Hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang ngồi bên cạnh nhìn thấy tình huống của Tiểu Thương Long như thế thì trên mặt đều lộ ra vẻ khó hiểu, sau đó hai người liếc nhau một cái, mỗi người cầm lấy một viên Sinh Cốt Đan lên nuốt vào.
Ọe ~ ọe ~ ọe…
Sau khi ăn vào trong miệng, hai người cũng nôn khan trong nháy mắt, trên mặt lóe lên vẻ vô cùng hoảng sợ!
Bọn họ sống lâu như vậy, có đan dược gì mà bọn họ chưa từng ăn, thậm chí đan dược khó ăn bọn họ cũng từng ăn không ít, nhưng mà đan dược khó ăn như thế này là lần đầu tiên bọn họ ăn, không nói khoa trương một chút nào, mẹ nó, đan dược này còn khó ăn hơn cả phân!
Giờ khắc này!
Rốt cuộc bọn họ cũng hiểu được lúc đó tại sao Diệp Phong lại nhắc nhở bọn họ, nhưng mà bây giờ bọn họ có hối hận thì cũng đã quá muộn rồi!
Trong lúc nhất thời!
Hai người một thú cứ nhìn trân trân vào đống Sinh Cốt Đan chồng chất như núi ở trước mặt mình, không ai có can đảm phá vỡ cục diện bế tắc, trở thành người đầu tiên ăn viên thứ hai!
"Ồ!"
"Bên chỗ các ngươi vừa mới chuẩn bị một nhóm đan dược mới à!"
"Nhưng mà tại sao các ngươi đều không ăn?"
Đúng lúc này, Hùng Thiên Bá lại đi tới, đầu tiên là nhìn đống đan dược chồng chất như núi đó một cái, sau đó lại nhìn hai người một thú đang ngồi ngẩn ra bên cạnh, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Hùng huynh!"
"Nếu không chúng ta đổi đi?"
"Ta qua ăn nhóm đan dược của ngươi, ngươi ngồi đây ăn đống đan dược này của ta?"
Nghe được Hùng Thiên Bá nói như vậy, hai người một thú đều đột nhiên tinh thần tỉnh táo, sau đó lập tức quay qua nhìn Hùng Thiên Bá đưa ra lời đề nghị giống y như nhau!
Bọn họ vừa nói dứt câu, đừng nói Hùng Thiên Bá bối rối, ngay cả hai người một thú vừa đưa ra lời đề nghị giống nhau này cũng bối rối, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là lúc này ý nghĩ của ba người bọn họ lại giống nhau như vậy.
Đạp! Đạp! Đạp!
Sau khi tỉnh táo lại, Hùng Thiên Bá liên tiếp lui về phía sau mấy bước, nhìn về phía hai người một thú, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ cảnh giác, đồng thời trong lòng hô to: "Hai người một thú này đều muốn trao đổi đan dược với ta, mẹ nó trong này tuyệt đối có trá, không được, ta phải tranh thủ chạy!"
Nghĩ đến đây, Hùng Thiên Bá không có nói thêm câu nào mà quay người chạy về chỗ đống đan dược của mình, chỉ sợ chậm một bước thì ba tên không bình thường này sẽ chạy tới địa bàn của mình trước mình một bước!
Một lát sau!
"Cẩu Tử và Lang Tử đang giúp Hùng Thiên Bá ăn đan dược!"
"Hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang giúp Tiểu Thương Long ăn đan dược!"
"Tiểu Kiếm, dù sao ngươi cũng rảnh rỗi, không bằng ngươi tranh thủ rút thăm đi, ngươi rút được cái nào thì đi giúp người đó ăn đan dược được không?"
Nhìn thấy mọi người cũng bắt đầu bận rộn, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Diệp Tiểu Kiếm đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt đưa ra một lời đề nghị.
???
Đầu tiên là Cẩu Tử cùng Lang Tử muốn lừa ta đi chịu đựng độc khí!
Sau đó ngô chủ làm ta rút thăm, lại ăn đan dược, thậm chí còn có khả năng ăn phải Sinh Cốt Đan khó ăn hơn cả phân!
Tại sao các ngươi lại đối xử với ta như vậy?
Ta chỉ là người xem náo nhiệt thôi mà!
