Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 470 - Chương 470 - Công Chính Nghiêm Minh (3)

Chương 470 - Công chính nghiêm minh (3)
Chương 470 - Công chính nghiêm minh (3)

“Yên tâm, bản quan đã điều tra rõ, sơn thần Ô sơn cấu kết với ngươi gây tai họa cho bá tánh, nhất định sẽ tiễn hắn đến chỗ chết.”

Sau khi Kim Dương Tử nghe được chuyện này từ đồng liêu ở Đốc Tra tư, mở đầu kết thúc giống như là thoại bản chuyện xưa, sau khi cẩn thận nghiền ngẫm, trong lòng sinh ra một chút sợ hãi với nhân quả báo ứng.

Sau này nếu muốn nhận hối lộ thì cần phải cẩn thận, tốt nhất không nên lưu lại bất kỳ nhược điểm nào, chỉ có người chết mới không nói lung tung.

“Còn có một chuyện, sau khi bản quan nghe nói thì vô cùng hâm mộ. Thành hoàng ở kinh đô mấy trăm năm chưa nhận đồ đệ rất là coi trọng thiên phú của người kia, mấy ngày trước đã nhận hắn làm đệ tử quan môn, con đường tương lai không thể hạn lượng!

Phốc!

Những cảm xúc thù hận, ghen ghét ...của thần thổ địa chất chồng, dồn nén vào nhau, tàn hồn trực tiếp nổ tung, hóa thành một sợi khói nhẹ tan biến.

“Mấy trăm năm tu hành, lại không thể chịu đựng được mấy câu nói, tâm cảnh cũng quá kém!”

Kim Dương Tử lộ vẻ khinh thường, đang định rời khỏi miếu thổ địa,phải nhanh chóng bắt giữ sơn thần Ô sơn, đề phòng dã thần biết được tin tức chạy trốn.

Lúc này.

Ngoài cửa truyền đến giọng nói: “Hạ quan là huyện lệnh Triệu Thái của huyện Lâm Dương, ân sư là tả ngự sử, cầu kiến Đốc Tra tư chủ sự đại nhân.”

“Tiến vào.”

Kim Dương Tử vốn dĩ không muốn quan tâm đến một chức quan cửu phẩm không quan trọng, khác biệt như trời với đất với lục phẩm của Thần đạo, nhưng mà nghe được ân sư của Triệu Thái là tả ngự sử, nên mới phá lệ gặp mặt một lần.

Triệu huyện lệnh khom người tiến vào, sau khi chào hỏi thì lấy một bình ngọc từ trong cổ tay ra, nói.

“Hạ quan đã sớm biết được Thần thổ địa độc hại bá tánh, nhưng vì thấp cổ bé họng, pháp lực nông cạn, không dám trêu chọc. Chỉ có thể nhẫn nhục, ngầm thu thập chứng cứ phạm tội của thần thổ địa, đám Nguyện Lực châu này chính là do hắn thi pháp đoạt được!”

“Xin đại nhân minh xét!”

“Minh xét?”

Giọng nói của Kim Dương Tử lạnh băng, đánh giá Triệu huyện lệnh từ trên xuống dưới, dường như đang cân nhắc phải xuống tay từ đâu.

Tu sĩ ở Đốc Tra tư phụ trách bắt giữ tà thần, đã nhìn thấy nhiều hành vi của tà ma ngoại đạo, tâm tính khó tránh khỏi bị chúng ảnh hưởng.

“Hiện giờ, bản quan có thể giết ngươi, cũng có thể thả ngươi!”

“Đại nhân, máy ngày trước hạ quan đã vào kinh bái kiến ân sư……”

Triệu Thái thay đổi đề tài, lúc này dám xuất hiện tất nhiên là đã có chỗ dựa, nói: “Biết được bệ hạ vô cùng bất mãn với tiên thần ở Đại Hằng, có ý khởi động lại kinh sát và đại kế, mười năm xác hạch một lần, quét sạch thần trị!”

“Kinh sát!”

Hai mắt Kim Dương Tử híp lại, sát ý nặng nề trong nháy mắt tan biến, giọng nói như mưa thuận gió hoà.

