Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 197 - Chương 197 - Truyền Thừa Tứ Linh

Chương 197 - Truyền thừa Tứ Linh
Chương 197 - Truyền thừa Tứ Linh

“Chẳng lẽ đây là truyền thừa tứ……”

Lời còn chưa dứt, một khí tức khủng bố đánh úp từ trong góc, pháp lực hùng hậu cố định hổ yêu ngay tại chỗ.

Ầm!

Xác yêu thú bay tứ tung ra ngoài, dính trên vách đá, nội tạng xương cốt nát bươm.

Hổ yêu vẫn có một tia sinh cơ, trợn mắt nhìn thấy con bò vàng đi tới, kinh hãi nói: “Yêu Vương……”

“Chập chập, tiên trưởng nói không tồi, cảnh giới đấu pháp áp đảo đúng là sảng khoái!”

Con bò vàng làm theo lời Chu Dịch giao phó, khi đấu pháp ưu tiên đánh lén, đối phó với đại yêu có huyết mạch của bốn hoàng tộc, chỉ cần đánh cho chúng sống dở chết dở là được, tránh lưu lại ấn ký báo thù.

Phất tay phong ấn hổ yêu, con bò vàng xách theo nó rời khỏi mặt đất, phất tay ném nó ra xa vài dặm.

Hổ yêu còn chưa rơi xuống đất, một con cự thú cao mấy chục trượng đã nhảy lên, nuốt nó vào trong bụng.

Nửa tháng sau.

Con bò vàng đã có chút lo lắng, trong thời gian này đã dụ một Yêu Vương rời đi, nếu như đối phương lại quay trở lại xem xét tất sinh nghi ngờ.

“Tại sao Tam đệ Tứ đệ Ngũ đệ còn chưa tới?”

Tới gần buổi trưa.

Ba bóng dáng đi theo tuyến đường an toàn, khập khiễng đi vào trước ngọn núi, Hắc Hổ thiếu mất một cái lỗ tai, Kim Ưng bị mất một cánh, Quy thừa tướng thì thảm nhất.

Mai rùa bị vỡ ra làm bốn mảnh, nếu như lực công kích mạnh thêm vài phần, thì thân thể nó đã chia năm xẻ bảy rồi.

“Cuối cùng cũng đa tới rồi! Đợi lấy được truyền thừa Tứ Linh, nhất định sẽ hầm thịt con gấu bay kia!”

Quy thừa tướng hùng hùng hổ hổ, nó dựa theo lời Chu Dịch giao phó cẩn thận di chuyển, vốn dĩ đã đến mục đích từ lâu rồi, kết quả trên đường gặp phải Phi Hùng Yêu Vương.

Phi Hùng Yêu Vương đã có thành kiến với Ma Vân Thành từ lâu rồi, ở bên ngoài thì không dám trêu chọc Chu Dịch, con bò vàng, hiện giờ gặp được Quy thừa tướng lạc quẻ một mình, lập tức ra đòn sát thủ.

May mắn Kim Ưng, Hắc Hổ đi ngang qua, tam yêu ỷ vào việc biết rõ địa thể nên quần nhau với Phi Hùng, cuối cùng dẫn nó đến một nơi có linh dược, thừa dịp Phi Hùng đánh nhau với dị thú, mới thành công bảo vệ được tánh mạng.

Con bò vàng nghe thấy động tĩnh, khống chế độn quang đáp xuống từ trên đỉnh núi, thúc giục nói: “Mối thù với Phi Hùng thì sau này sẽ báo, nhanh chóng nhận lấy truyền thừa Tứ Linh.”

“Ngưu gia, ngài lấy được truyền thừa rồi sao?”

Quy thừa tướng nghi ngờ nói: “Không thấy khí tức thay đổi, chẳng lẽ tiên trưởng đã đoán sai, không phải huyết mạch lột xác sao?”

Con bò vàng lắc đầu nói: “Có thằng nhãi rồng con may mắn nghịch thiên, hiện giờ truyền thừa chỉ còn lại ba phần, vừa đủ cho ba người các ngươi.”

Gào! Két!

Hắc Hổ cùng Kim Ưng liên tục lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của con bò vàng.

Quy thừa tướng nói: “Ba người chúng ta có huyết mạch tầm thường, thành tựu trong tương lai hữu hạn, từ khi ngưu gia dùng một tấm thân phàm trần tấn chức cho đến nay, sau khi tiếp thu truyền thừa có lẽ có thể thành Yêu Hoàng.”

