Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 184 - Chương 184 - Kim Đan Vào Bụng

Chương 184 - Kim Đan vào bụng
Chương 184 - Kim Đan vào bụng

Lư Lâm nói rồi tay bắt pháp quyết, thi triển pháp lực phong ấn bàn cờ lại, rồi lại trải lên trên một tấm đá, lấy linh tửu và linh quả từ trong túi trữ vật ra.

“Đừng khách sáo như vậy.”

Chu Dịch chỉ lên mái hiên nói: “Năm xưa, Bần đạo tu hành ở Tiểu Đan Sơn, rất quen thuộc với kiến trúc ở nơi đó, hơn cả trăm năm chưa trở về đó, không biết bây giờ như thế nào?”

“Đạo hữu cũng là nhân sĩ Đại Càn sao!”

Mặt Lư Lâm lộ vẻ vui mừng, tu sĩ Nhân tộc ở yêu quốc dị vực vốn đã rất hiếm, huống chi còn gặp được một người đồng hương, hắn nói: “Hiện giờ Đại Càn rất đáng gờm, phía Bắc thì thôn tính Đại Ung, phía Nam thì xác nhập với Đại Sở, trước khi lão đạo rời khỏi đó thì đang bận rộn công phạt Tấn Quốc. Thực lực quân đội hùng mạnh, chuyện Tấn Quốc bị huỷ diệt chỉ là việc sớm muộn gì mà thôi.”

Chu Dịch nhíu mày: “Đan Đỉnh Tông mặc kệ không quan tâm sao?”

“Việc này tất nhiên được tông môn ngấm ngầm đồng ý, Sở quốc có lịch sử hơn ngàn năm, hoàng thất là gia tộc tu tiên hàng đầu, căn cơ của họ vững chắc sâu rộng.”

Lư Lâm tấm tắc nói: “Kết quả là khi đại quân ở tiền tuyến còn đang giao chiến, Trấn Quốc chân nhân lệnh cho hoàng thất Sở quốc đầu hàng, đồng ý trở thành vương gia khác họ ở Đại Càn!”

Chu Dịch hơi gật đầu, lại hỏi: “Tại sao Đan Đỉnh Tông lại chọn Đại Càn?”

“Nghe đồn là vì trong hoàng tộc xuất hiện một người có Thiên linh căn, sau khi đột phá tu vi Trúc Cơ ở linh địa gia tộc, bái nhập Huyền Nguyên chân quân. Hiện giờ Huyền Nguyên chân quân trở thành chưởng môn, thân là đệ tử thân truyền của hắn, thân phận của hắn tất nhiên là nước lên thì thuyền lên.”

Lư Lâm cực kỳ hâm mộ nói: “Vận may kiểu này của Lý gia, thật sự là không thể so sánh được, ai có thể ngờ được chỉ trong mấy trăm năm, gia tộc do vũ phu phàm tục gầy dựng, vậy mà lại có hi vọng nhất thống Vân Châu!”

Chu Dịch nghe vậy ánh mắt sáng lên, nói: “Khi bần đạo còn tu hành ở Đại Càn, nghe nói bát đại tu tiên thế gia Giang Nam, trong đó……”

“Bần đạo chính là gia chủ của Lư gia.”

Lư Lâm rất thẳng thắng thừa nhận: “Tổ tiên cũng đã từng có chút xa lánh Lý gia, cho dù người ta mời chào cũng không dám đồng ý. Khi đó đúng lúc Vân Long chân quân chết đi, lão đạo lo sợ rằng Nguyên Anh lão tổ sẽ hỗn chiến với nhau, dứt khoát trốn đến Thập Vạn Đại Sơn tránh kiếp nạn.”

Chu Dịch nói: “Hiện giờ chính ma nghị hòa, không quay về xem thử sao?”

“Nghị hòa? Ha hả!”

Lư Lâm lắc đầu nói: “Lão đạo không hiểu lão tổ của Đan Đỉnh Tông rồi, tại sao lại có thể nhịn được cục tức này, nên nhớ rằng thù hận càng nhẫn nhịn sẽ càng sâu, chỉ sợ chỉ cần thêm một mồi lửa nữa, thì toàn bộ Vân Châu đều sẽ nổ tung!”

“Chỉ sợ không chỉ là một mồi lửa đâu.”

Chu Dịch bấm đốt ngón tay tính tuổi thọ của quả bom nguyên tử kia, có thể đã hơn năm trăm năm mươi tuổi, hoặc là đã chết, hoặc đã trở thành Nguyên Anh rồi.

