Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 469 - Chương 469 - Công Chính Nghiêm Minh (2)

Chương 469 - Công chính nghiêm minh (2)
Chương 469 - Công chính nghiêm minh (2)

“Đơn giản, đơn giản.”

Kim Dương Tử xác định thần thổ địa đã chẳng còn lấy ra được chút lợi ích nào nữa, đột nhiên vẻ mặt trở nên nghiêm nghị, mệnh lệnh nói: “Thổ địa Lâm Dương, còn không mau mở thần hồn ra để bản quan giám tra hành vi phạm tội!”

“Hả?”

Thần thổ địa không dám tin nói: “Lời này của đại nhân là có ý gì?”

Kim Dương Tử lạnh lùng nói: “Bản quan được hưởng hoàng ân, tất nhiên là phải chấp pháp theo lẽ công bằng, thổ địa Lâm Dương yên tâm, nếu như ngươi vô tội, nhất định sẽ không vu oan vu hãm cho ngươi.”

“……”

Thần thổ địa trầm mặc một lúc lâu, tu hành mấy trăm năm cũng không phải là đồ ngốc, vừa rồi chỉ là do sợ hãi triều đình, sốt ruột xin tha mạng mà thôi, lúc này nhớ lại sao mà không biết mình đã gặp phải một kẻ làm tiền rồi.

“Đại nhân, ngươi không sợ ta đến kinh thành, tố giác chuyện ngươi nhận hối lộ với triều đình sao?”

“Sư tôn của bản quan là thiên quan Hộ bộ, đứng hàng nhị phẩm, còn sợ một kẻ Kim Đan như ngươi cáo trạng hay sao?”

Kim Dương Tử cười nhạo nói: “Ta khuyên ngươi nhanh chóng mở thần hồn ra, còn dám vô cớ cản trở chuyện tra án, bản quan có quyền cưỡng ép sưu hồn!”

Thần thổ địa tức đến mức thất khiếu bốc khói, cũng không dám cãi lại mệnh lệnh của tu sĩ Nguyên Anh, nếu thật sự có thể chạy trốn, hắn đã sớm mang theo Nguyện Lực châu chuồn mất, đổi chỗ khác làm một dã thần.

“Xin đại nhân tra xét!”

Giọng nói nghiến răng nghiến lợi, mở thần hồn để mặc cho Kim Dương Tử xem xét ký ức.

Kim Dương Tử dùng thần thức nhanh chóng đảo qua, nhìn thấy chuyện thần thổ địa liên tục tạo ra thiên tai nhân họa trong năm năm liên tiếp, trên mặt cũng không thấy vẻ phẫn nộ, cũng đã nhìn thấy nhiều chuyện như vậy ở Đốc Tra tư rồi.

“Tra xét đã có chứng cứ xác thực, thổ địa Lâm Dương nghiệp chướng nặng nề, lập tức theo bản quan lên kinh đô chịu tội.”

“Tuân mệnh!”

Lòng oán hận của thần thổ địa dành cho Kim Dương Tử đã vượt xa người tố cáo hắn, người cáo trạng thì tốt xấu gì cũng là vì chính nghĩa hoặc là vì báo thù, còn hắn chỉ dựa vào lời nói suông đã gạt mất tài sản mấy trăm năm của hắn.

Kim Dương Tử đi ở phía trước, bỗng nhiên từ cổ tay áo rơi xuống một thanh pháp kiếm, quay đầu quát mắng.

“Nhà ngươi mù hay sao, nhìn thấy pháp bảo của bản quan bị rớt, cũng không biết chủ động nhặt lên hả?”

Thần thổ địa tức đến mức máu nóng xông lên đầu, cho rằng Kim Dương Tử cố ý sỉ nhục chính mình, đường đường là một tu sĩ Kim Đan mà lại bị sai sử như một kẻ nô bộc, nhưng cảm ứng được sát ý lạnh băng, chỉ phải đè lửa giận xuống khom lưng nhặt lên.

Pháp kiếm vốn dĩ chỉ lớn bằng bàn tay, toàn thân xanh thẳm như nước, vừa mới cầm trong tay thì không ngừng dài ra, cho đến khi đạt đến độ dài ba thước, bắn ra kiếm quang lành lạnh, trực tiếp chém về phía Kim Dương Tử.

