Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 210 - Chương 210 - Truyền Thừa Tông Môn

Chương 210 - Truyền thừa tông môn
Chương 210 - Truyền thừa tông môn

Vạn Bảo giao du rộng rãi, thường xuyên có chân quân đến nhà cầu luyện bảo, nhân tiện sẽ ghé thăm Tứ Nghệ đường. Bắt chuyện với Chu Dịch rồi lân la làm quen, mang đi một đống pháp khí đan dược, tông phái ít khi mua sắm phù triện trận bàn.

Phù triện là vì nó đơn giản dễ nhập môn, trong môn phái có rất nhiều truyền thừa.

Trận bàn thì lại lo lắng người luyện chế ra nó để lại lỗ hổng, không chỉ là lỗ hổng trong trận pháp, còn có một số lỗ hổng khác như theo dõi, nghe trộm, phản chế vv.

Chu Dịch mượn cơ hội này làm quen với không ít đồng đạo, chưa bàn đến chuyện mức độ quen biết sâu đậm đến mức nào, ít nhất thì khi gặp mặt cũng sẽ gật đầu chào hỏi.

Khi tu vi đạt đến cảnh giới Kim Đan, trên đời ít có những vật phẩm có thể khiến cho họ nổi lòng tham, cho nên chỉ cần không bị nghi ngờ có liên quan đến chính ma, kẻ thù truyền kiếp, thì việc giao tiếp với bên ngoài giữa mọi người với nhau cũng sẽ rất thân thiện.

Hai năm sau.

Hôm nay.

Chu Dịch vừa mới mở cửa hàng, đám tu sĩ Trúc Cơ đang chờ bên ngoài liền tiến vào, khom người đưa lên một tấm thiệp mời màu vàng kim.

“Đường chân quân, lão tổ trong tông môn mời ngài tham gia tiệc mừng thọ.”

Chu Dịch tiếp nhận thiệp mời, mở ra xem thử, gật đầu đồng ý, nói: “Chuyển lời với Phùng đạo hữu, bần đạo sẽ đến đúng giờ.”

Tu sĩ khom người rời khỏi cửa hàng, hóa thành độn quang rời đi.

“Cuối cùng cũng đã tới, nhanh hơn nhiều so với dự tính.”

Thiệp mời trong tay của Chu Dịch đến từ Phùng Dương, thái thượng trưởng lão của Địa Hỏa cung, sắp đến đại thọ lần thứ bốn trăm của mình, nên mời bạn bè tứ phương đến dự tiệc.

Phùng Dương từng mấy lần đến Tứ Nghệ đường, thảo luận Luyện Khí chi pháp cùng Chu Dịch, bàn luận rất vui vẻ.

Địa Hỏa cung chính là một trong những môn phái đã được Chu Dịch để mắt đến, môn phái này am hiểu việc sử dụng lửa địa mạch để tinh luyện linh quặng, pháp khí luyện chế ra thường sắc nhọn, kiên cố, nổi tiếng nhất là pháp bảo Địa Nguyên giáp.

Pháp bảo này được luyện chế bằng cách sử dụng bí thuật tôi luyện sức mạnh từ trường nguyên thủy trong địa mạch, vừa có thể khắc chế pháp thuật Ngũ Hành, lại có thể mượn dùng từ trường của trái đất để tăng tốc độ thổ độn trên diện rộng, có thể được gọi là pháp bảo hộ thân, chạy trốn hàng đầu.

“Phùng đạo hữu đã bốn trăm tuổi rồi, bần đạo bao nhiêu tuổi rồi nhỉ……”

Chu Dịch cẩn thận bấm đốt ngón tay tính toán, sáu năm nữa thì tròn tám trăm tuổi.

……

Quần đảo Địa Hỏa .

Chu Dịch cưỡi cùng một đám mây với Vạn Bảo, mặt biển phía dưới là mấy chục hòn đảo nhỏ nối liền với nhau, vây chung quanh một hòn đảo ở chính giữa, với núi lửa đang phun trào.

Địa hỏa phun trào thiêu đỏ vòm trời, sát khí từ bên trong bốc lên trời tạo thành một cột khói khổng lồ, cách mấy chục dặm đều có thể nhìn thấy đươc.

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, cảm ứng được áp lực nứt toạc ra của địa mạch, không nhịn được mà thở dài nói.

“Đám tu sĩ chúng ta tranh mệnh với trời, nhưng đứng trước thiên địa, thật ra thì chỉ giống như một con kiến mà thôi!”

