Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 765 - Chương 765 - Trung Tâm Đáng Khen

Chương 765 - Trung tâm đáng khen
Chương 765 - Trung tâm đáng khen

Ôn Điển Bộ nói: “Hơn nữa chúng ta ở lâu trong cung, không có con đường tin tức ở bên ngoài. Nhỡ may sai chỗ nào chọc phải vị vương gia nào đó, tương đương tự nhiên kết thù.”

Chu Dịch gật đầu, đây cũng là điều mà hắn lo lắng, cũng không thể vì làm việc cho bệ hạ mà kết thù.

“Tiên sinh có diệu pháp gì không?”

“So với việc đi tra xét từng nhà, không bằng truyền tin tức ra trước, làm chỗ dựa của những thương nhân buôn bán cống phẩm đưa thư tay cho chúng ta.”

Ôn Điển Bộ nói: “Chỉ là gửi thư tay, cũng sẽ không oán lên đầu chúng ta.”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

Chu Dịch liên tục gật đầu, Ôn Điển Bộ đúng là cáo già xảo quyệt, ra lệnh nói: “Cho người cầm danh thiếp của Trị Điện Giam, truyền lời cho từng nhà, trong vòng hai ngày không gửi thư tay sẽ xét nhà.”

“Cha nuôi/đại nhân anh minh.”

Các nội thị nịnh nọt vài câu sau đó giải tán.

Chuyện cầm danh thiếp trong cung đi truyền lời là một công việc béo bở, không quan tâm có chỗ dựa hay không đều sẽ biếu bạc.

Chu Dịch dẫn hai mươi mười mấy nội thị hoàng hành ngang ngược đi về phía Ngự Dụng Giam.

Được nửa đường thì gặp được phượng giá của Hoàng Hậu nương nương, lập tức cụp mi rũ mắt, tựa ven tường quỳ xuống.

Chu Dịch yên lặng chờ quý nhân đi qua, không ngờ phượng già ngừng ở trước mặt.

Giọng nói lạnh nhạt của Hoàng Hậu vang lên: “Ngươi là Tiểu Dịch Tử?”

“Bẩm nương nương, là nô tài.”

Đột nhiên Chu Dịch giật mình, hắn cảm nhận được hơi thở mãnh liệt như lửa bao phủ trên đầu, giống như có thể rơi xuống đánh vỡ đầu hắn bất cứ lúc nào.

Hoàng Hậy nói: “Không tồi, sau này gần gũi nhiều với Ngự Nhi.”

“Nô tài tuân chỉ.”

Chu Dịch liên tục dập đầu, sợ biểu hiện không tốt chọc Hoàng Hậu tức giận ra tay, vậy tất cả âm mưu tính kế cho đến vinh hoa phú quý đều tiêu tan.

Phượng giá tiếp tục đi về phía trước, đi đến chỗ ngoạt thì biến mất không thấy bóng dáng.

Một lúc sau.

Chu Dịch mới đứng dậy, sống lưng đổ mồ hôi ướt đầm đìa, cẩn thận cân nhắc mỗi một chữ của Hoàng Hậu.

Con nuôi bên cạnh hỏi: “Cha nuôi, chúng ta có còn đi đến Ngự Dụng Giam bắt Triệu công công không?”

“Triệu công công… Triệu!”

Hai mắt Chu Dịch sáng rực, giống như bắt được thứ gì đó.

Triệu là quốc họ, rất nhiều lưu dân mất đi hộ tịch, khi đi đến địa giới đăng báo tên họ cố ý sửa thành họ Triệu, năm rộng tháng dài trở thành họ lớn nhất nước.

“Liệu có phải họ Triệu này của Triệu công công không phải họ giả mà thật sự là hoàng tộc xuống dốc hay không?”

Chu Dịch lập tức dập tắt ý nghĩ giết chín tộc của Triệu công công, cho dù là hoàng tộc dòng bên, ngược dòng lên ba đời trên, khả năng cao sẽ liên lụy đến vị vương gia kia.

“Bằng không tại sao Hoàng Hậu lại nhắc nhở ta, làm ta đứng về phía người, thời gian có chút sớm…”

Chu Dịch sai bảo con nuôi: “Ngươi đi dò hỏi xem Hoàng Hậu nương nương là người ở đâu, về sau chúng ta phải hiếu kính người cho cẩn thận.”

