P/s: Xin lỗi các đạo hữu, ở chương 160 bọn mình đăng nhầm, đã sửa lại ạ, cảm ơn đạo hữu Luân Hồi Tán Nhân đã báo cáo. Cảm phiền các đạo hữu coi lại chương 160 161 162 163 nha
---
“Nhóc con nhà ngươi đúng là vô dụng, đã được dùng Linh Sâm trăm năm từ lâu, vậy mà để cho Ưng Hổ vượt cả tu vi.”
Chu Dịch hiện hình, đá một cái giúp Quy thừa tướng lật lại mai rùa.
“Tiên trưởng ngài đã trở lại rồi, hai đứa nó……”
Quy thừa tướng đang muốn mách lẻo, cảm ứng được vô số luồng sát khí, chuyển giọng nói: “Tư chất của ta hơi kém, nhưng mà tuổi thọ dài lâu, dễ dàng sống đến tám trăm đến một ngàn năm, sau này nhất định sẽ trở thành Yêu Vương!”
“Không tồi.”
Chu Dịch khen ngợi gật đầu, lúc trước khi thu nhận Quy thừa tướng, là vì thấy được hình bóng của mình trên người của nó.
Còn như con bò vàng, Kim Ưng, Hắc Hổ đều có huyết mạch dị chủng, huyết mạch dần dần hiện hóa lột xác, thực lực cũng sẽ tăng theo vượt xa những Yêu tộc bình thường, cũng giống như Thiên linh căn, dị linh căn của tu sĩ Nhân tộc.
Quy thừa tướng còn là một con yêu thú bình thường nhất, may mắn ăn được linh thảo mới sinh ra linh trí, tu hành gian nan chậm chạp, lúc trước bị xà yêu sai sử, hiện tại lại bị Ưng Hổ chèn ép, như là đám tán tu cỏ dại.
Chu Dịch nhìn về phía Ưng Hổ, nói: “Bổn tọa bế quan tiềm tu, tinh huyết không thể ngưng, nếu không thì sẽ hút cạn tinh huyết rồi đổi linh thú khác.”
Két! Gào!
Kim Ưng liên tục gật đầu, Hắc Hổ nằm trên mặt đất, cái đầu to như một con mèo cố gắng nặng ra một nụ cười.
Rồi sau đó.
Chu Dịch lấy tinh huyết đã được để dành trước đó, lặng sâu xuống phía dưới linh địa hơn trăm trượng, kiến tạo một thạch thất bế quan tiềm tu.
“Tán công đồng thời tu hành Ưng Biến, độn tốc lại tăng tiến hơn nữa, phối hợp với Nhiên Huyết độn pháp, Kim Đan chân quân cũng không làm gì được ta!”
Lần đầu tiên đột phá Trúc Cơ, Chu Dịch dùng đến mười hai viên Trúc Cơ đan, sau này khi đột phá Trúc Cơ thì lần lượt dùng mười viên, bảy viên và bốn viên, nguyên nhân trong đó là vì Luyện Linh quyết, Ngưng Thần quyết và kinh nghiệm tu hành, mà phần lớn là vì pháp lực biến hóa.
Pháp lực sau khi trùng tu càng thêm ngưng thật, càng dễ dàng chuyển hóa từ thể khí sang thể dịch, nên tất nhiên là dễ dàng đột phá Trúc Cơ hơn.
“Trong điển tịch có ghi lại, Thiên linh căn trước khi đạt đến cảnh giới Kết Đan thì sẽ không có bình cảnh, sau khi Luyện Khí viên mãn sẽ tự động ngưng tụ đạo cơ. Khi Kết Đan thì có nhiều hơn ba phần hy vọng so với người khác, cho nên mới được tông môn coi trọng!”
Kim Đan chân quân là trụ cột vững chắc của tông môn, Trúc Cơ chân nhân không thể sánh bằng.
Nghe đồn Đan Đỉnh Tông có hơn mười đệ tử có Thiên linh căn, vẫn luôn tiềm tu ở Thần Hỏa Phong, được lão tổ giảng kinh giải thích những thắc mắc, cũng không tham dự tỉ thí nhỏ hay lớn.
“Kết Đan khó khăn, tự hành Trúc Cơ thì tăng thêm ba phần hi vọng, tuyệt không thể bỏ lỡ.”
Nếu như Chu Dịch không chắc chắn trăm phần trăm Kết Đan, thà rằng bị mắc lại ở Trúc Cơ kỳ còn hơn, cho nên mỗi một phần khả năng tăng thêm đều rất đáng quý trọng.
Chuyện đầu tiên khi bế quan là.
