Yêu binh bình thường thì không mấy thông minh, ngược lại không biết hổ thẹn ngại ngùng, lập tức học theo cùng nhau nịnh nọt. Những con có đầu óc nhanh nhạy, biết rằng Nhân tộc thông minh, nên chạy vào trong trại thỉnh giáo làm sao để ninh nọt tâng bốc người ta.
Những chuyện này đều là thú vui lúc nhàn hạ, chín mươi chín phần trăm thời gian đều dùng để bế quan khổ tu.
Hằng ngày ngoài việc luyện công ra, thì hắn còn có thói quen tiêu phí tuổi thọ để bói toán, kích thích cho linh dược phát triển, bố trí tầng tầng lớp lớp trận pháp, sau này dùng để đối phó với Tiểu Tứ Cửu thiên kiếp.
Hai mươi năm thời gian như gió thoảng qua.
Luyện Linh quyết chưa đến vòng thứ bảy, Ngưng Thần quyết đã đại thành, phạm vi bao phủ của thần thức Chu Dịch vượt hơn hai trăm trượng.
“Đây là thần thức cực hạn của Trúc Cơ kỳ sao? Nếu là như vậy, thật ra thì có thể chặn đứng con đường thần thức vượt Kim Đan, Nguyên Anh.”
Chu Dịch cũng đã từng nghĩ, thông qua thời gian tích lũy ngàn năm vạn năm, thần thức tăng trưởng đến mức của Nguyên Anh thậm chí Hóa Thần, rồi sẽ tu hành bí thuật công kích thần hồn, đồng nghĩa với việc có được một phần chiến lực cao cấp.
Tu tiên chỉ vì hộ đạo, cho nên chiến lực và cảnh giới tăng lên cũng chẳng có gì khác cả.
Hiện tại thần thức đạt tới cảnh giới đỉnh phong trong cấp tu vi này, mấy năm nay không hề tăng lên chút nào, khiến cho Chu Dịch như ngộ ra.
“Cảnh giới tăng lên, cũng tương tự như Luyện Khí tấn chức Trúc Cơ, thứ biến đổi không chỉ có pháp lực cô đọng lại, đồng thời dưới sức ảnh hưởng của đạo cơ mới sinh ra thần thức. Cho nên không Kết Đan, thần thức chỉ có thể bao phủ hai trăm trượng, nếu như còn tăng lên một phần nữa thì sẽ vượt quá sức chịu đựng của đạo cơ.”
“Tu sĩ giống như một cái chai được đúc từ tinh khí thần, thần thức chính là nước chứa ở bên trong, nếu muốn làm mực nước tăng lên thì phải khiến cho cái chai to ra!”
“Tiên đạo kể từ khi ra đời cho đến nay, trải qua vô số năm tiến hóa, đã hình thành một hệ thống chặt chẽ không có một khe hở nào, không phải là thứ mà sức của một người có thể phá vỡ được.”
Chu Dịch thà rằng từ từ phá vỡ bình cảnh của tiên đạo, cũng sẽ không đi thăm dò một con đường tu hành mới.
Trong điển tịch có ghi chép lại, chỉ riêng cửa ải dẫn linh khí nhập thể này, ban đầu Nhân tộc đã thử nghiệm cả ngàn vạn phương án, đã có bao nhiêu vị tiên hiền chết đi, rồi lại trải qua sự cải tiến của nhiều thế hệ tu sĩ, mới có được công pháp cơ bản như bây giờ.
Hậu nhân đứng trên vai của người xưa, có thể nhìn cao hơn trông rộng hơn, rồi lại nảy sinh một sự tự tin vô hình, đúng là không nên!
……
Ma Vân thành.
Từ sau khi con bò vàng chiếm đóng ngọn núi cho đến nay, hơn ba trăm năm hơn không ngừng mở rộng, đã chiếm cứ hơn phân nửa dãy núi.
Bên ngoài thành trại không phải là tường đá thấp bé, trải qua sự cố gắng của ba bốn thế hệ, cuối cùng cũng đã xây dựng một bức tường thành cao hơn hai trượng.
