Ngao Điển phun lưỡi phì phì ra, noi: “Muốn trấn thủ bên trong động phủ hay sao, lợi dụng địa hình, đánh nhau với chúng ta hay sao?”
Hắc Lang Vương nói: “Bổn vương đã từng đến Ma Vân Động này một lần, quanh co khúc khuỷu, xém chút nữa thì lạc đường. Nếu như đi vào bên trong, chia năm xẻ bảy, cho dù có đánh thắng cũng phải chịu thương vong không nhỏ!”
Hổ Đại vương gật đầu nói: “Bên trong như một mê cung, cho dù có xông vào bên trong, chưa chắc có thể tìm được con bò vàng.”
“Mục đích của chúng ta là bắt con bò vàng rời khỏi Ma Vân Động, đến nơi khác mà tai họa.”
Ngao Điển nói: “Có thể giết chết được nó là tốt nhất, giết không được cũng không sao, chỉ cần đừng cướp con người của bổn vương nữa là được.”
Hắc Lang Vương và những đại yêu còn lại đều đồng ý, kể từ khi con bò vàng xây dựng Ma Vân Động, rồi sau đó tin tức ủng hộ Nhân tộc được truyền ra, Nhân tộc trong những núi khác đều nghĩ mọi cách để chạy trốn.
Những kẻ Nhân tộc kia thà phải nhảy xuống chết dưới vực, chết chìm dưới sông nước, hoặc là biến thành thức ăn của yêu thú, cũng phải dựa vào hai chân trèo đèo lội suối đi đến Ma Vân Phong.
Con người là tài sản quan trọng của đại yêu, kết quả đều trở thành sở hữu của con bò vàng, rất khó mà không nảy sinh oán hận. Hôm nay là tiệc mừng thọ của Ngao Điển, hắn mời hết tất cả Yêu Vương của những đỉnh núi phụ cận đến, cùng nhau thành lập liên minh diệt Ngưu.
Hổ Đại vương nghi hoặc nói: “Các ngươi có biết, tại sao con bò vàng kia lại gần gũi với Nhân tộc vậy không?”
Trư Yêu Vương lớn tuổi nhất nói: “Việc này thì bổn vương có biết một ít, con bò vàng kia là Yêu tộc đến từ bên ngoài, nghe nói từ nhỏ đã được Nhân tộc nuôi dưỡng, sau khi thành Yêu thì tập tính không thay đổi, cho nên thân thiết với Nhân tộc!”
Lúc này.
Yêu binh đã đánh lên Ma Vân Động, đứng ở trước cửa động chờ đợi mệnh lệnh của chúng Yêu Vương.
Ngao Điển lệnh cho mấy con tiểu yêu đi vào tra xét, kết quả như đá chìm xuống biển, không thấy bất kỳ ai trở lại, suy tư một lát nói.
“Chúng ta cùng nhau xông vào trong động, bất kể là mê cung gì, hủy diệt san bằng toàn bộ là được!”
“Biện pháp này rất hay!”
Hắc Lang Vương và chúng yêu liên tục gật đầu, cho dù con bò vàng quen thuộc với địa hình, cũng không có khả năng chống lại được sự liên thủ của sáu Yêu Vương.
“Tiến công.”
Ngao Điển ra lệnh một tiếng, mang theo mấy trăm Yêu tộc dũng mãnh xông vào Ma Vân Động, vài tên Yêu Vương theo sát phía sau.
Ầm ầm ầm!
Hang động không ngừng sụp xuống, nhanh chóng san bằng tầng đầu tiên, bầy yêu tiến vào tầng thứ hai tiếp tục phá hoại.
“Con bò vàng chẳng qua cũng chỉ là……” Ngao Điển còn chưa nói xong, tám cây kim trụ trồi lên mặt đất, bao vây lấy tất cả Yêu Vương vào bên trong.
“Trận pháp? Con bò vàng này còn hiểu trận pháp hay sao?”
Trư Yêu Vương kinh hoảng thất thố, hóa thành một con lợn rừng cao đến ba bốn trượng, lao về phía một trong số những cây kim trụ.
Tử môn!
Từng đạo thần quang quét qua, trên người Trư Yêu Vương đầy những vết máu, tuy rằng thương thế không rõ ràng, nhưng trông rất đáng sợ.
