Đại sảnh có diện tích tầm trăm trượng, trên vách tường được khảm đá Nhật Quang, sáng như ban ngày.
Liếc mắt một cái nhìn chung quanh.
Bốn năm chục yêu binh đứng hai bên trái phải, mỗi người mặc áo giáp, cầm binh khí, dáng người thon dài.
Đầu hổ mình người, nửa người nửa sói, có con thì có thêm một cánh tay, có con thì thiếu một cái chân, miễn cưỡng cũng coi như là nhìn giống con người. Tiểu yêu Luyện Khí có trí thông minh có hạn, có thể lĩnh ngộ được pháp thuật biến hóa thì đã khó thấy, không bắt buộc có thể biến hóa giống người hoàn toàn.
Nhìn về phía trước mặt, có một chiếc ghế đá.
Ùm bò!
Con bò vàng kêu một tiếng, mời Chu Dịch ngồi lên.
“Ngưu nhi ngoan, bày vẽ quá rồi.”
Chu Dịch cũng không cự tuyệt, thoải mái ngồi lên, bên tay phải là con bò vàng, bên tay trái là Kim Ưng.
Nhị yêu Hổ Quy bay ra từ bên trong túi ngự thú, một con thì khom người đứng bên cạnh hầu hạ Chu Dịch, một con thì hóa thành Hắc Hổ cao hai trượng nằm dưới chân.
Gừ! Két! Ùm……
Yêu binh thấy tình cảnh như vậy, sôi nổi cao giọng hô theo, nguyện tôn Chu Dịch làm vua.
Trong Yêu tộc thì cường giả đứng đầu, khiến cho những yêu binh có chỉ số thông minh giống như học sinh tiểu học khuất phục, nhẹ nhàng hơn rất nhiều việc thu phục phàm nhân.
Chu Dịch vẫy tay, yêu binh rời khỏi đại sảnh.
“Ngưu nhi, mấy chục năm không gặp,Ma Vân Lĩnh phát triển ra sao rồi?”
Mu!
Con bò vàng liên tục kêu vài tiếng, kể lại sự thay đổi trong mấy năm gần đây.
Đầu tiên là yêu binh, là lực lượng chủ yếu đóng giữ Ma Vân Phong, những con vừa nhìn thấy đều là thủ lĩnh, dưới trướng mỗi con có hơn mười yêu thú. Tiếp theo là xây dựng thôn làng Nhân tộc, dân cư cư ngụ đã hơn một ngàn, đỉnh Phi Vân có nhiều dân cư nhất.
Mu!
Con bò vàng cọ vào người Chu Dịch, giọng nói, sắc mặt rất uể oải.
Dân cư thôn làng đã không có sự thay đổi gì trong vòng ba bốn mươi năm nay, chủ yếu có hai nguyên nhân. Thứ nhất là Yêu Vương của núi bên cạnh, bắt đầu canh phòng nghiêm ngặt với Nhân tộc dưới trướng, thứ hai chính là lương thực, lương thực thiếu thốn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của dân số.
“Tình hình như vậy, ngươi cũng không thể chu toàn đươc.”
Chu Dịch khẽ vuốt sừng bò, nói: “Ta thấy thanh niên trai tráng trong thôn, võ đạo rèn thể rất có thành tựu, tình hình cụ thể như thế nào?”
Trong Thập Vạn Đại Sơn, số lượng Nhân tộc không ít, bao nhiêu năm qua vẫn luôn bị Yêu tộc áp bức, nguyên nhân chủ yếu chính là ngăn cấm Nhân tộc trong núi tu hành tiên đạo. Lý do là vì người tu tiên tàn sát Yêu tộc bừa bãi, huyết hải thâm thù giữa hai loài đã đến mức không đội trời chung, dám can đảm tu tiên sẽ bị chúng yêu đuổi giết.
Sau khi Chu Dịch nghe đến việc này, đã sai con bò vàng truyền thụ võ đạo rèn thể chi thuật.
Tu Tiên giới có thể tu hành, cốt lõi của nó là dùng linh khí tôi luyện thân thể, làm trái với quy định mà Yêu tộc định ra.
Võ đạo rèn thể còn là rèn luyện khí huyết, thân thể, thuần túy là để cường gân kiện cốt, chẳng có liên quan gì đến chuyện có linh khí hay không, tuyệt đối không phải là tu tiên.
