Từ đằng xa đã nhìn thấy một bức tượng bằng đồng cao ba bốn trượng, với tư thế nửa ngồi, đang ngồi không phải là trên ghế dựa hoặc là đài sen, mà là trên người một con bò vàng to lớn, hai cái sừng được quét một lớp bột vàng kim, ánh sáng chiếu vào phát ra ánh sáng rực rỡ lấp lánh.
Hắc hổ nằm dưới chân, Quy thừa tướng đứng hầu một bên, kim ưng đứng trên vai, đôi cánh sau lưng như sắp bay lên.
Hai cây cột phía trước thần tượng khắc đầy hoa văn huyền dị, cẩn thận quan sát thì phát hiện ra đó là những chữ viết không theo hàng theo lối, tụng niệm theo một quy luật huyền ảo nào đó, âm điệu dâng trào ngân vang, tựa như nỉ non tựa như tiếng tụng kinh.
Lúc này.
Đang có một nam một nữ được tế tự chỉ dẫn, ba quỳ chín lạy với thần tượng, sau khi hành lễ thì dâng hương cho thần tượng.
Tế tự tuyên bố nam nữ đã kết làm vợ chồng trước sự chứng kiến của Kim Thần, sau này vĩnh kết đồng tâm.
Tộc nhân hai bên đứng bên cạnh xem lễ cao giọng hoan hô, liên tục chúc phúc cho tân lang tân nương, còn có cả mẫu thân của tân lang dâng hương khói, nhờ tế tự báo cho Kim Thần, cầu cho tân nương có thể sinh hạ con nối dõi khỏe mạnh.
“Kim Thần nguyện phù hộ thế nhân, chúng ta không thể tham lam vô độ!”
Tế tự hỏi: “Ngươi muốn một đứa bé khỏe mạnh như bò, dũng mãnh hổ, tự do như ưng, hay trường thọ như rùa?”
Mẫu thân là tín đồ thành kính của Kim Thần, khom người nói với tế tự, nói: “Kim Thần tại thượng, lão bà tử không cầu cháu trai phải nổi danh, chỉ cần bình an, trường thọ như rùa là được.”
Tế tự khẽ gật đầu, lại bắt đầu niệm tụng một tràng dài chú ngữ, cuối cùng biểu đạt như Kim Thần đã nhận được cầu nguyện.
“Ừ, bần đạo đúng thật là đã nghe được.”
Chu Dịch đứng cách đó không xa đã nghe thấy, bấm tay, linh quang rơi vào trong cơ thể hai vợ chồng, tất cả những bệnh tật trong cơ thể họ đều tan biến, thân cường thể tráng.
Sau khi tân lang tân nương rời đi, tế tự lại tiếp tục tiếp đón vài tín đồ đến cầu nguyện, đa số mọi người đều cầu nguyện Kim Thần phù hộ bình an, cũng có người cầu nguyện vào núi tìm được bảo dược, thậm chí trực tiếp cầu phát tài phất lên nhanh.
Trong mắt bá tánh Ma Vân thành, Kim Thần là thần minh cai quản hết tất cả mọi thứ, bất kể chuyện gì đều đến để cầu xin.
Chu Dịch xếp hàng non nửa canh giờ, rốt cuộc đã đến phiên mình, đem nhang đèn đã chuẩn bị sẵn cắm vào trong đại đỉnh trước tượng thần.
Tế tự quan sát trang phục của Chu Dịch, nói: “Ngươi là người xứ khác?”
Chu Dịch bái lạy thần tượng rồi chắp tay nói: “Bần đạo đến từ Thanh Châu, vân du tứ phương, lần đầu tiên nghe nói truyền thuyết về Kim Thần, tâm sinh kính ngưỡng nên đến để tế bái.”
“Kính ngưỡng……”
Ánh mắt tế tự hơi chững lại, nói: “Như thế xem ra, đạo hữu được truyền thừa lâu đời, biết được chuyện của mấy trăm năm trước sao?”
Chu Dịch gật đầu nói: “Cũng có nghe thấy, Yêu tộc có thể bảo hộ cho Nhân tộc, đúng là hiếm thấy!”
“Lời này chớ có nói với người khác, nếu không sẽ bị đánh còn bị trục xuất ra khỏi thành.”
