Ta, Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 47 - Chương 758 - Các Ngươi Đều Bị Bệnh Tâm Thần Đúng Hay Không, Rảnh Rỗi Không Có Chuyện Gì Làm Chặt Chân Của Ta Để Làm Gì?

Chương 758 - Các ngươi đều bị bệnh tâm thần đúng hay không, rảnh rỗi không có chuyện gì làm chặt chân của ta để làm gì?

"Xảy ra chuyện gì?"

"Đây là đâu?"

"Ai bắt ta tới đây?"

Sau khi Trần Nhất Hải từ vết nứt không gian đi ra ngoài, cả người đều ở trong trạng thái bối rối không biết chuyện gì đã xảy ra.

"Mục tiêu số hai xuất hiện!"

"Kích nổ!"

Không đợi Trần Nhất Hải kịp phản ứng lại, giọng nói tràn đầy hưng phấn của Diệp Phong đã vang lên từ chỗ không xa, mà theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, mười vạn tên đại quân kim giáp cũng động tác chỉnh tề ném Thạch Phá Truy Thiên Lôi tới chỗ Trần Nhất Hải.

"Ngọa tào!"

"Quả cầu đen phô thiên cái địa!"

"Mỗi một quả cầu đen đều mang đến cho ta một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, đây là tiết tấu muốn chết hay sao?"

Nghe được giọng nói của Diệp Phong vang lên, sau khi tỉnh táo lại Trần Nhất Hải cũng nhìn về phía Diệp Phong, khi hắn nhìn thấy mười vạn tên đại quân kim giáp ném ra Thạch Phá Truy Thiên Lôi trong tay, nhìn mười vạn quả Thạch Phá Truy Thiên Lôi giống như mưa đen phô thiên cái địa bắn thẳng đến chỗ mình, cả người bị hù cho ngẩn ra tại chỗ.

"Tông chủ!"

"Đừng có đứng ngây ra đó!"

"Mau trốn, nếu như bị bất cứ một quả Thạch Phá Truy Thiên Lôi nào đụng đến, cho dù là ngươi có tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong thì cũng sẽ bị nổ chết!"

Trong lúc Trần Nhất Hải còn đang ngây người, giọng nói của Thạch Khang bỗng nhiên vang lên từ nơi không xa.

"Ngọa tào!"

"Thạch Khang, cái tên này bị mười vạn quả cầu đen điên cuồng truy kích thật!"

Nghe được Thạch Khang nói như vậy, Trần Nhất Hải cũng quay đầu lại nhìn, khi hắn nhìn thấy Thạch Khang đang bị lít nha lít nhít quả cầu đen điên cuồng đuổi theo thì trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh hãi.

Bốp!

Nghĩ đến đây, Trần Nhất Hải đột nhiên cho mình một bạt tai, sau đó mắng thầm: "Mẹ nó, bây giờ là lúc nào rồi, ta còn ở đây sợ hãi thán phục, bây giờ phải tranh thủ trốn, nếu không sẽ bị nổ chết thật!"

Một lát sau!

"Tông chủ!"

"Bây giờ ngươi còn cảm thấy là ta đang trêu chọc ngươi hay không?"

"Bây giờ ngươi còn cảm thấy tình cảnh này còn không tính là quá mức nguy hiểm hay không?"

"Nếu không phải ta cầu vị đại thiếu đó bắt ngươi tới đây, ngươi hoàn toàn không có cơ hội hưởng thụ được cảm giác vui sướng khi thi chạy với tử vong!"

Lúc này, Thạch Khang đang chạy trốn cũng quay qua nhìn Trần Nhất Hải tràn đầy vẻ tuyệt vọng bên cạnh lên tiếng nói.

Hả?

Thần mẹ nó hưởng cảm giác vui sướng khi thi chạy với tử vong?

Cũng bởi vì ta không tin những gì mà ngươi nói, sau đó ngươi lập tức cầu đối phương bắt ta tới tự mình cảm nhận một chút?

Mặc dù ngươi là người nhưng mà chuyện mà ngươi làm rất là chó ngươi có biết không!

Nghe được Thạch Khang nói như vậy, Trần Nhất Hải cả người đều muốn điên rồi, hắn hoàn toàn không ngờ được là nguyên nhân mình bị bắt tới lại chính là vì không có tin tưởng những gì mà Thạch Khang nói!

"Tông chủ!"

"Có phải ngươi không có chú ý tới những người vừa ném quả cầu đen đó hay không?"

"Mẹ nó đó là kim sắc truyền thuyết a!"

"Mà đại lão đứng sau kim sắc truyền thuyết mẹ nó là Thánh tử của Tinh Hồn Thánh Địa!"

"Chúng ta bị cái tên khốn kiếp Phùng Dương đó hố chết!"

Lúc này, Thạch Khang cũng nói ra một tin tức khiến cho tâm thần Trần Nhất Hải rung mạnh nữa!

Một bên khác!

"Hệ thống!"

"Ta thấy hai người bọn họ nói chuyện rất vui vẻ!"

"Bọn họ không muốn gọi mấy người nữa tới cùng nhau hưởng thụ hay sao?"

Nghĩ đến trong tay mình còn thừa lại tám mươi vạn quả Thạch Phá Truy Thiên Lôi, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ mong đợi lên tiếng hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Túc chủ, bây giờ bọn họ rất muốn bắt Phùng Dương tới, bọn họ cho là mình sẽ gặp kiếp nạn này đều là do bị Phùng Dương hại!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, hệ thống cũng lập tức đáp lại.

"Phùng Dương?"

"Thiếu tông chủ Thái Hư Kiếm Tông sao?"

"Dù sao sớm muộn gì cũng phải làm thịt đối phương, vậy thì giải quyết một lần một đi!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Diệp Tiểu Hắc lên tiếng nói ra: "Tiểu Hắc, bắt Phùng Dương của Thiên Hạc Tông tới!"

...

"Thạch Khang!"

"Mới nãy ngươi cầu vị đại thiếu đó như thế nào?"

"Chúng ta có thể chết nhưng nhất định phải kéo cái tên tiểu khốn kiếp Phùng Dương đó theo mới được!"

"Nếu không thì chúng ta chết quá mẹ nó biệt khuất!"

Hiểu rõ được tất cả tình huống, Trần Nhất Hải cũng nhìn về phía Thạch Khang lên tiếng hỏi thăm, hắn hoàn toàn không ngờ được là cũng bởi vì thu Phùng Dương làm đệ tử thân truyền mà mình phải mất mạng!

"Tông chủ!"

"Vị đại thiếu đó rất không đơn giản, hắn tinh thông thiên toán chi thuật!"

"Bên này chúng ta thương thảo xong, bên kia hẳn là hắn đã biết!"

"Cho nên không có gì bất ngờ xảy ra thì tên tiểu khốn kiếp Phùng Dương đó chẳng mấy chốc sẽ bị bắt tới đây!"

Nghe được Trần Nhất Hải hỏi thăm mình, Thạch Khang cũng giải thích rõ cho hắn biết.

...

Một lát sau!

"Ngọa tào!"

"Sư tôn, đây là tình huống như thế nào!"

"Mẹ nó bây giờ ta rất hốt hoảng!"

Mơ mơ hồ hồ bị bắt tới, Phùng Dương nhìn thấy lít nha lít nhít Thạch Phá Truy Thiên Lôi sau lưng đang bắn thẳng tới chỗ mình thì trên mặt cũng lộ ra vẻ hoảng sợ quay qua nhìn Trần Nhất Hải bên cạnh hô to lên.

Phốc phốc!

Theo một tiếng động khác thường vang lên, một cái chân của Phùng Dương bị Trần Nhất Hải dùng chiến đao chặt đứt!

? ? ?

Tình huống như thế nào?

Sư tôn không cứu ta còn chưa tính, còn mẹ nó chặt đứt một cái chân của ta là ý gì?

Bối rối!

Nhìn mình bị chặt đứt một cái chân, Phùng Dương cả người đều bối rối!

Phốc phốc!

Không đợi Phùng Dương kịp phản ứng, một bên khác Thạch Khang cũng dùng trường kiếm trong tay cũng chặt đứt một cái chân khác của hắn.

? ? ?

Mẹ nó, các ngươi đều bị bệnh tâm thần hết rồi hay sao!

Rảnh rỗi không có việc gì làm chặt chân ta chơi?

Nhìn thấy hai chân mình bị chặt, Phùng Dương cả người đều choáng váng!

Mơ mơ hồ hồ bị vồ tới!

Mơ mơ hồ hồ bị chặt đứt hai chân!

Mẹ nó ta đào mộ tổ của các ngươi hay là đoạt vợ của các ngươi?

Chương 759 - Đừng giúp ta, xin ngươi hãy để cho ta trực tiếp chết đi

Sau khi tỉnh táo lại, Phùng Dương cũng nhìn về phía Trần Nhất Hải và Thạch Khang đã bay đến trước mặt mình lên tiếng hỏi thăm: "Sư tôn, Thạch chấp sự, các ngươi chặt ta chân làm gì?"

Cách đó không xa!

"Chủ nhân!"

"Không có gì bất ngờ xảy ra thì Phùng Dương này chết chắc rồi!"

"Nếu không ta qua đó giúp hắn mọc ra hai chân mới được không?"

Thấy cảnh này, Diệp Tiểu Kiếm cũng nhìn Diệp Phong đang ngồi trên lưng mình đưa ra một lời đề nghị.

Hả?

Giúp hắn mọc ra hai chân mới?

Nghe được lời đề nghị của Diệp Tiểu Kiếm, lại nhìn Phùng Dương sắp bị mười vạn quả Thạch Phá Truy Thiên Lôi đuổi kịp cách đó không xa một chút, Diệp Phong cũng khẽ gật đầu, sau đó lên tiếng nói ra: "Đi thôi, hắn mới là kẻ cầm đầu, không thể để cho hắn chết dễ dàng như vậy!"

Một bên khác!

"Chặt chân ngươi làm gì?"

"Bây giờ tại sao hai chúng ta sẽ gặp kiếp nạn này, trong lòng ngươi không biết hay sao?"

"Nếu không phải tại ngươi thì sao hai chúng ta sẽ thảm như vậy?"

Nghe được Phùng Dương hỏi thăm mình, Trần Nhất Hải cũng cố nén lửa giận trong lòng mắng lớn lên.

? ? ?

Các ngươi bị kiếp nạn này có liên quan mẹ gì tới ta?

Chỉ bởi vì ngươi là sư tôn ta thì có thể tùy tiện đổ tội cho ta như thế?

Nghe được Trần Nhất Hải nói như vậy, trong nháy mắt Phùng Dương cũng bị tức nổ, dù sao hắn hoàn toàn không nghĩ ra bây giờ phải trải qua nguy cơ sinh tử hoàn toàn là vì hắn muốn trả thù Tinh Hồn Thánh Địa!

"Ừm?"

"Ngươi, ngươi là ai!"

Đúng lúc này, khi Phùng Dương nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt mình thì cũng bị giật nảy mình, sau đó lên tiếng hỏi thăm.

"Đừng hỏi!"

"Ta chính là người đến giúp ngươi!"

Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp đặt tay phải lên trên người Phùng Dương, sau đó lợi dụng lực lượng của mình trợ giúp Phùng Dương nhanh chóng mọc ra hai cái chân mới!

"Đi thôi!"

"Tiếp tục chạy trốn với bọn họ đi!"

Ngay sau đó, Diệp Tiểu Kiếm nắm lấy cổ áo Phùng Dương tiện tay quăng ra, ném Phùng Dương tới phía trước Trần Nhất Hải và Thạch Khang.

"Người tốt!"

"Cảm ơn!"

Cảm nhận được mình có được hai chân mới tinh, Phùng Dương cũng kích động quay đầu nhìn lại Diệp Tiểu Kiếm sau lưng lên tiếng hô to, dù sao nếu như không có Diệp Tiểu Kiếm trợ giúp thì sợ là bây giờ hắn lúc đã bị mười vạn quả Thạch Phá Truy Thiên Lôi phía sau đuổi kịp!

"Sư tôn!"

"Ta vẫn chưa hiểu rõ người nói như vậy là có ý gì..."

Cảm tạ xong, Phùng Dương cũng nhìn về phía Trần Nhất Hải lên tiếng hỏi thăm, bởi vì hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ gánh tội như thế, nhưng mà không đợi hắn nói xong thì Trần Nhất Hải tràn ngập lửa giận lại giơ chiến đao trong tay lên lần nữa.

Phốc phốc!

Phốc phốc!

Theo hai tiếng động khác thường vang lên, hai chân vừa mọc ra của Phùng Dương lại bị Trần Nhất Hải và Thạch Khang chặt đứt lần nữa!

? ? ?

Làm gì?

Các ngươi chặt tới nghiện rồi đúng không?

Các ngươi có biết là ta đau như thế nào hay không?

Nhìn thấy hai chân của mình bị chém đứt lần nữa, Phùng Dương cảm thấy cả người đều muốn điên rồi, đồng thời đau đớn trên hai chân truyền đến cũng làm cho sắc mặt của hắn trở nên khó coi, nếu như biết trước phải trải qua hai lần thống khổ thì hắn thà rằng không cần mọc ra hai chân mới!

"Đừng sợ!"

"Ta tới giúp ngươi!"

"Nếu như bọn họ dám liên tục chặt, vậy ta ta sẽ liên tục giúp ngươi khôi phục hai chân!"

"Ta cũng muốn xem xem là bọn họ không cầm nổi đao kiếm trong tay trước hay là ta hao hết lực lượng trong cơ thể trước!"

Đúng lúc này, giọng nói của giống như của ma quỷ của Diệp Tiểu Kiếm lại bỗng nhiên vang lên bên tai Phùng Dương.

"Đại nhân!"

"Đừng, đừng giúp ta!"

"Để cho ta trực tiếp chết đi đi, ngươi làm như vậy thì có thể nói ta chính là sống không bằng chết!"

Lúc này, Phùng Dương cũng vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm lên tiếng cầu khẩn.

Nhưng mà Diệp Tiểu Kiếm lại hoàn toàn không quan tâm đến lời cầu khẩn của Phùng Dương mà giúp đối phương mọc ra hai chân mới tinh lần nữa, sau đó lại ném Phùng Dương tới bên cạnh Trần Nhất Hải và Thạch Khang.

Cách đó không xa!

"Không thể không nói, Tiểu Kiếm làm như vậy có chút tư tâm!"

"Nếu không thì hắn cũng sẽ không chia sẻ niềm vui sướng của mình cho Phùng Dương đó!"

Lúc này, nhìn cách đó không xa Diệp Tiểu Kiếm đang giúp Phùng Dương mọc ra hai chân lần nữa, Diệp Tiểu Hắc cũng nói ra ý nghĩ của mình.

"Đúng vậy!"

"Đường tỷ mang tới niềm vui sướng cho Tiểu Kiếm, bây giờ rốt cuộc hắn cũng chia sẻ nó cho người khác!"

"Phải nói là Phùng Dương này quá hạnh phúc rồi!"

Nghe được Diệp Tiểu Hắc nói như vậy, Diệp Tiểu Bạch cũng lên tiếng nói hùa theo.

"Chờ một chút!"

"Hắc ca, có phải chúng ta đã quên chuyện gì rồi hay không?"

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Bạch bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó vội vàng nhìn về phía Diệp Tiểu Hắc lên tiếng hỏi thăm.

...

"Ngọa tào!"

"Có phải là hai người Tiểu Hắc và Tiểu Bạch này xem quá nhập thần rồi hay không!"

"Tiểu Kiếm đi giúp Phùng Dương mọc chân, hai người các ngươi cũng mẹ nó không thể nâng không khí mà chạy như thế chứ!"

