Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 208 - Chương 208 - Tán Tu Hải Ngoại

Chương 208 - Tán tu hải ngoại
Chương 208 - Tán tu hải ngoại

Từng luồng máu tươi chảy xuôi trrong cơ bắp, gân cốt, tẩy tinh phạt tủy đau đớn như kim đâm vào, cắt da thịt, Bạch Nham chỉ có thể nhẫn nại một lát, cuối cùng phát ra tiếng kêu thảm thiết như bị chọc tiết.

Chu Dịch nói: “Phương pháp này xuất phát từ ngoại vực, nghe nói khi bọn họ bảy tám tuổi đã bắt đầu huyết tế, cũng chưa từng có ai kêu to đến như vậy.”

Bạch Nham nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, làm sao cũng không muốn thua kém một đứa con nít, chỉ có thể gắng gượng chịu đựng không hát ra tiếng.

“Như vậy mới đúng chứ.”

Chu Dịch hơi gật đầu, Bạch Nham nào biết rằng khi người khác huyết tế thì dùng máu thú đã pha loãng, nếu như đã muốn tranh thủ thời gian, vậy thì phải chịu đựng thêm chút đau đớn vậy.

Có Kim Đan chân quân bên cạnh bảo hộ, linh hồn xuất khiếu cũng có thể ấn ngược lại vào trong người, có lăn lộn như thế nào cũng không chết được đâu.

Mấy ngày sau, máu tươi bên trong lu nước loãng như nước.

Cơ bắp của Bạch Nham giản nở nhanh chóng, khi dùng toàn lực thi triển, ngoài mặt da thịt xuất hiện huyết khí cuồn cuộn.

“Không tồi, tiếp tục.”

Chu Dịch phất tay mang đến một lu tinh huyết, trong đó có ba phần máu tươi của đại yêu, mùi vị của cái này càng sảng khoái hơn nhiều.

Bạch Nham chỉ có thiên phú võ đạo bình thường, vốn sẽ không đạt được thành tựu to lớn gì, nắm bắt cơ hội, không để nước chảy bèo trôi, cũng có chút mệnh nhân định thắng thiên.

“Cố gắng của bản thân vẫn hữu dụng!”

Chu Dịch khen ngợi gật đầu, sau đó tiếp tục không thèm quan tâm đến.

Một tháng trôi qua nhanh, Bạch Nham thay đổi với tốc mà mắt thường có thể nhìn thấy được, cơ bắp trở thành màu đồng đỏ, gân cốt càng ngày càng vững chắc, thân cao hơn tám thước, đứng trên mặt đất cũng có vài phần khí thế dã man, hung hãn.

Chu Dịch thu lại tất cả vậy dụng trong viện, dặn dò nói: “Nhớ kỹ lời bần đạo nói, cố gắng cưới vợ sinh con.”

“Nhớ kỹ, chúng ta đã hứa là phải sinh mấy chục người con, kéo dài hương hỏa Bạch gia.”

Bạch Nham biết thứ duy nhất có giá trị trên người mình chính là huyết mạch, nói: “Đạo gia phải đi rồi sao? Không biết đời này, còn có cơ hội hiếu kính ngài nữa không.”

“Duyên hợp duyên tan, quen rồi sẽ tốt thôi!”

Chu Dịch thở dài một tiếng, mấy ngày này đọc sách sử, mắt nhìn thấy tên tuổi của một đám người thân quen, khó tránh khỏi sinh ra cảm khái.

Dứt lời, hóa thành độn quang rời đi.

Bạch Nham quỳ rạp xuống đất, đập đầu bịch bịch về phía Nam, cầu nguyện cho đạo gia không biết tên tuổi kia phúc thọ vạn năm.

Mở cửa viện ra, còn chưa kịp khóa cửa lại, thì đã có một lão giả mặc hồng bào thò đầu vào bắt chuyện.

“Nhà ta nghe nói chủ nhân của viện này đã trở lại?”

Mặt trắng không râu, giọng nói the thé, rồi quan sát hình thức hoa văn trên quan bào, chắc chắn là thái giám của Nội Thị Tư.

Bạch Nham dựa theo lời Chu Dịch dặn dò, móc ra khối ngọc bội tổ truyền, nói: “Đạo gia là con cháu bằng hữu của tổ tiên nhà Bạch gia, đi ngang qua Càn kinh, đến viện này nghỉ chân nhân tiện cũng bái tổ tiên.”

