Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 452 - Chương 452 - Đông Tinh Thần Châu

Chương 452 - Đông Tinh Thần Châu
Chương 452 - Đông Tinh Thần Châu

Nhóc con linh sâm đang chèo thuyền, vui đến mức nhảy dựng lên.

“Rốt cuộc cũng không phải ăn cá nữa rồi!”

“Không tồi.”

Chu Dịch khen ngợi một tiếng, cho dù là bất kỳ ai ăn hải sản liên tục trong mấy trăm năm, đều sẽ cảm thấy nhạt nhẽo.

Một lát sau.

Mùi hương thịt nướng tràn ngập, một người ba yêu vây quanh giá thịt nước ăn uống thỏa thích, trên hành trình nhạt nhẽo đến cực điểm, ăn uống trở thành một việc hưởng thụ thật sự.

Ăn cơm xong.

Chính giữa chiếc thuyền xuất hiện một chiếc bàn vuông, Chu Dịch làm nhà cái, Thanh Phong Minh Nguyệt ngồi ở hai bên, nhóc con linh sâm ngồi đối diện.

Lạch cạch lạch cạch tiếng xào bài vang lên, bắt đầu thói quen giải trí như thường lệ.

Chung quanh cái bàn được bố trí trận pháp cấm chế, khó có thể thi triển pháp lực, không thể tiên đoán thiên cơ, thắng thua đều dựa vào bản lĩnh.

Hôm nay vận may của Chu Dịch hơi kém, vài ván liên tục đã thua không ít linh thạch, mắt thấy hôm nay hắn phải chèo thuyền rồi.

“Coi ta thắng một ván lớn này.”

Chu Dịch sờ được một con bài màu hồng, bàn tay nhẹ nhàng phất qua mặt bài, sau đó đẩy bài xuống.

“Ngả bài!”

Ba con yêu với sáu con mắt gắt gao nhìn chằm chằm, không có phát hiện bất kỳ dấu hiệu gian lận nào.

“Ồ?”

“Này?”

“Không thể nào……”

“Ha ha!”

Chu Dịch đắc ý cười to, vô cùng vô sỉ nói: “Vận may của bần đạo lên rồi, tiếp tục tiếp tục.”

Buổi trưa.

Chiếu bài đã phân thắng bại, nhóc con linh sâm thua nhiều nhất, tiếp tục phụ trách chèo thuyền.

Chu Dịch lấy điển tịch từ trong đạo tạng ra đọc, giọng đọc truyền xa hơn mười dặm, thu hút không ít con ba ba đến nghe kinh, đáng tiếc là thuyền đi quá nhanh, chỉ có thể nghe được đôi câu vài lời.

Những ngày tháng buồn tẻ nhàm chán này không biết còn tiếp diễn bao lâu nữa.

Độn tốc của Yêu Thánh ít nhất cũng nhanh gấp mười lần Nguyên Anh sơ kỳ, nếu còn có thêm loại phi hành thần thông nào đó, thì tốc độ thậm chí còn gấp trăm lần.

Chỉ khi một cường giả cùng đường bí lối mới dám vượt trùng dương xa xôi tìm kiếm đại lục vực ngoại, dựa theo phỏng đoán của Chu Dịch, Yêu Thánh có lẽ là đã ở trên biển năm trăm năm đến một ngàn năm.

“Tổ mạch Cửu Châu bị đoạn tuyệt, tu sĩ Hóa Thần nhờ vào căn cơ ngàn năm của tông môn, co đầu rút cổ không nhúc nhích, mới chống đỡ được đến hai trăm năm.”

“Yêu Thánh đi vào đại dương, là nơi tuyệt linh, tu vi lại càng nhanh tan biến, cho dù căn cơ có thâm hậu như Hóa Thần, có thể duy trì mấy trăm năm khiến cảnh giới không bị thụt lùi, đã là cực hạn!”

“Huống hồ phải dốc hết sức thi triển độn pháp đi đường, pháp lực luôn luôn phải vận chuyển, tu vi tất nhiên sẽ rớt xuống càng nhanh.”

“Bần đạo có được Kiến Mộc, không cần phải thu liễm pháp lực, tốc độ không thể sánh bằng Yêu Thánh, nhưng hiệu quả thì lại hơn rất nhiều, nếu như tính toán dựa theo tốc độ một phần mười……”

“Phải cần đến năm ngàn năm đến một vạn năm!”

