Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 212 - Chương 212 - Làm Giá

Chương 212 - Làm giá
Chương 212 - Làm giá

Vạn Bảo cuối cùng vẫn không kìm chế được mà hỏi: “Đạo hữu có lòng, Phùng đạo hữu có tâm, tại sao lại còn cự tuyệt?”

Chu Dịch trả lời nói: “Phàm nhân có câu nói là ba lần bốn lượt, bần đạo vội vã gia nhập vào Địa Hỏa cung, chẳng phải là có mưu đồ gì sao?”

“Làm giá!”

Vạn Bảo thở dài một tiếng: “Bần đạo cũng từng có suy nghĩ, mời đạo hữu gia nhập Xích Hà đảo, sau này cũng có thể giúp đỡ đồ tử đồ tôn.”

Chu Dịch nhíu mày, hỏi: “Chẳng lẽ đạo hữu dự định nhúng tay vào Đấu Kiếm Chính Ma sao?”

“Bần đạo đột phá tu vi Kim Đan viên mãn đã hơn năm mươi năm, đến nay vẫn không nhìn thấy hi vọng phá đan thành anh, cứ tiếp tục như vậy thì hoàn toàn không còn cơ hội nữa.”

Vạn Bảo nói: “Bần đạo vẫn luôn chú ý đến tin tức ở Cửu Châu, không lâu trước đây tông môn chính đạo đã hứa hẹn với tán tu chân quân, đồng ý chia sẻ điển tịch về Nguyên Anh trong tông môn, chỉ cần giết được một Kim Đan ma đạo là có thể lấy được!”

“Thì ra là thế.”

Sắc mặt Chu Dịch bất biến, thật ra thì trong lòng thở dài, theo như lời của Long Quân thì, những kẻ không có vận may khổng lồ thì không còn hi vọng đến tu vi Nguyên Anh.

Điển tịch phá đan thành anh mà Vạn Bảo lấy được, cũng tưng tự như việc chỉ dạy Nguyên Anh làm sao để Hóa Thần, không thể nói đó là đống giấy vụn được, nhưng nó cũng chẳng có tác dụng gì.

Lời này đương nhiên là không thể nói cho Vạn Bảo, nói nó vô dụng, ngược lại thành ra vô duyên vô cớ rước lấy oán hận.

……

Sóng gió ở Đông Hải có thay đổi như thế nào, cũng chẳng có liên quan gì đến Chu Dịch cả.

Buổi tối thì lĩnh ngộ lôi pháp, ban ngày kinh doanh Tứ Nghệ đường, ngày tháng trôi nhanh.

Ba năm sau.

Phùng Dương mời Chu Dịch đến quan sát việc luyện bảo, truyền thụ không ít bí quyết luyện chế pháp bảo.

Chu Dịch có qua có lại, lấy Thúy Phong Ấn ra, cùng nghiên cứu với Phùng Dương, thủ pháp luyện chế bảo vật Thượng Cổ với đẳng cấp như thế này tuy rằng có chút thô ráp, nhưng lại mang lại không ít linh cảm.

Hai bên kẻ một câu người một lời, giao lưu bàn luận nhiệt tình!

Lại ba năm nữa trôi qua.

Chu Dịch đại thọ tám trăm tuổi, lén lút trở về Vân Châu, ăn mừng mấy tháng rồi mới trở về.

Đồng thời thăm dò tin tức về Đấu Kiếm Chính Ma, vì chính đạo đã chiếm được thế thượng phong, ban bố ưu đãi ngập trời, khiến cho tán tu tứ hải sôi nổi gia nhập, ma đạo liên tục thất bại.

Lại năm năm nữa trôi qua.

Buôn bán được mười hai năm, Chu Dịch đã cắm rễ ở Đông Hải.

Bình thường đằng vân giá vũ ngao du Đông Hải, bái phỏng đồng đạo uống rượu hưởng lạc, cùng nhau luận đạo, hoặc là luận bàn đấu pháp, vô cùng thoải mái.

Pháp bảo Định Hồn kính của Chu Dịch rất nổi danh trong đám chân quân, Định Hồn thần quang kết hợp với lôi pháp tinh diệu, có thể đánh tay ngang với Kim Đan lão làng có tiếng.

Đương nhiên, đấu pháp luận bàn thì khác xa chém giết, tất nhiên là sẽ giữ lại những thủ đoạn bí mật, còn chưa thi triển đến ba phần thực lực nữa là.

