Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 801 - Chương 801 - Ở Rể Giang Ninh. (2)

Chương 801 - Ở rể Giang Ninh. (2)
Chương 801 - Ở rể Giang Ninh. (2)

Chưa từng nghĩ đây chỉ mới là bắt đầu, trong triều có vô số quan lại cũng thượng thư dâng tấu.

Chính Thống Đế chỉ cần thượng triều, đại thần trong triều sẽ quay ra cắn xé lẫn nhau, buổi triều sáng trang trọng liền biến thành chợ rau hỗn loạn, những đại nhân vật ngày thường đạo mạo, giờ đây cũng nắm đầu kéo tóc khoét cổ móc mắt.

Trong triều loạn thành một đoàn, hoàn toàn không cách nào xử lý sự vụ.

Nhưng Chính Thống Đế cũng không thể bắt hết bọn họ, chỉ có thể đau đầu hòa giải, hôm nay xoa dịu Hộ bộ, ngày mai thuyết phục Sử bộ.

Bất cứ ai mắt sáng đứng bên cạnh quan sát đều có thể thấy chắc chắn có kẻ đứng sau sự hỗn loạn trong triều này.

Đây chỉ là dấu hiệu của một cơn bão lớn!

Chớp mắt đã đến tháng sáu.

Mặt trời thiêu đốt.

Trong cung trở thành một cái lò hấp, lượng băng dùng để xua tan cái nóng ngày càng tăng lên.

Thấy đá viên trong hầm đã cạn kiệt, Ngự Dung Giám vì bảo đảm hậu cung, liền thu thập băng cống từ dân chúng.

Trải qua mấy vòng đấu giá, Tô gia ở Giang Ninh bỏ ra cái giá thấp nhất giành được tư cách thu mua.

......

Ngự Dung Giám.

Xung quanh có tám cái bình đựng băng, nhiệt độ tương đương với mùa thu đông.

Trong cung ai hết băng thì hết, riêng Ngự Dung Giám đều chưa bao giờ thiếu, dù sao trên đời cũng chưa từng có câu làm đầu bếp mà chết đói cả.

Chu Dịch xem qua sổ sách, tính toán chi phí trữ băng trong cung những năm trước, so với băng cống thu được từ Tô gia, chênh lệch giá cả hơn năm phần, trong lòng không khỏi kinh ngạc.

“Tô gia lấy đâu ra nhiều băng rẻ vậy, chẳng lẽ là từ không khí biến ra?”

Chủ sự Ngự Dung Giám, Trần công công nói: “Đốc công, Tô gia chắc chắn là thu được lợi từ cống phẩm, cố ý đền tiền để bán vào trong cung, thể hiện lòng trung thành với đốc công.”

“Nếu là người khác thì ta sẽ tin.”

Chu Dịch vuốt vuốt cái cằm không râu của mình, nói: “Tô gia Giang Ninh thì lại khác, nhất định là phải có lãi!”

Tiểu Ấn Tử nghe vậy thì khom người báo cáo.

“Cha nuôi, Lưu giám sát truyền tin đến, cho người theo dõi mấy tháng, phát hiện người này không có gì thần bí, ngược lại rất là nhàn nhã lười biếng, làm việc đều là chậm rãi thong thả.”

Chu Dịch lắc đầu nói: “Chậm rãi thong thả cũng có thể thành công, nói với Lưu công công, đi điều tra bí quyết làm băng của Tô gia!”

“Tuân mệnh.”

Trong mắt Tiểu Ấn Tử lóe lên một tia dị sắc, hắn đối với thủ đoạn của cha nuôi rất là kính phục, nói Tô gia có bí quyết làm ra băng thì nhất định là có.

Đợi đến khi cầm được bí phương này trong tay, đồng nghĩa với việc tìm được một núi vào đào không thấy đáy!

Chu Dịch gõ gõ lên bàn, đầu óc phiêu dạt, đột nhiên hỏi: “Người kia trước đó biểu hiện thế nào, ví dụ như lúc lấy ra danh thiếp của đại hoàng tử chẳng hạn?”

“Hồi bẩm cha nuôi.”

