Khuôn mặt người xấu xí của Độc Lang Quân không ngừng thay đổi, khó có thể tin nói: “Nhóc con Linh Sâm ngàn năm trong truyền thuyết!”
Nhóc con Linh Sâm liếc mắt nhìn Độc Lang Quân, xoay người chui xuống dưới đất, thi triển thuật pháp thổ độn biến mất chẳng thấy đâu.
A!
Trong động truyền đến tiếng rít gào bén nhọn đáng sợ, trên mặt Độc Lang Quân đều là vẻ hối hận, linh vật mới xuất hiện khiến nó quá kinh ngạc, vậy mà lại không ra tay bắt lấy nó.
“Nhất định còn có cơ hội!”
Độc Lang Quân thi triển thuật pháp thiên phú, khống chế tất cả nhện lớn nhỏ trên núi, rất nhanh đã có một con nhện đất sinh sống dưới mặt đất, phát hiện được hướng di chuyển của Linh Sâm.
“Khặc khặc khặc!’
Độc Lang Quân đi theo chỉ dẫn của con nhện đất, tám chân chạy như bay, đuổi theo phương hướng nhóc con Linh Sâm.
Cách đó trăm dặm.
Trong một sơn cốc vô danh.
Ầm ầm ầm!
Giọng nói từ bốn phương tám hướng liên tục phát ra, chỉ thấy một con nhện khổng lồ cao hai ba trượng chạy như điên, chỉ trong giây lát đã chui vào trong sơn cốc.
“Đạo hữu, đừng chạy, ngoan ngoãn để bổn vương ăn ngươi!’
Mặt mày Độc Lang Quân mừng như điên, chỉ còn cách Linh Sâm ngàn năm chưa tới mười trượng, thần thức đã rà soát chặt chẽ, hoàn toàn không phát hiện trong sơn cốc có điều gì bất thường. Chim không kêu, trùng không gáy, một mảnh tĩnh mịch.
Hai ngàn yêu binh, sáu đại yêu ẩn núp hai bên sơn cốc, cùng với Chu Dịch đang đứng trên không trung.
“Giết địch, cũng không cần phải đánh đến nhà nhỉ.”
Chu Dịch đập đôi cánh chim, nhìn Độc Lang Quân chui vào bẫy, nói: “Dụ nó ra rồi giết, an toàn hơn gấp trăm lần.
Trong khi nói chuyện thì thúc giục trận bàn, trong sơn cốc trồi lên tám cây cột vàng.
Độc Lang Quân từ trạng thái mừng như điên đột nhiên thức tỉnh, tám con mắt híp lại quan sát xung quanh, lạnh lùng nói: “Vị đạo hữu nào ở đây?”
Mu!
Con bò vàng lao ra đầu tiên, Hắc Hổ và chúng đại yêu theo sát phía sau, hai ngàn yêu binh nhao nhao kêu gào, múa may binh khí, xông vào trong sơn cốc.
“???’
Mặt mày Độc Lang Quân đầy vẻ nghi hoặc, đối mặt với trận thế xung phòng liều mạng như che trời lấp đất, còn chưa kịp thoát khỏi cảm giác kinh hãi, cũng đã bị đạp thành thịt nát.
Nhiếp hồn!
Chu Dịch thi pháp nhiếp lấy yêu hồn, sau khi cưỡng ép sưu hồn, biết được bí mật giúp Độc Lang Quân thành Đạo.
“Bên dưới núi Bạch Cốt lại có một gốc hoa sen bảy màu!’
Hoa sen bảy màu có bảy màu, sau khi lụi tàn kết thành hạt sen có bảy màu, khi tu sĩ ngưng đan sử dụng nó thì sẽ tăng lên một phần khả năng thành công. Cũng tương tự như những loại linh dược trợ giúp Kết Đan, Đan Đỉnh Tông có ghi chép lại mười mấy loại, ví dụ như ngựa ngàn năm tuổi, Long Huyết thảo vv.
“Đây là chỗ tốt của thăm thượng thượng đại cát hay sao?’
Chu Dịch thông qua ký ức của Độc Lang Quân biết được, ba trăm năm trước nó đã từng sử dụng hạt sen, lần nở hoa kết quả tiếp theo của hoa sen còn hai trăm năm nữa.
“Thật ra thì thời gian này cũng không dài lắm, có thể chờ đợi được!’
Nửa tháng sau.
