Chu Dịch khống chế độn quang bay ra xa mấy chục trượng.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0