Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 834 - Chương 834 - Mận Chết Thay Đào

Chương 834 - Mận chết thay đào
Chương 834 - Mận chết thay đào

Tiểu Ngũ Tử nói: “Vu công công vừa rồi có nhắc, những nữ tử này không giỏi sinh nở, vậy chúng ta ra ngoài cung tìm những nữ nhân giỏi sinh nở về, có lẽ sẽ có con nối dõi.”

Vu công công nghe vậy thì thấy cũng có lý, trong lòng thầm mắng chính mình sao vừa rồi không nghĩ tới.

“Những nữ tử này sớm đã không còn trinh tiết, sao có tư cách hầu hạ bệ hạ, không hợp với quy tắc trong cung!”

Chủ ý này cũng là một chủ ý hay, nhưng nếu không phải do tự mình đề xuất vậy thì sẽ phản đối.

Nội thị ở bên cạnh phản bác: “Vu công công nói vậy không đúng, hậu cung Thái tổ có phi tử tiền triều, còn sinh con đẻ cái, chẳng lẽ Thái tổ cũng không tuân theo quy tắc!”

Không cần biết có hay không, trước tiên đội cho nó cái mũ lớn đã!

“Ngươi...”

Vu công công bị chặn họng không nói được nên lời, quỳ rạp xuống đất: “Bệ hạ, nô tài trung thành một lòng, có nhật nguyệt chứng giám.”

“Trẫm biết ngươi trung thành.”

Thiên Thuận Đế cười nhìn đám nội thị tranh luận, nếu nô gia không nội đấu, vậy thì sẽ liên thủ đấu chủ tử, hắn liền vỗ vỗ vai Vu công công.

“Ngươi đi tìm mấy nữ tử biết sinh con, nhớ làm việc cẩn thận.”

“Nô tài tuân chỉ.”

Vu công công hiểu ý hắn, chuyện này sẽ tổn hại đến thanh danh Bệ hạ, nhất định phải âm thầm làm, cho dù sau này nữ nhân kia sinh được long tự, cũng sẽ nói với bên ngoài là do vị phi tử nào đó sinh ra.

Tiểu Ngũ Tử cụp mắt nhíu mày, nhưng trên mặt không lộ chút bất mãn.

Vu công công làm việc càng hay, sau này nữ tử hoài thai, dù có nghi ngờ thì cũng không nghi ngờ đến hắn.

Thiên Thuận Đế vẫn luôn quan sát nội thị bên cạnh, cho dù đang cày cấy trên long sàng cũng sẽ để ý đến thần sắc động tác của nội thị, khi thấy vẻ dửng dưng hờ hững của Tiểu Ngũ Tử thì rất vừa lòng.

“Không tranh công, không oán giận, là một hạt giống tốt đáng để bồi dưỡng!”

......

Thiên Thuận năm thứ ba.

Dã vô phong vũ dã vô tình.

Triều đình có sự cân bằng hài hòa, kỳ lạ.

Bên trong có Đường Minh Viễn nỗ lực cải cách, từ chính trị đến quân sự, từ kinh tế đến tiền tệ, nhiều ý tưởng tuyệt vời khiến không ít bách quan phải kinh ngạc.

Bên ngoài thì dựa vào hỏa binh, tung hoành Tây Bắc, Nam Cương, lãnh thổ Đại Khánh mở rộng.

Đông Xưởng, Tây Xưởng, Ti nội thị đấu đá lẫn nhau, đồng thời cũng giám sát kinh thành, quan lại địa phương, tác phong không thể nói là thanh bạch, nhưng ít nhất đều đang làm việc.

Giấc mộng của người đọc sách chính là cầu cho không có chuyện gì để làm, chỉ thế mà thôi.

Nước chảy vẫn sâu, ánh sáng không thể chiếu rọi.

Phàm là người có nhận thức đều cảm nhận được áp lực nào đó không thể giải thích được, liền lặng lẽ kiềm chế tay chân, chờ đợi những kịch biến trong triều.

...

Thiên Thuận năm thứ tư.

Chính đường Đông Xưởng.

Trên cửa treo bốn chữ ‘Minh Kính Cao Huyền’ trên tường có treo một bức chân dung của Chu Đốc công, còn có Thiên Thuận Đế đích thân đề bút.

Lưu danh muôn đời.