Bên ngoài lại đào thêm chiến hào rộng hơn hai ba trượng, dưới đáy chiến hào được phủ kín chông nhọn, chỉ để lại một cây cầu gỗ nối liền với cửa thành. Yêu thú đột kích không thể vượt qua được tường thành, mà sẽ chết dưới những chiếc bẫy thú, cung tiễn, trở thành thức ăn cho Nhân tộc bên trong thành.
Mặt trời chói chang.
Những chiến sĩ đứng trên tường thành, mặc áo giáp huyền thiết, trận địa sẵn sàng đón quân địch, không dám lơi lỏng chút nào.
Lúc này.
Một bóng dáng từ nơi xa chậm rãi đi tới, lại là một con sói lớn lông trắng cao đến ba bốn trượng.
Chiến sĩ gào lớn báo tin, lập tức có mấy chục người tụ tập lại, lại có người đi thông báo cho phụ nữ và trẻ em trong thành cẩn thận đề phòng.
Đợi đến khi nó đến gần mới nhìn thấy rõ, dưới thân con sói lớn kia còn có bóng dáng của con người, thoạt nhìn thì giống một thanh niên hai mươi mấy tuổi. Tóc đen như bờm sư tử xõa rối tung, da thú khoác trên người đã rách nát không còn nhìn rõ dáng vẻ nữa, vai phải khiêng xác sói, tay trái xách theo trường thương.
Thủ lĩnh của đám chiến sĩ giương cung cài tên, mũi tên bằng huyền thiết lao đi như một luồng ánh sáng màu đen, chuẩn xác găm xuống cách người thanh niên kia ba bước chân.
“Người tới là ai?”
Có một số Yêu tộc tinh thông thuật pháp biến ảo, ví dụ như xà yêu, hoa yêu vv, sẽ biến thành hình người trộn lẫn vào trong thành hại người. Ba năm trước đây năm có một con đại yêu thuộc Hồ tộc, lẫn vào trong thành hút dương khí người, sau khi hại chết mấy người thì mới phát hiện ra sự khác thường.
Sau khi Hồ yêu xé bỏ lớp da người, tàn sát mấy chục người trong thành, thì bỏ trốn mất dạng.
Việc này khiến cho Nhân Tộc đang sống trong cảm giác hòa bình hơi chùng xuống, một lần nữa xuất hiện cảm giác nguy cơ, luôn luôn ghi nhớ rằng nơi này là Thập Vạn Đại Sơn.
“Kim Cửu.”
Thanh niên đáp lại nói: “Sư phụ ta là Kim Ngang.”
Khi nói chuyện vận chuyển khí huyết, một luồng sáng màu đỏ đậm hiện lên bên ngoài thân, dần dần biến hóa thành dáng vẻ của áo giáp hộ thân.
“Kim sư phó, phương pháp khí huyết, là Nhân tộc.”
Thủ lĩnh nhảy xuống dưới tường thành, sau khi xác nhận ở cự ly gần, mới sai người mở cửa thành ra.
“Kim huynh đệ bôn ba ngàn dặm xa xôi, tại sao lại còn cõng thêm một con sói chứ?”
“Con Lang yêu này cản đường của ta, chỉ có thể dùng một thương thọc chết nó!”
Kim Cửu được vị thủ lĩnh dẫn đường, đi vào bên trong thành đăng ký tên họ, rồi gởi con sói vào trong kho của thành trì, rồi sau đó rời khỏi thành đi Ma Vân Động cầu kiến Yêu Vương.
……
Mọi chuyện trông động bình thường đều do Quy thừa tướng xử lý, nghe nói có liên quan đến Kim Ngang, lại còn liên quan đến truyền thừa võ đạo Ngưng Khiếu. Quy thừa tướng không dám xử lý bừa, mang theo Kim Cửu tiến vào tầng ba của động phủ, cầu kiến Chu Dịch đang bế quan tiềm tu.
Chu Dịch đánh giá Kim Cửu một lát, hỏi.
“Nếu tính tuổi tác, Kim Ngang cũng gần trăm năm tuổi rồi, thân thể ra sao rồi?”
“Hồi bẩm Yêu Vương đại nhân, lúc ta đi thì sư phụ đã tuổi già sức yếu, núi non trùng điệp cách trở, không thể tự mình từ biệt ngài.”