Tiểu Ấn Tử nói: “Người kia không quan tâm lắm đến việc kinh doanh của Tô gia, tuy nhiên vì tranh giành buôn cống phẩm, Tô gia đã thế chấp ruộng và xưởng nhuộm, nếu không tranh được thì sẽ bị phá sản.”

“Thì ra là như vậy...”

Trong mắt Chu Dịch lóe lên, lập tức hiểu được thám tử Đông Xưởng đã bị bại lộ.

Mật thám đều là những cao thủ giang hồ, thay phiên nhau trông chừng hắn, nhưng không phát hiện có gì bất thường, ngược lại lại lộ ra thân phận Đông Xưởng, từ đó suy ra, hắn nhất định có một thân võ công huyền bí.

Trước kia không quan tâm tới việc làm ăn của Tô gia, nhưng lần này lại giúp Tô gia giành được băng cống, điều này hàm ý ba điều.

Trước tiên là nói cho Chu Dịch biết, ta đã biết ngươi, thứ hai mượn băng cống mà biểu đạt ta không phải địch nhân thậm chí còn có thể liên thủ, thứ ba là phương pháp làm băng không ở trong tay hắn.

Núi vàng núi bạc trong mắt người bình thường, người đó chỉ dùng để truyền cái tin này mà thôi!

“Vui thật, thật là vui!”

Chu Dịch vỗ tay khen ngợi, giao lưu với người thông minh thật là thoải mái dễ dàng, cho dù cách xa ngàn dặm cũng có thể nói rõ ràng.

“Tiểu Ấn Tử, Tô gia Giang Ninh có ai đang làm quan hoặc đọc sách không?”

Tiểu Ấn Tử cẩn thận suy nghĩ, nói: “Người này với mấy phòng của Tô gia không hòa thuận, nhưng đối với nhà thê tử thì rất là quan tâm, trong đó đệ đệ nhà đó ba lần liên tiếp thi trượt, còn chưa thể trúng tiến sĩ!”

“Ngươi sắp xếp đi.”

Chu Dịch phân phó nói: “Mùa xuân tới để hắn trở thành tiến sĩ, chọn một chức quan ở trong kinh, ta cũng coi như đáp lễ.”

Tiểu Ấn Tử hỏi: “Có cần sắp xếp thứ hạng tốt tốt chút không?”

“Không cần.”

Chu Dịch nói: “Chuyện đáp lễ, còn phải xem tâm ý người ta. Người ta không muốn xuất danh, ta lại náo thành động tĩnh lớn, vậy phần lễ này sẽ biến thành thù rồi!”

“Cha nuôi yên tâm, ta nhất định sẽ thu xếp ổn thỏa.”

Tiểu Ấn Tử ghi nhớ người đó ở trong lòng, phương pháp làm đá không cần nữa, sau này nhất định phải tạo quan hệ tốt.

“Các người đi làm đi, ta đi gặp bạn cũ.”

Chu Dịch xua tay đuổi đám tùy tùng, một mình đi qua cung điện, trên đường nội thị nào gặp thì đều khom người bái kiến.

“Rất biết điều.”

“Không tệ, sau này có tiền đồ.”

“Ngươi có thể làm được, ta nói...”

Vỗ vỗ vai, nói đơn giản vài câu, đám nội thị ngàn ơn vạn tạ không ngớt, hận không thể lập tức đi chết vì Chu Dịch.

Thẳng đến lãnh cung.

Chu Dịch liếc nhìn của cung cổ kính, nước sơn loang lổ, khác biệt hoàn toàn so với những cung điện huy hoàng khác.

“Lão Lộc, ta đến thăm ngươi đây.”

Vừa nói vừa bước vào, nhìn thấy Lão Lộc đang nằm trên bậc thềm, phơi mình dưới cái nắng như thiêu như đốt, nhưng trên người không thấy một giọt mồ hôi.

Chu Dịch đã không ít lần nghi ngờ, Lão Lộc là một cao thủ tuyệt thế vô song, tuy nhiên sau mấy lần thăm dò đều chắc chắn hắn chỉ là một lão thái giám bình thường, chỉ là sống lâu một chút.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0