Lúc này, đã rơi xuống mặt đất, Diệp Phong nhìn đám người đã triệt để mất đi bóng dáng, mặt xạm lại mắng lớn lên.

"Chủ nhân!"

"Chúng ta tới!"

Vừa mới mắng xong, hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch cũng nhanh chóng từ đằng xa bay trở về, khi thấy Diệp Phong dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía bọn họ thì trên mặt của bọn họ đều lộ ra vẻ xấu hổ.

Một lát sau!

"Tông chủ!"

"Kiếm khách cụt một tay đó là ma quỷ có đúng không!"

"Mẹ nó ta sắp không chém nổi nữa rồi nhưng hắn vẫn còn giúp Phùng Dương khôi phục hai chân!"

"Nói thật, mặc dù ta cực kỳ thống hận Phùng Dương nhưng không thể không nói, bây giờ hắn thật là thảm!"

Đã chặt đứt chân Phùng Dương mấy ngàn lần, trên mặt Thạch Khang cũng lộ ra vẻ hoảng sợ quay qua nhìn Trần Nhất Hải nói ra ý nghĩ trong lòng mình lúc này.

"Bây giờ ta đã không quan tâm Phùng Dương có thảm hay không!"

"Ta chỉ sợ tên sau khi tên ma quỷ đó chơi chết Phùng Dương thì sẽ nhắm vào hai người chúng ta!"

Chương 760 - Đừng giúp ta, xin ngươi hãy để cho ta trực tiếp chết đi (2)

"Dù sao cũng phải chết, nếu không thì chúng ta đi trước một bước cho nó thoải mái đi!"

Sau khi nghe được Thạch Khang nói như vậy, Trần Nhất Hải lại trưng vẻ mặt nghiêm túc ra nói ra lo lắng trong lòng mình.

"Tiểu Kiếm!"

"Đừng đùa!"

"Đã đến lúc để cho ba người bọn họ lên đường rồi!"

Cảm thấy chơi cũng đã đủ rồi, Diệp Phong cũng trực tiếp hô to lên với Diệp Tiểu Kiếm đang giúp Phùng Dương khôi phục hai chân.

Xoát!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, toàn bộ ba người Trần Nhất Hải, Thạch Khang và Phùng Dương đều quay qua nhìn Diệp Phong, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cảm kích, bọn họ chưa từng nghĩ tới có một ngày mình lại bức thiết muốn được chết nhanh như vậy!

Oanh!

Theo một tiếng vang thật lớn, ba mươi vạn quả Thạch Phá Truy Thiên Lôi bạo tạc sinh ra đám mây hình nấm cực lớn cũng hoàn toàn bao phủ ba người trong nháy mắt!

"Phùng Dương chết!"

"Trần Nhất Hải cũng đã chết!"

"Vậy Thiên Hạc Tông cũng không cần xen vào nữa, trừ phi bọn họ còn dám tới Tinh Hồn Thánh Địa gây chuyện!"

Nhìn ba người đã biến mất bên trong đám mây hình nấm, Diệp Phong cũng nhìn về phía ba người Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch lên tiếng nói.

(Thạch Khang: Ta là người vô tội nhất, bây giờ lại bị ngươi nổ chết, kết quả ngươi còn không thèm nhắc tới ta dù chỉ là một câu!)

...

"Tiểu Hắc!"

"Tiểu Bạch!"

"Khi ta cần kiểm tra uy lực của Thạch Phá Truy Thiên Lôi thì lại là hai người các ngươi giúp ta bắt hai con Tiên Thú thực lực mạnh mẽ tới, thay ta giải quyết vấn đề, vậy ta rất muốn biết tại sao Diệp Tiểu Cước lại không đến đây, hắn bận rộn gì trong Thánh Địa hay sao?"

Lúc này, trên đường chạy về Tinh Hồn Thánh Địa, ngồi trên người Diệp Tiểu Kiếm, trên mặt Diệp Phong lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía hai người lên tiếng hỏi thăm.

"Không biết!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch cũng trăm miệng một lời trả lời.

"Ngọa tào!"

"Hai cái tên khốn kiếp này đúng là không biết xấu hổ!"

"Nếu không phải bọn họ vây khốn Tiểu Cước thì Tiểu Cước có thể không đến hay sao?"

"Hố Tiểu Cước hai lần cũng không quan trọng, mẹ nó lừa ta làm cáng cứu thương hình người, nếu không phải thực lực không cho phép thì mẹ nó ta trở tay tố giác hai cái tên khốn kiếp này liền!"

Lúc này, thân là cáng cứu thương hình người, Diệp Tiểu Kiếm nghe được hai người không biết xấu hổ trả lời như vậy thì trong lòng cũng điên cuồng chửi bậy.

"Như vậy sao?"

"Vậy thì sau khi trở về ta phải đi tìm Tiểu Cước nói chuyện tâm tình!"

"Dù sao là một tên thuộc hạ không biết nịnh nọt thì cũng không phải là một tên thuộc hạ tốt!"

Sau khi nghe được hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch trả lời như vậy thì Diệp Phong cũng nói ra ý nghĩ của mình.

...

Tinh Hồn Thánh Địa, Tinh Hồn Phong!

"Ồ!"

Sau khi trở lại Tinh Hồn Phong, khi Diệp Phong nhìn thấy Diệp Tiểu Cước đang rất là chuyên chú điêu khắc pho tượng của mình thì trên mặt cũng lộ vẻ giật mình!

"Tiểu Cước này đúng là có lòng!"

"Không thể không nói, pho tượng đó hoàn toàn biểu đạt được vẻ đẹp trai của ta, cho dù là con mắt, cái mũi, lỗ tai hoặc các chi tiết nhỏ khác đều được điêu khắc giống y như đúc!"

"Chẳng trách hắn không có chú ý tới tình huống của ta ở bên ngoài, hóa ra là đang tập trung chuẩn bị cho ta một kinh hỉ như vậy!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng hài lòng khẽ gật đầu, sau đó lập tức đi thẳng về chỗ ở của mình.

Hô!

Sau khi Diệp Phong rời khỏi đây, Diệp Tiểu Cước cũng thở dài ra một hơi nhẹ nhõm, trong lòng may mắn nói: "May mà ta thông minh, nếu không thì sẽ bị phế đi!"

"Tiểu Cước!"

"Không thể không nói, một loạt thao tác này của ngươi rất là trâu bò!"

"Nhưng mà ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một chút, mặc dù người tránh thoát được lần này nhưng nếu như có hai tên âm hiểm này ở bên cạnh ngươi thì ngươi vẫn phải cẩn thận một chút thì tốt hơn!"

Dùng thần thức nhắc nhở Diệp Tiểu Cước một chút, sau đó Diệp Tiểu Kiếm cũng nhìn về phía hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch lên tiếng nói ra: "Cẩu ca đã rời khỏi đây, ta phải tiếp tục đi thủ hộ bọn chúng, chúng ta núi xanh còn đó, nước biếc thì không cần phải gặp lại đâu!"

Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm lập tức phóng lên tận trời, trong chớp mắt đã biến mất ở trong tầm mắt của ba người.

"Tiểu Cước!"

"Ngươi dùng phương thức này tránh thoát chủ nhân trách phạt, Hắc ca không tức giận nhưng ngươi còn dùng loại phương thức này thừa cơ biểu hiện một đợt, Hắc ca rất tức giận!"

"Cho nên, quyết đấu đi!"

Sau khi Diệp Tiểu Kiếm rời đi, Diệp Tiểu Hắc toát ra vẻ suy tư nhìn về phía Diệp Tiểu Cước phát động khiêu chiến!

"Tiểu Cước!"

"Ngươi vẫn đang khống chế thực lực bản thân, sau đó ổn định vị trí ở thứ mười, ta nghĩ nếu như ngươi dùng hết toàn lực thì sợ là Hắc ca cũng không phải là đối thủ của ngươi!"

"Cho nên, ta định sẽ liên thủ với Hắc ca cùng nhau quyết đấu với ngươi để tỏ lòng tôn trọng mà chúng ta dành cho ngươi!"

Sau khi Diệp Tiểu Hắc nói xong thì Diệp Tiểu Bạch đang đứng bên cạnh cũng cực kỳ không biết xấu hổ nói theo.

? ? ?

Ta khống chế thực lực, sau đó ổn định ở hạng mười?

Mẹ nó, đều xếp hạng chót rồi, còn cần ta phải khống chế hay sao?

Sau đó, các ngươi một người xếp hạng thứ ba, một người xếp hạng thứ năm, hai người muốn liên thủ lại khi dễ một người xếp hạng chót như ta mà còn nói đó là sự tôn trọng dành cho ta?

Sau khi nghe được hai người nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Diệp Tiểu Cước như không thể tin vào tai của mình, hắn biết bây giờ hai tên khốn kiếp này cực kỳ không biết xấu hổ nhưng mà hắn vạn lần không ngờ hắn vẫn còn đánh giá thấp trình độ không biết xấu hổ của hai người này!

Một bên khác!

"Đi ra ngoài làm nhiều chuyện như vậy!"

"Bây giờ cũng nên nghỉ ngơi cho khỏe!"

Sau khi trở lại chỗ ở, Diệp Phong cũng nằm lên trên giường sau đó trực tiếp kẹp lấy chăn mền nghỉ ngơi, hắn phải tranh thủ để tìm thất tiên nữ để chơi trò chơi nhỏ!

...

Chương 761 - Đó không phải là mục tiêu phá của thích hợp nhất hay sao?

Hôm sau, sáng sớm!

"Ngủ một giấc thật là dễ chịu!"

Từ trên giường bò dậy, Diệp Phong cũng thoải mái duỗi lưng một cái sau đó kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!

Sản phẩm bại gia hôm nay: Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan *100000

Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan: Sau khi phục dụng thì có thể lập tức tiến vào đốn ngộ chi cảnh, tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật dưới trạng thái này thì có thể bỏ qua tư chất và ngộ tính, cho dù là một con heo thì cũng có thể tu luyện đến cất cánh bay!

"Ừm?"

"Sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay rõ ràng là có liên quan tới Thiên Cơ Các ở thượng giới!"

"Nhưng mà phải phá của như thế nào mới thú vị hơn một chút?"

Hiểu rõ tình huống của sản phẩm bại gia hôm nay, sau đó Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, hôm nay Thiên Cơ Các sẽ tuyển chọn đệ tử ngoại các ở Thiên Cơ Thành!"

Ngay lúc Diệp Phong lâm vào trầm tư, tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của hắn.

? ? ?

Thiên Cơ Các sẽ tuyển nhận đệ tử ngoại các ở Thiên Cơ Thành?

Đốn ngộ chi cảnh, tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật sẽ không cần phải có tư chất và ngộ tính!

Một con heo cũng có thể tu luyện tới cất cánh!

Nghe được hệ thống nhắc nhở như vậy, lại nghĩ tới đặc điểm của Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, trong nháy mắt trong đầu Diệp Phong lập tức xuất hiện một ý tưởng phá của cực kỳ thú vị.

"Xem ra hôm nay phải đi Thiên Cơ Thành đi dạo một vòng!"

"Dù sao cũng đều là gia nghiệp của nhị đồ đệ của ta, ta đến đó phá của đồng thời thuận tay giúp nàng bồi dưỡng ra một tên thiên tài cũng được!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp lên tiếng nói với hệ thống: "Hệ thống, gọi Tiểu Hắc tới đây một chuyến!"

Một lát sau!

"Chủ nhân!"

"Ngài tìm ta?"

Sau khi Diệp Tiểu Hắc đi vào trong nơi ở của Diệp Phong, trên mặt lộ ra vẻ cung kính lên tiếng hỏi thăm.

"Ngươi hãy mau chóng đưa ta đến Thiên Cơ Thành, ta phải tranh thủ đến đó phá của!"

Nghe được Diệp Tiểu Hắc hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng lập tức ra lệnh!

...

Thiên Cơ Thành!

"Tình huống như thế nào?"

"Sao ta cảm thấy người cũng không nhiều lắm?"

"Mặc dù chỉ tuyển nhận đệ tử ngoại các, nhưng cũng là một cơ hội để gia nhập vào Thiên Cơ Các, hẳn là trên đường phố này phải người đông như kiến mới đúng!"

Sau khi đi vào Thiên Cơ Thành, mặc dù trên đường phố vô cùng phồn hoa nhưng vẫn có chênh lệch rất lớn đối với cảnh tượng trong suy nghĩ của Diệp Phong!

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Thiên Diễn Bí Thuật không phải ai muốn tu luyện là có thể tu luyện được, dù có tư chất và ngộ tính cực cao nhưng cũng chưa chắc có thể tu luyện thành công được, cũng chính vì thế cho nên dần dà cho dù Thiên Cơ Các tung tin tức chiêu thu đệ tử ra thì những người tranh thủ tới tham dự khảo hạch cũng không có nhiều như trong tưởng tượng!"

Ngay lúc Diệp Phong còn đang nghi hoặc thì hệ thống lập tức lên tiếng giải thích cho hắn biết.

"Hóa ra là như vậy!"

"Hệ thống, tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tìm cho ta trong số những người tới tham dự khảo hạch lần này có ai có thể thành công tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật nhưng tư chất và ngộ tính của người đó lại kém nhất!"

Sau khi hiểu rõ được nguyên nhân thì Diệp Phong cũng lập tức ra lệnh cho hệ thống, ý tưởng phá của lần này của hắn rất đơn giản đó chính là đưa Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan cho người kém nhất đó ăn!

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, trong số những người tới đây tham dự khảo hạch lần này, người có tư chất và ngộ tính kém cỏi nhất nhưng lại có thể thành công tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật tên là Hùng Thiên Bá, nhưng mà lần này hắn tới tham dự khảo hạch chính là đến xem náo nhiệt mà thôi, bởi vì hắn hoàn toàn không muốn gia nhập vào Thiên Cơ Các, cũng không muốn tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật để trở thành một Thần Toán Tử!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng lập tức vang lên ở trong đầu của.

? ? ?

Đến xem náo nhiệt mà thôi!

Thật ra thì bản thân hắn cũng không muốn trở thành một Thần Toán Tử?

Mẹ nó, như vậy thì không phải hắn chính là mục tiêu phá của thích hợp nhất hay sao?

Sau khi hiểu rõ được những tình huống này thì trên mặt của Diệp Phong cũng toát ra vẻ hưng phấn.

"Hệ thống!"

"Lại sử dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra xem bây giờ Hùng Thiên Bá này đang ở chỗ nào."

Sau khi biết được tình huống này, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ mong đợi ra lệnh cho hệ thống.

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, trước mắt Hùng Thiên Bá đang ăn điểm tâm ở trong Hồng Tường Tửu Lâu, chuẩn bị lát nữa sẽ đi đến địa điểm khảo hạch."

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống lập tức vang lên trong đầu của hắn.

Đang ăn điểm tâm?

Vậy ta đi qua đó tiếp xúc với hắn hay là chờ đến thời điểm khảo hạch mới tiếp xúc với hắn?

Còn nữa, ta phải làm như thế nào mới có thể để hắn ăn mười vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan đó?

Sau khi biết được vị trí của đối phương từ hệ thống, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.

...

Hồng Tường Tửu Lâu!

"Này!"

"Ngươi là ai!"

"Ai kêu ngươi ngồi đây?"

Phát hiện một thanh niên lạ lẫm ngồi ở bàn của mình, Hùng Thiên Bá cũng mặt lộ vẻ không vui lên tiếng chất vấn.

Ba!

Diệp Phong không có trả lời Hùng Thiên Bá mà trực tiếp đặt một cái tiên giới lên trên bàn, sau đó sắc mặt bình thản lên tiếng nói ra: "Đồ trong này mua một vị trí trong bàn này!"

"Ừm?"

