Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 168 - Chương 168 - Thập Đại Vạn Sơn

Chương 168 - Thập Đại Vạn Sơn
Chương 168 - Thập Đại Vạn Sơn

Từ phía Bắc đi về phía Nam rời khỏi lãnh thổ Vân Châu.

Bình nguyên ít dần, núi non lại càng nhiều.

Cho đến khi nhìn thấy núi thẳm non cao, núi non trùng điệp, rừng sâu u cốc, cuối cùng cũng không nhìn thấy bóng người nào nữa

Mặt trời chói chang.

Két!

Một tiếng Ưng kêu vang vọng khắp dãy núi, hai sải cánh dài bốn năm trượng, lông chim màu vàng rực được ánh nắng chiếu vào, thoáng như mạ vàng.

Móng vuốt của Ưng móc theo một con lợn rừng, xoay hai vòng trên không trung, đáp xuống hẻm núi.

Dưới đáy cốc nước sông chảy xiết, sóng gió nổi lên, trên sông là một chiếc thuyền con.

Kim Ưng ném con lợn rừng lên trên thuyền, ba bốn trăm cân đập xuống, thuyền nhỏ ổn định vững chắc không hề lay động.

Người đang chèo thuyền là một ông lão, cõng theo một cái mai rùa to lớn màu xanh đậm, nhìn thì có vẻ thấp bé gầy yếu, nhẹ nhàng chống cây sào liền để thuyền nhỏ lướt ngược dòng.

Một thiếu niên mặc áo xanh đứng trên mũi thuyền, dáng người thẳng tắp, dáng vẻ tuấn tú, nhưng mà trên lưng lại có một đôi cánh chim màu vàng. Dưới chân của thiếu niên là một con mèo đen, đang ngơ ngác nhìn chằm chằm mặt sông, nhìn thấy cá bơi thì duỗi móng vuốt xuống đùa nghịch.

“Cảnh đẹp như thế, đáng tiếc lại không biết ngâm thơ!”

Thiếu niên kia chính là Chu Dịch, sau khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, thì biến thành dáng vẻ như vậy.

Nhập gia tùy tục, có thêm một đôi cánh, chẳng ai còn nhận ra Chu Dịch là Nhân tộc.

Trong phàm tục ở Vân Châu rất hiếm gặp Yêu tộc, nhưng trong Thập Vạn Đại Sơn có thể nói đầy khắp núi đồi, thật ra cũng không phải là vì nơi này thích hợp để Yêu tộc sinh trưởng.

Nguyên nhân chủ yếu là vì không có tông môn Nhân tộc, linh mạch trong núi không bị khống chế, linh khí phân tán cuồn cuộn không dứt nuôi dưỡng Yêu tộc. Tiếp theo là Nhân tộc yếu ớt, địa vị của Yêu tộc cao quý, nên chẳng có ai trảm yêu trừ ma.

“Càng đi vào sâu trong núi, đến gần phạm vi linh mạch, linh khí càng thêm nồng đậm.”

Chu Dịch không khống chế độn quang phi hành, mà lựa chọn ngồi thuyền đi xuyên qua dãy núi, đi theo cảm ứng về huyết khế, bây giờ chỉ còn cách Ma Vân Động ba bốn trăm dặm.

“Không bị tông môn áp bức khống chế, trong núi sinh trưởng kỳ hoa dị thảo, chim quý thú lạ, quả thực là tu tiên bảo……”

Lời còn chưa dứt.

Ào ào!

Một con quái ngư dài một trượng bay lên từ dưới nước, đầu to đuôi nhỏ, trong cái miệng khổng lồ mọc đầy răng nanh, cắn vào đầu Chu Dịch.

Không đợi Chu Dịch kịp hành đông, con mèo dưới chân lập tức nhảy đến, đón gió lớn lên hóa thành một con Hắc Hổ dài ba bốn trượng, móng vuốt to như một cây quạt hương bồ vồ về phía đầu con quái ngư.

Hắc Hổ ngậm con quái ngư, trở lại thuyền, rung đùi đắc ý khoe công lao.

Chu Dịch đã nhìn thấy quá nhiều lần nên không thèm quan tâm, trong rừng thì lật núi, dưới sông thì đắm thuyền, cứ đụng phải những con yêu thú ngu ngốc, nhanh chóng biến thành những món ngon mỹ vị.

“Ồ? Con cá này có chút không bình thường!”

