Vàng bạc châu báu tham được, một số nhỏ giấu ở trạch viện ngoài cung, một số giấu ở chỗ ở, thuận tiện thưởng thức bất cứ lúc nào.
Có chút thái giám yêu vàng bạc như mạng, đúc vàng bạc tham được thành tấm gạch, trải trên giường, mỗi ngày nhất định phải nằm trên vàng mới có thể ngủ.
Chu Dịch lạnh lùng nói: "Làm sao? Miêu công công không dám cho người điều tra?"
Miêu công công tự biết tránh không khỏi, cuống quít dập đầu cầu xin tha thứ.
"Ta bị mỡ heo làm tâm trí mê muội, đúng là có tham chút vàng bạc, nguyện hiến toàn bộ cho Đề Đốc Nhân..."
Chu Dịch xoay chuyển ánh mắt, trên mặt nhìn như có chút tâm động.
"Tất cả có bao nhiêu lượng?"
Miêu công công hồi đáp: "Nô tỳ thích đồ cổ tranh chữ, cụ thể không tiện tính, nhưng mà mười hai mười ba vạn lượng vẫn có. Nếu như người thích vàng bạc, ta lập tức sai người đi cầm cố!"
"Hừ!"
Chu Dịch hừ lạnh một tiếng, chắp tay về hướng Càn Thanh Cung, quang minh lẫm liệt nói.
"Ta chỉ là nội thị không có phẩm cấp, được bệ hạ coi trọng chấp chưởng một giám, long ân như thế, tín nhiệm như thế, há có thể thông đồng làm bậy với các ngươi?"
Miêu công công còn muốn lên tiếng, ngẩng đầu thấy bàn tay xích kim bịch một cái, đập vào đỉnh đầu của mình.
Đỏ trắng văng khắp nơi, mùi huyết tanh tràn ngập.
Chu Dịch dặn dò: "Ôn tiên sinh, ngươi thay thế Miêu công công, đảm nhiệm ghi chép điển sổ Trị Điện Giám, điều tra tang ngân hắn tham ô, ta tự mình đưa đến chỗ bệ hạ!"
Ôn công công nhìn thi hài không đầu, cũng biết là Chu Dịch lập uy, đứng lên khom người nói.
"Tuân mệnh!"
Chu Dịch lại nhìn về phía Thân Công công, cười hỏi: "Thân tiền bối ở nhà bếp nhiều năm, chắc chắn thành thạo việc Chưởng Ti, có chịu gánh chức quan này?"
Thân Công công đứng lên nói: "Như mong muốn."
"Mạnh công công, đi vào một chút."
Chu Dịch gọi Chưởng Ti hiện tại đến, nhìn Mạnh công công hoảng sợ muôn dạng, lộn nhào vào cửa, cười nói: "Mạnh công công, còn nhớ đến ta?"
"Người, ta... ta... tha mạng, có chút nhớ kỹ."
Mạnh công công công lực thâm hậu, biết được rõ ràng những chuyện mới xảy ra trong điện, chỉ cho là tử kiếp khó thoát, run run rẩy rẩy nói chuyện cũng không thành lời.
Chu Dịch chậm rãi nói ra: "Năm đó ta trực ngự hoa viên, lúc đầu không thông lộ kính, đi nhầm cung điện, may mắn Mạnh công công nói mấy câu mới miễn được trách phạt."
Mạnh công công cố gắng nghĩ lại, tựa như có chuyện như vậy, nhưng mà chuyện đã qua lâu, cụ thể đã nhớ không rõ.
Đề Đốc Nhân nói có thì chắc chắn phải có!
Chu Dịch nói: "Ta có ân tất tạ, thăng Mạnh công công làm Thiếu Giám, chức Chưởng Ti giao cho Thân tiền bối đảm nhiệm."
Mạnh công công lập tức thở phào nhẹ nhõm, Thiếu Giám nhìn như phẩm cấp cao nhưng thực quyền lại kém xa tít tắp ghi chép điển sổ, nhưng thi hài không đầu ở trước mắt, nào còn dám đàm điều kiện gì, vội vàng dập đầu nói.
"Cảm ân người dìu dắt!"
"Ngồi xuống đi."