"Mua một vị trí ở bàn của ta?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hùng Thiên Bá cũng nhịn không được phá lên cười, sau đó vẻ mặt trêu chọc nhìn cái tiên giới trên bàn lên tiếng nói ra: "Tiểu tử, ta cho ngươi biết, không cần biết là ở trong tiên giới này có cái gì thì ta cũng sẽ không bán vị trí này, bởi vì ta thích một mình yên tĩnh hưởng thụ mỹ thực, hơn nữa ngươi biết ta là ai không, ngươi nghĩ ta thiếu mấy thứ..."

Nói đến đây, Hùng Thiên Bá bỗng nhiên ngừng lại, trên mặt lộ ra vẻ khó có thể tin.

Chương 762 - Diệp thiếu, ngươi cũng đến tham gia náo nhiệt?

"Đỉnh cấp kim sắc Thông Thiên Bi, hơn nữa còn là mười khối!"

"Rốt cuộc gia hỏa này là ai, lại dùng mười khối đỉnh cấp kim sắc Thông Thiên Bi mua một cái chỗ ngồi!"

Lúc này, nhìn mười khối kim sắc Thông Thiên Bi trong tiên giới, Hùng Thiên Bá cũng cực kỳ khiếp sợ trong lòng thầm than.

"Không bán sao?"

"Vậy thì hãy trả tiên giới lại cho ta đi, ta đi tìm người khác thử xem!"

Nhìn vẻ khiếp sợ trên mặt của Hùng Thiên Bá, Diệp Phong cũng cảm thấy tiếc nuối nói một câu như vậy, sau đó vươn tay chuẩn bị lấy lại tiên giới!

"Đại ca!"

"Ta chỉ mới nói đùa với ngươi thôi, chỗ ngồi này ta bán!"

"Dù sao, con cái nhà khó khăn như ta thì không thể bỏ qua bất kỳ một cơ hội có thể kiếm tiền nào!"

Nhìn thấy Diệp Phong chuẩn bị lấy lại tiên giới, Hùng Thiên Bá cũng vội vàng đáp lại.

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Ngươi đi vào Thiên Cơ Thành này cũng là tới tham gia đại hội thu đồ do Thiên Cơ Các tổ chức sao?"

Đối ẩm mấy chén, sau đó Hùng Thiên Bá cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Không phải!"

"Ta tới tham gia náo nhiệt!"

Nghe được Hùng Thiên Bá hỏi thăm mình, Diệp Phong lại lắc đầu, sau đó giải thích rõ cho hắn biết.

"Ừm!"

"Diệp thiếu, ngươi cũng đến tham gia náo nhiệt?"

"Vậy thì thật là đúng dịp, ta cũng đến tham gia náo nhiệt, nhưng mà ta đã báo danh bởi vì ta muốn tự mình cảm nhận một chút."

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hùng Thiên Bá cũng cười lớn nói ra tình huống của mình.

"Thật sao?"

"Vậy ngươi lỡ như ngươi tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật thành công thì phải làm sao bây giờ?"

"Phải biết, Thiên Cơ Các có quy tắc của mình, chỉ cần tham gia khảo hạch mà tu luyện thành công thì nhất định phải gia nhập Thiên Cơ Các!"

Diệp Phong nghe xong thì cũng nhìn về phía Hùng Thiên Bá ra vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.

"Diệp thiếu!"

"Ngươi không biết rồi!"

"Cuộc đời ta thích nhất là tham gia náo nhiệt, cho dù là Cửu Đại Tiên Vực hay là Biên Duyên Tứ Châu, chỉ cần có thế lực nào chiêu thu đệ tử thì ta đều sẽ đến tham gia náo nhiệt!"

"Nhưng bây giờ ta cũng không có gia nhập vào bất kỳ một thế lực nào, ngươi có biết lý do tại sao hay không?"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Hùng Thiên Bá cũng ra vẻ thần bí lên tiếng hỏi thăm.

? ? ?

Có người nóng lòng tu luyện!

Có người nóng lòng chiến đấu!

Có người nóng lòng khoác lác!

Có người nóng lòng giả danh lừa bịp!

Kết quả ngươi nóng lòng tham gia các đại hội thu đồ của các thế lực?

Nghe được Hùng Thiên Bá nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, bởi vì đúng thật là hắn không biết sở thích không quá nghiêm chỉnh của đối phương.

"Hùng đệ!"

"Vậy tại sao đến bây giờ mà ngươi vẫn còn chưa gia nhập vào bất kỳ một cái thế lực nào?"

Mang theo hiếu kì, Diệp Phong cũng nhìn về phía Hùng Thiên Bá lên tiếng hỏi thăm.

"Bởi vì ta ngu!"

"Cho dù là tư chất hay là ngộ tính của ta, nếu như so sánh với những người tu luyện khác thì có thể nói là thấp đến khiến cho người giận điên lên!"

"Cho nên với điều kiện này của ta thì hoàn toàn không thể nào thành công tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật!"

"Hơn nữa cho dù ta thành công tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật thật thì chỉ sợ thành quả tu luyện do ta cố gắng suốt mười năm cũng không sánh được thành quả tu luyện một tháng của người khác, ngươi nói một tên vô dụng như ta thì Thiên Cơ Các sẽ thu nhận ta hay không?"

Nhìn thấy vẻ mặt hiếu kì của Diệp Phong, Hùng Thiên Bá cũng giải thích rõ tình huống của mình.

"Ngọa tào!"

"Lại là nguyên nhân này!"

"Nhưng không thể không nói, cái tên Hùng Thiên Bá này rất là biết thân biết phận!"

Sau khi nghe được Hùng Thiên Bá giải thích, Diệp Phong cũng cảm thấy thoải mái.

"Hùng đệ!"

"Nghe ngươi nói như vậy thì ta cũng muốn đích thân tham dự khảo hạch!"

"Dù sao tư chất và ngộ tính của ta cũng cực kỳ kém!"

Nói đến đây, Diệp Phong trực tiếp đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, sau đó nhìn nói với Hùng Thiên Bá: "Hùng đệ, vậy ta đi báo danh trước, chúng ta hẹn gặp nhau trên đại hội thu đồ!"

? ? ?

Ngươi cũng là vô dụng?

Thế nào, ngươi muốn phân cao thấp với ta ở trên đại hội thu đồ hay sao?

Nhìn Diệp Phong rời khỏi quán rượu, trên mặt Hùng Thiên Bá cũng lộ ra vẻ chờ mong, dù sao mấy trăm năm qua ở phương diện vô dụng thì hắn còn chưa hề thua bất kỳ người nào!

...

Thiên Cơ Các, Minh Nguyệt Các!

"Ừm!"

"Vết nứt không gian quen thuộc này, sẽ không phải là Diệp thiếu đó chứ!"

Nhìn thấy một cái vết nứt không gian bỗng nhiên xuất hiện ở bên trong đại điện, Đỗ Dương cũng mặt lộ vẻ mong đợi tự lẩm bẩm, dù sao lần trước Diệp Phong tới tìm hắn làm ít chuyện, lúc gần đi để lại cho hắn ròng rã một trăm vạn khối Nhân Quả Minh Thạch!

"Đỗ trưởng lão!"

"Nhiều ngày không thấy, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ!"

Ngay lúc Đỗ Dương tràn đầy mong đợi, giọng nói của Diệp Phong từ trong vết nứt không gian vọng ra.

"Diệp thiếu!"

"Đúng là ngươi thật sao!"

Nhìn thấy Diệp Phong mặt như gió xuân từ trong vết nứt không gian đi ra, Đỗ Dương cũng kích động chào hỏi!

Một lát sau!

"Ừm?"

"Diệp thiếu, ngươi muốn tham dự đại hội thu đồ do Thiên Cơ Các chúng ta tổ chức hôm nay?"

"Hơn nữa còn muốn làm chút việc trong quá trình khảo hạch?"

Biết được mục đích Diệp Phong đến lần này, Đỗ Dương cũng hơi nhíu mày, sau đó giải thích rõ cho hắn: "Diệp thiếu, không phải ta không muốn giúp ngươi mà chủ yếu là lần đại hội thu đồ này do Thái Thượng Đại trưởng lão tự mình phụ trách, ta nói cũng không có tác dụng gì!"

"À!"

"Vậy thì ai nói mới tính?"

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng thuận mồm hỏi một câu.

"Diệp thiếu!"

"Cường giả tóc trắng đi theo ngươi lúc trước, hình như hắn gọi ngươi là chủ nhân đúng không!"

"Vậy ngươi có biết một tiểu nữ hài ăn kẹo que đáng yêu không?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Đỗ Dương cũng lên tiếng hỏi thăm.

"Ừm?"

"Tiểu nữ hài ăn kẹo que đáng yêu?"

"Ngươi nói Tiểu Đường?"

Nghe được Đỗ Dương hỏi như vậy, trong nháy mắt trong đầu Diệp Phong xuất hiện hình ảnh của Diệp Tiểu Đường.

"A đúng đúng đúng!"

"Chính là Tiểu Đường đại nhân!"

Chương 763 - Cho dù là tiểu ma nữ thì mẹ nó ta cũng sẽ không nể mặt

"Nàng nói mới tính, chỉ cần có nàng ra tay đừng nói là gian lận trong khảo hạch cho dù người muốn thao tác ngầm thì cho dù là vị Thái Thượng Đại trưởng lão chuyện gì cũng phải công bằng công chính của Thiên Cơ Các chúng ta đều phải vi phạm nguyên tắc giúp ngươi làm!"

Nghe được Diệp Phong nói thẳng ra Tiểu Đường, trong mắt Đỗ Dương cũng hiện vẻ sợ hãi, sau đó vội vàng lên tiếng nói.

? ? ?

Cái quỷ gì?

Tại sao lời nói của Diệp Tiểu Đường có trọng lượng như vậy chứ?

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng toát ra vẻ ngạc nhiên, sau đó vội vàng hỏi: "Đỗ trưởng lão, tại sao lời nói của Tiểu Đường có trọng lượng như vậy?"

"Bởi vì Tiểu Đường đại nhân đánh thật!"

"Lúc trước trước khi ngươi đến tìm ta hỗ trợ, Lạc Thánh Chủ của Tinh Hồn Thánh Địa dẫn nàng tới đây một chuyến, hơn nữa còn nghỉ lại ở trong Thiên Cơ Các chúng ta một đêm!"

"Kết quả, một đêm đó, bởi vì Tiểu Đường đại nhân cảm thấy nhàm chán cho nên trực tiếp đánh mười hai vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Cơ Các một trận bầm dập, đặc biệt là Thái Thượng Đại trưởng lão, bị đánh phải nói là cực kì thê thảm!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Đỗ Dương cũng vội vàng giải thích rõ cho hắn biết.

"Ai!"

"Tiểu Đường vẫn nghịch ngợm như vậy!"

Sau khi biết được nguyên nhân, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ cười cười, sau đó trực tiếp nói với hệ thống: "Hệ thống, kêu Tiểu Đường tới một chuyến!"

Một lát sau!

"Chủ nhân!"

"Ngài gọi ta tới đây có chuyện gì muốn làm hay sao?"

Sau khi Diệp Tiểu Đường đi từ bên trong vết nứt không gian ra, lập tức quỳ một chân xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó thần thái cung kính lên tiếng hỏi thăm.

"Tiểu Đường!"

"Ngươi đi tìm Thái Thượng Đại trưởng lão Thiên Cơ Các thương lượng một chuyện!"

"Chính là tiếp theo trong đại hội thu đồ ta muốn..."

Không đợi Diệp Phong nói xong, Đỗ Dương đang đứng bên cạnh như nghĩ tới điều gì đó sau đó ngắt lời Diệp Phong, cũng lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, nếu không hay là để ta đi thương lượng với Thái Thượng Đại trưởng lão trước, nếu như ta thương lượng không được thì để cho Tiểu Đường đại nhân xuất thủ, như thế nào?"

"Ừm?"

"Ngươi muốn hố hắn?"

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó nhiều đoán ra được điều gì trên mặt lộ vẻ đăm chiêu.

"Diệp thiếu!"

"Thực không dám giấu giếm, lúc trước trước khi ngươi đi không phải đã đưa cho ta một trăm vạn khối Nhân Quả Minh Thạch sao!"

"Kết quả ta còn chưa dùng nó để trang bức thì đã bị Thái Thượng Đại trưởng lão cầm đầu mười hai vị Thái Thượng trưởng lão đoạt đi, cướp còn chưa tính, còn đánh ta một trận, cho nên nếu như không hố hắn thì trong lòng ta cảm thấy khó chịu!"

Nhìn thấy Diệp Phong vừa nghe đã đoán được tiểu tâm tư của mình, Đỗ Dương cũng lập tức giải thích.

(Thái Thượng Đại trưởng lão: Thái Thượng Thập Nhất trưởng lão và Thái Thượng Thập Nhị trưởng lão đánh ngươi, tại sao lại trút hết mọi thứ lên trên đầu của ta, còn nữa, cái đó cũng đâu phải là cướp, đó là do ngươi nói nếu như chúng ta gọi ngươi một tiếng Dương ca thì ngươi sẽ cho mỗi người chúng ta mười vạn khối Nhân Quả Minh Thạch?)

"Như vậy sao!"

"Vậy ngươi đi thương lượng với Thái Thượng Đại trưởng lão trước đi!"

"Nếu như đối phương không đồng ý thì ta sẽ cho Tiểu Đường qua đó!"

Sau khi biết được nguyên nhân, Diệp Phong cũng cười đồng ý.

...

Thiên Huyền Tháp!

"Đỗ Dương!"

"Sao ngươi lại tới đây?"

Nhìn thấy Đỗ Dương bỗng nhiên đến đây, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Ta muốn thương lượng một chuyện với ngươi!"

"Chính là ta có một người bạn, một hồi nữa hắn sẽ tham gia đại hội thu đồ mà chúng ta tổ chức hôm nay, trong lúc khảo hạch, có thể hắn sẽ có một chút động tác nhỏ cho nên hy vọng Thái Thượng Đại trưởng lão có thể nể tình ta, đến lúc đó mở một con mắt nhắm một con mắt được rồi!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão hỏi thăm, Đỗ Dương cũng trực tiếp nói thẳng ra mục đích mình đến đây lần này.

"Ừm?"

"Nể mặt của ngươi, giúp bạn của ngươi đi cửa sau?"

"Đỗ Dương, đây cũng đâu phải là ngày đầu tiên ngươi quen biết ta, ngươi cho là ta sẽ đồng ý chuyện này sao?"

"Ta cho ngươi biết, chuyện vi phạm nguyên tắc cá nhân của ta như vậy, đừng nói là mặt mũi của ngươi cho dù là mặt mũi của tiểu ma nữ đó thì ta mẹ nó cũng sẽ không nể!"

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng cực kỳ kiên cường bày tỏ thái độ của mình!

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Đừng có nói mạnh miệng như vậy!"

"Lỡ như tiểu ma nữ đó tới thật thì ta không tin ngươi dám không nể mặt nàng!"

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Thái Thượng Đại trưởng lão, Đỗ Dương cũng nhếch miệng, sau đó trực tiếp lên tiếng nhắc nhở.

Ha ha ha!

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng nhịn không được phá lên cười, sau đó nói ra: "Tại sao ta lại không thể nói mạnh miệng như vậy, tạm thời không nói đến chuyện tiểu ma nữ đó sẽ hoàn toàn không đến đây chen chân vào việc này, cho dù có nhúng tay vào thì ta cũng sẽ mỉm cười tuyệt đối không hoảng hốt!"

Ai!

Nghe nói như thế, Đỗ Dương cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó trực tiếp hô lớn: "Tiểu Đường đại nhân, tiếp sức đi, việc này ta là làm không xong!"

"Hì hì!"

"Vậy thì cứ giao chuyện này cho ta là được!"