Vút!

Kiếm khí cắt qua đạo bào, lưu lại một vết chém trên lưng của Kim Dương Tử.

“Hay đấy, nhà ngươi chẳng những tội nghiệt ngập trời, còn dám đánh lén bản quan mưu toan chạy trốn, hạng người vô pháp vô thiên như vậy, đáng chết!”

Khi Kim Dương Tử nói chuyện, phất tay thi triển mấy chục đạo pháp thuật, bao phủ lấy thần thổ địa đang ngẩn ngơ không biết chuyện gì đang xảy ra.

Đợi đến khi ánh sáng của pháp thuật tan đi, chỗ đó chỉ còn lại có mấy khúc xương bị cắt lìa, thần thổ địa thân tử đạo tiêu, chỉ có một sợi thần hồn được hương hỏa nguyện lực bảo hộ, miễn cưỡng kéo dài hơi tàn.

Tàn hồn dữ tợn, thét to: “Ngươi quá tàn nhẫn, dám lét giết chính thần của triều đình, ta ở dưới chờ ngươi!”

“Bản quan công chính nghiêm minh, điều tra rõ vụ án thổ địa của Lâm Dương ngược đãi dân chúng, nhưng vì kẻ ác không chịu bị áp giải, không cẩn thận lỡ tay đánh chết.”

Kim Dương Tử nói: “Tội nghiệt như vậy, dù sao cũng phải lên trảm tiên đài, cùng lắm chỉ là hành hình trước mà thôi, bản quan có tội gì chứ?”

Thần thổ địa nghe vậy, thần hồn vặn vẹo điên đảo, gần như là hồn phi phách tán ngay tại chỗ.

Kim Dương Tử chắp tay sau lưng, cũng không tính toán đích thân giết chết thần thổ địa, nên mới sử dụng lý do phòng vệ phản kích, hiện tại tiêu diệt thần hồn thì sẽ bị nghi ngờ có liên quan đến chuyện hủy diệt chứng cứ phạm tội, tư dưng lại ô uế tay mình.

Tiếp tục nói: “Ngươi có biết người đến kinh thành gõ trống Ngự, tố giác hành vi phạm tội của ngươi là ai không?”

Thần thổ địa hận không thể lột da rút gân người kia, lập tức hỏi: “Là ai?”

Kim Dương Tử nói: “Một bá tánh nghèo khổ ở huyện Lâm Dương, không có bất kỳ tu vi gì cả, cha mẹ thân tộc đều chết dưới tay ngươi!”

Hồn phách của thần thổ địa vặn vẹo co giật, không hề có ý hối cải, cũng không cảm thấy nhân quả báo ứng, mà là oán hận một kẻ quê mùa, lại dám can đảm cáo trạng một chính thần của triều đình!

Chưa nói đến chuyện chỉ là thiên tai nhân họa, cho dù có tàn sát huyết tế hết bá tánh của huyện Lâm Dương, cũng chẳng sánh bằng tánh mạng của một tu sĩ Kim Đan.

Nhưng mà hắn lại thành công, khiến cho thần thổ địa rơi vào cảnh ngộ thân tử đạo tiêu, sau này tất nhiên sẽ trở thành trò cười của đồng đạo.

“Nếu như là một phàm nhân đích thực, thì đừng nói đến chuyện đánh trống Ngự, mà một đường mấy ngàn dặm xa đi đến kinh thành, trên đường tám chín phần mười cũng đã trở thành thức ăn của sơn dã tà thần.”

Kim Dương Tử tiếp tục kích thích nói: “Người này đến Ô sơn đốn củi, may mắn nghe được Sơn Thần giảng kinh, ai ngờ lại có thiên phú dị bẩm, trong một thời gian ngắn ngủn đã tấn chức Trúc Cơ, mới có thực lực đến kinh đô cáo trạng.”

“Sơn Thần giảng kinh……”

Thần thổ địa ngẩn ngơ hồi lâu, rồi sau đó lại hùng hùng hổ hổ, nói: “Tên phế vật ở Ô sơn kia, nhàn rỗi thuyết pháp làm cái gì chứ, lại làm hỏng tiền đồ mà bổn tọa đã sắp đặt sẵn, đáng chết, thật đáng chết!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0