Cùng lúc đó, Tứ Nghệ đường càng ngày càng nổi danh trong đám tán tu, tán tu đến mua đan dược phù triện, nhân lúc thanh toán tiền thuận miệng thỉnh giáo một số thắc mắc trong việc tu hành, Chu Dịch cũng thuận miệng chỉ điểm hai ba câu đã hóa giải được bế tắc.

Dù sao thì Chu Dịch tu hành luyện Luyện Khí kỳ đến hai trăm bảy mươi năm, còn tu hành Trúc Cơ kỳ thì tầm năm trăm năm, có thể gọi là độc nhất vô nhị trong lịch sử, sớm đã nghiền ngẫm thông thấu cả hai cảnh giới này, còn nhuẫn nhuyễn hơn cả Nguyên Anh lão tổ nữa là.

Hôm nay.

Chu Dịch đang nói chuyện với tán tu Lý Ngọc, thảo luận cốt truyện thoại bản, như đang nói chuyện phiếm cùng Thanh Tịnh chân quân năm xưa.

Lý Ngọc viết thoại bản rất hay, lại họa tranh mỹ nữ rất đẹp, phường thị lưu truyền không ít tác phẩm xuất sắc của hắn. Nghe nói chân quân thích xem thoại bản, nên thường xuyên tới giao lưu, nếu có thể viết ra cốt truyện khiến Chu Dịch vừa lòng, thì có thể kiếm được một lọ đan dược nếm thử.

Lúc này hai người đang tranh luận, nhân vật nữ thứ hai mươi hai làm sao để đấu với nữ chính, tiến vào hậu cung.

Lý Ngọc phản bác nói: “Đường tiền bối, nếu viết như người nói, tính cách nhân vật đột……”

Chu Dịch tranh cãi không lại, lấy ra một lọ Thanh Dương đan từ túi trữ vật để lên trên quầy.

Lý Ngọc nhảy đến cầm đan dược nhét vào trong lòng ngực, thề son sắt nói: “…… Đột nhiên thì liền tốt hơn rồi! Ta sẽ về sửa lại cốt truyện, rồi lại tăng thêm hai mươi bức tranh minh họa nhân vật, nhất định sẽ khiến tiền bối vừa lòng.”

“Chập chập! Người đọc sách ở Tu Tiên giới cũng chẳng có khí chất!”

Chu Dịch nhắc nhở nói: “Tranh minh hoạ phải vẽ cho đẹp vào, bổn tọa xem mà thấy thích thì sẽ ban thưởng thêm.”

Mặt mày Lý Ngọc hớn hở, cười hắc hắc quái dị, ra vẻ là mình đã hiểu ý rồi.

Lúc này.

Một đạo độn quang đáp xuống bê trong cửa hàng, sau khi hiện hóa thân hình thì là chưởng môn của Địa Hỏa cung, Viên Kỳ chân nhân.

“Bái kiến Đường tiền bối, lão tổ mời ngài đến tông môn một chuyến, có chuyện quan trọng cần thương lượng!”

“Chờ một lát.”

Chu Dịch lấy ống thăm ra, thi triển Tiểu Tiệt Thiên Thuật bốc quẻ, linh thăm rơi xuống đất phát ra ánh sáng lóng lánh.

Thăm thượng!

Chu Dịch nhíu mày, từ dưới đáy lòng đã đoán được mục đích của chuyến đi này, hỏi: “Địa Hỏa cung xảy ra chuyện gì rồi sao?”

Lý Ngọc nhìn thấy Viên Kỳ nhìn tới nhìn lui, rất biết xem xét tình hình, tìm cớ từ biệt.

Viên Kỳ phất tay bố trí trận pháp cách âm, sắc mặt đột nhiên trở nên bi thương, nói: “Sư tôn nghe nói ở Hãm Không hải vực xuất hiện Âm Dương linh châu, mạo hiểm đi tìm, gặp phải gió lốc lớn chưa từng có, may mắn giữ mạng sống, nhưng lại thân bị trọng thương!”

Hãm Không hải vực là vùng đất kỳ lạ ở Đông Hải, quanh năm được bao phủ bởi gió lốc Cửu Thiên, Âm Dương linh châu lại là linh vật hỗ trợ ngưng đan, hiếm gặp trên đời.

“Đi xem thử xem”

Chu Dịch chỉ cảm thấy mọi chuyện không phải chỉ đơn giản như vậy, dùng pháp lực cuốn lấy Viên Kỳ, hóa thành độn quang bay về phía chân trời.

……

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0