"Mà ngươi, bây giờ ra ngoài chờ đi, nếu không ta sợ ngươi thấy được cảnh tượng kế tiếp thì ban đêm sẽ thấy ác mộng!"

Theo Đỗ Dương vừa nói dứt câu, một giọng nói tràn đầy vui vẻ vang vọng khắp cả Huyền Thiên Tháp trong nháy mắt!

"Ngọa tào!"

"Đỗ Dương cái tên khốn kiếp ngươi dám lừa ta!"

Nghe được giọng nói quen thuộc này, thân thể Thái Thượng Đại trưởng lão cũng đột nhiên run lên, sau đó tràn ngập lửa giận quay qua nhìn Đỗ Dương mắng lớn lên, hắn hoàn toàn không ngờ được là Đỗ Dương có thể làm ra chuyện chó như vậy!

"Hì hì!"

"Đại lão đầu, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội!"

"Hoặc là chính ngươi chơi với ta, hoặc là ngươi gọi mười một lão đầu còn lại đến đây cùng chơi với ta!"

"Mà ta đề nghị ngươi lựa chọn loại thứ hai, nếu không thì ta sợ nếu như chỉ có một mình ngươi thì sẽ bị ta chơi chết!"

Chương 764 - Đỗ Dương, đi phụ trách đại hội thu đồ với ta

Lúc này, Diệp Tiểu Đường cũng đi từ bên trong vết nứt không gian ra sau đó trên mặt tràn đầy vui vẻ lên tiếng đưa ra hai lựa chọn cho Thái Thượng Đại trưởng lão ra!

"Đỗ Dương!"

"Cái tên tiểu khốn kiếp nhà ngươi, lẽ nào ngươi cho rằng mình làm như vậy là có thể hố được ta hay sao?"

"Vậy thì ngươi đã quá coi thường ta rồi!"

Nghe được Diệp Tiểu Đường cho ra hai lựa chọn, lại nhìn Đỗ Dương tràn đầy vẻ đắc ý rời đi một chút, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng thở dài ra một hơi, sau đó trực tiếp nhìn về phía Diệp Tiểu Đường tràn đầy cung kính nói ra: "Tiểu Đường đại nhân, có thể chơi với ngài là vinh hạnh của chúng ta, mà vì để biểu đạt ra sự tôn trọng mà Thiên Cơ Các chúng ta dành cho ngài, ta định sẽ để cho mười hai vị Thái Thượng trưởng lão và mười hai vị trưởng lão của Thiên Cơ Các đều tới chơi vài ngài!"

Hả?

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, cho dù là Diệp Tiểu Đường cũng có chút giật mình, nàng hoàn toàn không ngờ được là đối phương vì muốn kéo Đỗ Dương xuống nước mà có thể không biết xấu hổ đến mức độ như vậy!

Một bên khác!

"Diệp thiếu!"

"Thái Thượng Đại trưởng lão đúng là hoàn toàn không nể mặt ta một chút nào!"

"Cuối cùng ta cũng hết cách cho nên chỉ có thể để cho Tiểu Đường đại nhân xuất thủ!"

"Tiếp theo, chúng ta chỉ cần chờ ở chỗ này là được rồi!"

Sau khi trở lại Minh Nguyệt Các, Đỗ Dương cũng nói rõ tình huống với Diệp Phong.

Chúng ta?

Chờ?

Không phải là ta chờ hay sao?

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng toát ra vẻ nghi hoặc, sau đó lên tiếng nói ra: "Đỗ Dương, có phải ngươi sai lầm rồi hay không, không phải là ta tự chờ ở đây hay sao?"

"Ừm?"

"Diệp thiếu, ngươi nói như vậy là có ý gì?"

"Vậy ta đi đâu?"

Nghe được Diệp Phong hỏi ra một câu kỳ quái như thế, trên mặt Đỗ Dương cũng tràn đầy khó hiểu hỏi ngược lại một câu.

"Vừa nãy Tiểu Đường liên hệ ta!"

"Nàng nói Thái Thượng Đại trưởng lão Thiên Cơ Các các ngươi vì biểu hiện ra sự tôn trọng dành cho nàng mà chuẩn bị kéo mười một vị Thái Thượng trưởng lão còn lại và thập nhị trưởng lão các ngươi đến chơi với nàng một lát, ngươi còn chưa nhận được tin tức hay sao?"

Phát hiện Đỗ Dương hình như hoàn toàn không biết gì cả, Diệp Phong cũng giải thích rõ cho hắn biết.

? ? ?

Tất cả mọi người đều phải đi chơi với Tiểu Đường đại nhân?

Thái Thượng Đại trưởng lão vì có thể kéo được ta xuống nước mà làm ra được chuyện tuyệt tình như thế?

Sau khi nghe Diệp Phong giải thích xong, Đỗ Dương cả người đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là Thái Thượng Đại trưởng lão còn có một chiêu như thế!

"Đi!"

"Ta cũng không muốn ở đây chờ, về Thiên Cơ Thành trước!"

Nhìn thấy Đỗ Dương hoàn toàn choáng tại chỗ, Diệp Phong như đã đoán ra được cái gì sau đó cười nói với hắn một câu như vậy, kích hoạt một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, trong lúc hắn chuẩn bị đi vào Không Gian Truyền Tống Môn thì bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, quay qua nhìn Đỗ Dương lên tiếng nhắc nhở: "Đúng rồi, nhắc nhở ngươi một câu, tốt nhất đừng đi phụ trách đại hội thu đồ hôm nay, nếu không đến lúc đó ngươi sẽ rất khó chịu!"

Hả?

Nhìn thấy Diệp Phong rời đi, lại nhớ tới lời nhắc nhở của Diệp Phong, Đỗ Dương trực tiếp đưa ra một quyết định, đó là cho dù như thế nào thì cũng không thể đi đến Thiên Cơ Thành phụ trách đại hội thu đồ lần này.

...

Sau nửa canh giờ!

Bên trong Thiên Huyền Tháp!

"Cái gì!"

"Chúng ta mơ mơ hồ hồ bị kêu đến chịu đánh chính là vì kéo Đỗ Dương xuống nước?"

"Tiểu ma nữ này là Đỗ Dương dẫn tới?"

"Tất cả đau đớn mà chúng ta phải chịu thật ra đều là vì Đỗ Dương mà ra?"

"..."

Sau khi Diệp Tiểu Đường chơi chán rời khỏi đó, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng giải thích tình huống cho mọi người sau đó mười một vị Thái Thượng trưởng lão và mười một vị trưởng lão đều dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn về phía Đỗ Dương.

"Mẹ nó!"

"Các ngươi đều nhìn ta như vậy làm gì!"

"Ta thừa nhận chuyện này có liên quan tới ta, nhưng ta cũng không ngờ được là Thái Thượng Đại trưởng lão vì muốn hố lại ta một đợt mà lôi tất cả các người xuống nước!"

Nhìn thấy tất cả mọi người đều dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn về phía mình, Đỗ Dương cũng cực kỳ bất an giải thích rõ.

"Chờ một chút!"

"Ta đã giải thích rõ ràng như vậy, tại sao các ngươi còn vây quanh ta, các ngươi đi vây quanh Thái Thượng Đại trưởng lão đi chứ!"

Lúc này, nhìn thấy đám người không thèm nghe giải thích của mình trực tiếp bao vây mình lại, Đỗ Dương cũng thần sắc hốt hoảng hô to lên.

"Bởi vì hắn là Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Chúng ta cũng không tiện xuống tay với hắn!"

Nghe được Đỗ Dương hỏi thăm, mọi người đều trăm miệng một lời đưa ra câu trả lời giống nhau.

? ? ?

Chỉ bởi vì hắn là Thái Thượng Đại trưởng lão, các ngươi không dám ra tay với hắn?

Vậy mẹ nó ta còn là người nối nghiệp của Thái Thượng Đại trưởng lão, các ngươi dám ra tay với ta?

Không coi ta ra cái cóc khô gì như vậy sao?

Nghe được mọi người nói như vậy, Đỗ Dương cũng điên cuồng chửi bậy trong lòng!

Nhưng sau khi chửi xong, Đỗ Dương vẫn thành thành thật thật ngồi xuống, sau đó dùng hai tay bảo vệ lấy đầu của mình, bây giờ hắn chỉ có một yêu cầu xa vời, đó chính là đám người đang phẫn nộ này tuyệt đối đừng đánh vào mặt của hắn!

Một lát sau!

"Đỗ Dương!"

"Ngươi chờ một chút!"

Sau khi tất cả mọi người phát tiết lửa giận lên trên người của Đỗ Dương xong, Thái Thượng Đại trưởng lão bỗng nhiên gọi Đỗ Dương đang chuẩn bị rời khỏi đây lại.

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Ta hố ngươi một đợt, ngươi lừa ta mấy đợt, cũng coi như hòa nhau đi!"

"Còn có chuyện gì sao?"

Lúc này, Đỗ Dương cũng nhìn về phía Thái Thượng Đại trưởng lão lên tiếng hỏi thăm.

"Sắp đến giờ rồi!"

"Một hồi ngươi theo ta đi phụ trách đại hội thu đồ được tổ chức ở Thiên Cơ Thành hôm nay!"

Nghe được Đỗ Dương hỏi thăm mình, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng nói ra ý nghĩ của mình.

? ? ?

Theo ngươi đi phụ trách đại hội thu đồ?

Đây là không gài bẫy chết ta thì trong lòng ngươi khó chịu đúng hay không?

Chương 765 - Đỗ Dương, đi phụ trách đại hội thu đồ với ta (2)

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, Đỗ Dương trực tiếp luống cuống, dù sao trước đó Diệp Phong đã từng nhắc nhở hắn!

"Không đi!"

"Đánh chết ta cũng không đi!"

"Chuyện này ngươi muốn tìm thì tìm người khác đi, dù sao ta sẽ không đi!"

"Hơn nữa, ta vừa mới bị vây đánh một trận bây giờ phải trở về điều dưỡng thân thể mới được!"

Sau khi tỉnh táo lại, Đỗ Dương cũng thần thái kiên định nói ra quyết định của mình!

"A?"

"Thái Thượng Đại trưởng lão đâu rồi?"

Đúng lúc này, Đỗ Dương phát hiện Thái Thượng Đại trưởng lão đang đứng đối diện đột nhiên biến mất tại chỗ, tình huống này khiến cho hắn cảm thấy có chút bất an!

Bành!

Theo một tiếng vang trầm đục vang lên, Đỗ Dương hai mắt tối đen, trực tiếp ngã xuống đất bất tỉnh.

"Ta đang thông báo cho ngươi!"

"Không phải là đang thương lượng với ngươi!"

Nhìn Đỗ Dương đã hôn mê ngã xuống đất, Thái Thượng Đại trưởng lão yên lặng thu chưởng đao lại, sau đó khóe miệng nở một nụ cười trêu chọc tự lẩm bẩm: "Chủ nhân của tiểu ma nữ muốn tham gia đại hội thu đồ, đến lúc đó ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì, nếu như không tìm một người tới để lót lưng thì trong lòng ta hốt hoảng lắm!"

...

Thiên Cơ Thành!

Lúc này, đã có trên vạn người tụ tập ở trước Thiên Cơ Lâu, sau đó chờ đợi người tổng phụ trách đại hội thu đồ lần này tới!

"Diệp thiếu!"

"Lần này sẽ tuyển nhận đệ tử ngoại các!"

"Ta cảm thấy trong số thập nhị trưởng lão Thiên Cơ Các có thể có một vị đến đây thì đã quý lắm rồi, hai vị chính là cực hạn!"

Giữa đám người, Hùng Thiên Bá cũng rất là tự tin nói ra suy đoán của mình.

"Hùng đệ!"

"Có dám cược với ta một ván hay không?"

"Ta cho rằng người tổng phụ trách đại hội thu đồ lần này rất có thể chính là một trong số Thái Thượng Thập Nhị trưởng lão!"

Nghe được Hùng Thiên Bá nói như vậy, tròng mắt Diệp Phong đảo một vòng sau đó nhìn về phía đối phương đề nghị cá cược.

"Ồ!"

"Vụ cá cược này cũng có chút thú vị đó!"

"Nhưng mà ta không thích cá cược, nếu không, hay là chúng ta công khai ban thưởng và trừng phạt trước đi?"

"Nếu như có thể khiến cho ta cảm thấy hứng thú thì ta sẽ tham dự!"

Nghe được Diệp Phong nói muốn cược, Hùng Thiên Bá cũng cảm thấy hứng thú nhưng vì lý do an toàn, hắn muốn tìm hiểu về ban thưởng và trừng phạt trước sau đó mới đưa ra quyết định cuối cùng!

"Nếu như ta thắng thì ngươi ăn một ít đồ giúp ta!"

"Nếu như ta thua, ta sẽ cho ngươi một ngàn khối kim sắc Thông Thiên Bi ẩn chứa thần thông khác nhau!"

"Ngươi cảm thấy phần thưởng và trừng phạt này như thế nào?"

Nhìn thấy Hùng Thiên Bá mắc câu, Diệp Phong cũng nói sơ về tình huống vụ cá cược!

Ừm!

Nghe được Diệp Phong nói ra phần thưởng, ánh mắt Hùng Thiên Bá cũng đột nhiên sáng lên, dù sao một ngàn khối kim sắc Thông Thiên Bi ẩn chứa thần thông khác nhau sẽ có giá trị đến mức nào hắn cũng không dám tưởng tượng!

Bởi vì nó đã vượt xa khỏi phạm vi nhận thức của hắn!

"Diệp thiếu!"

"Vậy nếu như ngươi thắng, đến lúc đó ngươi sẽ cho ta ăn thứ gì ngươi có thể nói cho ta biết trước hay không?"

Nhưng mà Hùng Thiên Bá cũng sẽ không vì một ngàn khối kim sắc Thông Thiên Bi mà mất lý trí, vẻ mặt thành thật nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Một loại đan dược!"

"Nhưng mà ngươi cũng không cần lo lắng, đó cũng không phải là Độc đan mà là một loại đan dược sẽ không gây bất kỳ tổn thương gì cho ngươi mà còn mang lại lợi ích cực lớn!"

"Thế nào, muốn cược hay không?"

Sau khi giải thích một phen, Diệp Phong nhìn về phía Hùng Thiên Bá lên tiếng hỏi thăm lần nữa.

"Cược!"

Trầm mặc mấy giây sau, Hùng Thiên Bá cũng cắn răng, sau đó trực tiếp đưa ra quyết định!

Sau nửa canh giờ!

"Chư vị!"

"Ta chính là Thái Thượng Đại trưởng lão Thiên Cơ Các, mà người đang đứng ở bên cạnh của ta thì là một trong số thập nhị trưởng lão Thiên Cơ Các Đỗ trưởng lão!"

"Hôm nay tổ chức đại hội thu đồ, do hai người chúng ta phụ trách!"

Sau khi Thái Thượng Đại trưởng lão khiêng Đỗ Dương đã hôn mê xuất hiện ở trên không của mọi người thì trên mặt nở một nụ cười nhìn xuống mọi người bên dưới lớn tiếng nói.

"Ngọa tào! ! !"

"Không phải đâu, như vậy mà cũng có thể đoán đúng được!"

Mà giữa đám người, Hùng Thiên Bá nghe nói như thế thì trên mặt cũng lộ ra vẻ chấn kinh, hắn hoàn toàn không ngờ được là chỉ là một cái đại hội thu đồ tuyển nhận đệ tử ngoại cát mà lại có thể kinh động đến đại vương tiểu vương của Thiên Cơ Các!

"Hùng đệ!"

"Hiện tại xem ra vụ cá cược này là ta thắng!"

Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Hùng Thiên Bá đang đứng bên cạnh cười nói, đồng thời đưa một cái tiên giới chứa mười vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan cho Hùng Thiên Bá.

