Chu Dịch dang xem say mê, thì bỗng nghe được một giọng nói quen thuộc.
“Đạo hữu mở cửa hàng cũng không thông báo một tiếng, bần đạo chắc chắn sẽ sắp xếp cho nơi tốt nhất.”
Vạn Bảo vừa nói vừa bước vào trong tiệm, ánh mắt đảo qua khu vực bày biện trận bàn, linh phù.
Linh văn cấm chế của hai món hàng này bày ngay trước mắt, không cần cần trên tay cũng có thể phân biệt rõ ưu khuyết, kết quả càng nhìn càng cảm thấy kinh hãi, chỉ cảm thấy huyền diệu phi phàm, nhiều một nét tất thừa, bớt một đạo tất thiếu.
“Tuyệt!”
Vạn Bảo liên tục tán thưởng: “Đạo hữu vậy mà lại có trình độ tứ nghệ tu tiên cao thâm như vậy, thật sự là thiên phú phi phàm!”
Chu Dịch cười nói: “Chỉ là chút truyền thừa cấp thấp mà thôi, thời gian dài thì tự nhiên tinh thông, chẳng thể nào sánh bằng phương pháp luyện bảo của đạo hữu, nổi tiếng khắp Đông Hải.”
Sau một thời gian thăm dò, Chu Dịch cũng có chút hiểu biết về Vạn Bảo, nghe đồn khi hắn còn trẻ, đã đi lạc vào thủy phủ, có được rất nhiều truyền thừa Luyện Khí. Sau khi tu hành thành công thì luyện chế ra rất nhiều pháp bảo, khi đấu pháp thì ra tay dứt khoát mà thô bạo, phất tay bắn ra mười mấy loại bảo vật.
Chân quân bình thường chỉ có hai ba loại pháp bảo, còn những chân quân tinh tu thuật pháp thần thông thì lại càng thực dụng tiết kiệm, lúc đấu pháp đối mặt với ánh sáng của pháp bảo che trời lấp đất, khí thế yếu đi ba phần.
Dần dà đã hình thành nên danh tiếng của Vạn Bảo, ngược lại thì đạo hào vốn có của hắn lại không có người biết.
“Luyện Khí thời gian lâu rồi, càng cảm thấy rất nhiều khuyết điểm! Những pháp bảo được xây đắp từ linh vật, cấm chế bố trí vô cùng sơ sài, quả thực là vũ nhục Luyện Khí chi đạo.”
Vạn Bảo nhìn mấy thứ pháp khí bên trong tủ trưng bày, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn nói: “Bần đạo có thể mua vài món, trở về cẩn thận nghiên cứu được không?”
Cái gọi là nghiên cứu chính là tháo rời pháp khí ra, xem xét cấm chế bố trí, phỏng đoán thủ pháp luyện chế, hoàn thiện thêm truyền thừa Luyện Khí của chính mình. Thông thường mà nói, làm như vậy phạm vào điều kiêng kị, ít nhất thì không nên nói trực tiếp như vậy.
“Đương nhiên có thể.”
Chu Dịch chọn ra hai thanh phi kiếm và một tấm thuẫn huyền thiết, nói: “Cấm chế minh khắc của ba pháp khí này khiến ta hài lòng nhất, uy lực của pháp khí hạ phẩm nhưng không kém gì trung phẩm, đạo hữu cần lấy mà nghiên cứu.”
“Đa tạ đa tạ!”
Mặt mày Vạn Bảo hớn hở, nói: “Nếu như so sánh với mấy thứ này, thì hạ lễ của bần đạo có chút không xứng để cầm ra, ngày mai sẽ bù vào.”
“Đạo hữu khách khí rồi.”
Chu Dịch chắp tay nói: “Lần đầu đến Đông Hải, có thể có được một động phủ tu hành, thì đã coi như đã có được rất nhiều lợi ích rồi.”
“Việc nhỏ mà……”
Vạn Bảo cứ đứng trong cửa hàng nói chuyện, thảo luận Luyện Khí chi đạo, không hề thu liễm khí tức của mình.
