Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 369 - Chương 369 - Cửu Châu Bị Xâm Chiếm

Chương 369 - Cửu Châu bị xâm chiếm
Chương 369 - Cửu Châu bị xâm chiếm

Chu Dịch lật xem cuốn nhật ký, đã biết được thân phận của người này, Thượng tướng Từ An trấn thủ thành thị Tân Hải thuộc Đại Chu.

Lô-cốt là do Từ An chỉ dẫn quân dân Tân Hải xây dựng nên, là thành lũy cuối cùng để ngăn cản cơn sóng dữ hung thú, trong nhật ký có ghi lại, triều đình đã từng phát lệnh triệu hồi Từ An, dự định bỏ rơi phòng tuyến Tân Hải.

Từ An đánh điện hồi âm cự tuyệt, sau khi đưa đứa con trai nhỏ của mình lên phi cơ, lựa chọn đồng sinh cộng tử cùng Tân Hải.

Trang cuối cùng trong quyển nhật ký.

【 Mùa Đông, ngày hai mươi ba tháng mười hai âm lịch, năm Đại Chu thứ năm trăm năm mươi.

Hôm nay là năm cũ, đã không còn nhớ được đã bao nhiêu năm không được ăn tết, ta hạ lệnh đem hết tất cả đồ ăn ra, phân chia cho tất cả binh lính và bá tánh còn sông sót.

Bên ngoài Lô-cốt đã bị sụp xuống, chắc có lẽ Tân Hải không thể chống cự được cho đến sang năm, trước khi chết hãy để cho mọi người có được một bữa cơm no. 】

“Tân Hải đã bị xâm lượt hơn ba trăm năm, Cửu Châu và những địa phương còn lại, phải chăng đã chẳng còn nhân loại tồn tại hay không?”

Chu Dịch trầm mặc một lúc lâu, lập một ngôi mộ bên trong lô cốt.

Trường sinh bất tử đã rất cô độc, nếu Cửu Châu trở thành thế giớicủa hung thú, vậy thì hắn sẽ trở nên lẻ loi độc hành.

Sử dụng Thái Thanh thần phù ẩn hình che giấu tung tít, thi triển độn thuật bay về hướng Tiên Kinh.

Tiên Kinh đã từng là thành trì lớn nhất của Cửu Châu, chung quanh có cả trăm triệu binh lính trấn thủ, cộng thêm vô số vũ khí mang tính hủy diệt, đáng lý phải là căn cứ điểm cuối cùng của Nhân tộc.

Độn quang băng qua vạn dặm, đột nhiên dừng lại giữa không trung.

Chu Dịch nhìn xuống một cái hố bom sâu chừng hơn hai trăm trượng, liên tiếp mười mấy cái, trong phạm vi trăm dặm chung quanh không hề có một ngọn cỏ.

“Nơi này gần với Tuyên Thành, là một trong những thành lớn nằm ở phía Đông của Vân Châu!”

Thần thức đảo khắp bốn phương tám hướng, bắt lấy những di vật được chôn cách mặt đất vài chục trượng, phát hiện ra một miếng ngọc bội nằm bên trong một chiếc hộp làm bằng huyền thiết, biết được thông tin năm Đại Chu sáu trăm năm mươi, Tuyên Thành bị làn sóng quái thú công phá.

Chủ nhân của ngọc bội kể rằng mình trấn thủ ở Tuyên Thành, tu vi đạt tới tầng chín Luyện Khí.

“Trên trời dưới đất, đâu đâu cũng đều là hung thú, đầy rẫy khắp nơi đếm không hết……”

“Lần thứ bảy mười hai đánh đuổi hung thú, nhưng cứ cách mấy năm, chúng nó lại sẽ ngóc đầu trở lại, số lượng còn nhiều hơn lần trước……”

“Năm sáu trăm bốn mươi lăm, dân cư trong thành bắt đầu rời đi, ta biết sẽ không giữ được Tuyên Thành, ta cũng đã hơn trăm tuổi, đã không thể nào đột phá tu vi Trúc Cơ, thay vì chết già chẳng thà chết trận……”

“Năm sáu trăm năm mươi, Tuyên Thành bị công phá, trước lúc chết đi còn có thể nhìn thấy vũ khí mang tính hủy diệt, vô cùng rực rỡ……”

Phần cuối của ngọc bội có ghi lại công pháp Tiên đạo, và bí quyết luyện đan mà người này lĩnh ngộ được, hy vọng trong tương lai có người kế thừa nó.