“Thanh danh của tả ngự sử truyền khắp kinh đô, đã là đệ tử của hắn, tất nhiên sẽ không thông đồng làm bậy cùng thổ địa Lâm Dương. Bản quan sưu hồn biết được, thổ địa Lâm Dương dùng người nhà của ngươi để uy hiếp, không thể không xã giao cho có lệ, chưa từng chia chát hương hỏa!”

Khi nói chuyện, phất tay thu lọ Nguyện Lực châu vào cổ tay áo.

“Đa tạ đại nhân.”

Triệu huyện lệnh lập tức thở phào nhẹ nhõm, thần thổ địa tàn sát bừa bãi ở huyện Lâm Dương suốt năm năm, quan lại địa phương không hề trình báo với triều đình, đã bị nghi ngờ lơ là nhiệm vụ và tham nhũng.

Những gì mà Kim Dương Tử nói đã là biện pháp giải quyết tốt nhất, cùng lắm là sẽ bị triều đình khiển trách, không đến mức bị hạch tội.

Kim Dương Tử hỏi: “Nói thử nghe chuyện kinh sát và đại kế, quy trình cụ thể là như thế nào?”

Kinh sát là khảo hạch quan lại kinh thành, đại kế là khảo hạch quan lại châu huyện địa phương, hai chế độ này đều doThái Tổ Đại Hằng thành lập, năm đó vô số chính thần quan lại khảo hạch không đạt tiêu chuẩn, nhẹ thì thôi chức, nặng thì lên trảm tiên đài.

Đại Hằng trải qua nhiều triều đại, trong quá trình này xuất hiện một số vị hoàng đế không đáng tin cậy, chế độ khảo hạch dần dần lỏng lẻo, cho đến một ngàn năm trước thì đã hoàn toàn bị loại bỏ.

“Theo như lời của ân sư thì bệ hạ cố ý thành lập mới Khám Hạch tư, phụ trách thăm dò thẩm tra khảo sát quan lại.”

Triệu huyện lệnh nói: “Tư này sẽ qua mặt cả lục bộ nội các, làm việc trực tiếp với bệ hạ, đối điều tra rõ hành vi phạm tội của chính thần quan lại, có quyền truy bắt, tra tấn!”

Kim Dương Tử âm thầm nói: “Chẳng trách mọi người đều nói đương kim thánh thượng khắc nghiệt thiếu tình cảm, trời sinh tính đa nghi, thành lập Khám Hạch tư, chẳng phải là trực tiếp chèn ép lên đầu bản quan hay sao?”

Triệu huyện lệnh cuối người, mồ hôi lạnh chảy ròng không dám ngẩng đầu, dùng pháp lực phong ấn ngũ quan chẳng quan tâm.

Một lát sau.

Khi ngẩng đầu lên thì trong điện đã trống rỗng, Kim Dương Tử đã biến mất không thấy đâu.

Triệu huyện lệnh xoay người rời đi, đang định trở về nha môn, bước ra khỏi cửa thì gặp phải Hoàng đại sư trông coi miếu.

“Thảo dân Hoàng Tam Nhi, bái kiến thanh thiên đại lão gia!”

Hoàng Tam Nhi bịch một phát, quỳ trên mặt đất, dập đầu bịc bịch ba cái, nói: “Tà thần kia vì hương hỏa, mà tàn sát bừa bãi bá tánh, để vạch trần con người thật của hắn, ta đã phải chịu nhục chịu khổ mà làm người coi miếu.”

“……”

Triệu huyện lệnh nhíu mày, lời này nghe có chút quen tai, trầm ngâm một lát hỏi.

“Đã là chịu nhục chịu khổ, vậy thì có thu thập được chứng cứ hay không?”

“Tất nhiên có.”

Hoàng Tam Nhi nói: “Thảo dân đã ẩn mình mấy chục năm, lấy được sự tín nhiệm của tà thần, phụ trách quản lý tiền nhang đèn trong miếu, tích cóp cũng đã được hơn vạn lượng.”

“Từ trước đến nay, bản quan chỉ có hai bàn tay trắng, công chính nghiêm minh.”

Triệu huyện lệnh bưng cái khay lên, nghiêm túc nói: “Chớ có nghĩ đến chuyện dùng vàng bạc hối lộ bản quan, tiền nhang đèn này đều là tiền mồ hôi nước mắt của bá tánh huyện Lâm Dương đấy!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0