Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 203 - Chương 203 - Thống Nhất Vân Châu

Chương 203 - Thống nhất Vân Châu
Chương 203 - Thống nhất Vân Châu

Cách làm bây giờ của Đan Đỉnh Tông, hiển nhiên là thay đổi sách lược, muốn hoàn toàn chặt đứt đường lui của ma đạo .

Từng bước đánh tan như tằm ăn lá, Ký Châu, Quỳnh Châu chia thành mười mấy môn phái nhỏ, bọn họ vì không muốn bị ma đạo thâu tóm, tất nhiên phải dựa vào trợ giúp của Đan Đỉnh Tông. Đợi đến khi ma đạo suy tàn, cho dù môn phái nhỏ liên thủ với nhau thoát khỏi sự khống chế của Đan Đỉnh Tông, cũng khó xuất hiện một tông môn khổng lồ.

Một khi chính đạo công thành, ma đạo chưa chắc đã bị huỷ diệt, ít nhất cũng sẽ suy thoái ngàn năm.

Thiên địa biến hóa ngày càng rõ ràng, làm gì còn một ngàn năm thời gian để chờ ma đạo khôi phục, rất có thể là nó sẽ biến mất trong dòng chảy của lịch sử.

Chu Dịch trầm ngâm một lát, tiếp tục dò hỏi.

“Với tu vi của ngươi, tại sao lại ẩn nấp ở phàm tục?”

“Yêu nhân Ma đạo thủ đoạn tàn bạo, nhiều lần huyết tế phàm nhân, nhiễu loạn hậu phương của tông môn.”

Linh Trần nói: “Bần đạo vốn xuất thân Từ Châu, nhiều ít gì cũng có chút tình quê hương, nên nhận nhiệm vụ đóng giữ, bảo vệ cho phàm nhân Hành thành tránh bị ma đầu giết chóc.”

Chu Dịch khen ngợi gật đầu, lại hỏi: “Tất cả thành trì đều có tu sĩ của tông môn trấn giữ hay sao?”

“Tiền bối hẳn đã biết, nếu như tu sĩ ở phàm tục quá lâu, tu vi không tiến mà còn thụt lùi, cho nên ít có người đồng ý nhận nhiệm vụ này.”

Linh Trần giải thích nói: “Châu phủ thành trì lớn thì do tông môn phái chân nhân đi, phát cho một lượng lớn linh thạch, Tụ Linh trận pháp vv, thành trì nhỏ thì giao cho tán tu đóng giữ. Những chân nhân, chân quân ma đạo có tên có tuổi, rất ít người có thể tới Vân Châu tác loạn, những kẻ xâm lượt phần lớn là những tiểu ma đầu tầm thường.”

“Nếu thật sự là chiến tranh toàn diện rồi thì……”

Mắt Chu Dịch rũ xuống, hiện giờ thật sự là một cơ hội tốt để lấy truyền thừa.

Chính đạo muốn tấn công dứt điểm, tiêu diệt ma đạo hoàn toàn, tất nhiên là có thể chịu chi mà treo thưởng để chiêu mộ tán tu.

Sau khi ma đạo suy tàn, đồng nghĩa với việc sẽ thất thoát ra bên ngoài một lượng lớn truyền thừa, trở thành căn cơ mới để thành lập tiểu tông môn.

“Nhưng mà ma đạo truyền thừa vô số năm, há là dễ dàng bị huỷ diệt như vậy, phản kháng trước khi chết tất nhiên là sẽ rất hung mãnh, nói không chừng Hóa Thần Thiên Quân trong truyền thuyết cũng sẽ ra tay. Nguyên Anh lão tổ có thể huỷ diệt trong phạm vi ngàn dặm, nếu như gặp phải Thiên Quân đấu pháp, phỏng chừng cũng khó lòng chạy trốn được!”

Chu Dịch cẩn thận suy tư, kiềm chế suy nghĩ tham dự vào Đấu Kiếm Chính Ma.

Sớm muộn gì cũng sẽ lấy được truyền thừa, nhưng tánh mạng thì chỉ có một, kiếp nạn tự tìm đến thì không thể trốn tránh được, làm sao lại vội vàng chủ động lao vào nguy hiểm chứ?

Tư tưởng cẩn thận luôn luôn bền chắc không thể lay chuyển được, thay vì lao tới Ký Châu chém giết ma đạo, không bằng đứng từ xa quan sát chờ đợi.

