Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 265 - Chương 265 - Linh Kiếm Phân Quang (2)

Chương 265 - Linh Kiếm phân quang (2)
Chương 265 - Linh Kiếm phân quang (2)

“Gần một ngàn ba trăm năm lĩnh ngộ đạo pháp, rốt cuộc bần đạo cũng có thể ưu hoá công pháp!”

“Có gặp nguy hiểm hay không?”

“Ví dụ như kinh mạch đứt gãy, Đan Điền vỡ nát, hoặc là căn cơ pháp thể không ổn……”

Chu Dịch trái lo phải nghĩ, dự tính đi theo bước chân của Tiên Hiền, tu hành từng bước một, chênh lệnh chỉ ba bốn trăm năm mà thôi, còn chẳng hao tốn bằng việc bốc quẻ mỗi sáng nữa là, hà tất gì phải bất chấp nguy hiểm.

Suy nghĩ đến đây lấy ống thăm ra nhẹ nhàng lắc lư, tiêu hao năm trăm năm tuổi thọ thi triển Tiểu Tiệt Thiên Thuật.

Linh thăm an ổn rơi xuống đất.

Thăm trung.

Mọi việc an ổn.

……

Nhoáng một cái năm mươi năm trôi qua, đối với Chu Dịch mà nói, chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Phàm trần thế tục đã qua hai đời người.

Hai mươi năm trước, Vân Châu đã biến đổi, triều đình Đại Càn có lịch sử một ngàn một trăm ba mươi hai năm, cuối cùng cũng sụp đổ.

Tần Chính là Thái Thủy đế mới đăng cơ của Khánh quốc, tự mình dẫn đại quân mã sang bằng Càn Kinh, rồi lại thêm ba mươi năm Nam chinh Bắc chiến, thành lập hoàng triều đầu tiên của Vân Châu.

Cho đến khi mười hai nước còn lại thừa nhận Khánh quốc làm tông chủ, thì cuộc chiến tranh chinh phạt mới dừng lại!

……

Sáng sớm.

Chu Dịch thu lấy ánh mặt trời tử khí như thường lệ, sau khi tu hành thì lấy ống thăm ra bói quẻ.

Mỗi ngày sáu quẻ, đã thành thói quen, cho dù trở thành thiên hạ đệ nhất, cũng không hề lười biếng.

Linh thăm rơi xuống đất.

Bắn ra thứ ánh sáng chói lòa, chậm rãi ngưng tụ thành hai chữ.

Phân quang!

“Lần gần nhất là cách nay bốn trăm năm, lại xuất hiện thăm Thượng Thượng. Bần đạo có vạn cuốn đạo tạng, nếu như đã không phải là công pháp bí thuật, thứ duy nhất có dính dáng đến hai chữ này…… Chính là pháp bảo Phân Kiếm Quang của Linh Kiếm tông!”

Mặt Chu Dịch lộ vẻ vui mừng, càng uẩn dưỡng Sơn Hà đỉnh, càng biết được đẳng cấp của pháp bảo trấn tông.

Hai giới Chính Ma thống trị Cửu Châu đến cả vạn năm, ngoài sáng thì mỗi tông môn chỉ có một loại pháp bảo, đủ để biết được sự quý giá của nó.

“Bần đạo đợi ngày này đã lâu, cuối cùng cũng đã đợi được ngày hôm nay, truyền thừa điển tịch mặc sức xem, pháp bảo trấn tông thích thì nhặt, rồi lại chờ thêm mấy trăm năm nữa mồ mã mặc sức đào……”

Chu Dịch há mồm phun ra Huyền Vũ thần giáp, hóa thành dáng vẻ của mai rùa bình thường, rồi lại thi triển một loại bí pháp bói toán khác, có tên là Tiểu Diễn Thần Số.

Bí pháp này có nguồn gốc từ Đan Đỉnh Tông, dùng pháp khí mai rùa đoán thiên cơ, hiệu quả kém xa Tiểu Tiệt Thiên Thuật, nhưng mà hiệu quả của nó tăng lên nhờ vào uy lực phẩm cấp của pháp khí.

Vỏ Huyền Vũ có thể gọi là mai rùa xếp hàng đầu trên đời!