Nội thị thi triển pháp lực, thoáng chạm vào ngọc bội, phát hiện một luồng khí tức to lớn khủng bố, sợ tới mức chân nhũn ra quỳ rạp xuống đất.

Cố gắng bình tĩnh lại, nội thị run run rẩy rẩy đứng lên, hỏi: “Tiểu huynh đệ họ gì, vị tổ tiên nào, có quan hệ gì với…… Vị tiền bối kia?”

“Tiểu nhân họ Bạch, cụ thể là người nào trong tổ tiên của ta thì cũng không biết rõ lắm.”

Bạch Nham suy nghĩ một lát nói: “Gia phả chỉ ghi lại tên họ bối phận, rất nhiều ghi chép lịch sử, kể từ sau đời tổ tiên Bạch Quang Hách đã bị thất lạc mất rồi.”

“Bạch Quang Hách, Bạch tướng quân?”

Nội thị thuộc lòng sách sử quốc triều, lập tức nhớ lại lai lịch của người này, lúc này bên tai truyền đến vài giọng nói dồn dập, lập tức đổi giọng, cung kính chắp tay nói: “Là phụ tộc của Thánh Hậu, thất kính thất kính!”

Động phủ.

Theo thường lệ, Chu Dịch bốc quẻ, dùng Ngọc Lộ quyết nuôi dưỡng rễ cây, lĩnh ngộ lôi pháp.

Linh điền có nhóc con Linh Sâm chăm sóc, trận pháp cấm chế có con bò vàng gia cố, rồi thì chẳng có công pháp Kim Đan, nên bỗng chốc trở nên nhàn rỗi.

“Kim Đan chân quân lạ mặt xuất hiện ở Đông Hải, nhưng không che giấu hành tung, đã hơn hai tháng rồi, tin tức có lẽ đã truyền khắp những môn phái chung quanh rồi. Kết quả ngoài Vạn Bảo lão nhân có tới một chuyến, không nhận được bất kỳ bái thiếp nào cả, dường như là người vô hình vậy!”

“Chung quy là vì lai lịch không rõ ràng, nếu là tu sĩ Trúc Cơ của Đông Hải đột phá Kim Đan, biết tận ngọn ngành gốc rễ, thì e rằng các loại thiếp mời yến tiệc chiêu đãi sẽ đến liên tục không ngớt.”

Chu Dịch có thể hiểu được nổi lòng của môn phái, nếu như đó là một tu sĩ Ma đạo hoặc là kẻ có mưu đồ gây rối, một khi trở thành lão tổ nắm giữ những bí mật quan trọng nhất, thì rất dễ dang tạo nên nguy cơ hủy diệt môn phái.

“Cho nên, chỉ ngồi không trong động phủ mà chờ đợi thì quá chậm, cần phải chủ động phơi bày giá trị!”

“Kiếm được hay không kiếm được linh thạch cũng không sao cả, từ từ gầy dựng danh tiếng, tự nhiên sẽ có người tới cửa kết giao.”

……

Mấy ngày sau.

Phường thị Vạn Bảo xuất hiện thêm một cửa hàng mới, có tên là Tứ Nghệ đường.

Cửa hàng giống như tê gọi của nó, bán linh đan pháp khí trận bàn phù triện, tuy rằng phẩm cấp không cao, nhưng lại là tinh phẩm khó cầu, giá cả cũng mắc hơn những thứ cùng loại ba bốn phần.

Tán tu cực kỳ mẫn cảm với giá cả, hận không thể biến một viên linh thạch thành hai khúc, không ít người đến hỏi giá, nhưng hàng hóa thì chẳng bán ra được cái nào cả.

Chu Dịch cũng chẳng thèm quan tâm đến cái này, vui vẻ thoải mái ngồi đọc thoại bản phía sau quầy.

Từ sau khi tu thành Ngọc Lộ quyết, thì chưa từng thiếu thốn linh thạch, mọi người đều dùng tánh mạng để đổi lấy linh thạch, hắn thì chỉ cần tiêu tốn chút tuổi thọ mà thôi.

“Thoại bản ở Đông Hải cũng chẳng khác gì Cửu Châu là mấy, đấu pháp thì thay vì trên đất liền nay lại đổi thành trên biển, phát hiện di tích Thượng Cổ thì viết thành tiên phủ trên biển, Đại sư tỷ tiểu sư muội biến thành long nữ, người cá…… À, điểm cuối cùng này viết không tệ chút nào!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0