? ? ?

Mười vạn viên đan dược?

Đây là muốn cho ta ăn đến bể bụng đúng không?

sau khi Hùng Thiên Bá cầm lấy tiên giới cũng xem xét tình huống trong tiên giới thì trên mặt cũng lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ, hắn vốn cho rằng chỉ ăn mấy viên đan dược mà thôi nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại muốn hắn ăn mười vạn viên!

Thậm chí, bây giờ hắn rất muốn hỏi Diệp Phong một câu: "Ròng rã mười vạn viên đan dược, cái này mà cho người ăn hay sao, cho dù là cho chó ăn nó cũng không ăn hết được!"

Hô!

Thở dài ra một hơi, Hùng Thiên Bá cũng gượng cười nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói: "Diệp thiếu, Hùng Thiên Bá ta có chơi có chịu, nên ăn đan dược chắc chắn sẽ ăn, nhưng mà có phải là số lượng đan dược mà ngươi đưa cho ta nhiều quá rồi hay không, sợ là ta có ăn tới chết cũng không ăn hết được!"

"Hùng đệ!"

"Chuyện này ngươi cứ yên tâm đi!"

"Đan dược này không làm đầy bụng, mỗi lần ăn xong một viên thì lực lượng của đan dược sẽ lập tức bị thân thể hấp thu, sẽ không khiến cho cảm thấy no bụng, cho nên ngươi cứ yên tâm mà ăn, tuyệt đối không bị no chết được đâu!"

Nghe được Hùng Thiên Bá nói như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.

Chương 766 - Mẹ nó, đây là đến đây khảo hạch hay đến đây để làm đại gia?

Xoát! Xoát! Xoát!

Đúng lúc này, từng đạo bạch quang bỗng nhiên bắn vọt ra từ trong Thiên Cơ Lâu, sau đó trên tay những người đang đứng ở bên ngoài xuất hiện một cái lệnh bài có một dãy số màu trắng!

"Tất cả mọi người nghe cho kỹ!"

"Năm trăm phòng khảo hạch bên trong Thiên Cơ Lâu đã được chuẩn bị xong, mỗi một phòng khảo hạch đều có một giám khảo ở trong đó, đến lúc đó thì giám khảo sẽ chỉ dẫn cho các ngươi tu luyện tầng thứ nhất của Thiên Diễn Bí Thuật, nếu như không thể thành công tu luyện trong thời gian nửa nén hương thì sẽ bị hủy bỏ tư cách khảo hạch!"

"Hiện tại, người cầm lệnh bài khảo hạch có dãy số từ một tới năm trăm lập tức đi vào bên trong Thiên Cơ Lâu đồng thời đi vào phòng khảo hạch có dãy số giống như dãy số của lệnh bài trong tay mình!"

Rất nhanh, một giọng nói tràn đầy uy nghiêm từ bên trong Thiên Cơ Lâu vọng ra.

Mà lúc này, hai người Diệp Phong và Hùng Thiên Bá cũng phát hiện ra Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đã biến mất ở trên không trung và đi vào Thiên Cơ Lâu.

"Ngọa tào!"

"Ta, mẹ nó, ta lại là số một!"

"Mấy trăm năm qua, ta cũng tham gia qua vô số tại hội thu đồ nhưng đây là lần đầu tiên ta rút đến lệnh bài số một, không biết tại sao trong lòng ta không có bất kỳ vui sướng gì mà ngược lại còn cảm thấy có chút bất an!"

Nhìn lệnh bài có số một trong tay, trên mặt Hùng Thiên Bá cũng dần dần xuất hiện vẻ bất an.

"Ta đi!"

"Ta chỉ muốn cho Hùng Thiên Bá có thể sử dụng một chút đan dược trong lúc khảo hạch là được rồi!"

"Nhưng hiện tại xem ra hình như Thái Thượng Đại trưởng lão vì ta mà cho gian lận thật!"

Nhìn lệnh bài số một trong tay, Diệp Phong cũng lập tức giấu đi, cũng không để cho Hùng Thiên Bá đang đứng bên cạnh nhìn thấy.

...

Thiên Cơ lâu, phòng khảo hạch số một.

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó, lần này không phải là xong đời rồi hay sao?"

"Ta nói ta không đến, kết quả là đánh cho ta ngất xỉu trực tiếp đem tới đây?"

"Mẹ nó, chuyện này là chuyện mà người có thể làm ra được sao?"

Sau khi Đỗ Dương tỉnh lại, phát phát hiện mình đang ở trong phòng khảo hạch của Thiên Cơ Lâu thì trong mắt cũng lóe lên vẻ tuyệt vọng.

"Không đúng!"

"Ta còn có một chút hi vọng sống!"

"Thiên Cơ Lâu có tổng cộng một trăm cái phòng khảo hạch, chỉ cần không gặp được Diệp thiếu thì không sao!"

Nghĩ đến đây, Đỗ Dương cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn không tin tỉ lệ hai phần nghìn mà hắn cũng trúng!

"Đỗ Dương!"

"Rốt cuộc ngươi cũng tỉnh lại rồi!"

"Bây giờ đại hội thu đồ đã bắt đầu!"

"Mà ta cũng vi phạm với nguyên tắc của ta, đưa hai cái lệnh bài số một cho Diệp thiếu và người bạn đó của hắn, gia đình chẳng mấy chốc nữa bọn họ sẽ đến đây, đến lúc đó phải làm như thế nào thì ngươi tự giải quyết đi!"

"Dù sao, người xưa có câu, chuyện chuyên nghiệp phải giao cho người có chuyên môn làm!"

Nhìn thấy Đỗ Dương tỉnh lại, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng trực tiếp lên tiếng nói với Đỗ Dương, có thể nói, cho dù tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì cũng là chuyện của Đỗ Dương, hoàn toàn không có liên quan gì tới hắn!

? ? ?

Mẹ nó, ta còn chờ mong tỷ lệ hai phần nghìn sẽ không trúng!

Kết quả mẹ nó ngươi lại thao tác ngầm?

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, Đỗ Dương cả người đều muốn điên rồi!

Đông! Đông! Đông!

Đúng lúc này, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên, ngay sau đó, Hùng Thiên Bá đẩy cửa ra đi vào trong phòng khảo hạch.

"Mẹ nó!"

"Ta không chỉ may mắn đạt được lệnh bài số một mà còn được đại vương tiểu vương của Thiên Cơ Các làm giám khảo cho ta?"

"May mắn này là phế vật như ta có thể có được hay sao?"

Nhìn thấy hai người ngồi trong phòng khảo hạch lại là đại vương tiểu vương của Thiên Cơ Các, trên mặt Hùng Thiên Bá cũng lộ ra vẻ chấn kinh.

Đông! Đông! Đông!

Bỗng nhiên, tiếng đập cửa vang lên lần nữa!

Sau khi Hùng Thiên Bá nhìn thấy Diệp Phong cầm lẫn bài số một từ trong tay đi từ bên ngoài vào thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó hiểu, dù sao lệnh bài có số như thế này thì mỗi người chỉ có một cái hơn nữ còn là số khác nhau!,

"Diệp thiếu!"

"Có phải là ngươi đi nhầm phòng khảo hạch rồi hay không, phòng này là của..."

Không đợi Hùng Thiên Bá nói xong, hắn thấy đại vương tiểu vương của Thiên Cơ Các chạy tới trước mặt Diệp Phong, một người lấy ghế đu ra, một người cực kỳ tự nhiên đấm bóp vai cho Diệp Phong!

Nhìn thấy cảnh tượng quái dị này, Hùng Thiên Bá bối rối không biết ra sao, thầm nghĩ trong lòng: "Mẹ nó, tới đây khảo hạch hay tới đây để làm đại gia?"

"Đỗ trưởng lão!"

"Không phải ta đã nhắc nhở ngươi rồi hay sao?"

"Tại sao ngươi vẫn tới đây làm gì, hơn nữa còn bị Thái Thượng Đại trưởng lão bắt tới?"

Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Đỗ Dương đang đấm chân cho mình hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

"Diệp thiếu!"

"Ta cũng không muốn!"

"Nhưng Thái Thượng Đại trưởng lão muốn ta đi theo hắn!"

"Sau đó ta nói ta không đi, hắn trực tiếp đánh ngất xỉu ta khiêng qua đây, ta cũng rất sụp đổ!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Đỗ Dương cũng mặt mũi tràn đầy ủy khuất giải thích.

? ? ?

Ngươi không đến, đánh ngất xỉu cũng phải dẫn ngươi đến?

Đây là yêu hận tình thù giữa hai người các ngươi hay sao?

Nghe được Đỗ Dương giải thích, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình,

"Tình huống như thế nào?"

"Diệp thiếu lại nhắc nhở Đỗ Dương không được qua đây?"

"Chẳng lẽ nếu như tới đây thì sẽ bị tra tấn gì đó hay sao?"

Lúc này, nghe được hai người nói chuyện với nhau, trên mặt Thái Thượng Đại trưởng lão lóe lên vẻ bất an, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình chỉ cử hành đại hội thu đồ thu nhận đệ tử ngoại các một lần mà lại xảy ra nhiều biến cố như vậy!

"Tốt!"

"Các ngươi đừng tốn thời gian cho ta nữa!”

"Tranh thủ tiến hành khảo hạch hắn đi!"

Sau khi biết rõ được nguyên nhân tại sao Đỗ Dương lại xuất hiện ở chỗ này thì Diệp Phong cũng nhìn về phía Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương lên tiếng nói.

"Tiểu gia hỏa, ngươi tên gì?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng nhìn về phía Hùng Thiên Bá, vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng hỏi thăm.

Chương 767 - Ngươi hữu duyên này là ngươi bóp quần tính ra hay sao

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Ta, ta tên là Hùng Thiên Bá!"

Đối mặt vẻ mặt uy nghiêm của Thái Thượng Đại trưởng lão, Hùng Thiên Bá cũng có chút khẩn trương lên tiếng đáp lại, đồng thời trong lòng cũng bất an nghĩ: "Ta quát tháo các lộ đại hội thu đồ mấy trăm năm, không phải lần này sẽ cắm ở đây đó chứ!"

"Cái gì!"

"Ngươi chính là người hữu duyên mà ta muốn tìm lần này sao!"

Nghe được Hùng Thiên Bá nói ra tên của mình, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng ra vẻ khiếp sợ kinh hô lên.

"Hùng Thiên Bá!"

"Chúc mừng ngươi, ngươi đã thông qua khảo hạch!"

"Từ giờ trở đi, ngươi chính là một tên đệ tử ngoại các của Thiên Cơ Các!"

"Hơn nữa ngươi yên tâm, không đến nửa năm, không đúng, ba tháng thì ừ ta sẽ từng bước đề thăng ngươi trở thành đệ tử hạch tâm của Thiên Cơ Các!"

Ngay sau đó, Thái Thượng Đại trưởng lão chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn, có thể nói thao tác lần này của hắn chính là phát huy gian lận lên tới hạn mức cao nhất!

? ? ?

Chỉ cần nói ra tên của mình thì sẽ trở thành người hữu duyên?

Hơn nữa còn muốn tấn thăng từ đệ tử ngoại các trở thành đệ tử hạch tâm trong vòng ba tháng?

Sau khi nghe được quyết định này của Thái Thượng Đại trưởng lão, cho dù là Hùng Thiên Bá hay là Diệp Phong đều ngẩn cả ra, bọn họ không phải là người ngu đương nhiên sẽ không tin tưởng cái cớ ‘người hữu duyên’ rất là buồn cười này!

"Làm gì đó?"

"Ta chỉ tới đây để tham gia náo nhiệt mà thôi, không phải là thật lòng muốn gia nhập vào Thiên Cơ Các!"

"Nếu như bây giờ gia nhập vào Thiên Cơ Các, sau này những thế lực khác tổ chức đại hội thu đồ thì sao ta có thể đi xem náo nhiệt được nữa?"

"Nếu như ta không đi tham gia náo nhiệt thì chẳng phải là sẽ mai một thiên phú siêu cấp phế vật này của ta hay sao?"

"Mà quan trọng nhất chính là mẹ nó ta không muốn làm một tên coi bói!"

Sau khi tỉnh táo lại, Hùng Thiên Bá cả người đều muốn điên rồi, hắn hoàn toàn không ngờ được là một thế lực siêu nhiên như Thiên Cơ Các còn mẹ nó chơi gian lận, đồng thời bây giờ hắn cũng có chút hiếu kỳ với thân phận của Diệp Phong!

Bởi vì bản thân hắn cũng rõ ràng tình huống này xuất hiện tuyệt đối có liên quan rất lớn đến Diệp Phong!

"Tình huống như thế nào?"

"Ta chỉ muốn cho các ngươi để cho Hùng Thiên Bá ăn một chút Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan trong lúc khảo hạch mà thôi!"

"Kết quả các ngươi chơi gian lận, trực tiếp để hắn thông qua khảo hạch?"

Một bên khác, Diệp Phong cũng muốn điên rồi, dù sao mục đích chủ yếu của hắn chính là lãng phí sạch mười vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan!

Khụ khụ!

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng ho khan một tiếng, sau đó vội vàng nói: "Thái Thượng Đại trưởng lão, có thể là ngươi đã hiểu lầm ý của ta rồi, để ta giải thích cho ngươi hiểu!"

Một lát sau!

? ? ?

Dựa theo quá trình bình thường mà làm?

Chỉ cần trong lúc khảo hạch có thể cho phép Hùng Thiên Bá ăn một chút đan dược là được rồi?

Nếu như đối phương không có đạt tới yêu cầu thì không thu vào Thiên Cơ Các cũng không sao cả?

Sau khi nghe Diệp Phong giải thích xong thì Thái Thượng Đại trưởng lão cả người đều muốn điên rồi, hắn hoàn toàn không ngờ được là chuyện mà Diệp Phong muốn hắn làm chỉ là một chuyện đơn giản đến không thể đơn giản hơn được như thế!

Nếu như biết trước chỉ là chút chuyện nhỏ như vậy thì hắn đã đồng ý từ sớm rồi hoàn toàn không cần phải để cho tiểu ma nữ tới thương lượng với hắn!

Hô!

Thở một hơi dài, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Hùng Thiên Bá lên tiếng nói ra: "Hùng Thiên Bá, vừa nãy ta bấm ngón tay tính lại một lần, phát hiện ra ngươi cũng không phải là người hữu duyên mà ta đang muốn tìm, cho nên ngươi muốn gia nhập vào Thiên Cơ Các thì nhất định phải thông qua được khảo hạch mới được, tiếp theo ta sẽ dạy cho ngươi tầng thứ nhất của Thiên Diễn Bí Thuật!"

? ? ?

Diệp thiếu bảo bọc ta, ta chính là người hữu duyên!

Diệp thiếu không che chở ta thì ta không còn là người hữu duyên nữa!

Mẹ nó, người hữu duyên này của ngươi là bóp quần tính ra được đúng không!

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, trên mặt Hùng Thiên Bá cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến!

...

Chừng nửa nén nhang trôi qua!

"Thành công!"

"Tiểu tử này lại tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật thành công!"

Nhìn thấy Hùng Thiên Bá tiến vào trong trạng thái tu luyện, cho dù là Thái Thượng Đại trưởng lão hay là Đỗ Dương đều lộ ra vẻ giật mình, nhưng không lâu sau thì hai người bọn họ phát hiện một cái vấn đề trí mạng!

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Mặc dù Hùng Thiên Bá này tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật thành công nhưng tư chất và ngộ tính của hắn hình như cũng không được tốt cho lắm!"

"Chỉ với hiệu quả tu luyện này của hắn thì sợ là hắn tu luyện một năm cũng không sánh được với đệ tử ngoại các khác tu luyện một tháng!"