Chu Dịch phất phất tay, cười nhìn về phía vị thái giám không biết bao nhiêu tuổi Vu công công, hỏi: "Vu tiền bối muốn đi nơi nào trực?"
Vu công công cười khằng khặc quái dị: "Ta chỉ muốn ở tịnh thân phòng, chỉ cầu người mua nhiều nội thị vào cung."
"Dễ nói dễ nói."
Chu Dịch nói: "Tịnh thân phòng thuộc về Giám Thừa, vậy mời Giám Thừa Quý công công tiến đến, thông báo xem tham bao nhiêu bạc, chỉ mười mấy vạn lượng không thể hiện được lòng trung thành của ta với bệ hạ!"
"Người anh minh!"
Lão thái giám trong điện cùng kêu lên tán thưởng, nhao nhao cười khằng khặc quái dị.
Quý công công thất tha thất thểu tiến đến, hai chân như nhũn ra, bài tiết không kiềm chế, tản mát ra mùi tanh tưởi nồng đậm.
"Xúi quẩy!"
Chu Dịch đưa mắt ra hiệu, tân tấn Thiếu Giám tiến lên, đập nát đầu Quý công công.
Đề Đốc Nhân thích làm như thế, người phía dưới học theo!
Liên tiếp chết mất hai người, nội thị ở cổng sợ đến run rẩy, quỳ xuống đất không ngừng cầu xin tha thứ, có người nguyện lấy tiền, có người nguyện nhận cha nuôi, còn có người nói dâng nữ tử trong tộc lên làm vợ Chu Dịch.
"Người tiếp theo!"
Chu Dịch trên mặt nở một nụ cười, ánh mắt lạnh như băng, làm lơ tiếng cầu xin tha thứ.
Trước khi rời khỏi lãnh cung.
Lão Lộc nói cho Chu Dịch, Trị Điện Giám liên quan đến an nguy trong cung, cho dù giết bao nhiêu người cũng phải nhanh chóng cầm xuống, một khi kéo dài lâu thì sẽ khiến cho bệ hạ sinh lòng lo nghĩ.
Chu Dịch khiêm tốn thỉnh giáo làm sao có thể nhanh chóng cầm xuống quyền hành.
"Giết một nhóm, đổi một nhóm, lưu một nhóm!"
Lão Lộc nói phương thức đơn giản thô bạo, cũng chính là dùng mấy trăm nhân mạng đúc thành uy nghiêm Đô đốc mới.
Chu Dịch không có chút do dự nào, hoàn toàn dựa theo lão Lộc chỉ điểm chấp hành, bệ hạ an nguy đừng nói mấy trăm nhân mạng, cho dù mấy ngàn nhân mạng cũng không sánh bằng.
Trên đời này, người với người chênh lệch còn lớn hơn người với chó!
Trị Điện Giám từ trên xuống dưới hơn ba mươi chức quan, một phần ba chết trong điện, một phần ba đổi chức vị, lại một phần ba đổi thành lão thái giám đảm nhiệm.
Mười mấy bộ thi hài không đầu trong điện chỉ là mở màn thanh tẩy!
Thí dụ như Miêu công công chết rồi, con nuôi của hắn, dưới trướng đều sẽ gặp nạn, lại là hơn mười nhân mạng.
Chu Dịch ngồi trên ghế bành, lặng lẽ đảo qua mọi người trong điện, bỗng nhiên thoải mái cười to.
"Kiệt kiệt kiệt!"
Sau này vào cung, trường kỳ bị nhốt, nhìn thấy phụ tử, mẹ con, vợ chồng tàn sát lẫn nhau, nhân tính chắc chắn hắc ám vặn vẹo, hôm nay đập nát đầu người sống, không có chút sợ hãi khó chịu nào, ngược lại còn rất thoải mái.
Nắm giữ quyền sinh sát người khác trong tay, thoải mái!
...
Mấy ngày sau.
Thanh tẩy kết thúc.
Trượng đánh chết hơn bốn trăm người, rơi giếng hơn ba trăm người.
Trong cung không ai dám dùng nước giếng, sợ uống vào, trong miệng xuất hiện thứ cứng gì, phun ra là một đoạn xương ngón tay.