Thần thức đảo qua Bạch Vân Quan , phát hiện một khí tức Trúc Cơ duy nhát, Chu Dịch dừng độn quang, đáp xuống nhà thờ tổ sư trong đạo quan.
Trước mắt Huyền Nhân chân nhân lập loè linh quang, nhìn qua thì thấy có bóng người hiện hóa, để tay vào trường kiếm bên hông theo bản năng, chỉ cảm thấy pháp lực khủng bố phủ xuống, thân thể bị đóng băng ngay tại chỗ không thể nhúc nhích.
Chu Dịch đánh giá dáng vẻ của đạo sĩ, mặt mày như ngọc, tuổi tác nhiều nhất cũng chưa đến năm mươi.
“Bần đạo Đường Huyền, bế quan lâu ngày đến đây hỏi thăm chút chuyện, cũng không có ác ý gì.”
“Đường Huyền……”
Huyền Nhân cảm nhạn được áp lực biến mất, nhớ lại điển tịch của Bạch Vân Quan, hoảng sợ nói: “Tiền bối là Thái thượng của Địa Hỏa cung, Đường trưởng lão!”
Chu Dịch hơi gật đầu, cười nói: “Đạo hữu đã từng nghe đến tên của bần đạo sao?”
“Bái kiến Đường trưởng lão.”
Huyền Nhân đứng lên khom người thi lễ, giải thích nói: “Trong những cuốn kinh mà tiền bối lưu lại ở đạo quan, có nhắc đến tên của ngài, vãn bối cũng từng phái người đến Địa Hỏa cung bái phỏng, nhưng vài lần không tìm được tung tích, nên cho rằng Đường trưởng lão đã tọa hóa.”
“Thì ra là thế.”
Chu Dịch cũng không quan tâm đến chuyện này, cả ngàn đệ tử Địa Hỏa cung gia nhập Bạch Vân Quan, không tránh chuyện tiết lộ thân phận của mình ra bên ngoài, lại hỏi: “Trông đạo hữu vẫn còn trẻ, chẳng lẽ là đột phá chân nhân sau đại kiếp nạn?”
“Không dám giấu Đường trưởng lão.”
Mặt Huyền Nhân lộ vẻ chua xót: “Vãn bối không chỉ có Hỏa linh căn thuộc tính Thủy, còn là thân thể thuần dương trời sinh, may mắn bái nhập Bạch Vân Quan, có được sự bồi dưỡng của tông môn mới có thể đột phá Trúc Cơ!”
“Đáng tiếc, đáng tiếc.”
Chu Dịch lắc đầu thở dài, vào thời điểm trước khi đại kiếp nạn xảy ra, tư chất như vậy cũng hiếm có trên đời, gần như là chắc chắn có thể trở thành Kim Đan chân quân, hiện giờ lại chỉ có thể miễn cưỡng duy trì tu vi Trúc Cơ.
“Tình hình hiện tại của Tu Tiên giới ra sao?”
“Từ sau khi Huyền Tiêu lão tổ giết chết hai Thiên Quân nhập ma là Kiếm Huyền, Diệu Thiện, Tu Tiên giới không còn sóng gió gì nữa.”
Huyền Nhân biết được Đường trưởng lão bế quan lâu ngày, chiếu theo những tin tức phổ biến lưu truyền hiện tại, giảng giải tỉ mỉ kỹ càng quá trình phát sinh, trong đó không tránh được biểu đạt sự sùng kính dành cho Huyền Tiêu Đạo Quân.
“Nghịch phạt Thiên Quân, mà còn đến hai người!”
Chu Dịch đã cố gắng đánh giá cao Tiêu Thiết Trụ, nhưng có thể nào cũng không thể tưởng tượng được, trên đời này lại có một người cương liệt như vậy.
Ở Địa Cung biên soạn lại vạn cuốn đạo tạng, trong đó đọc không ít những điển tịch có nội dung xem bói, bói toán, bốc quẻ vv, lĩnh ngộ đối với Tiểu Tiệt Thiên Thuật càng thêm sâu sắc, đồng thời cũng có chút hiểu biết đối với thiên mệnh, khí vận.
Tổ mạch đã suy yếu đến mức cực hạn, linh khí đoạn tuyệt vốn chính là xu thế tất yếu, Tiêu Thiết Trụ chính là một quân cờ thúc đẩy tiến trình này.
