Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 817 - Chương 817 - Kiến Nguyên Long Khánh (2)

Chương 817 - Kiến Nguyên Long Khánh (2)
Chương 817 - Kiến Nguyên Long Khánh (2)

Hôm nay bên ngoài cửa cung rất náo nhiệt, bách quan văn võ lớn nhỏ đều đang chờ trong cung triệu hoán.

Trước đó đã có một số người vào trong cung, như Thân Vương, Quốc Công, Các Lão, Thượng Thư...đang thảo luận việc phát tang Tiên Đế, Tân Đế lên ngôi.

Bách quan tùy theo khoảng cách xa gần, tụ thành phe phái, thì thầm với nhau.

“Bệ hạ sao đột nhiên lại băng hà?”

Đây là việc mà mọi người đều nghi hoặc, Chính Thống Đế xuất cung mà không thông báo, vốn dĩ muốn tiêu diệt Hoàng hậu, Tam Dương Giáo, nhưng lại chưa từng nghĩ sẽ thất bại.

Tín nhiệm Bình Tây Vương nhưng hắn lại tạo phản, không được tín nhiệm như Chu Dịch thì lại chiến đấu đến cuối cùng.

Đại trung tựa như gian, đại gian tựa như trung, lẽ là như vậy!

Khoảng giờ thìn.

Lễ Bộ Lư Thượng Thư bước ra khỏi cửa công, sắc mặt âm trầm, ho nhẹ một tiếng nói.

“Nghe lệnh.”

Bách quan ồn ào quỳ xuống, cũng không có ai dám hộ to vạn tuế, Bệ hạ vừa mới ngã xuống không lâu, hô lên như vậy thì có vẻ không thích hợp.

“Trẫm nhập tục Đại Thống, hoạch phong tông miếu...”

Ngay từ câu mở đầu, mọi người lập tức biết được đây là di chiếu, một số quan lại tình cảm tương đối phong phú đã lệ rơi đầy mặt, bật khóc nức nở.

“Cầu thánh minh, dẫn tới hoạn quan mê hoặc lừa dối...”

Chu Dịch nghe được câu này gần như nhịn không được mà đứng bật dậy xé nát di chiếu thành từng mảnh...

“Thập tam Hoàng tử Triệu Thầm, hiếu thuận đôn hậu, đức độ, có thể kế thừa Đại Thống...”

Tiếng khóc đột ngột ngừng lại, vẻ mặt bách quan đều lộ vẻ nghi hoặc.

Đại Hoàng tử là đích xuất của Hoàng hậu, Nhị hoàng tử, Ngũ hoàng tử đều có thanh danh đức độ, cho dù thập cửu Hoàng tử mới tròn một tuổi kế vị cũng không đến lượt thập tam Hoàng tử!

Văn võ trong triều đều biết, thập tam Hoàng tử mắc bệnh não, mười sáu tuổi cũng giống như đứa trẻ ba bốn tuổi.

“Văn võ quàn thần cùng nhau hỗ trợ. Tông thất thân Vương, mẫu ly phong vực. Tuần phủ tổng binh, bình định quân dân. Quan lại địa phương, đều miễn thắp hương...”

“Chiếu dụ truyền thiên hạ, khắp nơi được biết.”

Lư Thượng Thư đọc xong di chiếu, ánh mắt quét về phía quần thần, trong mắt hiện lên vẻ buồn bã và bất lực.

“Đều đứng hết lên đi, chờ diện kiến Bệ hạ.”

Lễ Bộ Kỳ Thị Lang nói: “Đại nhân, hạ quan chưa bao giờ nghe nói một kẻ ngốc lại trở thành vua, cũng chưa từng thấy qua lần đăng cơ nào mà lại qua loa không hợp lễ chế như vậy.”

“Ngươi nghi ngờ di chiếu là giả?”

Lư Thượng Thử tùy tiện đưa chiếu chỉ qua: “Kỳ đại nhân có thể kiểm tra ngay tại đây, nếu phát hiện có chỗ nào sai sót, bản quan và ngươi sẽ cùng vào trong cung đối chất!”

“Cái này...”

Kỳ Thị Lang nuốt khan, nhìn chằm chằm chiếu thư hồi lâu, cuối cùng thở dài.

Chiếu thư đến chín phần là có vấn đề, đây là cơ hội tốt để lưu danh sử sách, nhưng mà có đọc trăm lần tứ thư ngũ kinh cũng không dám đi qua kiểm tra.

