Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 601 - Chương 601 - Giả Chết Thoát Thân (2)

Chương 601 - Giả chết thoát thân (2)
Chương 601 - Giả chết thoát thân (2)

Hắn thử lấy Tiệt Thiên Thất Châm Tiêm điều tra việc chuyển thế của Chu Dịch, kết quả hao phí trăm năm thọ nguyên chỉ nhận được nghiệp lực thâm hậu do Thiên Cơ phản hồi.

"Một thân nghiệp lực ngập trời kia, mấy đời đều không thể gột rửa được, kết quả này vẫn còn phải tính toán?"

Thiên Cơ Tử bất đắc dĩ thở dài: "Lần này phải trả giá nhiều quá, Bạch Nhưng Yểm Nhật Bảo, Cửu Thiên Huyền Toa, nếu để cho hai lão gia hoả kia biết được chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ hay sao?"

"Hai món linh bảo kia đều ở ngay tại Thanh Vân Sơn, ngươi có muốn lấy trở về hay không?"

Từ trước đến nay Thiên Cơ Tử là một người không cần da mặt, thủ đoạn hãm hại lừa gạt gì đó đều sử dụng đến mức quen thuộc.

Hắn cân nhắc một hồi lâu rồi khẽ lắc đầu.

"Thôi thôi, bần đạo có muốn trộm thì cũng phải đi trộm của tiên nhân, sao có thể không có da mặt bắt nạt hậu bối, chỉ là hai kiện linh bảo..."

Thiên Cơ Tử ôm ngực áp chế đau lòng, suy nghĩ xem lấy lại thế nào, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên.

"Sau khi phi thăng Tiên Giới, bần đạo đã nói lại cho Thiết Quan Tiên biết việc hai người đó đã làm, với tính tình nóng nảy của đôi phu thê kia, chắc chắn sẽ có kịch hay để xem!"

"Hắc hắc hắc..."

Thiên Cơ Tử nghĩ đến việc này, không khỏi phát ra tiếng cười quái dị, trong nháy mắt đã quên mất chuyện linh bảo.

...

Đông Hải.

Cách xa hơn mười ngàn dặm, ở một hòn đảo nhỏ vô danh.

Trên đảo bố trí mấy trăm trận pháp, đều không phải dùng để công kích hay phòng ngự, toàn bộ đều là cấm chế che chắn thiên cơ.

Ở trung tâm trận pháp.

Một trái tim màu đỏ đen to như đầu người đang đập thình thịch, lóe lên linh quang chói mắt, chậm rãi biến hóa thành hình người cao hơn hai thước.

"Tiên trưởng, ngươi rốt cuộc vẫn còn sống."

Linh Tham búp bê vui vẻ đi vòng quanh người tí hon, nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của tiên trưởng, luôn muốn chạm và đầu nó.

"Cho dù đã thực nghiệm vài lần, ta vẫn cảm thấy rằng Phân Tâm Chú này rất là quỷ dị, chú thuật của Vu Đạo và thần thông của Tiên Đạo rất khác biệt, cũng không biết hiện giờ có đầy đủ truyền thừa hay không!"

Chu Dịch cúi đầu nhìn bàn tay của mình, non nớt như trẻ con, pháp lực trong cơ thể chỉ còn sót lại một thành.

Trái tim dị chủng do Phân Tâm Chú luyện thành, kích thước thân thể sau khi sống lại có liên quan đến lượng tinh khí thần tích tụ trong cơ thể.

"Cũng không biết việc bần đạo giả chết có thể giấu diếm được tiên nhân hay không."

Chu Dịch cũng không nắm chắc việc này, nhất là Thiên Cơ Tử am hiểu bặc tính, Ma Quân lòng dạ hiểm độc năm đó chính là chết bởi Tiệt Thiên Giáo.

"Tuy nhiên có tính ra cũng không sao, đại khái cũng sẽ không để ý, cho dù Tiêu Vân Tử nhà mình mặt dày đánh tới. Bần đạo còn có thể mọc lên ở phía tây nam bắc Đông Thăng Thần Châu, những chỗ đó đều có lưu lại phân tâm..."

"Cho dù sống lại ở Thần Châu mà không thể thoát khỏi việc bị tiếp tục đuổi giết, thì bần đạo vẫn còn lưu lại chuẩn bị ở chỗ sâu Đông Hải, nhiều lắm cũng chỉ tổn thất mấy thành pháp lực mà thôi!"

