Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 375 - Chương 375 - Tiết Học Đầu Tiên

Chương 375 - Tiết học đầu tiên
Chương 375 - Tiết học đầu tiên

Chu Dịch gọn gàng dứt khoát, nói: “Bị thiên địa trói buộc, bần đạo chắc có lẽ là vô vọng đột phá Kim Đan, không tránh khỏi chuyện truyền thừa sẽ bị đoạn tuyệt, hy vọng có thể tìm mấy truyền nhân trong trường học.”

“Thiên địa trói buộc?”

Tiêu Hồng nao nao, dường như đã lĩnh ngộ được điều gì đó, vội vàng hỏi: “Chẳng hay thiên địa trói buộc là gì?”

“Sự siêu phàm trên đời bắt nguồn từ linh khí, bất kể là cổ pháp mà bần đạo tu hành hay là tân pháp của đạo hữu. Độ đậm đặc của linh khí thiên địa hiện giờ, nhiều nhất chỉ có thể duy trì được tu vi Trúc Cơ đỉnh phong, tuyệt đối không thể dẫn động lôi kiếp đột phá tu vi Kim Đan.”

Chu Dịch lấy ra một quyển sách từ cổ tay, chính là quyển sách mà năm đó Thanh Tịnh chân quân lưu lại, hai ngàn năm sau nó lại xuất hiện tại hậu thế.

Sau khi trải qua thời đại Tu Tiên giới cùng Mạt Pháp, rồi lại đến thời đại mới khi linh khí hồi sinh, Chu Dịch sớm đã lý giải, vì sao cường giả thích viết sách lập đạo, chắc có lẽ là hiểu ra được chuyện trường sinh khó cầu.

Bị sự mài mòn của thời gian, Thiên Quân đều sẽ thân tử đạo tiêu, chỉ có những thư tịch của bọn họ là được truyền thừa qua nhiều thế hệ.

Đây chẳng phải cũng là một loại trường sinh hay sao?

Tiêu Hồng đứng dậy, khom người tiếp nhận sách, nhanh chóng lật xem rồi biết được khái niệm về tổ mạch.

“Tổ mạch, cội nguồn của linh khí trong thiên địa…… Nếu nó bị huỷ hoại, có phải là tất cả Yêu tộc, hung thú đều sẽ thoái hóa thành dã thú bình thường?”

“Thiên địa đã không còn linh khí, những hung thú kia có lẽ sẽ trực tiếp bị hủy diệt.”

Chu Dịch đã bắt mấy con hung thú để thăm dò nghiên cứu, chúng nó hoàn toàn là sản phẩm của ma công, cũng tương tự với mấy loại tà pháp dùng để điều khiển quỷ, luyện thi vv, đồng thời lại dung hợp huyết mạch của Yêu tộc mà tiến hóa.

Linh khí biến mất, thân thể của hung thú sẽ trực tiếp nổ tung, đến ngay cả cơ hội thoái hóa cũng không có.

“Vậy……”

Tiêu Hồng kích động nói: “Đạo trưởng biết phải làm sao để tìm kiếm tổ mạch chứ?”

“Không biết”

Chu Dịch khẽ lắc đầu, sau khi linh khí hồi sinh thì ở Cửu Châu xuất hiện vô số linh mạch, không có bất kỳ một nhánh nào là tổ mạch, có lẽ tất cả đều có thể là tổ mạch.

Tiêu Hồng thở dài một tiếng, nói: “Đạo trưởng sở học uyên bác, có thể trở thành thầy giáo trong trường học, chẳng hay muốn giảng dạy môn cổ pháp nào?”

“Tất nhiên là Độn Pháp.”

Chu Dịch cười nói: “Ra ngoài săn giết hung thú, Độn Pháp là cách đánh lén thích hợp nhất, cũng thích hợp để bảo vệ tánh mạng. Nếu như một ngày nào đó Tiên Kinh thật sự phải bị hủy diệt, thì chỉ có Độn Pháp mới có thể gìn giữ được huyết mạch cho Nhân tộc!”

“Vậy vất vả đạo trưởng rồi.”

Tiêu Hồng lộ vẻ bất đắc dĩ, hiện giờ khí thế tổng thể của Nhân tộc đã xuống dốc, những ý tưởng như Chu Dịch thì lại chiếm đại đa số.

Nếu như không phải Yêu tộc khó có thể hoà đàm, mục đích chính là diệt sạch Nhân tộc, có lẽ đã xuất hiện không ít phe phái muốn đầu hàng!