Mu!
Con bò vàng há mồm phun ra một miếng thẻ ngọc, Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, bên trong có ghi chép rèn thể võ đạo.
Trong đó có Ngũ Hổ Đại Lực quyền, phương thuốc bồi bổ, khinh công, đao pháp vv, Chu Dịch tự minh nhớ lại rồi ghi chép vào bên trong, cơ hồ bao quát đủ các loại võ học.
“Không đúng, có nhiều chỗ rất khác so với bản gốc!”
“Thông qua huyết tế yêu thú, kích thích tiềm năng của cơ thể, mới có thể rèn luyện thân thể sánh bằng với yêu thú. Pháp môn thô sơ, cuồng dã như vậy, ẩn chứa ý nghĩ chống lại trời, cũng chỉ có Nhân tộc trong Thập Vạn Đại Sơn mới có thể sáng chế ra!”
Chu Dịch liên tục tán thưởng, vốn dĩ chỉ muốn gia tăng tỉ lệ sống sót của phàm nhân, gặp phải yêu thú có thể chạy nhanh hơn một chút.
Ai mà ngờ được sức sáng tạo của Nhân tộc lại đáng kinh ngạc như vậy, chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi đã sáng tạo ra Đạo lộ, cho dù là phương pháp huyết tế còn thô sơ, nhưng cũng đại diện cho một loại khả năng.
Hiện tại tiên đạo đã chiếm vị trí chủ yếu trong Nhân tộc, nhưng cũng không phải là chuyện của một sớm một chiều, mà phải trải qua quá trình dài hoàn thiện.
“Nếu thật sự có một ngày, võ đạo có thể sánh bằng Trúc Cơ, Kim Đan, vậy thì đúng là thú vị. Không cần có yêu cầu về linh căn thì đây có thể nói là đứng đầu, sẽ khiến cho người ta đổ xô vào nó!”
Chu Dịch thu hồi thẻ ngọc, quyết định ủng hộ việc tìm hiểu võ đạo mới, có lẽ sẽ có niềm vui bất ngờ lớn hơn nữa đang chờ đợi ở phía trước.
Lúc này.
Một giọng nói truyền đến từ bên ngoài.
“Đại đại đại vương, không xong rồi!”
Yêu binh kinh hoảng thất thố, té ngã lộn nhào kêu to: “Dưới chân núi xuất hiện không ít Yêu Vương, sắp đánh vào trong động rồi!”
“Nói chậm thôi.”
Chu Dịch lấy ra ống thẻ, lắc lắc, một cây linh thăm rơi xuống đất, vẫn là thăm thượng với linh quang lóng lánh .
Yêu binh nói: “Dẫn đầu chính là Duyệt Giang Long Vương, còn có Hắc Lang Vương phía Đông, Hổ Đại vương phía Tây, Trư Yêu Vương phía Nam …… Mang theo hơn một ngàn yêu binh, nói rằng muốn băm vằm Đại vương đấy.”
“Ai băm ai còn chưa biết đâu.”
Chu Dịch phân phó nói: “Kim Ưng đi thăm dò chi tiết, cụ thể có bao nhiêu Yêu Vương, bao nhiêu yêu binh.”
Kim Ưng vỗ hai cánh, trong giây lát biến mất không thấy đâu.
“Ngưu nhi, ngươi đi triệu hồi yêu binh, lánh vào trong Ma Vân Động.”
Chu Dịch lấy ra một đống trận bàn, trận kỳ: “Lần này, chẳng phải là có thể giải quyết vấn đề dân cư, địa bàn cùng một lúc hay sao?”
Mu!
Con bò vàng lĩnh mệnh rời đi, nó phải xuất hiện ở bên ngoài, đưa chúng yêu vào trong trận pháp.
……
“Giết!”
“Xông lên!”
“Gào! Rống……”
Tiếng thét gọi ầm ĩ, tiếng thú vật gầm gừ, tiếng thét chói tai ồn ào hỗn loạn.
Mấy trăm hơn một ngàn yêu binh, heo chó dê bò, sài lang hổ báo, theo chân Yêu Vương xông lên Ma Vân Phong.
“Con bò vàng kia rút lui rồi sao?”