Chu DỊch ngồi dưới chân dung của chính mình, đôi mắt hơi nheo lại, nghe lão thái giám báo cáo.

“Cha nuôi, lại vồ trượt rồi.”

Tiểu Bình Tử quỳ xuống nói: “Ta sau khi nhận được tin tức, liền lập tức dẫn người bao vây chùa Linh Vân, kết quả Tam Dương giáo chủ, Thánh nữ sớm đã trốn thoát rồi.”

Bùm!

Chu Dịch bóp nát chén trà, lạnh giọng nói: “Là ai tiết lộ tin tức?”

“Thái giám quản hình, Lưu công công.”

Tiểu Bình Tử nói: “Ta đã bắt cửu tộc Lưu gia, già trẻ gái trai một trăm bảy mươi hai người, chỉ đợi lệnh của cha nuôi.”

Cộc cộc cộc...

Chu Dịch gõ gõ bàn trà, nhìn hoàng hôn ở bên ngoài, suy nghĩ em là tên nào cả gan chống lại Đông Xưởng.

Lúc này.

Một lão thái giám vội vàng tiến vào, giải vây cho Tiểu Bình Tử, thần sắc hoang mang báo cáo.

“Đốc công, Bệ hạ lại thu nhận can nhi, là Tiểu Ngũ Tử của Di Xuân Điện, nghe nói Tiểu Ngũ Tử đề ra chủ ý, tìm một nữ tử biết sinh con ở trong nhân gian, quả nhiên bây giờ nữ tử đó mang thai rồi.”

Mật thám của Đông Xưởng ở khắp thiên hạ, trong hoàng cung cũng bị giám sát.

Cái gọi là Thiên Thuận Đế âm thầm hành sự, bình thường đều sẽ giấu kín quan lại, nhưng ở trong mắt Chu Dịch căn bản không có cái gì gọi là bí mật.

Chu Dịch hỏi: “Ngô công công sẽ nhận chức Hành tẩu Đông Xưởng?”

“Đúng vậy.”

Lão thái giám gãi gãi cổ, lạnh giọng nói: “Đốc công, nếu không thì trước lúc hắn nhậm chứ, cho người tiễn Tiểu Ngũ Tử đi!”

“Triều đình, Tam Dương Giáo, Bệ hạ, Cửu đường thị...”

Chu Dịch mơ hồ hiểu được, đột nhiên hỏi: “Tiểu Bình Tử, ngươi nói Bệ hạ thật sự muốn cai trị kiểu không làm gì nhưng thiên hạ vẫn thái bình sao?”

“Hài nhi...không biết.”

Tiểu Bình Tử bỗng nhiên toát mồ hôi, hắn làm sao dám trả lời vấn đề này, dù hắn nói đúng hay sai, cuối cùng đều rơi vào một chữ chết.

“Nếu đổi lại là ta, nhất định sẽ không muốn.”

Chu Dịch nhận lấy chén trà mà can nhi đưa tới, nhẹ nhàng nhấp một ngụm: “Thiên hạ của mình, trị tốt hay không tốt cũng không sao, quan trọng là quyền lực nắm trong tay.”

“Dù người khác làm có tốt đến đâu, cũng không bằng mình làm tồi!”

“Ta đã đánh giá thấp bệ hạ rồi.”

“Có lẽ ai ngồi vào vị trí đó cũng đều biến thành như vậy...”

Chu Dịch ngồi trên ghế thái sư, hai mắt cụp xuống, giống như một con hổ hung dữ nằm trên đồi trọc, tản ra khí tức hung hãn nguy hiểm.

Từ trước đến giờ chưa từng nghi ngờ Thiên Thuận Đế, dù sao hắn và Tam Dương Giáo cũng có mối thù giết cha giết con.

Hôm nay nghĩ lại, sinh vật quyền lực thì làm gì còn quan tâm đến ân thù.

Khi cần đến ngươi thì công lao hiển hách, không cần nữa thì chính là công cao át chủ, bây giờ Bệ hạ cần Tam Dương Giáo để kìm chế Đông Xưởng, vậy là có thể buông bỏ huyết hải thâm thù.

Tiểu Bình Tử mạnh dạn hỏi: “Cha nuôi, chúng ta nên xử lý Tiểu Ngũ Tử thế nào?”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0