Cuối cùng thì con bò vàng và chúng yêu cũng đã dọn dẹp sạch sẽ Bạch Cốt phong, cho dù Độc Lang Quân không làm gì, vẫn có hơn ba trăm yêu binh bị trúng độc chết.
Kịch độc bên trong Bạch Cốt động rất nặng, nhưng cũng không thể san bằng ngọn núi, để tránh làm hỏng hoa sen bảy màu. Sáu đại yêu thay phiên thi triển pháp thuật, dùng gió thổi tẩy rửa nước, phải mất hơn một tháng dọn dẹp mới không còn khói độc nữa.
Bị Chu Dịch ra lệnh, chúng nó không vui vẻ, không tình nguyện tiến vào dưới đáy động thăm dò, rất nhanh đã phát hiện ra cây hoa sen bảy màu.
"Cho dù hạt sen thành thục, mới có bốn thành xác suất Kết Đan, còn cần từ từ thu góp linh vật kết đan!"
Ma Vân Động.
Cách mặt đất một trăm trượng.
Chu Dịch thi pháp tạo ra một đường hầm, dẫn nước sông Duyệt Giang chảy ngược, bố trí lại trận pháp cấm chế, tạo thành một con sông ngầm, ao ngầm nhân tạo.
Cây sen và cả rễ sen bảy màu nhổ lên trồng vào bên trong hồ, bố trí lại những trận pháp như Tụ Linh Trận.. Việc còn lại cần phải làm chính là chờ đợi ngày khai hoa kết trái nữa thôi.
“Đáng tiếc sen bảy màu này có thuộc tính Thủy, nếu không thì có thể liên tục kích thích cho nó sinh trưởng rồi làm mứt hạt sen để ăn.”
“Hai trăm năm, vừa đủ để có thể tu Cửu Chuyển Luyện Linh quyết, Ngưng Thần quyết đến viên mãn, rồi dùng tinh huyết của hổ yêu trên núi để tu hành Hổ biến!”
Chu Dịch đã có được Luyện Linh quyết gần ba trăm năm, vừa mới tu thành vòng thứ sáu, linh khí trong cơ thể đã ngưng tụ thành thực thể hơn sáu phần so với những tu sĩ Trúc Cơ bình thường khác, cho nên mới có thể sền sệt như mỡ.
“Luyện Linh quyết, Ngưng Thần quyết viên mãn, mỗi loại góp phần tăng một phần xác suất thành công, Chân Long Cửu Biến luyện thể và Ngũ Linh Chân Kinh Ngũ Hành gộp chung với nhau, ít nhất cũng có thêm hai phần xác suất thành công nữa, xác suất thành công của việc Kết Đan đã được tích lũy đến tám phần!”
“Nếu như là những tu sĩ khác, chắc chắn sẽ vui vẻ mà Kết Đan. Nhưng mình lại không hề vội vàng, cũng không phải là không có biện pháp để làm tăng thêm xác suất thành công, ví dụ như tìm kiếm thêm một loại linh vật Kết Đan,và bố trí trận pháp ngăn cản thiên kiếp nữa!”
Chu Dịch cẩn thận tính toán, trước mắt còn rất nhiều chuyện cần phải làm, vì thế tiếp tục bế quan tiềm tu.
……
Thời gian trôi nhanh, năm tháng không đợi người.
Chu Dịch dốc lòng tu hành Luyện Linh quyết, lại ra lệnh cho yêu binh thuộc hổ tộc dưới trướng, cứ cách một đoạn thời gian thì lại dâng tinh huyết lên.
Yêu binh của năm núi một sông dưới trướng ngày càng tăng trưởng, đa số là sài lang hổ báo, thay phiên hiến máu cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Trong đó một con hổ yêu rất thông minh, nhắm chuẩn cơ hội này, mượn cơ hội hiến máu thường xuyên chạy đến động phủ để gặp Đại vương.
Nói vài câu nói dí dỏm hài hước, nịnh nọt Đại vương.
“Đại vương, ngài là người đẹp trai nhất trên trời dưới đất này!”
“Không không không, bổn vương chỉ có thể xếp thứ hai, người xếp đầu tiên chính là độc giả đấy!”
Chu Dịch chẳng lẽ lại là người thích nghe mấy câu nịnh nọt hay sao chứ, mà là nể tình con hổ yêu thành thật cần cù, ban cho linh dược, pháp khí.
Có một thì có hai.