Nghe được lời đề nghị của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm sắp phát điên rồi, thậm chí trong lòng còn điên cuồng suy nghĩ: “Nếu biết trước sẽ thành như vậy, ta còn không bằng đến Thánh Địa chơi cùng với Tiểu Hắc, Tiểu Bạch và Tiểu Cước!"
Chờ một chút!
Dù sao ba tên gia hỏa kia ở Thánh Địa cũng nhàn rỗi, không bằng gọi bọn hắn lại đây rút thăm cùng ta!
Nghĩ vậy, Diệp Tiểu Kiếm nhếch miệng cười, sau đó tự lẩm bẩm: “Muốn chơi thì chơi cùng nhau, ai cũng không trốn được!”
“Ngô chủ!”
“Rút thăm cũng được, chẳng qua, một mình ta rút thăm cũng không có gì thú vị!”
“Không bằng, gọi cả Tiểu Hắc, Tiểu Bạch cùng Tiểu Cước ở Thánh Địa trở về, được không?”
Sau khi đưa ra quyết định, Diệp Tiểu Kiếm nhìn về phía Diệp Phong nói ra suy nghĩ của mình.
“Hả?”
“Gọi cả Tiểu Hắc, Tiểu Bạch cùng Tiểu Cước đến đây chơi sao?”
Nghe được đề nghị của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong sửng sốt một chút, sau đó suy nghĩ một lúc, trên mặt hiện lên ý cười nói: “Như vậy cũng tốt, dù sao ba người bọn họ ở Tinh Hồn Phong cũng không có gì thú vị, liền gọi toàn bộ bọn hắn đến đây đi, đến lúc đó bốn người các ngươi cùng nhau rút thăm!”
……
Tinh Hồn Phong!
“Tiểu Hắc!”
“Ngươi dám mắng ta, ngươi thật sự cho rằng ta không dám ra tay với ngươi sao?”
Lúc này, Diệp Tiểu Bạch lớn tiếng chửi bới, sau đó điên cuồng bày trận pháp lên người Diệp Tiểu Hắc!
“Tiểu Bạch!”
“Không nghĩ tới ngươi không biết xấu hổ như vậy, dùng trận pháp bẫy ta!”
“Chẳng qua, ngươi cho rằng chỉ có mình ngươi mới có thể bẫy người sao?”
Diệp Tiểu Hắc liếc nhìn những trận pháp cường đại không ngừng chồng chất xung quanh mình, khóe miệng hiện lên một ý cười lạnh lẽo, sau đó liền đưa toàn bộ phệ huyết kết giới về phía Diệp Tiểu Bạch ở đối diện!
???
Làm gì vậy?
Hai tên khốn các ngươi đang làm gì ở đây vậy?
Khi đi ra ngoài biểu hiện, các ngươi liền đẩy hết trận pháp cùng kết giới lên trên người ta!
Hiện tại muốn đi ra ngoài chịu đựng đau khổ, các ngươi mẹ nó liền bắt đầu đẩy lên người đối phương?
Đây là muốn mình ta chịu đựng đau khổ ở chỗ ngô chủ sao?
Nhìn thấy màn trình diễn vụng về của hai người bọn họ, Diệp Tiểu Cước tức giận điên người, hắn chưa bao giờ nghĩ đến, hai người này thế nhưng sẽ chó má đến trình độ như vậy!
Oanh!
Đúng lúc này, một cổ hơi thở cuồng bạo lập tức bao phủ toàn bộ Tinh Hồn Phong, ngay sau đó, bóng dáng của Diệp Tiểu Kiếm đi ra từ khe giữa không gian.
“Hả?”
“Tiểu Cước, hai người bọn họ đang làm gì ở đó vậy?”
Nhìn hai người kia đang bày trận pháp cùng phệ huyết kết giới cho nhau, Diệp Tiểu Kiếm khó hiểu nhìn Diệp Tiểu Cước hỏi.
“Làm gì?”
“Còn có thể làm gì nữa!”
“Hai tên khốn kiếp kia đang diễn kịch mà thôi, đều muốn lợi dụng sức mạnh của nhau để tạo ra ảo giác rằng mình đang bị mắc bẫy, sau đó liền không cần đến chỗ ngô chủ rút thăm!”
Chương 775 - Bốn tên ngốc mổ lẫn nhau, Tiểu Đường ngồi thu ngư ông thủ lợiNghe Diệp Tiểu Kiếm dò hỏi, Diệp Tiểu Cước đen mặt giải thích.