Ba trăm năm trước, Hoàng Ngưu mang theo Côn Lôn Động Thiên, một đường phi hành theo hướng Đông hơn trăm năm.

Tốc độ phi độn của Yêu Thần Tiên Thiên còn nhanh hơn mấy lần so với lúc rời khỏi Cửu Châu năm đó, sau đó ném Côn Lôn Động Thiên vào đáy biển.

Trong Động Thiên đang có một khoả trái tim dị chủng, sau khi Chu Dịch sống lại tiếp tục chạy trốn, cho dù là Tiên Nhân cũng không dám đuổi giết ở Tuyệt Linh Hải Vực, chưa biết chừng có nguy cơ thân tử đạo tiêu.

"Những thứ khác đều là ngoại vật, chỉ cần còn Trường Sinh Đạo Quả, bần đạo sẽ ở thế bất bại!"

Thân hình Chu Dịch loé lên, biến thành một đạo sĩ trẻ tuổi, từ trong túi trữ vật lấy ra linh thạch chồng chất như núi, bắt đầu tu luyện trên đảo nhỏ.

Nếu ba vị Tiên Nhân không phi thăng, Chu Dịch thà rằng cảnh giới ngã xuống cũng không quay về Côn Lôn Động Thiên.

Đó là bảo đảm sinh mệnh cuối cùng!

...

Thanh Vân Sơn.

Hàn Chiêu tuân theo lời dặn dò của sư tôn, lập mộ chôn quần áo và di vật.

Mộ nằm ở nơi có phong thuỷ tốt nhất trên Thanh Vân Sơn, trên bia văn có khắc "Thiên Sư chi mộ".

Cúng bảy ngày vừa trôi qua.

Hàn Chiêu đi đến trước mộ hoá vàng mã, nhìn thấy một bóng người đứng thẳng ở phía xa xa, mặc quan bào màu đỏ, vội vàng đi qua khom người thi lễ.

"Bái kiến Thiên Thần!"

"Không cần đa lễ."

Cổ Tiêu nói: "Ngươi có thể gọi ta là sư thúc."

"Sư thúc?"

Hàn Chiêu lộ vẻ mặt nghi hoặc, hỏi: "Thiên Thần cũng là tu sĩ của mạch Thanh Vân Sơn? Sao ta chưa bao giờ nghe sư phó nói qua?"

"Ai..."

Cổ Tiêu thở dài một tiếng: "Xem ra trước khi sư phó của ngươi lâm chung, chung quy là lòng mang oán khí, nếu không cũng sẽ giấu diếm thân phận với ngươi."

Ánh mắt của Hàn Chiêu càng ngày càng mê mang, từ sau khi hắn ba tuổi lên núi, mỗi ngày đều tụng kinh tu hành, chưa bao giờ xuống núi du lịch Tu Tiên Giới, càng không biết hàm nghĩa cụ thể của Thanh Vân Chi Chủ và Thiên Sư.

"Sư phó của ngươi là Tam Giáo thủ đồ, Thiên Đình Chi Sư!"

Cổ Tiêu nhớ lại hồi lâu rồi nói: "Lúc bần đạo quen biết với sư huynh đã là tám chín trăm năm trước, khi đó hắn vừa mới ngưng tụ Nguyên Anh, là một tán tu bình thường không có cả môn phái..."

Gió núi gào thét, thổi đạo bào bay phất phới.

Cổ Tiêu đứng trước phần mộ bình thường, chậm rãi kể lại cho Hàn Chiêu nghe chuyện quá khứ, không bỏ sót một việc lớn việc nhỏ nào.

"Sư phó của ngươi có tính tình nhàn tản, chưa bao giờ nghĩ đến việc gì lớn lao, cái gì mà Tam Giáo Thủ Đồ, cái gì sắc phong thành thần linh, thậm chí ngay cả vị trí Thiên Sư đó đều là người khác cưỡng ép đưa cho hắn!"

"Địa phương mà sư huynh thích đi nhất là Phi Tiên Các, nói chuyện luận đạo với các nữ tu đó, có tấm thẻ chí tôn duy nhất từ khi Phi Tiên Các thành lập tới nay!"

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0