Lớp 2 năm ba.

Trên bậc thang của hội trường đã đầy người ngồi.

Trên bảng thông báo của trường học có dán thông cáo, Đường chân nhân đến từ hải ngoại, mở môn học mới là Độn Pháp.

Đại học Võ Đạo vốn dĩ không có môn học này, Cổ Tu chỉ có công, pháp, và sáu môn tứ nghệ, nhưng Chu Dịch lại để lộ ra tu vi Trúc Cơ đỉnh phong, nên trường học đã đồng ý mở thêm môn học mới này.

Leng leng!

Tiếng chuông vào lớp vang lên, những tiếng trao đổi nho nhỏ trong phòng học lập tức dừng lại.

Bọn học sinh lấy máy tính bảng ra, đây là thiết bị dạy học được nghiên cứu chế tạo riêng, ghi hình mọi lúc để cho sinh viên ôn tập, còn có thể tìm kiếm tất cả mọi thắc mắc và giải đáp về điển tịch Phật Đạo.

Chu Dịch đột nhiên xuất hiện ở trên bục giảng, ánh mắt đảo qua mọi người, chỉ vào người ngồi ở vị trí chính giữa của bàn đầu tiên.

“Ngươi tên là gì?”

“Cố Thần.”

“Sau này ngươi sẽ là lớp trưởng, phụ trách gõ chuông lên lớp.”

Chu Dịch vẫy vẫy tay tắt đi tiếng chuông, trước mặt Cố Thần xuất hiện một khay khánh ngọc gõ chuông, vẫy vẫy tay một lần nữa bàn ghế đều biến mất không thấy đâu, biến thành từng dãy đệm Hương Bồ.

Tất cả sinh viên quá bất ngờ, sợ tới mức hét ra tiếng.

Ánh mắt Chu Dịch nhìn về phía Cố Thần, đối phương tức khắc ngầm hiểu, cầm lấy chuỳ đá gõ vang khánh ngọc.

Đinh!

Thanh âm huyền diệu vang lên, quanh quẩn trong phòng học, mọi người chỉ cảm thấy thần hồn bình tĩnh như nước, dường như có được sự lĩnh ngộ đối với những điển tịch Phật Đạo trước kia.

Chiếc khánh ngọc này có lai lịch bất phàm, theo như Chu Dịch đọc được trong đạo tạng, hẳn là pháp bảo truyền thừa năm xưa của Vạn Phật Tự.

Khi chúng tăng nghe kinh, được Kim Đan chân quân thi pháp thúc giục, thần hồn thanh tịnh có ích trong việc lĩnh ngộ thuật pháp.

Năm đó Chu Dịch mua được nó với giá rẻ mạt, không cố tình dùng pháp lực uẩn dưỡng, nhưng nó lại bị tác động bởi linh khí bên trong động thiên, đã khôi phục được đến cấp bậc đỉnh phong của pháp khí.

“Hôm nay, bần đạo giảng về khinh thân công pháp”

Việc giảng thuật sớm đã như ngựa quen đường cũ, chỉ trong vòng một canh giờ ngắn ngủn, từ khinh công giảng giải đến Luyện Khí kỳ Độn thuật.

Khi Chu Dịch soạn bài đã xem xét tư liệu về sinh viên, khoa Cổ Tu của đại học Võ Đạo, sinh viên có tư chất kém cỏi nhất cũng là song linh căn.

Thiên phú dị bẩm thì lại có được vô số truyền thừa, điển tịch để lĩnh ngộ, có thể sánh với đệ tử của Đan Đỉnh Tông năm đó, đáng tiếc là số lượng sinh viên quá ít ỏi.

Sinh viên nghe như si như say, chưa bao giờ cảm thấy việc học hành lại vui vẻ đến như vậy, chỉ cảm thấy chớp mắt một cái mà đã kết thúc giờ giảng đạo.

Keng!

Khánh ngọc ngân vang, mọi người bổng tỉnh lại sau khi rơi vào trầm mê.

Chu Dịch nói: “Có thắc mắc gì về bài học ngày hôm nay không?”

Giảng pháp truyền đạo bao gồm cả truyền thụ và giảng giải, hiện giờ truyền thừa Tiên đạo đã được phổ biến rộng rãi, phàm nhân có thể lên mạng tìm kiếm đủ các loại công pháp, cho nên việc giải giảng quan trọng hơn nhiều so với việc truyền thụ.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0