Lúc này, Đỗ Dương cũng khẽ nhíu mày nói ra ý nghĩ của mình.

"Đúng vậy!"

"Từ chuyện này cũng có thể thấy được Hùng Thiên Bá này chính là một tên tu luyện phế vật!"

"Nhưng tại sao hắn lại có thể tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật thành công được chứ?"

"Tình huống như vậy chúng ta thu hay là không thu!"

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng có chút xoắn xuýt lên tiếng nói.

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Đỗ trưởng lão!"

"Một hồi chờ Hùng đệ tu luyện xong thì kêu hắn bắt đầu ăn đan dược đi, vì cảm ơn hai người các ngươi đã giúp ta chuyện này, hai viên đan dược này sẽ tặng cho các ngươi!"

Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên đi tới trước mặt hai người, sau đó đưa hai viên đan dược cho hai người.

"Diệp thiếu!"

"Đan dược này là?"

Nhìn đan dược màu trắng sáng óng ánh long lanh trong tay, trên mặt Đỗ Dương lộ ra vẻ nghi ngờ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan!"

"Sau khi ăn nó thì có thể lập tức tiến vào đốn ngộ chi cảnh, tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật ở trong trạng thái đó thì sẽ có lợi ích không thể tưởng tượng được!"

Nghe được Đỗ Dương hỏi thăm, Diệp Phong cũng không có giấu diếm, trực tiếp nói ra tác dụng của Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan.

Chương 768 - Chủ nhân, đây chính là chuyện lớn mà ngươi nói hay sao?

Hả?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đều lộ ra vẻ chấn kinh, dù sao bọn họ sống hơn vạn năm nhưng bọn họ chưa từng nghe nói tới trên đời này còn có loại đan dược có tác dụng như vậy.

Sau khi tỉnh táo lại, hai người liếc nhau, trực tiếp nuốt Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan trong tay!

Oanh! Oanh!

Rất nhanh, trên người của hai người đều xuất hiện khí tức ngộ hiểu, mà chuyện khiến cho hai người cảm thấy khiếp sợ chính là ở dưới trạng thái ngộ hiểu này bọn họ còn có thể suy nghĩ di chuyển, đây là chuyện mà vốn không thể nào làm được trong trạng thái đốn ngộ!

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Cái. . . cái Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan này, trong tay ngươi còn nữa không?"

"Không cần biết là người có bao nhiêu, không cần biết là nó đáng giá như thế nào, Thiên Cơ Các chúng ta đều muốn!"

Sau khi kết thúc đốn ngộ, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng kích động lên tiếng hỏi thăm Diệp Phong, không trách hắn kích động như thế, chỉ có thể trách lực lượng của Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan quá kinh khủng!

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Bây giờ hẳn là ngươi cũng biết được lực lượng của Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan này khủng bố như thế nào rồi đúng không!"

"Mà đan dược khủng bố như thế đương nhiên cũng cực kỳ hy hữu!"

"Cho dù là ta thì cũng chỉ còn lại có hai viên đó thôi!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão hỏi thăm, Diệp Phong cũng ra vẻ tiếc nuối lên tiếng nói, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Cái đan dược rác rưởi này, mặc dù có thể tiêu hao điểm phá sản mở tiên bình đan dược, muốn mở ra bao nhiêu thì mở ra được bấy nhiêu, nhưng hai viên vừa mới mở ra đã đưa cho hai người các ngươi, đúng là trong tay của ta không còn nữa, cho nên câu trả lời này của ta cũng không có sai!"

"Đúng đúng đúng!"

"Đan dược khủng bố như thế vốn nên là tồn tại cực kỳ hy hữu mới đúng!"

"Mà hai người chúng ta có thể có được một viên đã là phúc duyên của chúng ta, là chúng ta quá tham lam!"

Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng mặt lộ vẻ tiếc nuối lên tiếng nói.

Trừng!

Đúng lúc này, Hùng Thiên Bá đang tu luyện bỗng nhiên mở hai mắt ra, sau đó trên mặt lộ ra vẻ bối rối!

"Ta tu luyện thành công?"

"Mẹ nó, ta là một tên tu luyện phế vật vậy mà lại có thể tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật cực kỳ huyền diệu thành công?"

"Đây là ép ta bước vào con đường không lối về đúng không?"

Sau khi tỉnh táo lại, Hùng Thiên Bá cả người đều muốn điên rồi, vốn cho là mình không phải là người hữu duyên đó thì hẳn là có thể hưởng thụ niềm vui sướng khi tham gia náo nhiệt này nhưng ai mà ngờ được mẹ nó hắn lại tu luyện thành công!

"Diệp thiếu!"

"Hùng Thiên Bá đã kết thúc tu luyện, có phải là nên để cho hắn bắt đầu ăn đan dược rồi hay không?"

Phát hiện Hùng Thiên Bá đã kết thúc tu luyện, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở.

"Hùng đệ!"

"Mặc dù ngươi đã tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật thành công nhưng Thái Thượng Đại trưởng lão không có tuyên bố kết quả, như vậy cũng đại biểu là khảo hạch chưa có kết thúc!"

"Tiếp theo ngươi hãy ăn sạch chút đan dược bên trong tiên giới đi!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nhắc nhở, Diệp Phong cũng nhìn về phía Hùng Thiên Bá cách đó không xa lên tiếng nói, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Cũng không biết sau khi hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nhìn thấy Hùng đệ điên cuồng ăn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan thì có thể điên mất hay không!"

? ? ?

Chút?

Ngươi nói mười vạn viên đan dược là chút?

Nghe nói như thế, Hùng Thiên Bá cũng nở một nụ cười khổ quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng nói: "Diệp thiếu, chút đan dược này đúng là hơi nhiều, mặc dù ngươi nói nó sẽ không khiến cho ta cảm thấy no bụng nhưng cũng khiến cho người ta cảm nhận được áp lực cực lớn, nói một câu không dễ nghe, cho dù là để cho một con chó ăn thì sợ là sau khi nó nhìn thấy cũng sẽ bị hù sợ đến trực tiếp rút lui chín chín mười tám bước!"

Ai!

Nhìn thấy Hùng Thiên Bá vẫn có áp lực tâm lý lớn như vậy, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó trực tiếp nói với hệ thống: "Hệ thống, liên lạc Tiểu Kiếm một chút, kêu hắn dẫn Cẩu Tử tới đây một chút, nói là bên chỗ ta có chuyện lớn cần Cẩu Tử trợ giúp!"

"Chỉ cần không cho người của Thiên Cơ Các phục dụng thì hẳn là đều xem như phá của!"

"Vậy thì để cho Cẩu Tử trải nghiệm lại niềm vui sướng khi ăn đan dược đi!"

Sau khi ra lệnh xong, khóe miệng Diệp Phong cũng nở một nụ cười sau đó quay qua nhìn Hùng Thiên Bá nói: "Hùng đệ, nếu như ngươi đã nói như vậy thì ta giúp ngươi tìm một con chó tới chia sẻ áp lực!"

Hả?

Ta chỉ ví dụ một chút mà thôi kết quả ngươi lại kiếm một con chó tới đây thật?

Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hùng Thiên Bá đầu tiên là sững sờ, sau đó trên mặt lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, dù sao, không cần biết là người hay chó, chỉ cần có trợ giúp là tốt rồi!

"Chủ nhân!"

"Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Kiếm Cẩu mà ngươi sủng ái nhất đến rồi!"

Đúng lúc này, theo một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện, giọng nói của tiểu hoàng cẩu từ trong vết nứt không gian vọng ra.

? ? ?

Chó biết ngự kiếm?

Còn mẹ nó lĩnh ngộ Hoàng Tuyền Kiếm Ý?

Sau khi Hùng Thiên Bá nhìn thấy tiểu hoàng cẩu nằm bắt chéo chân trên phi kiếm, bay từ bên trong vết nứt không gian ra, cả người trực tiếp choáng váng, trong lòng sụp đổ nghĩ: "Để con Kiếm Cẩu này tới đây, rốt cuộc là đến đây để giúp ta giảm bớt áp lực hay là đến đây để đả kích ta hả, mặc dù ta là phế vật nhưng chuyện ngay cả chó cũng không sánh bằng được cũng là chuyện khiến cho ta khó mà chấp nhận được!"

"Chủ nhân!"

"Ta nghe Tiểu Kiếm nói bên chỗ ngài có chuyện lớn cần ta hỗ trợ?"

"Là chuyện gì?"

Sau khi bay đến trước mặt Diệp Phong, tiểu hoàng cẩu lập tức nhảy từ trên phi kiếm xuống sau đó ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

Chương 769 - Chủ nhân, đây chính là chuyện lớn mà ngươi nói hay sao? (2)

"Thật ra thì cũng không phải là chuyện lớn gì!"

"Chính là trong tay hắn có chút đan dược, hắn không thể tự mình ăn hết được cho nên cần ngươi đến đây ăn giúp hắn một chút!"

Nhìn thấy ánh mắt mong đợi của tiểu hoàng cẩu, Diệp Phong cũng nở một nụ cười lên tiếng nói.

? ? ?

Nghe nói có chuyện lớn cần ta làm giúp, khiến cho ta nhiệt huyết sôi trào!

Kết quả bây giờ ngươi lại nói cho ta chuyện lớn chính là ăn đan dược?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, tiểu hoàng cẩu toàn bộ chó đều bối rối, chờ sau khi nó kịp phản ứng lại thì trên gương mặt chó cũng dần xuất hiện vẻ bất an, dù sao nếu như người khác nói một chút thì cũng chỉ là một chút, nhưng nếu như Diệp Phong nói một chút thì mẹ nó đó chính là không biết có bao nhiêu!

Chớ nói chi là lúc ở hạ giới nó đã trải qua cơn ác mộng ăn đan dược mấy lần, mấy lần ăn đó đều khiến cho nó sinh ra bóng ma tâm lý!

"Hùng đệ!"

"Ngươi hãy lấy toàn bộ đang dược ở trong tiên giới ra đi!"

"Sau đó ngươi và Cẩu Tử ngồi xuống đó bắt đầu ăn đi, cố gắng ăn hết toàn bộ đan dược trong thời gian ngắn nhất!"

Không có để ý đến tình huống của tiểu hoàng cẩu lúc này, Diệp Phong nhìn về phía Hùng Thiên Bá lên tiếng nói.

"Tốt!"

"Diệp thiếu, bây giờ ta lập tức lấy toàn bộ ra sau đó bắt đầu ăn!"

Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hùng Thiên Bá trực tiếp ngồi xuống đất, sau đó lấy tiên giới ra, bắt đầu lấy mười vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan bên trong đó ra ngoài!

"Cái đó là. . . Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan?"

"Không phải nói cực kỳ hi hữu sao?"

"Không phải nói không có sao?"

Sau khi hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nhìn thấy Hùng Thiên Bá ném từng nắm từng nắm Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan xuống đất như ném rác rưởi thì hai người kinh hãi đến tròng mắt đều sắp lòi ra ngoài!

"Ai!"

"Ta đã nói rồi mà!"

"Một chút mà chủ nhân nói tuyệt đối không phải là một chút bình thường!"

Nhìn thấy đan dược chồng chất trước người Hùng Thiên Bá, tiểu hoàng cẩu cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó chấp nhận số phận đi thẳng tới chỗ đống đan dược đó.

Một lát sau!

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Ta sắp không chịu nổi nữa rồi!"

"Đó đều là đan dược mạnh mẽ có thể giúp người ta lập tức tiến vào trong trạng thái đốn ngộ!"

"Nhưng bây giờ lại bị một siêu cấp củi mục và một con chó ăn từng nắm từng nắm lớn như là ăn kẹo, mẹ nó, có thể nói làm như vậy chính là đang phá của!"

Nhìn Hùng Thiên Bá và tiểu hoàng cẩu đã ăn hết mấy ngàn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, Đỗ Dương cũng cực kỳ đau lòng quay qua nhìn Thái Thượng Đại trưởng lão đang đứng bên cạnh lên tiếng nói.

"Đừng nói ngươi không chịu đựng nổi nữa, ta cũng không chịu đựng nổi nữa!"

"Bọn họ ăn thì ăn, mẹ nó còn không tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật, hành vi như vậy mới khiến cho ta không thể nào chấp nhận được, dù sao mỗi phút mỗi giây trong loại trạng thái đốn ngộ đó đều cực kỳ trân quý!"

"Nói một câu không dễ nghe, nhìn thấy những cạn bã đan dược rơi từ khóe miệng của bọn họ xuống dưới đất ta cũng không nhịn nổi muốn bò qua đó liếm mấy cái!"

Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng có chút sụp đổ nói ra cảm nhận của mình lúc này.

Một bên khác!

"Mặc dù đan dược này ăn vào không có cảm giác no bụng nhưng nhất định phải nhai nát mới có thể nuốt được!"

"Kết quả bây giờ mới ăn hơn hai ngàn viên đan dược mà miệng của ta đã có chút mỏi rồi, nếu như tiếp tục làm như vậy cho dù có Cẩu Tử hỗ trợ thì miệng của ta cũng không chịu đựng nổi!"

Nghĩ đến đây, Hùng Thiên Bá lập tức đưa mắt nhìn về phía hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang đứng cách đó không xa, sau đó trong lòng lóe lên một ý nghĩ.

"Cẩu ca!"

"Bây giờ mới ăn hơn hai ngàn viên đan dược mà miệng của ta đã có chút không thể chịu nổi rồi!"

"Nếu như muốn ăn hết sạch mười vạn viên đan dược thì sợ là miệng của chúng ta đều sẽ bị phế đi, nếu không, ngươi đi tìm Diệp thiếu thương lượng một chút, xem xem có thể tìm thêm người tới trợ giúp hay không?"

Lúc này, Hùng Thiên Bá cũng nhìn về phía tiểu hoàng cẩu nói ra ý nghĩ của mình, mà ý nghĩ trong lòng của hắn rất đơn giản, đó chính là kéo hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt kéo xuống nước, dù sao chỉ khi nào chia sẻ niềm vui ra ngoài thì mới là niềm vui thật sự!

Hả?

Nghe được Hùng Thiên Bá đề nghị như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng mắt chó sáng lên, sau đó há miệng chó ra cười nói: "Tiểu Hùng, ý nghĩ của ngươi không tệ!"

...

"Ừm?"

"Cẩu Tử, có việc?"

Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu bỗng nhiên chạy tới, Diệp Phong cũng ngồi thẳng người dậy từ trên ghế xích đu, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng dò hỏi.

"Chủ nhân!"

"Đống đan dược rác rưởi này ăn rất mỏi miệng!"

"Hơn nữa số lượng cũng hơi nhiều một chút, ngươi xem có thể tìm thêm người đến đây trợ giúp hay không!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, tiểu hoàng cẩu cũng ra vẻ đáng yêu lên tiếng nói.

Xoát!

Cách đó không xa, hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy thì đột nhiên đồng loạt quay qua nhìn Diệp Phong và tiểu hoàng cẩu, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong!

Hai người trợ giúp!

Không phải là đang chỉ hai người bọn họ hay sao?

Mà một khi có thể đi ăn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, vậy thì hai người bọn họ có thể vừa ăn vừa tu luyện, dù là ăn một ngàn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan cũng chỉ có thể duy mười phút đốn ngộ thì bọn họ cũng không lỗ, theo như bọn họ nghĩ thì có thể kiếm được một giây cũng đã lời lắm rồi!

"Cũng được!"

"Vậy thì tìm hai người trợ giúp đi!"

"Ngươi muốn cho ai qua giúp các ngươi?"

Nghe được lời đề nghị của tiểu hoàng cẩu, Diệp Phong cũng trực tiếp đồng ý, nhưng mà hắn cũng rất hiếu kỳ muốn biết là tiểu hoàng cẩu chuẩn bị kéo ai xuống nước!

