Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 313 - Chương 313 - Bệnh Vặt Vãnh (2)

Chương 313 - Bệnh vặt vãnh (2)
Chương 313 - Bệnh vặt vãnh (2)

Nếu thật sự là triều đại có thay đổi, thì bọn chúng cũng chỉ là người khởi xướng mà thôi, người nắm giang sơn phải là chúng ta đây!

Bạch Thế Ngọc đúng lúc đến châm thêm rượu, làm như vô tình thỉnh giáo nói: “Ngài chính là sử học gia, vậy ngài có biết lý do không?”

Thôi tiên sinh chỉ lên đầu, nói: “Chỗ này, không giống nhau!”

“Nói có lý.”

Bạch Thế Ngọc cười nói sang chuyện khác: “Ngài nói chuyện rất thú vị, chỉ là quân tiên phong của Đại Chu rất mạnh mẽ, kiếm chỉ thiên hạ, cũng chẳng giống những năm cuối của vương triều!”

Mấy năm gần đây Đại Chu sử dụng uy lực của đại pháo, càng quét các nước trong Vân Châu, rửa nỗi nhục năm đó bị liên quân vây công.

Ở Vân Châu, quân tiên phong hùng mạnh không có địch thủ, kết hợp với những sản phẩm rẻ như cho do máy móc tạo ra.

Triều đình và chủ xưởng lại càng giàu hơn, tương ứng đãi ngộ dành cho công nhân cũng được nâng cao, một ngày làm tám canh giờ bây giờ đổi thành một ngày làm mười canh giờ.

Bá tánh trong nước không đủ để cung ứng cho các xưởng, nên đã đến những quốc gia chung quanh cướp bóc người, bảo đảm cho máy móc được hoạt động không kể ngày đêm. Máy móc có lịch sử phát triển gần một trăm năm ở Đại Chu, nó như con thú Thao Thiết khổng lồ bị đánh thức, bắt đầu cắn nuốt tất cả mọi thứ không kiêng dè bất kỳ cái gì .

“Triều đình tất nhiên là hưng thịnh……”

Thôi tiên sinh ngẩn ngơ một lát, cho dù là tài chủ bị thời đại lãng quên, nhưng đối chiếu với những miêu tả trong sách cổ, cũng phải thừa nhận rằng triều đình có xu thế thôn tính cả thiên hạ.

“Thế đạo này, ta không hiểu được!”

Giọng nói của hắn mang theo chút bi thương, cả đời tự hào về chuyện học của mình, nhưng khi đối diện với thời đại mới thì lại vấp phải trắc trở ở khắp nơi.

Một nhánh của Thôi gia không có được căn cơ như dòng chính, ngàn mẫu ruộng tốt trong nhà kia, miễn cưỡng có thể duy trì thể diện của tổ tông, nếu thật sự một ngày đó lụi bại, thì vì sinh tồn có khi cũng phải cúng máu thịt cho máy móc!

Trước quầy.

Chu Dịch tai nghe tám hướng, tất cả những lời nói của khách hàng đều nghe hết không sót một chữ nào.

Đôi khi có khách hàng bước đến chào hỏi, thì hắn sẽ để thoại bản xuống nói chuyện phiếm một lát, bất kể là khởi đầu câu chuyện với nội dung gì, cuối cùng đều sẽ chuyển sang chuyện triều đình, máy móc, Xích Minh.

Chuyện triều đình, máy móc thì là trào lưu của thời đại, bách chiến bách thắng, còn Xích Minh thì rõ ràng là càng cấm càng nở rộ.

Lúc này.

Hai bóng người tiến vào từ ngoài cửa, lão giả Kim Thành mặc áo bào trắng, thị vệ hắc y cầm kiếm đi theo phía sau.

Tất cả những âm thanh bên trong tửu quán đều chững lại, rồi sau đó là tiếng bàn tán nổ ầm lên, chỉ cần nhìn trang phục thì đã biết không phải là nhân sĩ Đại Chu, một số người có kiến thức rộng rãi trong số khách hàng nói rằng người đến từ bên ngoài Vân Châu.

Kim Thành đi đến trước quầy, tay phải đặt ở trước ngực, khom người thi lễ.

“Kim Thần tại thượng, xin hỏi còn phòng khách không?”

“Tất nhiên là có.”

Chu Dịch cười gật đầu, phân phó nói: “Tiểu bạch dẫn khách hàng lên tầng hai, hầu hạ chu đáo.”