“Vũ khí hủy diệt cũng không thể ngăn cản được hung thú sao? Rốt cuộc là chúng từ đâu mà đến chứ?”

Chu Dịch chau mày, Đại Chu bình an vượt qua quỷ kiếp, đáng lý thì phải có một khoản thời gian dài để phát triển Tiên đạo, khoa học kỹ thuật. Theo như dự đoán ban đầu thì nhân đạo đang ở vào thời kỳ thái bình thịnh vượng.

Tiếp tục bay về hướng Đông, cố ý di chuyển theo lộ trình của các thành trì như trong trong trí nhớ, phát hiện ra không ít dấu vết của chiến tranh.

Tin tức tốt lành duy nhất đó chính là thời gian các thành trì bị công phá càng ngày càng mới, khi còn cách Tiên Kinh một vạn dặm, thì xuất hiện dấu vết của chiến tranh từ mười mấy năm trước.

“Như vậy xem ra, Nhân tộc có lẽ vẫn chưa bị diệt vong!”

Chu Dịch lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Cửu Châu còn có người sống, tương lai sẽ có một ngày khôi phục lại sự phồn vinh.

……

Vũ thành.

Bị chiếm đóng từ mười năm trước, không ít hung thú di chuyển bên trong thành.

Màn đêm buông xuống.

Thẩm Thành lặng lẽ đi vào trong thành, dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, nương nhờ vào sự che chắn của vách tường và bóng đêm, nhanh chóng chạy như bay về phía Đông Nam thành trì.

Bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng như gió, khi chân chạm đất không hề phát ra bất kỳ tiếng động nào, hiển nhiên khinh công cực kỳ lợi hại.

Gừ!

Đằng sau vách tường vọng đến tiếng gầm của hung thú, Thẩm Thành sợ tới mức đứng yên tại chỗ, ngừng thở, sau một lúc lâu xác định không có nguy hiểm, mới dần dò từng bước trong bóng tối đi về phía trước.

Rạng sáng.

Thẩm Thành rốt cuộc cũng đã đến điểm cuối, cửa lón đóng chặt, bảng hiệu trên cửa đã bị vỡ nát, chỉ còn nhìn thất hai chữ “Trung tâm” .

“Trung tâm dược tể Tuyên Thành, hy vọng sẽ có thu hoạch!”

Ném mấy viên đá vào bên trong bức tường, không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào truyền ra, Thẩm Thành thả người bay qua vách tường, đi vào tòa nhà của trung tâm thực nghiệm thuốc.

Tòa nhà yên tĩnh không một tiếng động, đen thui như vực sâu.

Thẩm Thành nhíu mày, trong lòng đột nhiên xuất hiện cảm giác bất an, nhưng mà việc đã đến nước này, không tìm được thuốc thì không cam lòng.

“Tổ tông phù hộ, chờ đến lúc ta vào được đại học võ đạo, tất nhiên sẽ đốt nhiều vàng mã hơn cho các người……”

Bỗng nhiên.

Bên trong tòa nhà, cạch cạch cạch đèn bật sáng, xua tan bóng đêm, ánh sáng chiếu rọi như là ban ngày.

Thẩm Thành ngẩng đầu xem, nhìn thấy con yêu quái đầu chuột thân người đang ngồi trên cao kia.

Hai bên trái phải cạnh nó đều là những con hung thú có hình thù kỳ quái, mỗi một con đều cao đến ba bốn trượng, nhìn Thẩm Thành một cách thèm khát, dường như không thể đợi đến cắn nuốt hắn.

“Nhóc con, hoan nghênh ngươi đến động phủ của bổn vương!”

Chuột yêu cười tủm tỉm nói: “Ngươi tới đây để tìm dược phẩm gien sao? Đồng ý với bổn vương một chuyện, ngươi muốn bao nhiêu thuốc đều có thể.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0