“Chớ có dài dòng, bất kỳ lúc nào cũng sẽ có những Yêu tộc khác chạy đến đây, đến lúc đó lại phải tranh đấu một trận.”

Con bò vàng phất tay cố định tam yêu, dùng pháp lực trói lấy chúng rồi đi vào trong lòng đất, sau khi đi vào bên trong Thần Điện rồi ném từng người một vào bên trong huyết trì.

“Đã gọi ta là Nhị ca, theo lý thì nên quan tâm đến các người!”

“Huống hồ gì tiên trưởng đã từng nói, trên đời này ngoại trừ là người có vận may nghịch thiên, ra thì khó có thể xuất hiện thêm đạo quân, Yêu Hoàng nữa.”

Con bò vàng tận mắt nhìn thấy tam yêu dần dần chìm vào bên trong huyết trì, cười nói: “Ta chỉ là một con bò già cày ruộng, nếu không được tiên trưởng cứu vớt, thì đã trở thành đồ ăn trên mâm từ lâu rồi, nào có vận may gì mà đáng nói!”

Linh quang lóng lánh, ba huyết trì hóa thành mặt đá, rồi không còn nhìn thấy bất kỳ dấu vết truyền thừa nào nữa.

“Thay đổi căn cơ huyết mạch, không biết phải mất bao lâu……”

Con bò vàng lẩm bẩm nói: “Nếu như mười năm hoặc trăm năm, huynh đệ chúng ta còn có thể uống rượu với nhau, đến lúc đó tên tuổi của Ma Vân Thành có thể truyền khắp Cửu Châu. Nếu như là phải đợi ngàn năm vạn năm, lão ngưu ta đây chỉ có thể ở trên trời nhìn xuống, các ngươi đoàn tụ với tiên trưởng mà thôi!”

Dứt lời, hóa thành độn quang rời đi.

……

Bên ngoài thánh điện.

Bầy yêu hội tụ, không muốn rời đi.

Đối với Yêu tộc mà nói, mười năm chỉ là một cái búng tay một cái chớp mắt mà thôi, thà ngồi tại chỗ chờ đợi.

Vạn nhất thánh điện mở ra, để mặc cho Yêu tộc ra vào, lại phải từ động phủ chạy lại đây, chẳng phải là bỏ lỡ cơ duyên.

Nếu nhưng Yêu tộc khác không rời đi, Chu Dịch cũng không muốn khác biệt, tìm một ngọn núi vô danh xây dựng động phủ chờ đợi.

Mỗi ngày bói hung cát.

Linh thăm bình thường không có gì khác lạ, du cho một đại thánh điện như vậy đặt ở trước mắt.

“Tiểu Tiệt Thiên Thuật cũng không phải thật sự vô địch, bói về Kim Đan kỳ thì tương đối chuẩn, đến Nguyên Anh kỳ thì mơ mơ hồ hồ, còn liên quan đến Yêu Thần, Yêu Thánh thì ngay cả thiên cơ cũng chẳng bói được.”

Chu Dịch bất đắc dĩ lắc đầu, biết được chuyện này có liên quan đến tu vi của hắn.

Sau này tấn chức Nguyên Anh đạo quân, Tiểu Tiệt Thiên Thuật có khả năng bói được thiên cơ, tương tự sẽ cao cấp hơn nhiều.

Thời gian trôi như nước.

Một năm trôi qua.

Thánh điện Tứ Linh không hề có động tĩnh, chúng yêu cũng rất kiên nhẫn, có kẻ thì tu hành, hoặc là đem rượu ngon đến mở yến tiệc, thậm chí gọi kiều thê mỹ thiếp trong động phủ đến đây, ngày đêm vui vẻ.

Chu Dịch cảm nhận được huyết khế rung lên, không rõ nguyên do, nhưng biết được con bò vàng đã có được bảo vật bất phàm.

“Nếu như là loại linh vật kéo dài tuổi thọ, thì sẽ đưa cho Yêu Hoàng, còn là những linh vật hiếm có khác, thì tùy tình hình vậy. Nhưng mà với tính tình thận trọng của con bò vàng, chắc có lẽ là di vật Thượng Cổ nào đó, lỡ đâu khiến cho Yêu Hoàng tranh đoạt……”

Chu Dịch trầm ngâm hồi lâu, trở về Ma Vân thành mang trận pháp cấm chế đến.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0