Ngao Điển kiềm chế sự sợ hãi, liên tục nói.
“Mọi người đừng hoảng hốt, cùng nhau công kích vào một chỗ, nhất định có thể phá vỡ trận pháp!”
Trong khi nói chuyện thì Ngao Điển phô bày chân thân, một con mãng xà thân to như lu nước dài đến vài chục trượng, há mồm phun ra nọc độc màu xanh đậm đặc.
Gào!
Hổ Đại vương ngửa mặt lên trời thét dài, hóa thành một con bạch hổ to lớn.
Những Yêu Vương còn lại cũng lần lượt biến hóa, mèo đen, sói lớn lông đen cao lớn đến bốn năm trượng, báo hoa, gà rừng tinh lông đuôi bảy màu quật đuôi tạo cuồng phong.
Bên ngoài trận pháp.
“Yêu tộc không tinh thông trận pháp, cũng không có pháp khí, chẳng qua là dựa vào cơ thể và sức lực cường hãn, sáu yêu hợp lực chưa biết chừng có thể xông ra khỏi trận pháp. Nhưng mà trận pháp này của bần đạo cũng chẳng phải chỉ có một tầng……”
Chu Dịch thúc giục trận bàn, bên trong trận pháp xuất hiện một vòng mặt trời chói chang, thần hỏa phun trào mãnh liệt.
Ở những nơi mà Yêu Vương bước đến, mặt đất xuất hiện những khe nứt khổng lồ, hoặc là đột nhiên xuất hiện những cây châm nhọn hoắt.
Gào! Két!
Hai tiếng kêu thảm thiết vọng đến, bụng của con Hắc Lang Vương nứt ra, con gà rừng tinh thì giương hai cánh bay lên không trung đụng phải Đại Nhật Thần Hỏa.
Ba con yêu tinh còn lại có hành động linh hoạt nhạy bén, gắng gượng chống cự lại công kích của Tỏa Kim trận, hung hăng xông về phía kim trụ trận kỳ. Chỉ cảm thấy như vồ vào trong không khí, kim trụ vặn vẹo vài cái rồi biến mất chẳng thấy đâu, lại hiện lên ở một chỗ cách đó không xa.
Ngao Điển hiểu sâu biết rộng, hơi sợ hãi nói: “Giả? Ảo trận!”
Tứ Tượng Tu Di trận, chủ yếu là phòng ngự, mê tung, biến ảo!
Thần hỏa, đất nứt, trên trời dưới đất không chỗ dung thân, chỉ trong chốc lát mà sáu con Yêu Vương đều bị trọng thương.
Lúc này.
Một giọng nói vọng vào bên trong trận pháp: “Nhận bổn vương làm chủ, định huyết khế hồn khế, thì còn mạng!”
“Mơ tưởng!”
Hổ Đại vương da tróc thịt bong, cái đuôi bị chặt đứt còn một nửa, tự biết chạy thoát không được ngược lại bị kích thích bộc lộ dã tính, há mồm phun ra một viên yêu đan màu vàng sáng chói.
Ầm!
Yêu đan tự bạo, uy lực nó tạo ra đã đến mức cực hạn của Trúc Cơ, Bát Môn Tỏa Kim trận xuất hiện vết nứt.
Hổ Đại vương bỗng nhiên tự bạo, kẻ phản ứng đầu tiên là Trư Yêu Vương, vốn dĩ nó đang nằm trên mặt đất rên hừ hừ, xoay người một cái liền biến thành một con lợn rừng to lớn. Đám lông màu đen sắc nhọn như bụi gai, trong miệng phun ra hai cái răng nanh, bốn cái chân ngắn chạy như điên, lao ra như một ngọn núi nhỏ.
“Dã tính được đấy! Có tâm cơ!”
Chu Dịch tán thưởng một tiếng, phất tay ngăn con bò vàng xông lên, há mồm phun ra Sơn Hà đỉnh.
Cái đỉnh đón gió phình to hơn hai mươi trượng, nhìn như một ngọn núi ngũ sắc chặn ở bên ngoài trận pháp.
Trư Yêu Vương không kịp né, đâm trực diện vào Sơn Hà đỉnh, cái đỉnh thì không chút sứt mẻ, còn con heo thì kêu thảm thiết một tiếng nửa thân mình đã biến thành thịt nát.