Hoàng Hậu ở thâm chung, mỗi một hành động đều quá mức chú ý, muốn lấy lòng thì phải bắt đầu từ nhà mẹ đẻ.

Con nuôi cúi người vâng lệnh đi dò hỏi nội trị làm ở Khôn Ninh Cung.

“Đi, chúng ta đi gặp Triệu công công.”

Chu Dịch cũng mặc kệ Triệu công công có phải hoàng tộc hay không, dám có gan bỏ độc vào trong cống phẩm, cho dù bệ hạ là cha hắn hay con của hắn cũng phải kéo ra ngoài chém đầu.

Một lúc sau.

Nội thị lấp kín cửa ra vào ở Ngự Dụng Giam.

Chu Dịch mỉm cười đi vào, nhìn Triệu công công đang thong thả uống trà, ngửi mùi thơm của nước trà, nói.

“Hôm nay không uống ngự trà cống phẩm nữa hả?”

“Người xưa nói chỉ có đàn bà và tiểu nhân là khó ở chung!”

Triệu công công phẩm trà, nhìn bộ dáng đắc ý của Chu Dịch giống như đang thưởng thức xiếc khỉ.

“Bây giờ xem ra người xưa nói không đúng, tiểu nhân và nữ tử không âm u xảo quyệt bằng thái giám.”

Đáy mắt của Chu Dịch hiện lên sự lạnh lẽo, ngồi đối diện với Triệu công công, ngoài cười nhưng trong không cười, nói.

“Nhà ta cảm ơn Triệu công công tặng trà, hôm nay chỉ chờ ngươi uống xong, chỉ cần khai thật ra, nhà ta đảm bảo con nối dõi của tộc ngươi.”

Triệu công công hơi ngạc nhiên, còn tưởng rằng con át chủ bài giữ mạng cuối cùng bị người nhìn thấu.

“Sau đời Cảnh Vương, gia đạo nhà chúng ta sa sút, bất đắc dĩ làm nô làm tì. Từ ngày vào cung đến giờ, chưa bao giờ ta nói với người khác về gia thế, sao Dịch công công lại biết được?”

“Chúng ta tự có con đường của mình.”

Chu Dịch bừng tỉnh, Cảnh Vương rất nổi tiếng ở triều Quốc Khánh, có thể ngược dòng từ thời Thái Tổ, người sáng lập đất nước.

Triệu công công lấy ra một chiếc sổ con từ trong cổ tay áo, nói: “Ngươi đã thăm dò rõ chi tiết gia cảnh của ta, cũng đừng đi tìm kim bài tổ tiên, đây là danh sách thương nhân Ngự Dụng Giam.”

Chu Dịch vội vàng lật xem, bên trên ghi chép kỹ càng tỉ mỉ lai lịch thương nhân công phẩm và chỗ dựa phía sau, thậm chí bọn họ và chỗ dựa thân đến mức nào.

Sổ sách dày khoảng một đốt ngón tay, vô số các mục cống phẩm, gần như đều liên quan đến các quan to trên triều đình.

“Sổ sách này…”

Hai mắt Chu Dịch đỏ bừng, nắm giữ sổ sách này tương đương hắn đang nắm giữ chứng cứ phạm tội của các quan to triều đình, có thể áp chế đối phương làm việc bất cứ lúc nào.

Bây giờ Chu Dịch kiêm cả hai giam, rất có quyền thế ở trong cung, nhưng xuất thân quá thấp nên không có căn cơ gì ở ngoài cung.

Cầm sổ sách này rất dễ dàng có thể lấp đầy khuyết điểm, cung vua ngoài cung quyền thế ngập trời.

Đột nhiên.

Chu Dịch nhớ đến lời cảnh cáo của lão Lộc, “cẩn thận”, “giới tham” giống như một chậu nước lạnh đổ xuống đầu, trong tay vận chuyển chân khí, dập nát sổ sách thành bụi.

“Hừ, đã chết đến nơi rồi còn dám yêu ngôn hoặc chúng hãm hại quan to triều đình.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0