Chu Dịch tay bắt pháp quyết, từng đạo linh quang dừng lại trên mai rùa, khi pháp lực sắp hao hết thì thần hồn hơi rung động, đột nhiên xuất hiện một vài tin tức.

“Thanh Châu, Chú Kiếm đường!”

“Đồng nhi hành động nào, thu dọn tài sản, đổi nơi ở.”

……

Thanh Châu.

Mấy trăm năm trôi qua, kiếp nạn khi Kiếm Huyền tàn sát mấy chục thành trì đã bị thời gian mai một.

Chu Dịch biến thành đạo sĩ tha phương, giơ lá cờ bói toán đoán mệnh, rất nhanh đã nghe ngóng được vị trí của Chú Kiếm đường.

Linh Kiếm thành.

Uy danh hiển hách, truyền thừa gần ba trăm năm, thế lực giang hồ đứng đầu Thanh Châu. Châu phủ của các nước đều có phân bộ của nó, được xưng là ‘môn hạ mười vạn kiếm khách trăm vạn đệ tử’, địa vị của tông chủ chẳng kém gì hoàng đế của các quốc gia.

“Hơn hai trăm năm, đúng là một mốc thời gian thú vị.”

Chu Dịch bắt pháp quyết ẩn thân, đứng trên không, nhìn về phía thành trì phía dưới.

Phồn hoa náo nhiệt, trên đường người đi lại không ai là không mang theo bội kiếm, hiển nhiên đều là người trong giang hồ có cả tu sĩ, có cả võ đạo.

Vô số cột khói đen bay lên từ trong thành, những tiếng leng keng leng keng vang lên không dứt bên tai, tất cả các cửa hàng trong thành đều hành nghề đúc kiếm, không trung tràn ngập mùi lửa nung nóng sặc người.

Thần thức qua lại đảo qua thành trì, cuối cùng phát hiện ra một luồng dao động pháp lực gần như sắp tắt lịm ở một cửa hàng góc Đông Nam thành.

“Tìm được rồi.”

Chu Dịch điều khiển độn quang dừng lạ trước cửa hàng, đang muốn cất bước đi vào, bỗng nhiên có một thiếu niên vội vã chạy tới.

“Lý đại thúc, ta để dành đủ tiền rồi.”

Khi nói chuyện thì chạy vào cửa hàng đồ rèn Lý thị, sau khi thanh toán năm trăm văn tiền, lấy ra một thanh kiếm bằng sắt rỉ sét loang lổ từ bên trong đống sắt vụn.

“Hắc hắc.”

Mặt thiếu niên lộ vẻ vui mừng, dùng vải bố bọc mấy vòng quanh thanh kiếm, chạy như điên biến mất khỏi đám người.

Mặc cho thiếu niên có vòng tới vòng lui như thế nào đi nữa, dường như cũng có chút thủ đoạn cắt đuôi người theo dõi, nhưng không thể nào cắt được cái đuôi Chu Dịch đang theo ở phía sau.

Cho đến khi đi vào một tiểu viện đôc lập.

Thiếu niên đẩy cửa đi vào, vui mừng chào hỏi A Tỷ, lủi nhanh vào trong phòng của mình.

Từ trong lòng lấy cây kiếm sắt ra, còn chưa kịp xem xét, bên tai đã truyền đến một giọng nói.

“Đạo hữu, vật này có duyên với ta, có thể nhường cho bần đạo được không?”

Thiếu niên quay đầu lại nhìn theo hướng của giọng nói, nhìn thấy một đạo sĩ mặt như quan ngọc, đột nhiên hiện lên ở trước mắt.

“Quỷ a!”

Hô to một tiếng, rồi thi triển khinh công chạy trốn ra bên ngoài, kết quả đụng phải một bức tường vô hình, bắn ngược trở lại, ngã ngửa ra sau.

Chu Dịch phất tay bắt lất kiếm, pháp lực rót vào trong đó, rỉ sét màu nâu đỏ rơi xuống, đảo mắt hóa thành một thanh kiếm dài ba thước mới tinh.

“Cũng còn có chút linh tính, nếu như muộn tám mươi hay một trăm năm nữa, thì sẽ hoàn toàn trở thành một pháp bảo bình thường!”

“Pháp bảo uy chấn Cửu Châu năm đó, dễ dàng rơi vào tay bần đạo như vậy sao?”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0