"Ừm?"

"Hai tên khùng đó đang làm gì vậy?"

Chương 770 - Cẩu ca ăn không hết, gọi các ngươi qua đây hỗ trợ

Trong lúc tiểu hoàng cẩu chuẩn bị trả lời Diệp Phong thì nhìn thấy được hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang đứng cách đó không xa kích động quơ quơ tay với nó, hành động này khiến cho nó ngẩn ra không biết là gì!

"Chủ nhân!"

"Ta muốn cho Lang đệ và Long đệ qua giúp ta!"

Không thèm để ý đến hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương, tiểu hoàng cẩu trực tiếp nói ra hai người mà nó chọn đến đây trợ giúp nó cho Diệp Phong biết!

? ? ?

Lang đệ và Long đệ?

Nghe tên thì có thể đoán được, mẹ nó, không phải là hai con thú nữa đó chứ?

Hai chúng ta sống sờ sờ đứng ở đây mà lại không cần, các ngươi nhất định phải tìm Tiên Thú đến giúp đỡ?

Cách đó không xa, hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy thì trên mặt đều lộ ra vẻ mộng bức.

...

Một bên khác!

"Cái gì!"

"Chuyện lớn mà chủ nhân nói chính là đi ăn đan dược?"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, Phệ Huyết Đường Lang cũng thần sắc đại biến kinh hô lên, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, dù sao lúc trước nó từng ăn rất nhiều Tẩy Tủy Đan khó ăn như phân!

"Lang ca!"

"Sao ngươi lại sợ đến như vậy?"

"Không phải chỉ là ăn một chút đan dược thôi hay sao?"

Chú ý tới vẻ hoảng sợ trên mặt của Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cái gì cũng không biết cũng hơi nghi hoặc một chút lên tiếng hỏi thăm.

"Long đệ!"

"Đó là do ngươi chưa từng ăn đan dược khó ăn như phân đó!"

"Hơn nữa người khác nói một chút thì chỉ là một chút thôi, nhưng chủ nhân nói một chút thì mẹ nó không biết có bao nhiêu!"

Nói đến đây, Phệ Huyết Đường Lang cũng thở một hơi dài, sau đó tiếp tục nói ra: "Long đệ, chờ chừng nào ngươi tự mình trải qua cơn ác mộng đan dược đó một lần thì ngươi sẽ hiểu được tại sao ta lại sợ đến như vậy!"

Hả?

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên nhận được tin tức gì đó sau đó trực tiếp dùng ánh mắt quái dị nhìn hai thú.

"Soái Bức Huyết!"

"Tiểu Thương Long!"

"Chút đan dược này hơi nhiều, hẳn là Cẩu ca ăn không hết, cho nên nó đề nghị với chủ nhân là cho hai người các ngươi qua giúp nó ăn!"

"Sau đó, chủ nhân đồng ý!"

Ngay sau đó, Diệp Tiểu Kiếm lập tức báo tin tức tốt này lại cho hai thú.

? ? ?

Chúng ta vừa mới thảo luận về cơn ác mộng đan dược xong!

Kết quả đại ca tốt của chúng ta lập tức hố chúng ta?

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, cho dù là Phệ Huyết Đường Lang hay là Tiểu Thương Long đều ngẩn ra ngay tại chỗ, bọn chúng hoàn toàn không ngờ được là mặc dù Kiếm Cẩu chó nhưng mà lần này hành vi của nó lại chó đến như thế!

"Cẩu ca hố hai tiểu lão đệ chúng ta!"

"Vậy ta thân là Lang ca, có phải cũng nên đuổi theo bước chân của Cẩu ca, hố tiểu long đệ một chút không?"

Sau khi tỉnh táo lại, Phệ Huyết Đường Lang nhìn thoáng qua Tiểu Thương Long đang đứng bên cạnh, khóe miệng nở một nụ cười xấu xa.

"Ồ!"

"Cái nụ cười này của Soái Bức Huyết rất không thích hợp a!"

"Nó muốn làm gì?"

Chú ý tới tình huống này, trên mặt Diệp Tiểu Kiếm cũng lộ ra vẻ tò mò.

...

"Chủ nhân!"

"Chúng ta tới!"

Theo một khe hở không gian xuất hiện ở phòng khảo hạch số một, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long cũng từ đó bay ra, sau đó tràn đầy kích động nhìn Diệp Phong hô to lên.

"Tình huống các ngươi đã biết!"

"Tranh thủ giúp Cẩu ca các ngươi ăn đan dược đi!"

Nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long bay ra ngoài, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Cho chúng ta gia nhập vào trong đội ngũ này đi!"

"Dù sao đó cũng là mười vạn viên đan dược, chỉ dựa vào một người ba thú thì hoàn toàn không ăn hết được!"

Nhìn thấy tiểu bảo bối trong mắt mình bị một siêu cấp phế vật và ba con thú điên cuồng ăn, rốt cục Đỗ Dương không chịu nổi sự tra tấn này nữa mà đi thẳng tới trước mặt Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Chờ một chút!"

"Lão phu sống trên vạn năm mà còn chưa rèn luyện cái miệng này một lần nào, bây giờ có cơ hội ta cũng muốn tranh thủ một chút!"

Đúng lúc này, giọng nói của Thái Thượng Đại trưởng lão cũng vang lên bên cạnh.

"Không được!"

"Ai đến giúp đỡ cũng được, chỉ có hai người các ngươi là không được!"

Nhưng mà Diệp Phong nghe được hai người đề nghị thì lại cực kỳ quả quyết từ chối.

? ? ?

Ai đến cũng được, chỉ hai người chúng ta không được?

Là bởi vì chúng ta không đủ củi mục?

Hay là bởi vì chúng ta không phải thú?

Nhìn thấy Diệp Phong từ chối lời đề nghị của mình một cách quả quyết như vậy, hai người bọn họ ngẩn ra tại chỗ không biết làm sao!

"Diệp thiếu!"

"Tại sao lại không được?"

Sau khi tỉnh táo lại, Đỗ Dương cũng tỏ vẻ khó hiểu quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.

"Thứ nhất, các ngươi không phải củi mục!"

"Thứ hai, các ngươi không phải thú!"

"Thứ ba, nếu như hai người các ngươi ăn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, tuyệt đối sẽ lặng lẽ tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật!"

"Cũng bởi vì ba nguyên nhân này mà các ngươi không phù hợp để trở thành người giúp đỡ, dù sao mục đích chính của ta chính là phá của, nếu như các ngươi lớn lúc tù luyện thì ta còn phá cái quái gì nữa!"

Nghe được Đỗ Dương hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng không có che giấu, trực tiếp giải thích rõ nguyên nhân cho hai người biết.

Chờ một chút!

Có phải là ta quên chuyện gì đó hay không?

Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trực tiếp nhìn về phía hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương lên tiếng nói ra: "Mặc dù các ngươi không thể hỗ trợ ăn đan dược nhưng có thể hỗ trợ ta thúc giục bọn họ, chỉ cần các ngươi làm tốt chuyện này thì sau khi xong việc ta sẽ cho các ngươi một ngàn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan xem như công tác phí!"

"Cái gì!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hai người vốn đang cực kỳ thất vọng lại trở nên kích động trong nháy mắt, mà Đỗ Dương cũng vội vàng lên tiếng hỏi: "Diệp thiếu, ngươi có dặn dò gì cứ việc nói, chúng ta tuyệt đối sẽ giúp ngươi làm tốt!"

"Rất đơn giản!"

Chương 771 - Lang ca, ngươi cũng không được hay sao

"Không cần biết là hai người các ngươi dùng phương pháp gì, nhất định phải để Hùng Thiên Bá tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật trong lúc ăn đan dược, nếu như tu luyện xong tầng thứ nhất thì hãy cho hắn tầng thứ hai của công pháp tu luyện, để hắn tiếp tục tu luyện!"

Nghe được Đỗ Dương hỏi thăm, Diệp Phong cũng nói ra việc mà hai người cần phải làm!

Hả?

Ép một siêu cấp củi mục đi tu luyện?

Sau khi biết rõ công việc mà mình phải làm, hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương liếc nhau một cái, sau đó trên mặt đều nở một nụ cười trêu chọc, đi thẳng tới chỗ Hùng Thiên Bá cách đó không xa.

"Ừm?"

"Ngươi. . . các ngươi muốn làm gì?"

Đang chuyên tâm ăn đan dược, Hùng Thiên Bá phát hiện hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đều cầm trường kiếm trong tay đứng ở hai bên trái phải của mình, không biết tại sao nhưng hắn đột nhiên có chút hoảng hốt, sau đó trên mặt lộ ra vẻ bất an nhìn hai người lên tiếng hỏi thăm.

"Đừng nói nhảm!"

"Lập tức tu luyện tầng thứ nhất của Thiên Diễn Bí Thuật, hơn nữa còn phải cực kỳ nghiêm túc tu luyện!"

"Nếu như ngươi dám phân tâm thì đừng trách ta dùng trường kiếm trong tay ta khắc chữ lên trên cơ thể của ngươi!"

Nghe được Hùng Thiên Bá hỏi thăm, Đỗ Dương lên tiếng uy hiếp.

"Chăm chỉ tu luyện đi!"

"Nếu không Đỗ Dương dùng kiếm khắc chữ, sợ ngay cả ‘huynh đệ’ của ngươi cũng sẽ không bỏ qua!"

"Về phần chuyện ăn đan dược thì giao cho ta đi, cứ cách mỗi vài giây đồng hồ thì ta sẽ cho ngươi ăn một viên đan dược!"

Ngay sau đó, Thái Thượng Đại trưởng lão đang đứng ở một bên khác cũng lên tiếng nói.

? ? ?

Hai người các ngươi bị điên rồi?

Đan dược này ăn thì có thể tiến vào đốn ngộ chi cảnh!

Mẹ nó nếu như tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật, cho dù ta là phế vật thì cũng sẽ trực tiếp cất cánh!

Nhưng ta không muốn bái vào Thiên Cơ Các, không muốn làm người coi bói, ta không muốn tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật!

Sau khi nghe được hai người nói như vậy, Hùng Thiên Bá cả người đều muốn điên rồi, đây là đang muốn ép hắn bước lên con đường không lối về!

...

"Ừm?"

"Soái Bức Huyết, ngươi cũng có việc?"

Nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang bỗng nhiên đi tới trước người của mình, Diệp Phong cũng hơi nghi hoặc một chút hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Trong tay ngài còn có Tẩy Tủy Đan hay không?"

"Trước đó Tiểu Thương Long rất nghi hoặc không biết tại sao ta và Cẩu ca đều rất sợ hãi ăn đan dược, cho nên ta muốn cho nó tự mình cảm nhận một chút."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Phệ Huyết Đường Lang cũng trực tiếp nói ra ý nghĩ trong lòng mình.

"Tẩy Tủy Đan?"

"Chính là Tẩy Tủy Đan mà khi ở hạ giới ta để cho các ngươi mỗi người ăn hết mười vạn viên?"

Nghe được ý nghĩ này của Phệ Huyết Đường Lang, Diệp Phong cũng lập tức nghĩ tới Tẩy Tủy Đan còn khó ăn hơn cả phân đó!

"Hệ thống!"

"Ở trong thượng giới này có đan dược nào mang tới cho người ta cảm giác tương tự như là Tẩy Tủy Đan hay không?"

Nghĩ đến Tẩy Tủy Đan, Diệp Phong cũng lập tức lên tiếng hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Thượng giới Sinh Cốt Đan, nếu bàn về cảm giác thì nó cũng không thua gì Tẩy Tủy Đan ở hạ giới, trình độ khó ăn chỉ có gấp trăm lần Tẩy Tủy Đan!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống lập tức vang lên trong đầu của hắn.

? ? ?

Trình độ khó ăn chỉ gấp trăm lần Tẩy Tủy Đan?

Mẹ nó, đó là khó ăn tới mức độ nào cơ chứ!

Hiểu rõ tình huống này, Diệp Phong cũng tỏ vẻ chấn kinh, sau đó tự lẩm bẩm: "Hệ thống, không thể không nói, cái từ 'chỉ có' này ngươi dùng thật là vi diệu!"

"Soái Bức Huyết!"

"Tẩy Tủy Đan không có, nhưng mà trong tay của ta lại có một ít Sinh Cốt Đan, nếu bàn về cảm giác thì nó chỉ hơn Tẩy Tủy Đan gấp trăm lần mà thôi, ngươi cảm thấy đan dược này như thế nào?"

Nhìn Phệ Huyết Đường Lang đang đứng trước mặt mình, Diệp Phong cũng nở một nụ cười lên tiếng hỏi thăm.

Hả?

Nếu bàn về cảm giác thì cũng chỉ mạnh hơn Tẩy Tủy Đan gấp trăm lần?

Còn mẹ nó mà thôi?

Như vậy có thể ăn được hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Phệ Huyết Đường Lang cũng toát ra vẻ chấn kinh, mặc dù nó muốn hố Tiểu Thương Long một đợt, nhưng nó cũng không muốn hố Tiểu Thương Long thảm như vậy!

Nghĩ đến đây, Phệ Huyết Đường Lang lập tức nhìn về phía Diệp Phong vội vàng nói: "Chủ nhân, Sinh Cốt Đan này quá mạnh, ta thấy hay là thôi đi!"

"Lang ca!"

"Ngươi cũng không được sao!"

"Đan dược rác rưởi này ăn vào mặc dù có chút mỏi miệng nhưng cũng không phải là chuyện khó khăn gì!"

"Ta thật lòng không biết tại sao ngươi lại sợ hãi chuyện ăn đan dược như thế!"

Đúng lúc này, giọng nói tràn đầy khinh thường của Tiểu Thương Long từ nơi không xa vọng lại.

"Diệp thiếu!"

"Hãy dùng Sinh Cốt Đan này để cho Tiểu Thương Long tự mình cảm nhận sự kinh khủng của cơn ác mộng đan dược đi!"

"Nếu như có thể, ta hi vọng số lượng mà Tiểu Thương Long ăn là mười vạn viên!"

Nghe được Tiểu Thương Long trào phúng mình như vậy, Phệ Huyết Đường Lang cũng nhếch miệng cười một tiếng, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.

"Được thôi!"

"Mười vạn viên thì mười vạn viên!"

Nghe được Phệ Huyết Đường Lang đề nghị như vậy, Diệp Phong Cũng cười gật đầu đồng ý, sau đó bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trực tiếp nhìn về phía Phệ Huyết Đường Lang hỏi: "Cẩu Tử biết chuyện này hay không?"

"Chủ nhân!"

"Trước khi qua đây thì ta đã bàn với Cẩu ca chuyện này!"

"Mà ta cũng được Cẩu ca cho phép mới tới đây thương lượng với ngài."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Phệ Huyết Đường Lang cũng lập tức giải thích rõ cho hắn biết.

"Ừm?"

"Cẩu Tử cũng biết?"

"Vậy hai người các ngươi cũng quá xấu xa!"

Biết được Cẩu Tử cũng biết chuyện này, Diệp Phong cũng cười cười, sau đó bắt đầu tiêu hao điểm phá sản, để cho hệ thống điên cuồng mở tiên bình đan dược!

Một bên khác!

"Ai!"

"Long đệ còn quá trẻ!"

"Hoàn toàn không hiểu được xã hội hiểm ác!"

"Lang đệ đi tìm chủ nhân, mục đích đúng là muốn cho nó cảm nhận một chút về cơn ác mộng đan dược, mà đúng vào thời điểm mấu chốt này nó còn chế giễu Lang đệ, như vậy không phải là đang ép Lang đệ hố nó thảm hơn hay sao!"

