Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266 - Nhất Kiếm Trảm Núi

Chương 266 - Nhất kiếm trảm núi
Chương 266 - Nhất kiếm trảm núi

Phân Kiếm Quang, chí bảo của Linh Kiếm Tông.

Theo như ghi chép trong điển tịch , một khi thúc giục kiếm hóa muôn ngàn, uy chấn Cửu Châu Tứ Hải.

Từ khi Chu Dịch còn ở nhân gian đã bắt đầu luyện hóa Sơn Hà đỉnh, sau này còn được gia tộc, tông môn hợp lực uẩn dưỡng, đến nay đã hơn một ngàn hai trăm năm, khó khăn lắm mới tấn chức thành pháp bảo bản mạng, đủ để thấy được sự quý giá của linh bảo!

“Phân Kiếm Quang này lại là linh bảo hàng đầu, sau khi khôi phục lại uy lực vốn có, sức mạnh của kiếm linh có thể sánh bằng Nguyên Anh lão tổ!”

“Cho dù chỉ còn là tàn kiếm, nhưng mà nhân quả này kết cũng có chút lớn rồi……”

Chu Dịch trầm ngâm hồi lâu, liếc mắt nhìn người thiếu niên ngồi xổm trên mặt đất, trưng ra môt nụ cười hòa ái dễ gần, phất tay một cái, mười mấy bảo vật phát ra ánh sáng lấp lánh trên không trung.

“Nhóc con, những công pháp Thần Thông, linh đan diệu dược này, ngươi có thể chọn bất kỳ cái nào, bần đạo đổi lấy thanh kiếm rỉ sắt này với ngươi, được không?”

Thiếu niên cảm nhận được Chu Dịch không phải là yêu ma quỷ quái, đánh bạo hỏi.

“Ngươi là tiên nhân sao?”

“Tại sao lại thích hỏi câu này vậy chứ?”

Chu Dịch cười nói: “Bần đạo không phải tiên nhân, là Tôn Hành, Luyện Khí sĩ ở Côn Luân sơn.”

Thiếu niên nghe thấy vậy thì yên lòng, đứng dậy nói: “Thanh kiếm này có thể lĩnh ngộ kiếm thuật, nếu ngươi có thể dạy ta, vậy thì ta sẽ đổi với ngươi!”

“Còn có loại sự tình này?”

Chu Dịch cẩn thận cảm ứng Phân Kiếm Quang, linh tính còn sót lại không đủ để truyền lại thần thức, nếu không cũng sẽ không bị ném trong đống sắt vụn.

“Bần đạo có một vạn tám ngàn môn kiếm thuật, tùy ngươi lựa chọn, nhóc con kể rõ nghe nào.”

Tiêu Thiết Trụ chém giết Kiếm Huyền, lấy được một phần truyền thừa của Linh Kiếm tông, mà trong vạn cuốn đạo tạng lại sưu tập vô số kiếm pháp phàm tục, kiếm quyết của tu sĩ, cũng đủ cho thiếu niên tu hành mấy đời.

“Ta tên là Lâm Phàm, không phải nhóc con.”

Lâm Phàm nói: “Nửa tháng trước ta đến cửa hàng của Lý đại thúc, nhìn hắn đang đúc kiếm, không cẩn thận cắt phải ngón tay, máu nhỏ lên chuôi kiếm, đột nhiên lại biết được một chiêu kiếm pháp kỳ lạ.”

“Để mua thanh kiếm này, ta đã phải đi nhặt xỉ quặng nửa tháng, còn phải mượn của bạn bè một trăm văn, vất vả lắm mới gom góp đủ tiền!”

“Thú vị! Thú vị!”

Chu Dịch liên tục tán thưởng,

Pháp lực thăm dò cơ thể của Lâm Phàm trong cơ thể, quả nhiên là một kiếm thể hiếm thấy đến cực điểm.

Gần như đã đoán được rõ ràng tiền căn hậu quả, vào thời điểm sắp lụi tàn, Phân Kiếm Quang đã nhận Lâm Phàm làm chủ, liều mạng tiêu hao linh tính truyền thụ kiếm pháp, chỉ là vì không muốn bị chôn vùi mà chẳng ai biết .

Sau này đến khi kiếm linh sắp sụp đổ, rất có khả năng sẽ dung nhập tất cả linh tính vào trong cơ thể Lâm Phàm, dành lấy Tiên Thiên căn cơ cho hắn.

“Vốn dĩ ta vẫn còn nghi ngờ, có phải vào thời khắc hấp hối, kiếm linh đã thi triển pháp thuật dụ bần đạo đến đây. Hiện tại xem ra đúng thật là ngoài ý muốn, nhưng mà bần đạo đã đến đây, chuyện này sẽ đẹp cả đôi đàng!”