Hả?
Mẹ nó, còn có thể chơi như vậy sao?
Nghe Diệp Tiểu Cước nói xong những lời này, Diệp Tiểu Kiếm cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
“Tiểu Cước!”
“Hai tên khốn kiếp này thật là chó chết!”
“Ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi dạy cho bọn hắn một bài học!”
Sau khi hoàn hồn, Diệp Tiểu Kiếm trước tiên nói với Diệp Tiểu Cước một câu, sau đó tràn đầy tức giận đi về phía Diệp Tiểu Hắc cùng Diệp Tiểu Bạch ở phía đối diện.
“Kiếm ca!”
“Ngươi nói thật đi!”
“Nếu hiện tại đi qua, ngươi có phải cũng muốn để bọn họ lập trận pháp cùng kết giới lên người mình không?”
Lúc này, Diệp Tiểu Cước đột nhiên bắt lấy cánh tay phải của Diệp Tiểu Kiếm, sau đó nghiêm túc nhìn Diệp Tiểu Kiếm dò hỏi.
Hả?
Mẹ nó, bị phát hiện rồi sao?
Từ khi nào đầu óc của Tiểu Cước lại tốt như vậy?
Nghe Diệp Tiểu Cước hỏi, trên mặt Diệp Tiểu Kiếm cũng lộ ra vẻ xấu hổ, đồng thời trong lòng tràn đầy tiếc nuối thầm nghĩ: “Ta đã giấu kỹ như vậy, làm sao lại bị phát hiện?”
“Mẹ kiếp!”
“Gia hoả Tiểu Kiếm này thật sự nghĩ như vậy!”
“Ở chung lâu với Cẩu ca, làm việc cũng càng ngày càng cẩu!”
Nhìn thấy vẻ xấu hổ của Diệp Tiểu Kiếm, trong lòng Diệp Tiểu Cước cũng âm thầm mắng to.
( Tiểu Hoàng Cẩu: Hắn có cẩu hay không liên quan gì đến ta, ta nói cho ngươi, ta nói cho ngươi biết, đừng nói nhảm, nếu không ta sẽ kiện ngươi tội vu khống!)
“Kiếm ca!”
“Ngươi đừng nghĩ thông đồng làm bậy theo bọn họ!”
“Cho nên, ngươi xem chuyện này chúng ta nên làm gì mới tốt, cũng không thể chỉ có hai chúng ta qua đó chịu đựng đau khổ đi!”
Lúc này, Diệp Tiểu Cước nghiêm túc nhìn Diệp Tiểu Kiếm hỏi.
“Làm sao có thể!”
“Chúng ta đều là huynh đệ tốt, nhất định phải tự mình hưởng phúc, gặp nạn cùng nhau chịu mới được!”
“Chuyện này liền giao cho ta, chúng ta đi về trước tìm ngô chủ đi!”
Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm chém vỡ hư không, trực tiếp đi vào trong khe hở không gian.
“Chờ một chút!”
“Gia hoả Tiểu Kiếm này thật sự trở lại chỗ ngô chủ sao?”
“Có phải là đi nơi khác không, sau đó chờ ta thảm thiết ở chỗ ngô chủ, hắn mới lặng lẽ quay về?”
Ngay khi Diệp Tiểu Cước vừa định đi vào khe hở trong không gian chính mình xé ra, trong đầu hắn đột nhiên có một cái suy đoán như vậy, khiến hắn lập tức dừng lại.
Sau mười hơi thở!
“Ha ha ha!”
“Để cho tên khờ Tiểu Cước một mình đến chỗ ngô chủ thừa nhận thống khổ đi!”
“Ta muốn đi theo Hắc ca cùng Bạch ca cùng nhau hưởng thụ…”
Còn chưa kịp nói ra từ ‘vui vẻ’, Diệp Tiểu Kiếm liền từ khe hở không gian chạy trở lại, nhìn thấy Diệp Tiểu Cước đang dùng ánh mắt muốn giết người nhìn mình chằm chằm!
……
Bên kia!
Phòng thi số một!
“Ngô chủ!”
“Làm việc cho ngài là vinh hạnh của chúng ta!”
“Nhưng bọn họ lại có nhiều tâm nhãn như vậy, thật sự quá xấu rồi, không giống ta, ta chủ động tới đây giúp ngài!”
Lúc này, Diệp Tiểu Đường cắt đứt hư không, sau đó sau đó chân thành tha thiết nhìn Diệp Phong nói.
