Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 471 - Chương 471 - Ô Sơn Chi Thần

Chương 471 - Ô Sơn chi thần
Chương 471 - Ô Sơn chi thần

Vàng bạc châu báu không thể lọt được vào mắt của tu sĩ Trúc Cơ, những linh vật bình thường bán đi cũng có giá mấy ngàn lượng bạc, còn những đan dược hiếm thấy thì cho dù có tiền cũng không mua được.

Hoàng Tam Nhi vì mạng sống của mình, mà vò đầu bứt tai cố gắng nhớ lại, nói: “Mấy năm trước, ta tình cờ nghe được tà thần nói chuyện cùng sơn thần, hình như ở một sơn động nào đó thuộc Ô Sơn có chôn bảo vật gì đó.”

“Vậy mà lại còn có tang vật!”

Triệu huyện lệnh lập tức dao động, thứ mà hai vị Kim Đan chân quân lưu lại, chắc chắn là một đại cơ duyên đối với tu sĩ Trúc Cơ, vội vàng hỏi.

“Cẩn thận suy nghĩ lại đi, tang vật kia được chôn ở nơi nào?”

Hoàng Tam Nhi hỏi: “Đại nhân, còn tội danh của ta……”

“Tội danh gì?”

Triệu huyện lệnh nói: “Chủ sự đại nhân đã chứng minh, bản quan từ lâu đã bằng mặt không bằng lòng với tà thần kia, Hoàng tiên sinh chính là thuộc hạ dưới trướng của bản quan, không tiếc mạo hiểm tánh mạng đến miếu thổ địa nằm vùng.”

“Không những vô tội, ngược lại còn có công! Nhà kho của nha môn đang thiếu một chủ sự, sau này ngươi đảm nhiệm vị trí đó đi.”

“Bái tạ thanh thiên đại lão gia!”

Hoàng Tam Nhi lập tức vui mừng, chủ sự nhà kho chính là cái chức quan béo bở, vớ bừa một vố cũng có thể làm giàu.

……

Năm Nguyên Đỉnh thứ bảy mươi sáu.

Vụ án của thổ địa huyện Lâm Dương bị phát hiện, bị chủ sự của Đốc Tra tư chém chết ngay tại chỗ.

Huyện lệnh dán bố cáo khắp nơi, quy kết tất cả những tai họa, hung án trong mấy năm gần đây ở huyện Lâm Dương đều đổ cho Thần thổ địa.

Tất cả những vụ án còn tồn đọng ở huyện nha, trong lúc nhất thời đều được giải quyết hết.

Kẻ đã từng là Hoàng đại sư, hiện tại lại biến thành Hoàng tư kho, ăn mặc quan phục nha môn đứng bên cạnh bố cáo, tuyên truyền giảng giải về chuyện ác của thần thổ địa.

Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủn.

Thần thổ địa huyện Lâm Dương từ một kẻ được vạn dân sùng bái, bị rớt xuống thành kẻ bị người người mắng chửi, tất cả những miếu thổ địa ở huyện thành nông thôn đều bị phá hủy biến thành đống đổ nát, không còn bất kỳ hương hỏa nguyện lực nào nữa.

Nửa năm sau.

Triều đình bán bố lời khen, khen huyện lệnh của huyện Lâm Dương biết giữ mình, không cùng tà thần thông đồng làm bậy vv.

Đồng thời, Triệu huyện lệnh với cảnh giới Trúc Cơ, tạm thời nhận chức thổ địa của huyện Lâm Dương trong vòng mười năm.

Ý tứ của triều đình đã rất rõ ràng, bởi vì thổ địa Lâm Dương làm điều ác, trong thời gian ngắn khó thu hoạch được thêm hương hỏa nguyện lực, những tu sĩ Kim Đan khác thì không muốn tới nơi đây thu dọn cục diện rối rắm.

Mười năm sau, bá tánh cũng đã quên gần hết chuyện của quá khứ rồi, cũng có thể phái thổ địa mới đến.