Chỉ thấy trên đuôi của con quái ngư này có một dây xích sắt, bên trên là một tấm kim bài to chừng một bàn tay, viết hai hàng yêu văn.

Cửu Nhị yêu binh dưới quyền Duyệt Giang Long Vương.

“Con cá này là yêu binh, bói thử một quẻ!”

Chu Dịch lấy ống thăm ra lắc lư, chỉ thấy một thanh linh thăm rơi xuống đất, lóe lên ánh kim quang.

Thăm thượng!

“Chẳng lẽ là có chuyện tốt gì sao? Nếu không có nguy hiểm, thì thứ gọi là Duyệt Giang Long Vương kia, có lẽ là vua một cõi rồi.”

Ở Vân Châu, Yêu Vương đều có tu vi Kim Đan cảnh, cũng có nghĩa là độ được tiểu tứ cửu thiên kiếp, có thể chân chính hóa thành hình người, thì sẽ đạt đến cảnh giới Hóa Hình kỳ. Những đại yêu, tiểu yêu muốn Hóa Hình, thì phải nuốt kỳ hoa dị thảo, hoặc là có thiên phú huyễn thuật biến hóa.

Nhưng trong Thập Vạn Đại Sơn thì lại không giống, bởi vì trong núi có nhiều yêu tinh, đại yêu chiếm núi non sông hồ, đều sẽ tự phong mình là Yêu Vương.

Cũng gống như Long Vương dưới giếng trong thoại bản, thực lực không mạnh, lãng phí một cái tên nghe thiệt kêu.

Lúc này.

Nước sông lại phát sinh biến hóa, từng vòng sóng gợn lên, một con mãng xà màu lam chui lên, miệng nói tiếng người.

“Vị đạo hữu này tu hành ở núi nào?”

Chu Dịch chắp tay nói: “Bần đạo là Kim Dịch, chỉ là tán yêu núi rừng thôi.”

Hai mắt con mãng xà hiện lên linh quang, cười nói: “Ta là Ngao Điển, Duyệt Giang Long Vương, hôm nay là tiệc mừng thọ tròn hai trăm tuổi, chi bằng Kim đạo hữu nể mặt, cùng đến góp vui được không?”

Chu Dịch cự tuyệt nói: “Bần đạo còn có chuyện quan trọng, không thể đến quấy rầy Long Vương.”

Tiểu Tiệt Thiên Thuật không bói ra được nguy hiểm, thì không có nghĩa là không có, có thể sử dụng phương pháp bói toán để tránh tai kiếp, nhưng là tuyệt đối không thể ỷ lại vào nó!

Chỉ là một khả năng có thể xuất hiện “Cơ duyên”, đi tham gia yến hội của quần yêu không quen biết, trừ phi Chu Dịch bị ấm đầu.

Ngao Điển ngẩng đầu nhìn Kim Ưng đang bay lượn chung quanh, lại nhìn con Hắc Hổ trên thuyền, vô cùng biết điều nói: “Không sao không sao, đợi khi nào rảnh rỗi, Kim đạo hữu có thể đến Long Cung một chuyến.”

Dứt lời, cũng không lấy lại thi hài của con yêu binh, chìm xuống sông biến mất không thấy.

“Ai nói Yêu tộc não phẳng, sống lâu rồi thì cũng biết đạo lý đối nhân xử thế.”

Chu Dịch vỗ vỗ túi ngự thú, hai con rùa và hổ chui vào trong đó, nhảy lên lưng của con chim ưng

“Giết yêu binh dưới trướng người ta, rồi lại ăn lẩu ca hát thì có chút không tốt cho lắm, vẫn nên đến gặp ngưu nhi sớm một chút!”

Két!

Hai cánh con Kim Ưng rung lên, bay nhanh nhanh như tia chớp, bay về phía Ma Vân Phong.

……

Ma Vân Phong.

Nằm ở phía Bắc của dãy Phi Vân, núi cao trong mây.

Sau giờ ngọ.

Bên ngoài Ma Vân động có hơn hai trăm người, có nam có nữ, luện võ theo sự chỉ dẫn của thôn trưởng.

Mọi người đều biết sinh tồn không dễ dang gì, sắc mặt nghiêm túc chuyên chú, đám con nít cũng bị người lớn ảnh hưởng, cũng thu liễm lại vẻ tươi cười bướng bỉnh.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0