Hiến tế nói: “Kim Thần sớm đã không phải là Yêu tộc, mà là Đồ Đằng của Ma Vân thành, giống như Đạo môn cung phụng tiên thần, Phật môn lễ bái Bồ Tát vậy.”
Chu Dịch lại hỏi: “Xin hỏi tại sao họ của thần linh lại là Kim?”
Hiến tế nói: “Kim là họ của thần linh, tên của thần là Dịch, là nguồn cội của tất cả mọi thứ trong Ma Vân thành.”
“Đa tạ đã chỉ giáo!”
Chu Dịch cũng không muốn thăm dò thêm,phía sau còn có không ít người đang xếp hàng chờ tế bái.
Rời khỏi trung tâm thành trì.
Quay đầu nhìn bức tượng thần sừng sững bằng đồng thau, những dấu vết do gió sương mưa tuyết lưu lại càng khiến cho nó có vẻ cổ xưa và thăng trầm hơn, Chu Dịch không nhịn được mà cảm khái.
“Bần đạo vậy mà còn có thể trở thành Đồ Đằng, được vạn dân cầu nguyện cung phụng!”
“Nên ăn mừng!”
Đi đến Hợp Hoan Uyển.
Chu Dịch đến nơi, quan sát một lát, xác định mình đã từng đến nơi này.
Năm đó sau khi đại chiến Chính Ma nổ ra, không ít tu sĩ tới Ma Vân thành tị nạn, trong đó có Lư chân nhân nổi tiếng, đã truyền thụ phương pháp song tu cho hồ yêu xà yêu, đôi bên cùng có lợi kiếm được không ít linh thạch.
Mấy trăm năm trôi qua, Lư chân nhân đã thân tử đạo tiêu, nhưng phần truyền thừa này lại không bị đoạn tuyệt.
Sau nhiều lần Ma Vân thành mở rộng, nó đã không còn dáng vẻ ngày xưa nữa rồi, lúc đầu, Chu Dịch còn chưa phát hiện, bây giờ đã nhìn thấy một số dấu vết quen thuộc, sao lại không thể biết được lai lịch của Hợp Hoan Uyển chứ.
“Sống lâu rồi, đâu đâu cũng là đời sau của cố nhân!”
Tú bà thấy Chu Dịch đứng ở đầu hẻm chần chừ không đi vào, cứ tưởng là công tử xấu hổ, lắc mông đi lại đây.
“Khách quan, mời vào trong!”
Tú bà thuần thục ôm lấy cánh tay Chu Dịch, bộ ngực to lớn, mềm mại nói: “Công tử mới đến Ma Vân thành lần đầu phải không? Chỗ chúng ta không phải là những cô nương bình thường đâu, mỗi người đều tinh thông phương pháp song tu, không những không làm hư hao thân thể, mà còn có thể cường thân kiện thể.”
Chu Dịch nói: “Có phải là bí thuật của Đạo gia không? ”
“Công tử cũng không phải là người thường nhỉ, kiến thức rộng rãi.”
Tú bà đắc ý nói: “Chỗ này của ta có truyền thừa năm sáu trăm năm rồi, vừa là câu lan viện, vừa là môn phái võ đạo Hợp Hoan Tông. Công tử chỉ cần có đủ bạc, ở lại đây một hai năm, bảo đảm nội công tăng tiến.”
“Vậy thì ở lại hai năm.”
Chu Dịch chỉ cảm thấy chuyện đời kỳ diệu, năm đó phương pháp song tu mà Lư lão đạo truyền lại, ấy vậy mà lại trở thành môn phái võ đạo.
……
Trên đời này có rất nhiều chuyện mà Chu Dịch thấy chướng mắt thì sẽ quản, có cái cũng sẽ không quản, nhưng mà kẻ được xưng là kẻ thù thì chỉ có một.
Long hoàng.
“Bần đạo thù rất dai!”
Chu Dịch chọn lựa nơi bế quan của mình ở ngọn núi phía Bắc thuộc Bích Ba đàm, vốn dĩ nó không có tên, hiện tại đã trở thành Côn Luân sơn.
Sau khi tổ mạch bị đoạn tuyệt, Long hoàng huyết tế Yêu tộc dưới trướng, muốn né tránh đại kiếp nạn Mạt Pháp.