Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 297 - Chương 297 - Động Thiên Côn Luân (1)

Chương 297 - Động thiên Côn Luân (1)
Chương 297 - Động thiên Côn Luân (1)

Một năm sau.

Chu Khang ba quỳ chín lạy, linh quang lấp lánh đưa hắn ra khỏi trận pháp.

“Tiên trưởng, tại sao lại không truyền cho hắn võ đạo, sử sách?”

Mặt nhóc con Linh Sâm lộ vẻ nghi ngờ, nói: “Ta thấy hắn trời sinh bấtp hàm, lại là người mang theo đại khí vận, cho dù không đến Côn Luân sơn, chắc chắn cũng sẽ gây nên một trận phong ba lớn.”

“Truyền cho hắn võ đạo thì sao chứ, mấy trăm năm sau vẫn là những năm cuối cùng của vương triều, hưng thịnh thì bá tánh khổ, bại vong bá tánh cũng khổ!”

Chu Dịch nói: “Huống chi trên đời này lòng người biến hóa khó tin tưởng nhất, bây giờ thì tính tình của Chu Khang cũng coi như không tồi, ai biết sau này khi lên nắm quyền, có khi lại biến thành một Tần Chính tiếp theo nữa hay không?”

Nếu nhưu thật sự truy ngược về căn nguyên của mọi chuyện, thì việc Tần Chính tạo nghiệt, tất nhiên có một phần nhân quả do Chu Dịch gây ra.

Nhưng mà tìm hiểu điển tịch Phật Đạo gần ngàn năm, sớm đã nhìn thấu cái gọi là nhân quả rồi, Chu Dịch chỉ sử dụng nó để giữ được điểm giới hạn cho đạo đức của mình, mà không có sự ràng buộc mang tính thực tế.

Không dính đến nhân quả, nói một cách chính xác là giữ nhân tính, không làm điều ác!

Chu Dịch liếc nhìn nhóc con Linh Sâm một cái, nói: “Nhóc con nhà ngươi, lúc nào thì biết xem tướng vậy?”

“Ta sinh ra đã có thần thông Thổ độn bẩm sinh, trên đời này rất ít trận pháp cấm chế có thể vây nhốt được ta, dựa theo kinh nghiệm bảo vệ tánh mạng của tiên trưởng, thì thiếu một thuật bói toán để dự đoán trước nguy hiểm.”

Nhóc con Linh Sâm cười hắc hắc nói: “Những lúc làm ruộng rảnh rỗi, sẽ đến Tàng Thư Các đọc kinh, lâu dần tự nhiên cũng sẽ biết một chút.”

“Không tồi, không phụ sự dạy dỗ của bần đạo.”

Chu Dịch vừa lòng gật đầu, giải thích nói: “Nguyên nhân là vì Chu Khang bất phàm, khí vận, nếu như truyền thụ võ đạo thì chỉ là dệt hoa trên gấm, hơn nữa thúc đẩy nhanh vận mệnh của hắn cũng chưa chắc là chuyện tốt!”

Khi nói chuyện, một người một sâm trở lại đạo quan.

Trong viện xuất hiện một con quái vật khổng lồ, hình thù đen sì, bánh xe được đúc bằng sắt thép, pít-tông, ổ trục, cố định thành hình dạng bởi đinh ốc.

Nhóc con Linh Sâm nghe theo lời chỉ dẫn của Chu Dịch, mang mũ sắt, cái cuốc trong tay biến thành xẻng sắt, bỏ những viên than đá vào trong lò lửa.

Chu Dịch bấm tay bắn ra, linh hỏa đốt cháy than đá, nước trong nồi hơi bắt đầu sôi trào.

Hơi nước sinh ra môt lực nén lớn cho pít-tông, bắt đầu làm cho bánh xe chuyển động, cùng lúc đó, ống khói trên đỉnh cỗ máy phun ra khói đen.

“Mùi vị quen thuộc!”

Chu Dịch khép hai mắt lại, hít một hơn thật sâu, than đá chưa cháy hết tạo thành khói đen, gay mũi.

“Khụ khụ khụ khụ……”

Nhóc con Linh Sâm đứng quá gần ống khói, bị hun một mặt đen thui, ấn tượng đối với cổ máy bằng sắt lập tức hạ xuống mức âm.

“Tiên trưởng, cái thứ này có tác dụng gì?”

