Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 171 - Chương 171 - Lôi Pháp Hung Mãnh

Chương 171 - Lôi pháp hung mãnh
Chương 171 - Lôi pháp hung mãnh

“Không uổng công tế luyện ba trăm năm!”

Chu Dịch phất tay triệu hồi Sơn Hà đỉnh, được ba đời người nhà Hạ gia vất vả cần cù tế luyện, cuối cùng cũng đã tấn chức pháp khí đỉnh cấp.

“Thần phục, hoặc là chết!”

Giọng nói truyền vào giữa trận pháp, vẻ mặt của bốn con yêu tinh còn lại thì khác nhau, mặt mày Ngao Điển, gà rừng tinh lộ vẻ do dự.

“Ta thà chết!”

“Giết!”

Sói đen và báo yêu cũng bộc phát hung tính, chống chọi với sức nóng của Đại Nhật Thần Hỏa, khống chế yêu phong xông về hướng phát ra giọng nói.

“Thử nghiệm pháp khí rồi, lại thử nghiệm lôi pháp.”

Chu Dịch bắn mười ngón tay, mấy chục tia sấm sét giáng xuống như mưa, tiếng gầm rú liên tục không dứt, bện thành lôi võng bao phủ nhị yêu.

Đây chỉ mới là khởi đầu, tiếp theo còn có lôi thương, lôi kiếm, lôi đao, thậm chí cột sấm sét ngưng tụ thành đại ấn, bổ xuống liên tục không dứt trong vòng mười lăm phút mới dừng lại. Bên trong trận pháp chỉ còn lại hai bộ xương yêu tinh, toàn thân cháy đen, sự sống chấm dứt.

“Quá yếu! Bần đạo tu hành bốn mươi năm, vậy cũng có thể coi như vô địch trong số những người cùng cấp không?”

Chu Dịch rất hài lòng với lôi pháp, lĩnh ngộ lôi pháp sắp được một trăm năm mươi năm, cuối cùng cũng có thể thao tác Ngưng Hình.

Gà rừng tinh nhìn hai bộ xương động vật, quỳ xuống đất xin tha trước tiên, nói: “Đại vương tha mạng! Tha mạng a!”

Hai phần khế ước cấm chế một màu đen một màu hồng, rơi vào trong cơ thể gà rừng tinh.

Trận pháp mở ra một khe hở, đôi cánh của gà rừng tinh liên tục run rẩy, vội vàng chạy ra ngoài.

Ngao Điển thấy vậy cũng cúi thấp đầu rắn, nói: “Đại vương tha mạng, ta đồng ý nhận chủ.”

Khế ước gieo xong, trận pháp tan biến.

Chu Dịch cười nói: “Long Vương, không ngờ gặp lại nhau nhanh như vậy.”

“Kim đạo hữu?”

Ngao Điển nhìn về phía con bò vàng đang khom người đứng hầu, bừng tỉnh nói: “Thì ra chủ thượng mới là chủ nhân của Ma Vân Động này.”

Đám Yêu Vương bốn chết hai hàng, những tiểu yêu còn lại thì không còn ý chí chiến đấu.

Chém giết một số ít yêu binh ngoan cố bướng bỉnh, còn lại hơn bảy trăm thì hợp nhất với nhau, số yêu binh hiện có của Ma Vân Động vượt con số một ngàn.

Đại sảnh tầng ba.

Chu Dịch ngồi trên ghế đá, thiết lập quy định mới cho Ma Vân Động.

“Dưới sự cai trị của bổn vương cấm ăn thịt người, nếu như phát hiện kẻ nào lén lút vi phạm lệnh cấm, lôi pháp đánh xuống sẽ hóa thành tro bụi!”

Lời này tất nhiên là nói với đám người Xà yêu Ngao Điển, gà rừng tinh. Hai con yêu tinh này đã sớm biết được những hành động của con bò vàng, lúc này tất nhiên cho rằng là đây là do Chu Dịch bắt buộc, vội vàng gật đầu đồng ý.

“Cẩn tuân mệnh lệnh Đại vương!”

Hồn khế, huyết khế định xuống, nó đã bị ràng thuộc vào Chu Dịch, không dám làm trái ý hắn.

“Những quy định khác thì có thể giữ nguyên như cũ, nhớ là lệnh cho nhiều yêu binh đi vào núi đào quặng, bổn vương sẽ tế luyện một chút binh khí pháp khí, làm tăng thực lực của yêu binh.”

