Chu Dịch không tiếp tục truy vấn, bàn tay ấn lên trán Chu Khang, trực tiếp rà soát thần hồn của hắn.
Từ trong phần ký ức mà đến ngay cả Chu Khang cũng không nhớ nổi, nhìn loáng thoáng thấy thực khách đang bàn tán với nhau, đại khái chắp nối tin tức với nhau thì trong một trăm năm gần đây Khánh quốc đã phát sinh thay đổi.
Gia Định đế siêng năng chấp chính, nhưng vì Thái Thủy đế sống quá lâu, hậu quả gây ra đã quá nghiêm trọng, chưa kịp chấn hưng đất nước thì đã băng hà.
Rồi sau đó liên tiếp có hai vị hoàng đế với tư chất bình thường lên nối ngôi, rồi bây giờ đến đời của Vĩnh Duyên đế thì giống như tổ tiên của hắn, đáng tiếc không học được võ đạo, chấn hưng quân đội, mà một lòng tìm tiên cầu trường sinh, sách phong bảy tám vị cao nhân hai giáo Phật, Đạo làm quốc sư.
“Từ khi Khánh quốc lập nước cho đến nay đã qua hai trăm năm, tai họa ngầm do Tần Chính tạo thành cuối cùng cũng không thể khống chế được nữa, hiện giờ đã là những năm cuối của vương triều rồi!”
Chu Dịch hơi thở dài, cũng đã có chút quen với việc này, từ Phượng Dương quốc đến ngày nay trải qua ba đời, hắn sớm đã nhìn thấu sự tồn vong của một triều đại rồi
Kết thúc sưu hồn thuật, lưu lại vài tia hồn lực trong thần hồn của Chu Khang.
Chu Khang chỉ cảm thấy thần hồn nhạy bén, linh hoạt, tất cả những gì mà hắn đã trải qua trong hai mươi năm, đều trở nên rất rõ ràng, có thể nhìn thấy được, những chữ cái đã được học rồi quên lãng, hiện giờ chỉ cần nhớ đến là đã khắc sâu trong tâm khảm.
“Cảm tạ tiên nhân!”
“Một năm này, ngươi cứ đi theo Đồng nhi chăm sóc linh điền, rảnh rỗi thì có thể đến Tàng Thư Các đọc sách.”
Chu Dịch trầm ngâm một lát nói: “Bần đạo không thể giữ ngươi được lâu, cũng không thể truyền cho ngươi tiên pháp, nhưng có thể truyền cho ngươi một bản lĩnh để kiếm cơm, đợi đến sau khi ngươi đi ra ngoài, cũng không đến mức phải đói chết.”
Chu Khang nghe vậy liên tục bái tạ, nói: “Ơn chỉ điểm của tiên nhân, đời đời kiếp kiếp Chu gia nhất định sẽ thờ phụng.”
Chu Dịch hơi gật đầu, chỉ Tàng Thư Các nói.
“Phương pháp kia nằm trong quyển sách số mười, tầng ba, kệ sách số bảy, đây cũng chỉ là suy đoán của bần đạo, cụ thể phải làm như thế nào thì ngươi phải tự mình lĩnh ngộ.”
“Đệ tử nhất định không phụ sự kỳ vọng của tiên nhân!”
Chu Khang cũng không biết mình sẽ học được cái gì, dựa theo sự phát triển của cốt truyện trong thoại bản, hẳn là một bí phương của tiên nhân thất truyền đã lâu, sau khi rời núi thì có thể dựa vào bí phương này mà làm giàu.
Ăn uống no đủ, về phòng ngủ.
Hôm sau.
Ban ngày Chu Khang làm ruộng, biết được củ cải trắng kia là linh sâm ngàn năm thành tinh, rồi lại dập đầu mấy cái với hắn.
Sau giờ Ngọ đi Tàng Thư Các, dựa theo lời của tiên nhân lấy được một quyển sách trên kệ sách, trên bìa sách không có chữ viết mà chỉ có tranh vẽ kỳ lạ.
“Nhìn hình dáng thì trông giống như guồng quay tơ? Có chút khác với cái nhìn thấy bên trong nhà xưởng.”
Khi Chu Khang làm công ở huyện thành, nơi nào thiếu người thì hắn sẽ đến đó, cũng đã từng nhìn thấy đủ loại guồng quay tơ.
Mở ra sách, trên mỗi một tờ đều có tranh vẽ, bên cạnh còn có ghi chú chú thích bằng chữ viết, bởi vì ngày hôm qua được tiên nhân điểm hóa thần hồn, nên hắn có thể nhận biết được phần lớn chữ trên trang giấy.
“Tiên nhân để mình làm ra vật này, chắc chắn là có thâm ý!”
Ước chừng hai tháng sau.
Chu Khang phát hiện trí nhớ của mình vô cùng kinh khủng bất thường, lại rất có thiên phú chế tạo, nhanh chóng làm ra guồng quay tơ với kiểu dáng mới.
Sau nhiều lần thử nghiệm, năng suất tăng lên hơn mười lần.
Chu Dịch vừa lòng gật đầu, nói: “Kẻ hữu duyên có thể vào Côn Luân, quả nhiên có chỗ bất phàm.”
Chu Khang lại được tiên nhân chỉ điểm thêm một lần nữa, đến Tàng Thư Các lấy một quyển thư tịch vô danh, tranh vẽ trong thư tịch lại càng kỳ lạ hơn.
Một ấm trà lớn đang nung sôi!