Một lát sau.

Bạch Thế Ngọc trở lại trước quầy, nói: “Chưởng quầy cũng biết lai lịch của bọn họ sao?”

Chu Dịch nói: “Thập Vạn Đại Sơn, Ma Vân thành.”

“Ma Vân thành là tên cổ, hiện tại là Thần thành, nghe đồn là có quan hệ xâu xa với Tiên kinh.”

Bạch Thế Ngọc liếc mắt nhìn bốn phía, đè thấp giọng, nói: “Kim Thành kia bên ngoài thì là sứ giả của Thần quốc ở Đại Chu, thật ra là muốn chiếm đoạt máy móc, đã mua không ít linh kiện ở chỗ ta, còn muốn trộm bản vẽ máy móc nữa!”

Chu Dịch trầm ngâm một lát, hỏi: “Các phân nhánh của Xích Minh rải đều khắp Đại Chu, tiếp xúc trực tiếp với máy móc, mấy năm nay cũng không nắm được gì sao?”

“Khó, chỉ biết chút da lông bên ngoài.”

Bạch Thế Ngọc lắc đầu nói: “Triều đình canh phòng máy móc nghiêm ngặt, kẻ nào dám can đảm nhìn trộm thì kết tội mưu nghịch, huống hồ chúng ta vô cùng hận máy móc, hận không thể đập nát hết chúng nó, rồi lại cày ruộng dệt vải như ngày xưa!”

Chu Dịch hỏi: “Mấy năm gần đây, máy móc có thay đổi lớn lắm sao?”

“Nhìn có vẻ càng thêm tinh vi, được ứng dụng ngày càng rộng rãi, nhưng mà thay đổi cũng không lớn.”

Bạch Thế Ngọc cười nhạo nói: “Từ sau khi Chu thái tổ băng hà, triều đình vừa ỷ lại lại dè chừng máy móc, một lòng muốn chèn ép mồ hôi và máu của bá tánh, sự phát triển của máy móc ngược lại thua xa lúc trước.”

Chu Dịch hơi gật đầu, bản tính của con người vốn là như thế, dù sao thì cũng là giai cấp mới nổi được sinh ra từ người đứng sau điều khiển, trong hoàn cảnh không có đối thủ cạnh tranh thì rất nhanh chóng rơi vào vùng thả lỏng.

Máy móc Đại Chu có bước khởi đầu bằng kỹ thuật cao, lại có hoàng đế ủng hộ thúc đẩy, nhưng một trăm hai mươi năm trôi qua, thì mới nghiên cứu phát minh ra xe lửa.

“Cần có một con cá nheo đến khuấy động tình hình ở Vân Châu!”

Phòng dành cho khách.

Hương thơm lượn lờ, tượng Kim thần đặt trên bàn, Kim Thành thành kính tụng kinh cầu nguyện.

“Kim Thần phù hộ, quang huy của ngài soi rọi Thần quốc……”

“Đại Chu ỷ vào lợi ích của máy móc, tàn sát bừa bãi Vân Châu, tuy rằng Thần quốc ở xa nhưng cũng không an ổn. Rồi cũng sẽ có một ngày, Đại Chu xâm lấn Thần quốc, máu thịt của con dân khó lòng ngăn cản pháo binh……”

Kim Thành lẩm bẩm tự nói, lảm bẩm hồi lâu giải tỏa áp lực, đang muốn dừng việc tế bái.

Tượng thần bắn ra ánh sáng loá mắt, Kim Thần hồi sinh giữa linh quang, chậm rãi thu hồi hai cánh trên lưng, hắc hổ dưới chân phát ra tiếng rít gào.

Hộ vệ đang bảo vệ sự an toàn của Kim Thành nấp trong bóng tối, bỗng nhiên xuất hiện, quỳ trên mặt đất hô to Kim Thần tại thượng.

“Lời cầu nguyện của ngươi, bản thần đã biết được, sẽ ban cho ngươi sách vàng về máy móc để hóa giải kiếp nạn!”

Kim Thần phất tay thần quang buông xuống, ngưng tụ thành một quyển sách bằng vàng, rồi sau đó ánh sáng dần dần tan biến thì tượng thần lại trở về với hình dạng bằng gỗ.

Kim Thành ngẩn ngơ hồi lâu, nếu không phải hình dáng của tượng thần thay đổi, cùng với sách vàng nằm trên mặt đất, hắn đã cho rằng vừa rồi bị trúng ảo thuật.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0