Ba lão ma liên thủ làm nổ tung tổ mạch, tự nhận là đã hành xử nghịch thiên, thật ra là thuận theo ý trời.
Cho nên sau khi tổ mạch đứt vỡ, khí vận của Tiêu Thiết Trụ tự nhiên sẽ tan biến, đã rơi vào tình trạng như vậy còn dám cùng đấu pháp đánh nhau với Thiên Quân, có thể xứng với câu hào kiệt thấy chết không sờn!
“May mà có Tiêu đạo hữu, nếu như để Kiếm Huyền, Diệu Thiện thành công, những Nguyên Anh sống lay lắt kia tất nhiên không muốn chờ đợi cái chết, đó mới thật sự là tai kiếp của Nhân tộc!”
Chu Dịch vốn dĩ không dự tính đến gặp Tiêu Thiết Trụ, dù sao thì hắn cũng là Nguyên Anh lão tổ, trên người lại có truyền thừa Thượng Cổ, cũng chưa biết chừng còn có thủ đoạn đánh vỡ Huyền Vũ thần giáp.
Hiện giờ nghe kể đến hành động liều mình vĩ đại kia, theo lý đưa tiễn một đoạn trước khi chết.
……
Xuân Phong Lâu.
Chưa đến buổi tối, không ít khách hàng ra ra vào vào.
Oanh ca yến hót, hoan thanh tiếu ngữ.
Hoa khôi mới được bầu chọn đang đánh đàn, tay ngọc múa trên huyền cầm, thanh âm uyển chuyển du dương, tựa như tiếng trời.
“Hoa khôi năm nay, tại sao lại ăn mặc kín kẽ như vậy?”
Chu Dịch khoanh tay đứng phía dưới sân khấu, đánh giá hoa khôi vài lần rồi khẽ lắc đầu, đúng là không thể nào hiểu được sở thích của kẻ có tiền, cố tình thích đến những nơi trăng hoa như thế này để tìm những nữ tử ngây thơ.
Sau khi rời khỏi Bạch Vân Quan, dắt bò đi đến Xuân Phong Lâu.
Ăn mừng Huyền Tiêu Đạo Quân chấn thế, nhân gian thái bình mỹ mãn, nhân tiện tổ chức bù sinh nhật lần thứ chín trăm.
“Chập chập, tổ mạch đoạn tuyệt không chỉ khiến Tiên đạo xa sút, phàm tục không còn linh khí uẩn dưỡng, chất lượng của những cô nương ở đây cũng giảm đi không ít.”
Chu Dịch dạo tới dạo lui đi lên lầu hai, đang định gọi tú bà tới, để đặt một phòng bao uống rượu ngủ nghỉ, nhìn thoáng qua một người thanh niên có sắc mặt tái nhợt ở cách đó không xa, trái ôm phải ấp nhìn hoa khôi dưới lầu nhảy múa.
Thanh niên kia có khuôn mặt hàm hậu, màu da ngăm, một thân tơ lụa cẩm y cũng không che lấp được vẻ quê mùa.
Tiêu Thiết Trụ?
Chu Dịch so sánh hắn với dáng vẻ có trong tiềm thức, có tám chín phần tương tự, nhưng mà người thanh niên như đang hấp hối, đôi lúc lại ho khan kịch liệt vài tiếng, dường như không còn sống được bao lâu nữa.
Người thanh niên kia dường như cảm nhận được, quay đầu nhìn đến, vẫy tay ra dấu cho các cô nương lui ra, cười chào hỏi.
“Vị đạo hữu này trông rất lạ mặt, không biết từ đâu tới đây?”
Thần thức Chu Dịch có rà xét như thế nào, cũng không thể phát hiện được tu vi của thanh niên kia, nghe được câu nói này thì đã khẳng định chắc chắn, tiến lên khom người thi lễ nói.
“Bần đạo Đường Huyền, nghe danh Huyền Tiêu Đạo Quân đã lâu, hôm nay rốt cuộc đã gặp được rồi!”
“Ngươi là tu sĩ Kim Đan nào của Địa Hỏa cung?”
Tiêu Thiết Trụ ra hiệu bảo Chu Dịch ngồi bên cạnh, nói: “Đạo hữu có khí tức thanh tịnh, pháp lực vững vàng, xem ra đã tích lũy được không ít linh vật trước khi đại kiếp nạn đến.”
“Bần đạo là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ nhỏ nhoi, vậy mà lại có thể được Đạo Quân nhớ đến, đúng là có phúc ba đời!”