Những tán tu bước vào trong tiệm sau hắn, đầu tiên là hoảng sợ, rồi sau đó là làm bộ làm tịch xem xét vật phẩm thương phẩm, nghe được vài câu luận đạo của chân quân, gáp gáp rời khỏi đó đi tìm đạo hữu tán dóc.
Kim Đan chân quân mở cửa hàng!
Tin tức ngoài lề truyền đi nhanh nhất, mới chỉ qua nửa canh giờ, toàn bộ phường thị đều đang bàn tán.
Từ trước đến nay trong Tu Tiên giới đều tôn sùng thực lực, Kim Đan chân quân cũng tương đương với minh tinh hạng nhất, nhất cử nhất động đều có thể lên hot search, đến nỗi mà Nguyên Anh lão tổ còn trở thành nhân vật trong truyền thuyết nữa là.
Bên ngoài Tứ Nghệ đường có rất nhiều tán tu đi qua đi lại, cố ý vô tình liếc mắt nhìn vào trong tiệm, trong số đó có những người lớn gan giả làm khách hàng, vào trong cửa hàng mua một xấp phù triện.
Chu Dịch cười nói: “Giá ưu đãi mười lăm khối linh thạch.”
“A? Ừ ừ ừ, được!”
Tên tán tu kia có lẽ là không nghe rõ giá cả, lấy ra một đống linh thạch từ trong túi trữ vật, đặt lên trên quầy rồi quay đầu bỏ đi.
“Đạo hữu, thừa rồi.”
Chu Dịch đếm ra mười lăm khối linh thạch, vẫy tay gọi khách hàng trở lại, không ngờ tới đối phương bước càng nhanh hơn, đảo mắt đã chẳng thấy bóng người đâu cả.
Bên ngoài tu sĩ đi qua đi lại, thấy có người bước vào, lập tức bắt chước đi vào tiệm. Bất kể giá cả đắt hay rẻ, bỏ ra mấy khối linh thạch là có thể trò chuyện với chân quân vài câu, còn nghe được một câu “Cảm ơn đã ủng hộ”.
Rồi sau đó khi tán dóc với đạo hữu, thì đã biến thành từng luận đạo cùng chân quân!
Vạn Bảo đứng một bên xem trò vui, từ sau khi tấn chức Kim Đan, không biết đã bao nhiêu năm rồi chưa quan sát đám tán tu.
Lúc này thấy Chu Dịch mỉm cười giới thiệu pháp khí, không nhanh không chậm cò kè mặc cả, từng khối linh thạch, từ Kim Đan chân quân thực sự biến thành chưởng quầy của một cửa hàng, không nhịn được mà phải khen ngợi.
“Có thể buông bỏ phong thái của chân quân, đối xử với tán tu Luyện Khí bằng vẻ mặt ôn hoà, bình đẳng, thì tính tình cũng sẽ không quá tệ!”
Vạn Bảo nhìn thấy Chu Dịch vội vàng tính sổ sách, cũng không đến quấy rầy, hóa thành vệt sáng biến mất không thấy đâu.
Mấy tháng trôi qua.
Chuyện buôn bán của Tứ Nghệ đường càng thêm nhộn nhịp phát đạt, ban đầu nhờ vào Vạn Bảo nhiệt tình tuyên truyền, cùng với tên tuổi của Kim Đan chân quân “Đường Huyền”, sau này thì dựa vào chất lượng của thương phẩm.
Giá cả mắc hơn ba bốn phần, uy lực cũng tăng lên tương ứng ba bốn phần, nếu như tính ra thì đã lời to.
Ví dụ như đều là pháp khí hạ phẩm, uy lực tăng lên một phần, giá cả sẽ tăng theo cấp số nhân, mà không phải chỉ đơn giản là cộng thêm vào.
Xích Hà đảo là phường thị có tiếng ở Đông Hải, danh tiếng của Tứ Nghệ đường được lan truyền rất nhanh, một số đệ tử của các môn phái cũng ngưỡng mộ danh tiếng của nó mà đến mua sắm pháp khí.
Chu Dịch lại lần nữa lọt vào tầm nhắm của môn phái, không cần nói cũng biết tầm quan trọng của chân quân tinh thông tứ nghệ tu tiên đối với môn phái.