Quy thừa tướng đang nấu cơm, một Yêu Tộc thuần túy có thuộc tính Thủy, dưới sự chèn ép của Ưng Hổ và thức ăn, đã sử dụng hỏa pháp hành thạo.
Kim Ưng xây tổ trên đỉnh hang động, đứng trên cao nhìn xuống, kiêu ngạo hơn tất cả.
Hắc Hổ thì đùa giỡn vui vẻ trong dược điền, móng vuốt của Hổ vồ trái rồi lại vồ phải, muốn cưỡi lên đầu Huyết Đằng Yêu.
“Huyết Đằng Yêu càng ngày càng thông minh, có lẽ có thể sinh ra ý thức. Hắc Hổ lại càng thêm vụng về, đừng nói là so sánh với Kim Ưng, còn chẳng bằng cả một cây thực vật nữa.”
Chu Dịch suy nghĩ đến đây thì trong lòng xuất hiện sự do dự, có nên dùng Hắc Hổ để tu hành Chân Long Cửu Biến không.
Trải qua hơn sáu mươi năm khổ tu, tiêu hao vô số tinh huyết Kim Ưng, rốt cuộc cũng đã tu luyện Ưng biến đến đại thành, bước tiếp theo chính là Hổ biến.
“Theo lý thuyết thì sẽ không bị nó ảnh hưởng, nhưng ai biết đâu? Ngờ nghệch còn nguy hiểm hơn cả yếu đuối!”
Chu Dịch lại dùng thần thức đảo qua, nhìn thấy dáng vẻ Hắc Hổ đè Huyết Đằng Yêu xuống mà cười ngây ngô, lập tức hạ quyết tâm, tạm thời không tu hành Hổ biến.
“Ngưu biến tăng lực, Ưng biến tăng tốc, Hổ biến tăng sát, ta cũng không đấu pháp với người ta, đợi thêm một thời gian nữa kiếm một con Hổ yêu thông minh hơn rồi tu hành. Điều quan trọng trước mắt là khôi phục tu vi, rồi thử nghiệm tự hành Trúc Cơ!”
Theo thói quen lấy ống thăm ra, lắc lư vài cái.
Linh thăm an ổn rơi xuống đất.
“An toàn vô ưu!”
……
Chín năm sau.
Chu Dịch đạt tới Luyện Khí viên mãn, pháp lực trong đan điền đặc sền sệt như thể dịch.
“Cho dù không có đan dược thuộc tính Hỏa, linh địa Lạc Thủy còn là thuộc tính Thủy, gần mười năm mà đã đạt tới tầng chín Luyện Khí. Tốc độ tu hành như vậy chỉ sợ chỉ có Thiên linh căn mới có thể sánh bằng!”
“Trước sau trải qua năm lần trùng tu, tích lũy hơn một trăm năm mươi năm, mới có được như ngày hôm nay!”
Chu Dịch rũ mắt nhìn xuống, dường như lãnh ngộ được điều gì đó, thiên tư trác tuyệt gì gì đó chẳng qua là tích lũy, căn cơ mà thôi.
Lấy ra một viên Trúc Cơ đan uống vào, vào miệng là tan, dược lực bao phủ đan điền sẽ làm liền những vết nứt bất kỳ lúc nào.
Pháp lực trong đan điền đặt sền sệt, được Chu Dịch dẫn đường bắt đầu ngưng tụ thành thể dịch, quá trình này đầy thuận lợi, đan điền hoàn toàn không chịu bất kỳ tổn thương nào, tự nhiên đột phá Trúc Cơ kỳ.
Chu Dịch không xuất quan, mà là chuyển sang tu Ngũ Linh Chân Kinh.
Nửa tháng sau.
Thành công chuyển đổi pháp lực, Chu Dịch thử nghiệm tu hành, phát hiện linh khí thiên địa cuồn cuộn kéo đến.
“Tốc độ tu hành như vậy còn nhanh hơn gấp hai lần trước đây!”
……
Cùng lúc đó.
Bên ngoài trận pháp.
Quy thừa tướng đứng khoanh tay, dùng ánh mắt khinh thường nhìn đám người Hạ gia.
“Chưa được sự cho phép của tiên trưởng, bất kỳ kẻ nào cũng không được tiến vào bên trong!”
“Bần đạo sắp hết tuổi thọ rồi, trước khi lâm chung muốn từ biệt Đường lão một tiếng.”
Hạ Chính với mái tóc trắng xoá, pháp lực đã đến Luyện Khí viên mãn, còn cao hơn quy yêu một bậc, nói: “Quy tiền bối, ta nể ngươi lớn tuổi, nên mới bằng lòng gọi ngươi một tiếng tiền bối, đừng có mà không biết điều?”