Khi Chu Dịch quan sát đám yêu binh xung phong liều chết, ngoài thi triển thuật pháp thiên phú ra, thì chỉ tấn công dựa vào nanh vuốt, đấu pháp thua xa bất kỳ tu sĩ Luyện Khí cùng cấp nào khác, chỉ cần được trang bị pháp khí hạ phẩm là có thể tăng thực lực trên diện rộng.

“Tiểu xà, đa tạ Đại vương ban ân.”

Ngao Điển hỏi: “Còn có một chuyện, đại yêu của bốn núi kia đã chết rồi, chắc chắn sẽ khiến cho sứ giả của Ngọc Nha động đến thăm dò, phải ứng đối ra làm sao xin Đại vương quyết định.”

“Ngươi biết được bao nhiêu về Ngọc Nha Yêu Vương?”

Chu Dịch đã từng nghe con bò vàng kể lại, Phi Vân Lĩnh thuộc địa bàn của Ngọc Nha Yêu Vương, về lý thì đại yêu tiểu yêu của các đỉnh núi đều thuộc sự quản lý của nó.

Ngọc Nha Yêu Vương cũng không phải là vua cỏ, mà là Yêu tộc Hóa Hình chân chính. Bởi vì con bò vàng vâng theo Chu Dịch dặn dò, hành sự khiêm tốn cẩn thận, cho nên ít có ra ngoài thăm dò, đối với Thập Vạn Đại Sơn hiểu biết giới hạn trong phụ cận Ma Vân Động.

Ngao Điển trả lời nói: “Ngọc Nha Yêu Vương bản thể là một con voi thần dị chủng, thiên tính thích ngủ, rất ít hỏi thăm đến địa bàn mà nó quản lý, nhưng mà sứ giả của nó lại là một cóc tinh, trời sinh tính tình gian trá tham lam.”

Chu Dịch không sợ người khác tham lam, chỉ sợ những kẻ tích cực chính trực, nói: “Bình thường thì phải ứng đối với sứ giả kia như thế nào?”

Ngao Điển nói: “Đại yêu của bốn núi đã chết kia, con cóc tinh kia chắc chắn sẽ đòi hỏi nhiều hơn, đòi linh dược trăm năm.”

Chu Dịch phất tay vứt ra hai gốc Linh Sâm trăm năm: “Ngươi phụ trách đuổi nó đi, gốc còn lại thưởng ngươi.”

Mặt Ngao Điển đầy vẻ kinh hỉ, liên tục khom người, nói: “Tiểu xà làm việc, Đại vương yên tâm!”

“Ừ.”

Chu Dịch hỏi: “Nhìn dáng vẻ này của ngươi, dường như hiểu biết rất nhiều về Thập Vạn Đại Sơn nhỉ?”

“Đại vương, tổ tiên của tiểu xà có chút huyết mạch Long tộc cũng đã từng đến Long Cung yến tiệc ở hồ Bích Ba vài lần, nghe được đám Yêu Vương kể không ít chuyện.”

Ngao Điển nói: “Thập Vạn Đại Sơn bao la rộng lớn, thiên sơn vạn thủy nhìn thì có vẻ hỗn loạn, thật ra thì mỗi một rừng mỗi một núi đều có chủ nhân. Ví dụ như đám yêu tinh ở Phi Vân Lĩnh thuộc về sự quản lý của Ngọc Nha Yêu Vương, còn đi tiếp về phía trước thì là Long Cung hồ Bích Ba.”

Hồ Bích Ba thuộc về một trong tứ đại hoàng tộc, được Long Hoàng, có tu vi Nguyên Anh kỳ tọa trấn, từng nảy sinh mấy trần đại chiến với Đan Đỉnh Tôn.

Chu Dịch hỏi: “Trong núi có bao nhiêu Yêu Vương?”

Ngao Điển trả lời nói: “Chính thức được tứ đại hoàng tộc sách phong, thì có ba mươi sáu vị, tương ứng với ba mươi sáu linh mạch lớn nhỏ. Nghe đồn còn có không ít tán tu Yêu Vương tính tình quái gở, hoặc do lười biếng, chiếm sơn tiềm tu, không thuộc về phạm trù quản lý của hoàng tộc.”

Chu Dịch hơi gật đầu, Thập Vạn Đại Sơn có diện tích xấp xỉ với Vân Châu, nhưng cường giả Kim Đan lại nhiều hơn.

Đan Đỉnh Tông thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn thống trị Vân Châu, coi linh mạch như tài sản riêng của nhà mình, áp bức bóc lột tán tu đến tận cùng, không biết đã trì hoãn biết bao nhiêu tu sĩ có tiềm chất Kim Đan.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0