“Tất nhiên là như thế.”

Vạn Bảo gật đầu nói: “Ngàn năm trước nơi đây có tên là Sơn Hải tông, nhưng vì địa mạch nứt ra sát khí bốc lên khắp bốn phía, không thể không di dời tông môn. Nghe đồn từng mời Nguyên Anh lão tổ đến để phong ấn địa mạch. Kết quả chỉ có thể phong ấn được mười mấy năm, địa hỏa đã phá tan phong ấn.”

Chu Dịch nhìn về phía những hòn đảo nhỏ bao chung quanh nói: “Thật ra thì Địa Hỏa cung đã chiếm được một món hời, nơi này khắp nơi đều có địa hỏa, hợp với truyền thừa của nó.”

Vạn Bảo lắc đầu nói: “Có được tất có mất, chỉ một trận pháp ở hòn đảo trung tâm kia là có thể ổn định địa mạch, làm dịu đi sát khí, hàng năm tiêu tốn một lượng lớn linh thạch, cho nên Địa Hỏa cung rõ ràng là nổi tiếng khắp Đông Hải về Luyện Khí, nhưng tài nguyên tu hành lại rất thiếu thốn.”

Khi nói chuyện, hai người đáp xuống dưới đất.

Địa Hỏa cung không tọa lạc ở hòn đảo trung ương, mà là nằm ở một quần đảo gần đó, một dải cung điện được xây đắp từ nham thạch đỏ rực, từ xa nhìn vào thì rất đồ sộ.

Ngay tại công ra vào, những tiếng hô tên tuổi liên miên không dứt, bên trong chính điện đã có không ít khách khứa, tốp năm tốp ba ngồi bên nhau nói chuyện phiếm.

Chu Dịch cũng không hề nổi tiếng ở Đông Hải, nhưng Vạn Bảo đi vào bên trong điện lại tạo nên một trận xôn xao, khách khứa sôi nổi khom người thi lễ.

Trúc Cơ chân nhân phụ trách đón tiếp khách khứa, vội vàng chạy đến nghênh đón, nói: “Tiền bối mời vào bên trong, lão tổ trong hậu điện đã đợi được một lúc lâu rồi, cứ nhắc đi nhắc lại mãi, nói muốn nhân cơ hội này giao lưu Luyện Khí chi đạo.”

Người bên trong hậu điện rất ít, chỉ có sáu vị Kim Đan chân quân, hơn mười Trúc Cơ chân nhân phụ trách tiếp đón.

Phùng Dương ngồi ở vị trí trung tâm, đang trò chuyện với một vị chân quân ngồi ở phía bên trái, nhìn thấy hai người Chu Dịch đi vào bên trong điện, mỉm cười tiếp đón.

“Vạn Bảo, Đường đạo hữu, mời ngồi, hôm nay là tiệc mừng thọ của lão đạo, nhất định phải không say không về!”

“Chúc mừng chúc mừng.”

Chu Dịch đem hạ lễ đã chuẩn bị sẵn, giao cho một vị chân nhân đang tiếp đón, một gốc Linh Sâm năm trăm năm tuổi.

Ngồi chưa được lâu, lại có thêm hai chân quân đến, nghe Vạn Bảo giới thiệu là lão tổ của Thủy Vân tông và Tử Dương phái.

Đông Hải có đến hai ba mươi môn phái, tài nguyên tu hành lại thiếu thốn, nên không tránh khỏi chuyện tranh đấu với nhau. Hiện giờ đại khái thì chia thành ba phe phái, những người hôm nay tới đây dự tiệc mừng thọ ngoài Chu Dịch ra, tất cả đều là tông môn cùng phe với Địa Hỏa cung.

Khách khứa đến đông đủ, tiệc mừng thọ bắt đầu.

Đàn sáo ca múa, linh tửu, món ngon đương nhiên là không cần phải nói nhiều, đợi sau khi rượu quá ba vòng đồ ăn lên hơn năm món, thọ tinh Phùng Dương bỗng nhiên thở dài một tiếng.

“Lão hủ hiện giờ đã bốn trăm tuổi, mắt thấy chẳng còn sống được bao lâu nữa, nhưng Địa Hỏa cung lại không có người kế thừa!”

Cái thở dài này đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, trong đó có lão tổ Tử Dương phái, tuổi tác của hắn còn lớn hơn cả Phùng Dương, lên tiếng an ủi nói.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0