“Làm sao? Muốn xông vào chắc?”
Quy thừa tướng lạnh lùng nói: “Nhà ta khống chế trận pháp linh địa, dám can đảm vi phạm quy chế, nhất định sẽ khiến cho đám các ngươi hồn phi phách tán!”
Mười mấy năm qua, tu sĩ Hạ gia luôn kiếm đủ các loại lý do, ý đồ muốn cầu kiến Chu Dịch, xác nhận thử là rốt cuộc người còn sống hay đã chết rồi. Cho dù Quy thừa tướng lười dây dưa với bọn họ, động một chút là sẽ lấy trận bàn ra uy hiếp, thì bọn họ sẽ ngoan ngoãn rút lui.
Nhưng lần này lại không giống vậy, sắc mặt của Hạ Chính rất đặc sắc, từ trên cao nhìn xuống nói.
“Quy tiền bối, ngươi có thể thử xem!”
Quy thừa tướng nhíu mày, nó cũng không nhường tu sĩ Hạ gia, lập tức thúc giục trận bàn.
Tám cây kim trụ dâng lên từ dưới lòng đất, Đại Nhật Thần Hỏa chậm rãi ngưng tụ, mắt thấy nó sắp rơi xuống, nhưng trong nháy mắt lại tan thành mây khói.
“Ấy? Sao lại thế này?”
Quy thừa tướng cũng chưa phải đến mức sợ hãi, trong mắt nó thì đám người Hạ gia chỉ là những tên hề nhảy nhót mà thôi.
Hạ Chính chỉ một lão giả đứng sau lưng mình, giới thiệu nói: “Vị này chính là khách khanh của Hạ gia, Chung trưởng lão, trùng hợp là người ta lại tinh thông Bát Môn Tỏa Kim trận, mất hơn mười năm, cuối cùng cũng đã phá giải được trận pháp.”
Chung trưởng lão nói: “Trận này là tổ truyền của bần đạo, đang muốn thỉnh giáo Đường chân nhân làm sao mà có được nó?”
Quy thừa tướng đang định châm chọc vài tiếng, bên tai truyền đến giọng nói của Chu Dịch.
“Để cho bọn họ tiến vào!”
Một giọng nói truyền vào trong tai Quy thừa tướng, bình tĩnh, lạnh lùng, tựa hồ như không hề có bất kỳ sự giận dữ nào.
Quy thừa tướng cũng một người thú vị, nghe thấy vậy không hề mừng rỡ mà ngược lại còn giật mình, sợ hãi đưa mắt nhìn Hạ Chính một cái, xoay người chạy vào bên trong trận pháp.
Hạ Chính thấy vậy, không nhịn được mà vui mừng ra mặt.
“Nhờ Chung trưởng lão phá trận, chúng ta đi bái tế Đường chân nhân!”
Hơn sáu mươi năm không thấy bóng người, Hạ Chính sớm đã cho rằng Chu Dịch đã thân tử đạo tiêu, linh địa Lạc Thủy nên thuộc về Hạ gia từ lâu rồi.
Chu Dịch cảm nhận được Bát Môn Tỏa Kim trận khởi động, lập tức kết thúc việc bế quan tu hành.
Thần thức đảo qua phía bên ngoài trận pháp, dáng vẻ hùng hổ doạ người của Hạ Chính rơi vào trong mắt hắn, lấy ống thăm ra.
“Bói một quẻ, quyết định sinh tử của ngươi!”
Linh thăm nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Thăm trung.
Chu Dịch thi triển Hóa Hình quyết, biến thành ông già tóc trắng da đồi mồi, thân hình khô gầy, hai mắt vẩn đục, phảng phất như một giây tiếp theo sẽ thân tử đạo tiêu.
Ước chừng một canh giờ.
Chung trưởng lão phá vỡ tầng bên trong của trận pháp, Hạ Chính dẫn theo sáu gã tu sĩ, trật tự đi vào bên trong.
Hạ Chính kinh ngạc cảm thán nói: “Linh khí nồng đậm như vậy sao?”
Chung trưởng khá là hiểu biết nói: “Đây là tác dụng của Tụ Linh Trận, tập trung hơn bày phần linh khí của linh địa về đây.”
“Hừ!”
Hạ Chính hừ lạnh một tiếng: “Đường chân nhân năm đó nói gì mà, chia một nửa linh địa cho Hạ gia, nhưng bản thân hắn lại độc chiếm bảy phần linh khí……”
Lời còn chưa dứt, một giọng nói già nua du dương truyền đến.
“Bổn tọa nói câu đó khi nào?”