Chu Dịch không nhịn được kinh ngạc cảm thán, vượt đại dương bao la băng qua đại lục, tu sĩ có tu vi dưới Phản Hư không thể nào mơ ước đến được.

Tu sĩ Hóa Thần sống được hai ba ngàn năm, còn chẳng đủ để lên đường!

“Cửu Châu, vực ngoại…… Trong đại dương mênh mông này còn có những đại lục nào khác nữa không? Góc biển có điểm cuối hay không? Bên ngoài tầng cương phong của cửu thiên là thế giới như thế nào?”

“Là đầy trời sao trời, là Thiên cung trong thần thoại hay chỉ là những cục đá?”

“Chờ đến khi Tiên đạo của bần đạo đại thành, nhất định phải đi thăm dò một phen!”

……

Thời gian trôi đi như nước chảy.

Nhoáng một cái đã một ngàn năm trôi qua.

Chu Dịch đã viết được mười sáu quyển nhật ký, mà những điều nhìn thấy nghe thấy vẫn là biển rộng mênh mang.

Một ngàn năm trăm năm trôi qua tâm cảnh biến hóa nhiều lần, đi hàng tỉ dặm đường, khác xa với việc bế quan tiềm tu.

Năm trăm năm trước thì cảm thấy vũ trụ vô tận, nảy sinh ý muốn thăm dò, năm trăm năm sau thì cảm thấy phù du thiên địa như muối bỏ biển, lại muốn buông bỏ.

Tâm ma nổi lên, pháp lực hỗn loạn.

Đứng trước nguy cơ này, hắn đã đọc lại rất nhiều kinh điển tiên hiền, so sánh với tâm cảnh lúc này, lĩnh ngộ được rất nhiều điều tâm đắc.

Đi thêm năm trăm năm nữa, tâm như giếng cổ, không chút gợn sóng, sâu không lường được.

Hôm nay.

Chu Dịch đang đọc《 Thái huyền giáo động minh chân quân ngữ lục》, lĩnh ngộ bí quyết Ngưng Anh, bỗng nhiên nghe được tiếng gọi ầm ĩ của Minh Nguyệt.

“Tiên trưởng, đảo lớn!”

Nhóc con linh sâm còn nhanh hơn nữa, ném mái chèo xuống, hóa thành độn quang bay về phía đảo nhỏ.

Chu Dịch giương mắt nhìn về nơi xa, phía Tây Bắc quả nhiên có một hòn đảo rất lớn, nhìn thì trông có vẻ còn lớn hơn cả đảo Hỏa Chủng, đánh giá sơ bộ thì nó cũng phải rộng đến ba bốn ngàn dặm.

“Đi đường mệt mỏi, lên trên đảo nghỉ tạm mấy ngày.”

Thuyền ô bồng còn chưa tới gần hòn đảo, nhóc con linh sâm lại gấp gáp bay trở về, trong miệng hô to nói.

“Tiên trưởng, trên đảo có người.”

“Có người?”

Mặt Chu Dịch lộ vẻ kinh dị, hai mắt lập loè linh quang, quả nhiên nhìn thấy bên bờ biển có cảng biển.

Rất nhiều người đang tụ tập ở cảng, có người thì lên thuyền, dỡ hàng, bán cá, thoạt nhìn rất phồn hoa náo nhiệt.

“Phải đến gần xem thử, những người này từ đâu tới đây.”

Chu Dịch bắt pháp quyết ẩn thân, pháp lực vận chuyển, thuyền ô bồng bay lên trời hóa thành lưu quang, bay về hướng đảo.

Thuyền nhỏ bay vòng quanh hòn đảo bay một vòng, dừng lại ở thành thị lớn nhất trong hòn đảo, dân cư ước chừng trên một trăm vạn, phong cách kiến trúc hoàn toàn khác với Cửu Châu, trình độ khoa học kỹ thuật vẫn là tiêu chuẩn của thời cổ đại.

Nửa ngày sau.

Chu Dịch tra xét tình hình trong hiệu sách, dựa theo cách gọi thông dụng của mấy quốc gia trên đảo thì toàn bộ hòn đảo này có tên là Thần Châu.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0