Chu Dịch thu Phân Kiếm Quang vào trong Đan Điền, dùng pháp lực liên tục uẩn dưỡng, cười hỏi.

“Ngươi muốn học loại kiếm thuật nào?”

Lâm Phàm nhíu mày suy tư hồi lâu, khổ khuôn mặt nhỏ lắc đầu nói: “Ta cũng không biết.”

“Vậy thì cứ theo sự truyền thụ của bần đạo.”

Thân hình Chu Dịch nhoáng lên, từ một thanh niên trai tráng biến hóa thành lão đạo đầu bạc, lá cờ đoán mệnh trên tay biến thành bảo kiếm màu xanh lục, khẽ vuốt râu dài, nói: “Dáng vẻ như vậy, mới phù hợp với người dạy kiếm thuật.”

Lâm Phàm nhìn đến mức trợn mắt há hốc mồm, ấp úng nói: “Tiên nhân!”

“Đừng có ngẩn ra đó nữa, A Tỷ của ngươi đang gọi kìa.”

Chu Dịch phất tay hủy cấm chế, tiếng gọi ầm ĩ bên ngoài lập tức truyền vào trong phòng, gọi Lâm Phàm ăn cơm.

“Đến đây.”

Dù sao cũng chỉ là thằng nhóc mười mấy tuổi đầu, Lâm Phàm vô cùng lo lắng chạy thẳng ra ngoài, ra cửa trước quay đầu lại hỏi.

“Tiên nhân có ăn cơm không?”

“Có rượu không?”

“A tỷ có ủ rượu gạo, ngon vô cùng!”

“Đi trước dẫn đường.”

Chu Dịch cũng không khách khí, đi theo vào nhà chính.

Lâm Phàm lẩm nhẩm lầm nhầm giới thiệu người với a tỷ, nói Tôn đạo trưởng là kiếm khách tuyệt đỉnh thiên hạ, thấy hắn có thiên phú dị bẩm, nên mới đuổi theo đến nhà truyền thụ kiếm thuật. Dường như hắn biết được không thể gạt được Chu Dịch, thường thường làm mặt quỷ, cầu xin đừng vạch trần lời nói dối của hắn.

A tỷ tên là Lâm Ngọc, đánh giá thấy Chu Dịch có khí độ bất phàm, cho dù trong lòng có nghi ngờ cũng không dám hỏi trực tiếp.

“Đa tạ đạo trưởng, ngồi xuống ăn cơm đã.”

Bốn món ăn một canh, rượu gạo nhà nông, kém xa linh mễ một ngàn lần, nhưng Chu Dịch lại ăn ngon lành.

Ăn cơm xong.

Trong đình viện.

Chu Dịch nằm trên ghế thái sư, nhận lấy chén trà lớn mà Lâm Ngọc đưa cho, thích ý uống một ngụm.

“Cô nương có muốn học cùng không?”

“Không cần, ta phải đến kiếm phường để làm việc.”

Lâm Ngọc do dự một lúc lâu, thấp giọng nói: “Đạo trưởng, trong nhà cha mẹ chết dưới trận đấu kiếm giang hồ, từ trước đến nay ta không cho phép tiểu Phàm học kiếm, chính là sợ……”

Chu Dịch khẽ vuốt râu dài nói: “Yên tâm, bần đạo không giống những môn phái khác, môn hạ đệ tử đều sống rất thọ, dù sao thì không còn mạng thì làm sao có thể đạt đến đỉnh cao của kiếm thuật chứ!”

Lâm Ngọc nói: “Tiểu phàm bái đạo trưởng làm thầy sao? Có cần chuẩn bị lễ vật bái sư không?”

“Không cần phiền toái.”

Chu Dịch nói: “Bần đạo chưa bao giờ thu nhận đệ tử, hôm nay có được lợi ích từ tiểu cư sĩ, nên mới truyền thụ kiếm thuật tạ ơn.”

Lâm Ngọc thấy đệ đệ của mình đang hưng phấn đẽo kiếm gỗ, cũng không thèm nói gì nữa, con đường tương lai phải tự mình bước đi, ép buộc quản thúc nó chưa chắc đã là chuyện tốt.

“Tiểu Phàm nhờ cậy đạo trưởng vậy.”

Một lát sau.

Lâm Phàm đẽo xong kiếm gỗ, khua kiếm, khom mình hành lễ.

“Xin tiên nhân nhận kiếm!”

“Theo bần đạo thì tất cả kiếm thuật đơn giản chính là sức mạnh cùng tốc độ.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0