Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 200 - Chương 200 - Huyết Quang Tai Ương

Chương 200 - Huyết quang tai ương
Chương 200 - Huyết quang tai ương

Con bò vàng khom người lĩnh mệnh, thân hình chợt lóe biến mất không thấy đâu.

Nhóc con Linh Sâm xoay chung quanh rễ cây kia hai vòng, trên mặt hiện lên vẻ tham lam, chịu đựng một lúc lâu rốt cuộc không thể nhịn được nữa, há miệng nhào về phía rễ cây.

Chu Dịch túm đám lá xanh trên đỉnh đầu của nhóc con Linh Sâm lại, nói: “Thằng nhóc con nhà ngươi còn dám ăn bậy nữa, bổn tọa sẽ hầm thịt ngươi để ăn!”

“Tiên trưởng tha mạng, tiên trưởng tha mạng!”

Nhóc con Linh Sâm khẩn cầu nói: “Rễ cây kia làm yêu pháp, không ngừng dụ dỗ tiểu nhân ăn nó, nó nhất định là tà ma ngoại vật nào đó……”

Chu Dịch phất tay ném nhóc con Linh Sâm vào trong hồ, thằng nhãi này không biết đã bị thứ gì ảnh hưởng, bản lĩnh cắn ngược của nó cũng coi như thật sự lưu loát.

Sau khi khôi phục pháp lực, tiếp tục thi triển Ngọc Lộ quyết.

Thời gian trôi qua từng ngày.

Nửa tháng sau.

Rễ cây càng thêm có sức sống, mảng màu xanh ở chính giữa đã sinh sôi gấp mấy lần, từ một tia hóa thành một mảng.

Hôm nay.

Con bò vàng đi xuống dưới hang động, báo lại kết quả trận đấu pháp giữa các lão tổ.

“Tiên trưởng, bốn vị lão tổ đấu pháp với nhau mười mấy ngày, cuối cùng chẳng phân thắng bại, chia hộp Thanh Long tinh huyết thành bốn phần mới dừng tay. Nghe đồn Long Hoàng cùng Hồ Hoàng đánh nhau rất ác liệt, bọn họ chia nhau ra mà chém giết, thương thế không hề nhẹ!”

“Đã sớm đoán được như vậy.”

Chu Dịch nói: “Yêu Thánh tinh huyết chỉ là báu vật kéo dài tuổi thọ với ba người còn lại, nhưng đối với Long Hoàng mà nói, nó có thể giúp thực lực tăng lên trên diện rộng. Có lẽ cũng chính vì nguyên nhân này, ba người còn lại mới không nhượng bộ, tránh cho Long tộc lên mặt.”

Con bò vàng nói: “Long Cung đưa tin cho chúng Yêu Vương, thương lượng lại chuyện ở thánh điện.”

“Lần này đến Long Cung, ta phải tìm một lý do hợp lý, từ chối chuyện đi vào bên trong……”

Chu Dịch hơi gật đầu, tập thành thói quen lấy ống thăm ra, thi triển Tiểu Tiệt Thiên Thuật bói hung cát.

Thăm ngọc rơi xuống đất.

Lạch cạch.

Vỡ thành ba đoạn!

Nửa câu nói tiếp theo của Chu Dịch trực tiếp ngưng lại, sắc mặt hoảng sợ, hôm qua khi bói quẻ hung cát vẫn còn bình thường an ổn.

“Bói lại một lần nữa!”

Ống thăm lay động.

Linh thăm rơi xuống đất vỡ thành ba đoạn, là thăm hạ hạ, có huyết quang tai ương!

“Ngưu nhi, thu dọn hết những linh vật quan trọng, nơi quái quỷ này không thể ở lại được nữa.”

Trước tiên, Chu Dịch kiểm tra túi trữ vật bên hông, trong đó chứa đầy Huyết Linh quả, có thể tùy ý thi triển Nhiên Huyết độn pháp.

Con bò vàng cũng nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề, há mồm nuốt nhóc con Linh Sâm, sen bảy màu, Huyết Đằng Yêu vào trong bụng, rồi nhổ sạch linh dược bên trong hang động.

“Tiên trưởng, bên trong kho ở Ma Vân thành có không ít linh quặng linh dược.”

Từ khi Ma Vân Động thành lập cho đến nay đã hơn năm trăm năm, đặc biệt là từ sau khi con bò vàng tấn chức Kim Đan, tích góp không ít của cải.