Nếu như trong vòng mười năm Triệu huyện lệnh có thể tấn chức Kim Đan, trực tiếp được chuyển thành thàn thần thổ địa chính thức, cùng là chức quan cửu phẩm, từ quan lại chuyển thành chính thần, cũng coi như là đã bước được một bước lớn!

……

Nửa năm sau.

Ô Sơn.

Sau cơn mưa.

Núi non mông lung, chim hót véo von.

Chu Dịch dạo bước trong rừng sâu, phát hiện ra một ngôi miếu ở sườn núi.

Gạch ngói vỡ nát, vách tường chỉ còn lại một nửa, dưới bức tường chỉ còn một nửa bức thần tượng, đã mọc đầy rêu xanh.

“Thế sự vô thường, miếu sơn thần năm ngoái còn hương hỏa tịnh vượng, hiện tại chỉ còn lại có mấy bức tường đổ.”

Chu Dịch phất tay bắt lất thần tượng từ trong đống gạch ngói, miễn cưỡng có thể nhận ra được là tượng đầu hổ mình người, thân khoác khôi giáp, chính là sơn thần Ô Sơn.

Một Yêu Vương Kim Đan kỳ, đã dành được vị trí sơn thần hơn cả trăm năm.

Năm ngoái khi Kim Dương Tử đến điều tra vụ án của thổ địa Lâm Dương, cũng đã nhân cơ hội chém chết sơn thần, bởi vì sơn thần không phải là chính thần do triều đình sách phong, nên cũng giống như giết chết một con yêu ma mà thôi, trong thông cáo của huyện nha cũng không nhắc đến.

Sơn thủy dã thần, trong mắt triều đình thì đều nên bị tiêu diệt!

Đều là dã thần, nhưng Vân Thông hà bá lại không chịu bất kỳ sự trừng phạt nào cả, đến ngay cả bị trách phạt cũng chẳng có.

“Chỗ dựa chống lưng, ở chỗ nào cũng dùng được như nhau!”

Chu Dịch không cần điều tra đã biết được, Vân Thông hà bá có chỗ dựa là long quân Nguyên Anh, phía trên long quân còn có sự bảo hộ của Long tộc hùng mạnh.

Long tộc vô cùng bao che cho con, cháu. Những kẻ cùng phạm tội, tuyệt đối sẽ không để cho Nhân tộc trừng phạt chúng.

“Chiếm cứ Ô Sơn, đầu tiên là dốc lòng tu hành, rồi từ từ tiếp cận với đồng đạo, đợi đến khi có được kiến thức sâu rộng về Đông Tinh Thần Châu, phải tìm cho mình một chỗ dựa, nếu không chưa biết chừng lại bị người ta thanh toán nữa!”

Mấy năm gần đây, Chu Dịch sớm đã hỏi thăm rõ ràng những việc làm của đương kim bệ hạ sau khi đăng cơ.

Nguyên Đỉnh đế cai trị Đại Hằng hơn bảy mươi năm, số lượng chính thần bị giết còn nhiều hơn so với hai trăm năm trước kia, danh tiếng lãnh khốc, bạc tình lan truyền khắp thiên hạ.

Dựa theo tính tình của vị này, một trăm hai mươi năm về sau này, tất nhiên sẽ khiến cho Đại Hằng long trời lở đất.

“Hoặc là Nguyên Đỉnh phục hưng, hoặc là khiến cho Đại Hằng nhanh chóng suy tàn!”

Theo như suy nghĩ của Chu Dịch, hai ngàn năm trăm năm lịch sử của Đại Hằng, những thói hư tật xấu đã thâm nhập vào sâu trong cốt tủy.

Lý do mà triều đại này vẫn còn tồn tại không biết mất, là bởi vì triều đình có tu sĩ Hóa Thần thao túng, bá tánh ở tầng dưới chó căn bản không có sức lực để phản kháng, nhưng mà đó là mong muốn của hàng tỉ sinh linh, tất sinh nhân quả.

Đại Hằng thay thế được tiền triều, đó là vì sau khi Thái Tổ đột phá Hóa Thần, khởi nghĩa vũ trang, được nhiều người ủng hộ.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0