“Các người ai có nghi ngờ, đều có thể kiểm tra di chiếu.”

Lư Thượng Thư nói: “Nếu như không có ai phản đối, vậy thì thập tam Hoàng tử sẽ là người kế vị, sử sách ghi cho hậu thế như thế nào, trong lòng chư thần chắc cũng đã có đáp án!”

Nghe tới câu này, mấy quan lại trẻ tuổi háo hức muốn thử.

Lão thần ở bên cạnh vội vàng kéo lại, thấp giọng thì thầm vài câu ‘chu di cửu tộc’ ‘cả nhà lưu vong’ ‘phụ nữ đều đưa vào Ti Giáo Phường’, thì tham vọng trong lòng lập tức bị dập tắt.

Sử sách bêu danh, không đáng để hy sinh tính mảng cửu tộc!

“Vậy thì cứ chờ đi.”

Lư Thượng Thử nhắm mắt thiền định, sau khi Tân Quân kế vị, sẽ dâng tấu cáo lão hoàn lương, trở về quê nhà Giang Nam dưỡng lão.

Cho tới buổi trưa.

Quan lại đều tức giận, cuối cùng cũng có nội thị bước ra.

“Bệ hạ triệu kiến.”

Lư Thượng Thư dẫn đầu, bách quan theo sát phía sau, một đường đi tới Cần Chính Điện.

Chu Dịch im lặng đứng ở cửa cung, trong lòng mắng tổ tông mười tám đời của Hoàng hậu với Bình Tây Vương, vậy mà úp cái nồi giết vua lên đầu hắn.

“Quả nhiên sử sách là do kẻ thắng viết ra, ta trở thành kẻ phản tặc, Bình Tây Vương trở thành trung thần của quốc triều!”

......

Chính Thống sáu năm.

Tổng đề đốc Ti nội thị Chu Dịch giết mua mưu phản, Bình Tây Vương dẫn binh dẹp loạn.

Hoàng đế băng hà.

Quốc tang.

Hoàng tử Triệu Thầm lên ngôi, Kiến Nguyên Long Khánh.

Long Khánh Đế bệnh não bẩm sinh, ngốc nghếch không thể quản lý sự vụ, tạm thời sẽ do Thái hậu nhiếp chính.

.....

Tháng mười hai.

Giang Ninh.

Tin tức tân đế đăng cơ truyền đi không lâu, triều đình lại dán một thông cáo khác.

Dừng đo đạc ruộng, quay trở lại tổ chế.

Thân sĩ quan lại đến báo tin cho nhau, hô hào Thái hậu thánh minh, quốc thái dân an.

Tô phủ ở phía nam thành.

Hoa viên.

Đường Minh Viễn dùng sách che mặt lại, nằm trên ghế bập bênh ngủ.

Ánh nắng vừa phải, gió không hề khô.

Một giọng nói trong trẻo vang lên phá vỡ sự yên tĩnh trong viện: “Cô gia, cô gia, bên ngoài có một thương nhân buôn trà tự xưng là Triệu Đại nói muốn thỉnh giáo ngài về phương pháp làm trà.”

“Những ngày tháng tốt đẹp đã hết rồi!”

Đường Minh Viễn thở dài, dụi dụi đôi mắt còn đang ngái ngủ, nói với nha hoàn.

“Dẫn hắn đến Thuyền Quyên Các, ta đi lấy ít đồ, rất nhanh sẽ qua đó.”

Một lúc sau.

Đương Minh Viễn tới Thuyền Quyên Các.

Đứng ở cửa là hai lão giả mặc huyền y, hai mắt như tia chớp, thái dương lồi ra, hiển hiên là đã tu hành thành cao thủ võ đạo.

“Ngăn không cho ai đến.”

Thanh âm lão giả chói tai, vung tay ngăn Đường Minh Viễn lại, hỏi: “Trong tay ngươi cầm vũ khí gì?”

“Súng cầm tay.”

Đường Minh Viễn chĩa ống đồng về phía lão giả, còn chưa kịp bóp cò thì trước mắt đã không còn bóng người, cổ bị siết chặt, lão giả đang ở phía sau dùng tay bóp cổ hắn.

“Hảo hán tha mạng!”

“Mau dừng tay!”

Hai thanh âm đồng thời vang lên, Triệu Mục bước nhanh mấy bước, nắm lấy Đường Minh Viễn.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0