Nửa tháng sau.
Đan Đỉnh Tông.
Ngoại Vụ điện.
Ô sư huynh nhìn thấy Chu Dịch, hai mắt trợn tròn: “Tôn sư đệ, không phải là ngươi đã đồng quy vu tận với Hắc Khô rồi sao?”
Chu Dịch nói: “May mắn mà giữ được cái mạng.”
Kết quả trận chiến ở Khánh quốc đã được truyền về đây từ lâu rồi, đám đệ tử mai phục ở kinh thành không đợi được gì, đệ tử chân truyền Huyền Trụ chết trận, Tôn Hành đồng quy vu tận với Hắc Khô, Quỷ Vương tông chiếm cứ phường thị Đại Trạch.
Quỷ Vương tông cài mật thám vào trong Đan Đỉnh Tông, hiển nhiên Đan Đỉnh Tông cũng cài thám tử trong Quỷ Vương tông.
“Tôn sư huynh thật sự lợi hại!”
Ô Sóc đứng dậy đưa thẻ ngọc qua, nói: “Làm phiền sư huynh ghi chép lại quá trình, sau này sẽ được chỉnh sửa thành tài liệu, nếu như đồng môn gặp phải loại này thì cũng có thể tham khảo một chút.”
Chu Dịch hơi gật đầu, bảy phần thật ba phần giả miêu tả quá trình, đổ thừa quá trình giết chết được Hắc Khô đều là nhờ vào may mắn.
Ô Sóc nói: “Sư huynh, vì Hắc Khô giết chết đệ tử chân truyền, công phá phường thị, hiện tại điểm công huân treo thưởng đã cao hơn ba mươi ba vạn, đã đưa hết vào trong lệnh bài, bất kỳ lúc nào cũng có thể sử dụng.”
Chu Dịch hỏi: “Nhiệm vụ tọa trấn có tính là đã hoàn thành hay không?”
“Sư huynh chờ một lát, ta xin chỉ thị của chưởng môn sư bá.”
Ô Sóc cũng không dám vọng động tự quyết định, phường thị đã bị đánh chiếm, thì nhiệm vụ tọa trấn tất nhiên là thất bại, nhưng mà Chu Dịch có thể giết được Hắc Khô, có lẽ sẽ được sự chiếu cố của tông môn.
Thẻ ngọc truyền tin bay đi, rất nhanh đã có thẻ ngọc bay trở về, sau khi Ô Sóc xem nội dung thì thầm nói: “Quả nhiên”.
“Chưởng môn sư bá khen sư huynh trí dũng, cho phép lựa chọn một môn chân truyền bí thuật.”
Chu Dịch không hề do dự nói: “Ta chọn Tiểu Tiệt Thiên Thuật.”
Lần này lọt vào trận pháp do Hắc Khô bố trí, thực sự là Chu Dịch khó mà đề phòng được, sau này tu thành Tiểu Tiệt Thiên Thuật, mỗi lần ra ngoài đều phải tính quẻ hung cát, không bao giờ rơi vào bẫy nữa.
Chu Dịch lại đi đổi công pháp, ước chừng mất ba mươi hai vạn điểm công huân, có thể chọn lựa mười mấy môn truyền thừa.
Trang chân nhân phụ trách việc này, nhắc nhở nói: “Sư huynh có thể tấn chức chân truyền trước, rồi hãy đến đây để đổi công pháp của đệ tử chính thức, sẽ được ưu đãi năm mươi phần trăm giá.”
Chu Dịch khẽ lắc đầu, thần thức nhanh chóng đảo qua danh sách, đổi hết tất cả lôi pháp Trúc Cơ kỳ.
Bách Hoa Cốc.
Chu Dịch liên tục thanh trừ, ấn ký quỷ khí rốt cuộc cũng tan biến, đệ tử của Đan Đỉnh Tông trúng phải ấn ký truy tung loại này, có thể nhờ chân quân ra tay thanh trừ, an toàn mau lẹ mà không để lại tai hoạ ngầm, nhưng mà nếu như đưa pháp lực nhập thể rất có khả năng phát hiện ra thân thể của Chu Dịch dị thường.
Gần bốn trăm tuổi, sức sống chẳng khác nào người mười tám tuổi cả!
Cho dù là không có linh căn, nhưng tu vi lại đạt tới Trúc Cơ kỳ!
“Chân quân có lẽ sẽ dễ dàng loại trừ ấn ký, nhưng cũng không thể mạo hiểm.”
Chu Dịch lấy ra một thẻ ngọc công pháp, bên trong ghi chép đủ loại lôi pháp.