“Bỏ đi, đi thôi!”

Chu Dịch đã lấy đi linh vật thượng đẳng từ trước, lúc nào cũng mang theo bên người, là để có thể trốn chạy bất kỳ lúc nào.

Hai đạo độn quang bay lên trời, chạy về hướng Đông Hải.

Một người một yêu chưa chạy được một trăm dặm, thần thức bàng bạc mênh mông cuồn cuộn đảo qua, theo sát phía sau chính là giọng nói già nua uy nghiêm của Long Hoàng.

“Đạo hữu, xin dừng bước!”

“Lão tổ mời về cho, hôm nay a muốn đi hải ngoại thăm người thân, không tiện tiếp đãi.”

Khi Chu Dịch nói chuyện thì phất tay ném phù triện bay đầy trời, mấy trămlá linh phù theo sự khống chế của thần thức, kết thành Tứ Tượng Tu Di trận, huyễn hóa ra mấy chục bóng người trên không trung.

“Thú vị thú vị! Những phù trận này, cho dù có được tu vi Hóa Hình viên mãn, cũng chỉ có thể ngăn cản được một lát mà thôi.”

Bóng dáng Long Hoàng từ bên ngoài tầm mắt bỗng xuất hiện trong mười dặm chung quanh đây, chỉ mới mấy lượt hô hấp, căn bản không thể phân biệt ra ảo trận là thật hay giả, há mồm phun ra thần quang màu tím tiêu hủy trận pháp.

Ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Một luồng độn quang ba màu tím vàng đỏ từ hướng Đông chuyển sang hướng Bắc, trong nháy mắt đã biến mất ở phía chân trời.

“Quyết đoán thiêu đốt tuổi thọ như vậy sao? Xem ra thằng nhóc kia thật sự đã có được đại cơ duyên!”

Long Hoàng vốn dĩ không hề để tâm, đột nhiên sắc mặt trở nên nghiêm nghị, há mồm phun ra ngọc Như Ý, có thêm pháp bảo nên tốc độ của hắn không hề chậm hơn Chu Dịch chút nào.

Sau khi kết thúc đấu pháp với ba vị lão tổ, Long Hoàng trở lại Long Cung dự tính luyện hóa huyết tinh của Yêu Thánh, trước khi uống vào thì đột nhiên tâm huyết dâng trào, hồi tưởng lại dáng vẻ thật thà của con bò vàng. Đường đường là Hóa Hình Yêu Vương, chỉ vì một đống nhánh cây rễ cây, vậy mà lại chống cự lại dư lực của trận đấu pháp.

Thà rằng liều mạng bị trọng thương, cũng muốn bảo vệ những thứ vô dụng kia, Long Hoàng lập tức phát hiện ra con bò vàng có điều gì đó khác thường, nên mới chạy đến Ma Vân Động tra xét.

Long Hoàng khống chế pháp bảo đuổi theo không dừng, lạnh lùng nói.

“Bổn tọa muốn nhìn thử coi, ngươi có thể thiêu đốt bao nhiêu tuổi thọ!”

Chu Dịch thu con bò vàng vào trong túi ngự thú, thi triển lôi độn với tốc độ nhanh nhất, Ưng biến hai cánh tăng tốc, cộng thêm việc thiêu đốt khí huyết tuổi thọ, khó khăn lắm mới có được tốc độ sánh bằng với Nguyên Anh lão tổ.

Quay đầu nhìn lại, Long Hoàng con đang bám theo gắt gao sau người.

“Lão tổ, vãn bối đưa cơ duyên lại cho ngươi, xin tha mạng.”

Chu Dịch ném ra một nhánh rễ cây xanh vàng, độn pháp không hề ngừng lại, tiếp tục chạy trốn theo hướng Bắc.

“Coi như ngươi biết điều.”

Long Hoàng phất tay bắt lấy rễ cây, thần thức đảo qua không phát hiện bất kỳ dị thường nào, lập tức lửa giận dâng lên.

“Thằng nhãi con, đợi bổn tọa bắt được ngươi, tất nhiên sẽ rút hần hồn ra rồi tra tấn một ngàn năm!”

Mất thời gian tra xét rễ cây, khoảng cách đã được kéo giãn thêm vài dặm.

“Lão tổ, khi nãy lấy nhầm, lần này tất nhiên là thật.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0