Chương 772 - Vì hố Tiểu Thương Long, tất cả mọi người và Tiên Thú đều cuốn vào trong đó

Nhìn thấy Tiểu Thương Long đang đứng bên cạnh đang nhàn nhã ăn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, tiểu hoàng cẩu cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

Rất nhanh!

"Cẩu ca!"

"Đã thương lượng với chủ nhân xong!"

"Mặc dù không phải Tẩy Tủy Đan nhưng cũng là một loại đan dược tên là Sinh Cốt Đan, cảm giác mang lại cũng tương tự như thế, hơn nữa số lượng cũng giống như số lượng mà chúng ta ăn khi còn ở hạ giới, đều là mười vạn viên!"

Sau khi Phệ Huyết Đường Lang trở lại, cũng lập tức báo cáo tình huống cho tiểu hoàng cẩu!

"Ừm?"

"Cảm giác không sai biệt lắm?"

"Lang đệ, không kém là không thể được, ít nhất thì đậu khó ăn cũng phải đạt tới tám mươi phần trăm của Tẩy Tủy Đan mới được, nếu không thì sao có thể để cho Long đệ biết được sự kinh khủng của cơn ác mộng đan dược cơ chứ?"

Nghe được Phệ Huyết Đường Lang nói như vậy, tiểu hoàng cẩu lại khẽ nhíu mày nói ra ý nghĩ của mình.

"Nhỏ!"

"Cẩu ca, ngươi cách cục nhỏ a!"

"Nơi này chính là thượng giới, đang dược cho Long đệ ăn sao có thể kém hơn Tẩy Tủy Đan được chứ, như vậy không phải là đang coi thường Long đệ hay sao?"

"Cho nên chủ nhân tìm ra Sinh Cốt Đan này, nếu bàn về mức độ khó ăn thì nó gấp trăm lần Tẩy Tủy Đan trở lên!"

Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Phệ Huyết Đường Lang cũng cười lớn giải thích rõ cho nó biết.

? ? ?

Mức độ khó ăn gấp trăm lần Tẩy Tủy Đan trở lên?

Mẹ nó, như vậy thì có thể ăn được hay sao?

Sau khi biết được tình huống này, cho dù là tiểu hoàng cẩu cũng tỏ vẻ chấn kinh, nó hoàn toàn không thể tưởng tượng được một loại đan dược còn khó ăn hơn phân gấp trăm lần thì sẽ khó ăn như thế nào!

"Lang đệ!"

"Không thể không nói, ngươi đúng là hung ác!"

"Trình độ khó ăn mạnh gấp trăm lần còn chưa tính, ngươi còn chuẩn bị cho Long đệ mười vạn viên!"

"Nếu như nó có thể ăn hết được số đó, vậy đến lúc đó thả Long rắm, rất có thể uy lực có thể độc chết vạn vật, mẹ nó nếu như nói thả liên hoàn Long rắm, như vậy thì chẳng phải là uy lực có thể hủy thiên diệt địa hay sao?"

Nghĩ đến cảnh tượng kinh khủng đó, tiểu hoàng cẩu thân thể run rẩy một chút!

"Cẩu ca!"

"Mẹ nó, những lời ngươi nói sao lại đáng sợ như vậy chứ!"

"Nhưng ta lại cảm thấy là ngươi nói đúng, nếu không, đêm nay hai người chúng ta đi ra ngoài tránh một chút đi, đừng ngủ chung với Long đệ, nếu không ta sợ là hai người chúng ta không nhìn thấy được mặt trời của ngày mai!"

Nghe tiểu hoàng cẩu miêu tả xong, trên mặt Phệ Huyết Đường Lang cũng lộ ra vẻ hoảng sợ nói ra ý nghĩ trong lòng mình.

"Đúng!"

"Đêm nay hai người chúng ta đi ra ngoài tránh một chút, nhưng mà cũng không thể để cho Long đệ ngủ một mình, dù sao thì nó cũng còn là một đứa con nít!"

"Nếu không thì để cho Tiểu Kiếm ngủ với Long đệ đi!"

Nhớ đến chuyện Tiểu Thương Long vẫn còn là một đứa con nít, như vậy thì chắc chắn không thể để cho một đứa bé ngủ một mình vào ban đêm được, sau đó tiểu hoàng cẩu lập tức đưa ra một lời đề nghị.

"Cẩu ca!"

"Ta cho rằng lời đề nghị này của ngươi không có vấn đề gì!"

Phệ Huyết Đường Lang đang đứng bên cạnh nghe nói như vậy thì cũng lên tiếng tán đồng.

? ? ?

Hố Tiểu Thương Long hưởng thụ niềm vui sướng là các ngươi!

Sau đó đến lúc phải gánh chịu khí độc thì mẹ nó lại đổi thành ta?

Cách đó không xa, Diệp Tiểu Kiếm đang xem náo nhiệt nghe được tiểu hoàng cẩu và Phệ Huyết Đường Lang bàn bạc với nhau như vậy thì cả người hắn đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là một chó một sói này có thể làm ra được chuyện chó như vậy!

Mà bây giờ hắn rất muốn xông qua hô to một tiếng với Cẩu Tử và Lang Tử: "Tiểu Thương Long có phải là con nít hay không có liên quan mẹ gì tới ta, dựa vào cái gì mà muốn cho ta đi ngủ với nó!"

Chờ một chút!

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lập tức quay qua nhìn hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang đứng cách đó không xa.

"Hai người này vẫn muốn hỗ trợ ăn đan dược!"

"Thậm chí bây giờ bọn họ cũng sắp điên rồi!"

"Đã như vậy, cái đống đó ai ăn mà không được, không bằng để cho hai người bọn họ giúp Tiểu Thương Long ăn một chút đi!"

"Mà ta giúp bọn họ ân tình lớn như vậy, đến lúc đó để cho bọn họ hỗ trợ trông chừng Tiểu Thương Long một đêm, chắc chắn là bọn họ sẽ không từ chối, hơn nữa ba người bọn họ ở chung với nhau, lúc rảnh rỗi không có chuyện gì làm còn có thể đánh qua đánh lại, như vậy cũng thú vị lắm!"

Nghĩ ra được biện pháp giải quyết, Diệp Tiểu Kiếm cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lập tức đi thẳng tới chỗ hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương.

Diệp Phong tuyệt đối không ngờ được là hắn chỉ để cho Tiểu Thương Long ăn một chút đan dược mà thôi, vậy mà lại cuốn hết tất cả mọi người đang có mặt ở đây trừ hắn ra vào trong đó!

...

"Ừm?"

"Ăn đan dược thì ăn đan dược, nhưng Hùng Thiên Bá và Tiểu Thương Long lại dùng phương thức đút rượu giao bôi đưa cho đối phương ăn đan dược trong tay mình lại có ý gì?"

"Còn nữa, Cẩu Tử và Lang Tử đang bí mật mưu đồ gì đó?"

"Chờ một chút, Tiểu Kiếm chạy đến bên cạnh Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương từ khi nào, hơn nữa ba người này còn kề vai sát cánh tụ tập lại, bọn họ muốn làm trò gì nữa đây?"

Rốt cuộc khi Diệp Phong mở ra mười vạn viên Sinh Cốt Đan xong, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt ờ thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó hiểu sau đó nhịn không được lẩm bẩm: "Tình huống như thế nào, sao mọi người đều trở nên bận bịu như vậy?"

"Tiểu Thương Long!"

"Ngươi tới đây một chút!"

Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng Diệp Phong cũng không suy nghĩ nhiều mà quay qua nhìn Tiểu Thương Long đang đứng cách đó không xa hô to lên.

"Hùng huynh!"

"Chủ nhân gọi ta, ta đi qua đó một chuyến!"

"Ngươi chờ ta ở đây, chờ ta trở lại, chúng ta lại tiếp tục ăn!"

Nghe được Diệp Phong gọi, Tiểu Thương Long cũng nói với Hùng Thiên Bá một tiếng, sau đó nhanh chóng chạy tới chỗ Diệp Phong.

"Chủ nhân!"

Chương 773 - Các ngươi muốn hỗ trợ Tiểu Thương Long ăn?

"Ngài tìm ta?"

Đi tới trước mặt Diệp Phong, Tiểu Thương Long cũng rất là hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.

"Tiểu Thương Long!"

"Ngươi không cần phải ăn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan nữa, ta chuẩn bị cho ngươi một chút đan dược khác!"

"Tiếp theo, ngươi cứ ngồi ở đây ăn đan dược mà ta chuẩn bị cho ngươi là được!"

Nghe được Tiểu Thương Long hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ cho nó biết.

? ? ?

Ta vừa ăn ra chút tình cảm với Hùng huynh!

Ngươi trở tay muốn chia rẽ chúng ta?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tiểu Thương Long cũng bối rối không biết làm sao, sau đó vội vàng hỏi: "Chủ nhân, tại sao lại chuẩn bị riêng cho ta một phần đan dược mà không cho ta tiếp tục hỗ trợ Hùng huynh ăn những đan dược đó nữa?"

"Bởi vì Cẩu ca ngươi và Lang ca muốn cho ngươi tự mình cảm nhận cái gì mới là sự khủng bố thật sự của cơn ác mộng đan dược!"

"Cho nên bọn chúng chạy tới nhờ ta giúp ngươi chuẩn bị một phen."

"Có thể nói, hai vị đại ca tốt này của ngươi vì có thể để ngươi trưởng thành mà dốc hết lòng hết dạ!"

Nghe được Tiểu Thương Long hỏi thăm, Diệp Phong cũng giải thích rõ cho nó biết.

"Hóa ra là như vậy!"

"Vậy ta cũng không thể phụ lòng tốt của Cẩu ca và Lang ca dành cho ta, cơn ác mộng đan dược này ta phải cảm nhận một lần mới được!"

Sau khi biết rõ được nguyên nhân tại sao, trên mặt Tiểu Thương Long cũng lộ ra vẻ mong đợi lên tiếng nói, nó rất muốn biết cơn ác mộng đan dược có thể khiến cho Cẩu ca và Lang ca đều sinh lòng sợ hãi rốt cuộc có thể khủng bố tới mức nào!

Cách đó không xa!

"Chủ nhân đã giao cho Tiểu Thương Long!"

"Tiếp theo, có thể giúp Tiểu Thương Long ăn một chút đan dược hay không thì phải xem bản lãnh của hai người các ngươi."

"Đúng rồi, sau khi làm xong chuyện này, đêm nay các ngươi tuyệt đối không nên quên đi trông chừng Tiểu Thương Long giúp ta!"

Nghe được Diệp Phong nói chuyện với Tiểu Thương Long, Diệp Tiểu Kiếm cũng biết thời cơ đã thành thục, sau đó vội vàng lên tiếng nhắc nhở hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang đứng bên cạnh.

"Tiểu Kiếm đại nhân!"

"Ngươi cứ yên tâm đi, sau khi làm xong chuyện này chắc chắn chúng ta sẽ giúp ngươi trông chừng Tiểu Thương Long!"

Hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nghe Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy thì cũng trăm miệng một lời trả lời, mặc dù bọn họ không biết Diệp Phong chuẩn bị đan dược gì cho Tiểu Thương Long nhưng cho chiến sủng của mình ăn đan dược, lẽ nào còn là đan dược xấu hay sao?

Hơn nữa những thứ mà Diệp Phong lấy ra không có một thứ nào là đồ bình thường, cho nên không cần biết là đan dược gì, chắc chắn đều là đỉnh cấp, mà bọn họ chỉ cần có thể ăn được thì đã lời lắm rồi!

...

Hả?

Tại sao bọn họ lại chạy tới đây?

Nhìn thấy hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang đứng cách đó không xa bỗng nhiên chạy tới chỗ mình, Diệp Phong có chút khó hiểu.

"Diệp thiếu!"

"Nghe nói ngươi vừa chuẩn bị cho Tiểu Thương Long một loại đan dược, hơn nữa còn là mười vạn viên?"

"Chỉ có một mình nó thì sợ là nó ăn tới nôn ra cũng không ăn hết được, ngươi xem có thể cho hai chúng ta một cơ hội hay không, chúng ta muốn ăn phụ nó!"

Đi tới trước mặt Diệp Phong, Đỗ Dương cũng trực tiếp nói rõ ý đồ mình đến đây!

? ? ?

Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, các ngươi muốn ăn ta hiểu!

Nhưng Sinh Cốt Đan còn khó khăn hơn phân gáp trăm lần này, các ngươi cũng muốn ăn?

Đến cùng là chó xuất quỹ hay là cá mọc chân, tại sao các ngươi lại nghĩ quẩn như vậy?

Nghe được lời thỉnh cầu này của Đỗ Dương, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, hắn hoàn toàn không ngờ được là chấp niệm muốn ăn đan dược phụ người khác của hai người này lại mãnh liệt như vậy!

"Hai người các ngươi thật sự muốn ăn phụ nó?"

Trầm tư một lát, Diệp Phong không có trực tiếp cự tuyệt mà lên tiếng xác nhận lại một lần nữa, dù sao Sinh Cốt Đan này cũng không phải là đan dược bình thường!

Nhưng mà hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nhìn thấy lần này Diệp Phong không có trực tiếp từ chối bọn họ thì trên mặt đều lộ ra vẻ mừng như điên sau đó vội vàng kích động lên tiếng đáp lại: "Diệp thiếu, chúng ta thật lòng muốn ăn phụ nó, dù sao giúp thú làm vui là phẩm đức tốt mà mỗi một người tu luyện đều nên có!"

"Ai!"

"Nếu như các ngươi đã nói như vậy thì các ngươi ăn phụ Tiểu Thương Long đi!"

"Nhưng mà ta cũng muốn nói trước, nếu các ngươi đã quyết định ăn phụ nó vậy thì phải ăn đến cùng, mười vạn viên đan dược này, hai người một thú các ngươi nhất định phải ăn sạch cho ta!"

Sau khi đồng ý với lời thỉnh cầu của hai người, Diệp Phong nhắc nhở một tiếng.

Hả?

Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, không biết tại sao những hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương bỗng nhiên cảm thấy có chút bất an.

"Mười vạn viên Sinh Cốt Đan đều nằm ở trong cái tiên giới này!"

"Các ngươi cầm qua chỗ khác ăn đi!"

Diệp Phong đưa tiên giới cho Tiểu Thương Long, sau đó cho hai người một thú đi qua chỗ khác bắt đầu ăn, còn hắn thì lại nằm xuống ghế xích đu nghỉ ngơi.

Một lát sau!

Khi Tiểu Thương Long lấy toàn bộ mười vạn viên Sinh Cốt Đan ở trong tiên giới ra, sau đó nó là người đầu tiên cầm một viên Sinh Cốt Đan nhét vào trong miệng.

Ọe ~ ọe ~ ọe…

Rất nhanh, Tiểu Thương Long bắt đầu nôn mửa, đồng thời sắc mặt của nó cũng trở nên cực kỳ khó coi, thậm chí khi nhìn về phía đống Sinh Cốt Đan chồng chất như núi đó thì trong ánh mắt tràn đầy vẻ sợ hãi!

Giờ khắc này!

Rốt cuộc nó cũng hiểu được tại sao tiểu hoàng cẩu và Phệ Huyết Đường Lang lại sợ hãi cơn ác mộng đan dược như thế!

Nhưng nó muốn nói là cái này đâu phải là cơn ác mộng đan dược, mà mẹ nó phải gọi nó là cơn ác mộng cực thối mới đúng, cho dù là phân thì sợ là cũng sẽ không khó ăn như vậy!

? ? ?

Tình huống như thế nào?

Ăn đan dược mà thôi, mẹ nó ngươi nôn mửa cái gì?

Chẳng lẽ là đan dược ăn quá ngon, sợ chúng ta giành với ngươi cho nên ngươi mới diễn như vậy để dọa chúng ta?

Bình Luận (0)
Comment