Mười loại Ngũ Hành lôi pháp, ngoài ba loại Ngũ Hành ra, thì còn có bốn loại lôi pháp có liên quan, ước chừng đã bỏ ra bảy mươi hai vạn điểm công huân.
“Nếu không có ma đầu Hắc Khô, chừng này truyền thừa lôi pháp, không biết phải mất bao nhiêu lâu mới tích góp được. Nhưng mà tuyệt đối không thể mạo hiểm nữa, binh hung chiến nguy, không phải bất cứ lúc nào cũng có may mắn đánh trả!”
Chu Dịch tay bắt pháp quyết, một đạo quỳ thủy âm lôi bổ về phía trước, tới gần vách tường khi đột nhiên rẻ hướng, chui ra khỏi cửa phòng đánh xuống Bách Hoa Cốc.
“Sau khi luyện thành vòng thứ hai của Luyện Linh thuật, pháp lực lại vững chắc thêm một phần, đã có thể khống chế đường đi của lôi pháp, tiến gần hơn một bước đến ngưng hình khống chế! Thiên phú giữa người với người chênh lệch thật sự lớn, Giang sư huynh lĩnh ngộ trong mười năm, bần đạo lĩnh ngộ trăm năm khó khăn lắm mới có được tiến triển!”
“May mắn, bất kỳ loại pháp thuật nào cũng không thể thắng được sự mài mòn của thời gian!”
Sáng tạo ra một môn công pháp mới, có lẽ cần có linh quang, ngộ đạo, nhưng tu luyện thì phải làm theo từng bước.
Cho dù càng về sau tiến triển càng chậm, rồi cũng sẽ có một ngày có thể đạt đến đỉnh phong, đạt tới cảnh giới thuật pháp thông thần.
“Khi đó, ta cũng có thể dùng ba năm tia lôi pháp đánh chết Trúc Cơ hậu kỳ không nhỉ?”
Chu Dịch vừa lòng thu hồi thẻ ngọc lôi pháp, lại lấy ra một miếng thẻ ngọc, bên trong chính là nội dung Tiểu Tiệt Thiên Thuật.
“Thiên cơ giả, ngũ vận lục khí, vạn vật chi lý…… Nhờ pháp thánh nhân mà phụng thiên, xem thời mà dùng phù, ứng cơ mà hành sự, nên chưởng sinh sát, thành đại nghiệp…… Thấy thành bại chi đạo, biết sinh tử chi cơ……”
Trong mấy tháng này, mỗi ngày đều đọc nó, Chu Dịch đã cực kì quen thuộc với Tiểu Tiệt Thiên Thuật.
“Chế phù theo bói, biết rõ thiên đạo, lấy ra một tia sinh cơ!”
Phù không phải là chỉ là phù chú đơn thuần, mai rùa, bát quái, la bàn, quẻ thăm vv đều có thể sử dụng để bói quẻ.
Thi triển Tiểu Tiệt Thiên Thuật, căn cứ vào mức độ xa gần của việc cần bói toán mà tiêu hao tuổi thọ của mình, cuối cùng nhìn thấy thiên cơ, xu cát tị hung, miễn trừ tai kiếp.
“Bốc quẻ của một ngày sau tiêu hao tuổi thọ của một năm, bốc quẻ của mười ngày sau thì tiêu hao tuổi thọ của mười năm, bốc quẻ của trăm ngày về sau thì tiêu hao tuổi thọ của trăm năm…… Chẳng trách mà người ta nói môn pháp thuật này không mang lại lợi ích gì, cho dù có tu hành thành, cũng chỉ bốc quẻ tính hung cát vào những lúc cần thiết!”
“Một loại pháp thuật làm giảm thọ như vậy, trừ phi đối diện với sống chết, còn thì cũng chẳng ai sử dụng nó được!”
“Nhìn với một góc độ khác, Tiểu Tiệt Thiên Thuật dường như cũng ngang bằng với viêc hiến tế, hy sinh tuổi thọ để đổi lấy thiên cơ, xu cát tị hung kéo dài tuổi thọ……”
“Một ăn một uống, một tăng một giảm, kết hợp với nhau cũng chẳng có lợi gì?”
Chu Dịch tặc lưỡi ngạc nhiên, không biết mục đích của người sáng tạo ra Tiểu Tiệt Thiên Thuật là gì, cũng có thể là do pháp thuật này không hoàn chỉnh, cho nên mới tiêu hao nhiều tuổi thọ như vậy.
“Thử bói một quẻ!”