Chờ cho đến khi Đấu Kiếm Chính Ma kết thúc!

Chờ cho đến khi căn cơ của ma đạo tiêu hao hết, hoàn toàn suy tàn!

Chờ cho đến khi Tu Tiên giới khôi phục an ổn trở lại!

Khi đó lại xuất quan, gia nhập vào môn phái mới thành lập môn phái làm một lão tổ, có thể bình an mà có được truyền thừa.

“Trong một môn phái nhỏ thì Kim Đan xếp hàng đầu, từ từ đợi cho đến khi đám người khai tông lập phái chết đi, chẳng phải mình sẽ lên nắm quyền hay sao? Cơ nghiệp do bọn họ cực khổ, chết đi sống lại mới xây dựng được, đến lúc đó truyền thừa do bọn họ lấy được, sẽ dễ dàng rơi vào tay của bần đạo!”

Suy nghĩ của Chu Dịch thay đổi thật nhanh, kế hoạch cho tương lai lại càng thêm rõ ràng, thời gian chung quy vẫn đứng về phía hắn.

Linh Trần nhìn thấy tiền bối trầm mặc không nói, đánh bạo hỏi: “Tiền bối suy nghĩ như thế nào? Mấy năm gần đây không ít chân quân tán tu ở hải ngoại đi đến Cửu Châu diệt ma, có lẽ có những đạo hữu mà ngài quen biết.”

“Không sai, bần đạo đúng là được đạo hữu mời đến.”

Chu Dịch thuận miệng ứng phó, trong lòng lại xuất hiện ý tưởng, kế hoạch vừa rồi chỉ thiếu một nơi để tiềm tu mà thôi.

Thập Vạn Đại Sơn tạm thời không dám trở về, Cửu Châu chiến hỏa tán loạn, hải ngoại đã trở thành sự lựa chọn duy nhất.

Theo như ghi chép bên trong điển tịch, ở hải ngoại có rất ít linh mạch, cho nên các loại linh quặng, linh dược không phong phú như ở Cửu Châu, nhưng mà cũng đã có người tấn chức chân quân, đã nói lên ít nhất cũng có linh mạch đủ để duy trì tu vi Kim Đan kỳ.

“Tâm nhìn trước kia quá hạn hẹp rồi, rõ ràng có thể đợi đến khi lão tổ của các môn phái tông môn chết đi, thuận lợi tiếp nhận tất cả mọi thứ bên trong tông môn!”

“Thứ mà hải ngoại thiếu thốn chính là linh vật dùng để tu hành, chứ không phải là công pháp truyền thừa.”

Chu Dịch suy nghĩ đến đây, phất tay lưu lại một lọ linh đan, hóa thành độn quang rời đi.

Linh Trần nhìn linh đan trong tay, không rõ lý do, trên đời này lại có chân quân lịch sự đến vậy.

……

Càn kinh.

Lãnh thổ Đại Càn càng ngày càng được mở rộng, kinh thành cũng trở nên to lớn hơn.

Hoàng tộc Lý thị được xưng là gia tộc tu tiên đứng đầu Vân Châu, có hàng trăm tán tu dưới trướng, thông qua pháp thuật hệ Thổ chỉ trong một đêm đã san bằng tường thành vốn có, rồi lại dựng lên một bức tường thành mới cao chín trượng bên ngoài năm mươi dặm.

Tu sĩ tinh thông pháp thuật Ngũ Hành, vứt bỏ thể diện tiến hành xây dựng, tốc độ còn nhanh hơn nhiều so với máy móc cỡ lớn nữa.

Thí dụ như sử dụng Địa Liệt thuật phá nát những ngọn núi chặn đường, hóa bùn thành đá tiết kiệm công sức xây dựng nền móng, lại thi triển Thổ Tường thuật dựng thành vách tường, rồi lại hóa bùn thành đá thì đã hình thành nên một bức tường thành được đắp hoàn toàn bằng đá xanh.

Thủ đoạn như vậy khiến cho bá tánh kinh ngạc, thán phục, sau này đã xuất hiện truyền thuyết tiên nhân hạ phàm, giúp đỡ cho Đại Càn.

Hôm nay vào lúc sáng sớm, sương mù mênh mông.

Quân sĩ canh gác ử cổng Tây, đang kiểm tra bá tánh đi vào thành, nhìn thấy một đạo nhân trẻ tuổi, cưỡi con bò vàng bị cụt sừng xếp hàng ở phía sau.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0