Giảm thọ trăm năm, bói cát hung trong trăm ngày, đều bình an.
……
Hai mươi năm sau.
Đạo cơ rốt cuộc đã tự động biến mất, Chu Dịch phân tán pháp lực, trở lại linh địa tu hành Thổ Nguyên công.
……
Chớp mắt một cái mà đã qua ba mươi năm.
Cung điện Hạ gia.
Hạ Đông từ từ già đi, đang ngồi ở ghế thái sư phẩm trà.
Trong điện có tất cả mười tu sĩ, mấy năm nay Hạ gia vô cùng may mắn, dưới phàm tục liên tục xuất hiện bảy tộc nhân có linh căn.
“Đông thúc, đã hơn bốn mươi năm rồi, vẫn còn phải tiếp tục chờ đợi nữa hay sao?” Hạ Chính đã biến thành một đại thúc trung niên, sau hơn mười năm tiềm tu, là một trong hai cao thủ Luyện Khí hậu kỳ trong tộc.
“Bây giờ mới qua bao lâu chứ? Còn chưa đến bốn mươi năm mà thôi.”
Động tác của Hạ Đông nhẹ nhàng tự nhiên, nếu như ở phàm tục thì được gọi là đại sư trà đạo, nói: “Trúc Cơ kỳ có tuổi thọ hai trăm năm, nào có dễ dàng gì tiêu hao hết được chứ, phải biết kiên nhẫn.”
“Nếu như người kia không bái nhập Đan Đỉnh Tông, hiển nhiên là tư chất bình thường, may mắn nên mới đột phá Trúc Cơ.”
Hạ Chính phân tích nói: “Cho nên ta phỏng đoán tư chất của hắn phải là có ba bốn linh căn, rồi lại xét đến dáng vẻ già nua kia nữa, cũng phải sống đến ba bốn phần tuổi thọ của tu sĩ Trúc Cơ rồi, bây giờ đã ba mươi năm không hiện thân, rất có khả năng là đã tọa hóa.”
“Chỉ là khả năng thôi! Huống hồ gì cái gọi là linh căn thấp kém, cũng chỉ là suy đoán mà thôi.”
Hạ Đông trầm giọng nói: “Đường lão cho phép chúng ta sống nhờ vào linh địa, đã là ân đức to lớn, những tán tu ở bên ngoài sống cuộc sống như thế nào, các ngươi hẳn là biết rõ?”
Đan Đỉnh Tông một mình chống lại cả Thiên Ma tông, Quỷ Vương tông, trong vòng ba mươi năm càng đánh càng hăng, một lượng lớn Trúc Cơ chân nhân tham chiến, đệ tử Luyện Khí kỳ bước theo vết xe đổ của tán tu, trở thành bia đỡ đạn của những trận đấu pháp chém giết.
Cứ cách một thời gian thì sẽ có thêm đệ tử chân truyền ngã xuống.
Tán tu co đầu rút cổ ở phàm tục, có thu liễm khí tức đến mức nào, thì khi bị thần thức đảo qua, pháp lực, linh khí dao động cũng như ngọn đèn sáng trong đêm tối.
Ma đạo yêu nhân bắt tán tu, tế luyện bí thuật bảo vật, tu sĩ chính đạo lấy cớ nhiễu loạn phàm tục, mật thám ma đạo, đấu kiếm chính thức còn chưa bắt đầu, hai bên đều ngầm hiểu với nhau là cùng diệt trừ tai hoạ ngầm.
Hạ gia có thể trong hoàn cảnh như vậy, duy trì được sự gia tăng tu sĩ trong tộc, chỉ có thể nói là do giữ kín được linh địa Lạc Thủy.
“Đông thúc dạy rất phải.”
Hạ Chính bất đắc dĩ nói: “Hiện giờ trong tộc có nhiều tu sĩ, cần thêm nhiều linh gạo, linh dược, một mình Đường lão chiếm hơn phân nửa linh địa mà cũng dùng không hết. Chúng ta đồng ý trả địa tô, dựa theo giá cả như trong Đan Đỉnh Tông, vậy chẳng phải là hợp tác cùng có lợi hay sao?”
“Nói có lý.”
Hạ Đông trầm ngâm một lát, nói: “Ngươi đi hỏi Quy thừa tướng, có thể thuê thêm hai mẫu linh điền hay không, nếu như không được thì thôi vậy, nhớ phải khách khí với người ta.”
Hạ Chính khom người lĩnh mệnh, hắn cũng không phải là kẻ ngu xuẩn, cũng sẽ không dám mạo phạm Trúc Cơ chân nhân.
“Đông thúc yên tâm.”