“Đối với bần đạo mà nói, thì vật này đúng là không có gì tốt, thậm chí có lẽ còn có chút tác hại, dù sao thì trí tuệ của tập thể Nhân tộc quá mạnh mẽ. Thời dại Mạt Pháp có lẽ sau một ngàn năm nữa là đã có thể chế tạo ra, những loại binh khí mà có uy lực có thể sánh bằng chân quân!”

Chu Dịch phất tay dập tắt than đá, rồi khắc trận văn lên trên lò lửa, thi pháp hội tụ linh khí ngưng tụ thành tinh thạch, đặt vào trrung tâm trận pháp.

Linh tinh kích hoạt trận pháp cấm chế sinh ra lửa, đốt nóng nồi hơi sôi trào, động lực lớn hơn gấp mười lần, hơn nữa không hề có khói đen bốc lên.

“Trận pháp hoa văn hoàn toàn có thể không cần đến vỏ máy móc, trực tiếp khắc nó lên trục bánh xe, tiêu hao linh khí là có thể sinh ra động năng, nếu làm như vậy thì trong quá trình này không có bất kỳ sự hao mòn nào.

“Sự hiểu rõ của cấm chế Tiên đạo về thiên địa đã đạt tới đỉnh cao!”

Chu Dịch không tiếp tục cải tạo, dựa vào năng lực về trận đạo, luyện khí của hắn, có thể dễ dàng chế tạo ra người máy hoạt động bằng linh khí, sau khi kết hợp với hồn thú thì có thể có được một phần trí tuệ, để chúng làm những chuyện vặt hằng ngày.

Cái này cũng không phải là sáng kiến riêng của Chu Dịch , vào thời Thượng Cổ, Bổ Thiên giáo đã sáng tạo ra loại truyền thừa này.

Tiên đạo mênh mông, hướng thẳng đại đạo!

Nhóc con Linh Sâm lau khói đen trên mặt, nhìn như một diễn viên trong Kinh kịch, vác xẻng nghi ngờ nói.

“Nếu đã không có chỗ nào tốt, tại sao tiên trưởng lại còn truyền nó ra bên ngoài?”

“Bần đạo vốn là một kẻ không có chí lớn, từ trước đến nay đều gặp sao yên vậy, vốn dĩ không nên quản chuyện phàm trần thế tục.”

Chu Dịch thở dài nói: “Ngàn năm nay tận mắt chứng kiến triều đại thay đổi, thành quách cờ vương tựa quỷ thần, bá tánh hết đời này đến đời khác thì đều như cỏ dại, hưng vong gì cũng khổ, chưa bao giờ thay đổi.”

“Ta đã sớm phát hiện, tiên trưởng là một người từ bi, không lãnh đạm như những tiên nhân khác.”

Nhóc con Linh Sâm ngẩng đầu nhìn ống khói đen ngòm, nói: “Thứ này thật sự có thể thay đổi thế giới sao?”

“Có lẽ có thể, có lẽ không thể, từ trước đến nay bần đạo đều không cưỡng cầu.”

Chu Dịch khẽ vuốt ổ trục, bánh răng, cảm nhận cảm xúc vừa quen thuộc lại xa lạ, nói: “Thời gian mới là nhà cải cách vĩ đại nhất trên đời, thứ duy nhất bần đạo có thể làm đó chính là thúc đẩy, chắc chắn là khó làm được chuyện ngăn cản……”

Thời đại Mạt Pháp kéo dài đằng đẵng, cho dù không phải là Chu Dịch truyền bá, thì trăm ngàn năm sau vật này cũng sẽ xuất hiện.

Khát vọng của Nhân tộc đối với sức mạnh, tiền tài vĩnh viễn không có điểm dừng.

Khí huyết hoặc là nội khí võ đạo, dù sao thì đó cũng là sức mạnh của một số ít người. Ngược lại, bọn họ sẽ củng cố các rào cản giai cấp, và tương ứng các cường giả võ thuật sẽ căm ghét máy móc!

Nhóc con Linh Sâm trầm ngâm suy nghĩ cả ngày trời, hai mắt trở nên mơ hồ, vẫn không thể lý giải được tác dụng của cục sắt kia.

“Tiên trưởng, vậy tác hại của nó là gì?”

“Tác hại chính là Xuân Phong Lâu có thể sẽ biến mất, rốt cuộc bần đạo cũng không thể nào đi ăn mừng được nửa rồi!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0