Những chân quân khác trên đời có lẽ sẽ bị thiên địa trói buộc, cả đời mắc ở Kim Đan kỳ, còn kẻ mang trên người vận may khổng lồ kia sẽ không hành động theo lẽ thường. Mấy trăm năm không gây ra chuyện gì, có thể là đã thay tên đổi họ, hoặc có thể đang tiềm tu trong tuyệt địa, sau khi xuất thế chỉ sợ cũng sẽ là một sự kiện cực lớn.

Lời còn chưa dứt.

Một thẻ ngọc đưa tin bay tới, rơi vào trong tay Chu Dịch.

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, sắc mặt kỳ lạ, hoài nghi thứ mà bản thân tu luyện không phải Ưng biến, mà là Quạ Đen biến.

Bích Ba đàm đưa tin, Thái thượng của Thiên Ma Cung là Chân Dương Ma Tôn bị ám sát, chết dưới tay Huyền Tiêu đạo quân của Đan Đỉnh Tông, Yêu Vương các nơi cần quản lý nghiêm Yêu tộc dưới trướng, không được phát sinh xung đột với Nhân tộc.

“Ma Tôn một thời, cuối cùng cũng không thể chết già được!”

Trong lòng Chu Dịch không hề gợn sóng, tuổi thọ dần dần nhiều lên, vạn sự vạn vật dần dần trở nên phai nhạt, rồi hồi tưởng lại những việc đã qua, những người đã cũ, dường như là chuyện thật xa xôi.

Cái chết của Chân Dương khiến hiệp ước ngừng chiến của chính ma trở thành giấy vụn, tiếp theo mới là thật sự chính ma đấu kiếm.

“Nếu như tên kia thật sự là con của trời, có thể là do tính tình tính cách phải như vậy, hoặc là do thời thế thế cục phải như thế, những hành động của hắn ta nhất định là phù hợp với một sự phát triển nào đó của Thiên Đạo!”

“Nguyên Anh lão tổ có muốn ngưng chiến, nhưng ông trời lại cố tình không cho phép……”

Thiên địa dẫn dắt, Chu Dịch bỗng thấy tâm huyết dâng trào, suy nghĩ chợt lóe lên đã lấy ống thăm ra bốc quẻ.

Nhẹ nhàng lắc lư, linh thăm rơi trên bàn đá, ánh sáng lóng lánh ngưng tụ thành văn tự.

“Thiên thời!”

Mặt Chu Dịch lộ vẻ vui mừng, chắp tay nói: “Bần đạo có chuyện quan trọng, mấy hôm nữa lại đến đây hàn huyên.”

Dứt lời hóa thành tia sáng ba màu, chỉ trong chốc lát đã biến mất không thấy đâu.

Lư Lâm cảm nhận được tốc độ cực nhanh của độn quang, không kìm được mà hoảng sợ, tốc độ như vậy còn hơn xa cả chân quân, trong lòng không nhịn được mà nói thầm.

“Chẳng lẽ là một vị tiền bối nào đó trốn vào trong núi tránh kiếp nạn sao?”

Một lát sau.

Một cổ khí tức khủng bố từ trên trời giáng xuống, mây đen cuồn cuộn hiện ra từ trong hư không, ầm ầm ầm tiếng sấm không dứt bên tai.

Lư Lâm bay lên trời, hai mắt hoảng sợ nhìn về phía Ma Vân Phong.

“Lôi kiếp!”

Cùng lúc đó.

Trong thành xuất hiện mấy chục luồng ánh sáng, có chân nhân điều khiển độn quang, hoặc là yêu ma đại yêu cưỡi gió, bình thường tất cả đều ẩn cư trong thành tu hành, hưởng thụ, lúc này rốt cuộc không thể kìm chế được mà hiển lộ thân hình.

“Không biết là ai trong năm vị thánh yêu đây?”

Một đại yêu thuộc Hổ tộc nói: “Nếu như là Yêu Vương Hắc Hổ, ta sẽ đến đầu nhập dưới trướng hắn, làm tướng quân tuần sơn.”

Cách đó không xa, một vị Trúc Cơ chân nhân có thuật pháp tinh diệu, thi triển bí thuật quan sát lôi vân, lắc đầu nói.

“Hổ vương tu hành thuộc tính Thủy, lôi vân trên bầu trời là ngũ sắc, hẳn là một vị Yêu Vương nào đó tu hành Ngũ Hành.”

Hổ yêu kinh ngạc nói: “Đạo nhân này hiểu biết rất nhiều, ngày mai ta tới cửa bái phỏng, bàn luận một phen mới được.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0