“Ừ!”
“Có nên nói không, bốn tên gia hỏa kia vì có thể trốn tránh cơ hội hưởng thụ vui sướng lần này, thật là đấu trí đấu dũng đến cực điểm a!”
“Nhưng mà, có lẽ hiện tại bọn họ đã chơi đủ rồi, ngươi liền qua đó thông báo cho toàn bộ bọn họ lại đây đi!”
“Còn ngươi, liền lưu tại Thánh Địa tiếp tục giúp sư tôn của ta tu luyện !”
Lúc này, Diệp Phong cũng là cười như không cười nhìn Diệp Tiểu Đường nói.
“Hì hì!”
“Tiểu Đường tuân mệnh!”
“Ta đây liền qua đó thông tri bọn họ!”
Sau khi Tiểu Đường nghe xong, cũng là cười đi vào khe hở không gian, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Tuy rằng chút tâm tư nhỏ này của ta không giấu diếm được ngô chủ, nhưng tóm lại là tránh thoát được trắc trở lần này, bằng không, chờ đến khi bốn tên kia nghĩ đến ta, nhất định sẽ kéo theo ta xuống nước!”
“Như vậy mới thú vị a!”
“Nếu như tất cả bọn họ đều là con rối hộ vệ không có tình cảm thì thật sự vô nghĩa!”
Sau khi Diệp Tiểu Đường rời đi, Diệp Phong cũng cười nói một mình.
Tinh hồn Thánh Địa, Tinh Hồn Phong!
“Này!”
“Bốn người các ngươi đừng chơi nữa!”
“Ngô chủ kêu các ngươi tranh thủ qua rút thăm!”
Ngay khi Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, Tiểu Kiếm cùng Tiểu Cước nhìn nhau, theo khe hở không gian đột nhiên xuất hiện, Diệp Tiểu Đường bước ra ngoài với ý cười trên môi, nói thẳng với bốn người họ.
???
Chúng ta không cần chơi nữa?
Ngô chủ kêu chúng ta tranh thủ qua rút thăm sao?
Nhìn thấy Diệp Tiểu Đường đột nhiên xuất hiện, bốn người đều sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên nghĩ tới cái gì, tất cả mọi người nhìn Diệp Tiểu Đường với ánh mắt muốn giết người.
“Hì hì!”
“Các ngươi không cần dùng loại ánh mắt sùng bái như vậy nhìn ta!”
“Ta cái này kêu chủ động xuất kích!”
“Nếu vừa rồi không phải ngô chủ nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc kia của các ngươi, ta chỉ sợ khó có thể ta trốn thoát khỏi ác mộng đan dược lần này, nhanh lên một chút, bằng không lát nữa ngô chủ sẽ nổi giận!”
Nói xong, Diệp Tiểu Đường liền bay thẳng đến Vô Cực Phong.
……
Thiên Cơ Thành, Thiên Cơ Lâu, trong phòng thi số một!
“Ngô chủ!”
“Thuộc hạ tới muộn, còn thỉnh ngô chủ trách phạt!”
Sau khi bốn người bọn họ đi ra từ trong khe hở không gian, tất cả đều quỳ xuống trước mặt Diệp Phong.
“Không có việc gì!”
“Màn trình diễn đấu trí đấu dũng vừa rồi của các ngươi vô cùng xuất sắc, cũng mang đến cho ta kinh ngạc không nhỏ!”
“Có nên nói không, bốn người các ngươi thật biết chơi a!”
Nhìn bốn người đang quỳ trước mặt, Diệp Phong cũng lộ ý cười nói.
“Được rồi!”
“Đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta bắt đầu rút thăm đi!”
Nói xong, Diệp Phong liền đặt bốn mảnh giấy nhỏ ở trên mặt đất, để cho bốn người bọn họ trực tiếp rút thăm.
Một lát sau!
???
Còn nói không có việc gì?
Ngươi muốn tức giận không, trong bốn mảnh giấy đều viết Tiểu Thương Long?
Sau khi bốn người sợ hãi mở mảnh giấy ra, phát hiện bên trong đều viết ba chữ Tiểu Thương Long, tất cả đều nở nụ cười khổ.
Chương 776 - Chương 772: Bốn tên các ngươi không cần ăn, cho nên dùng sức soàn soạt chúng ta sao?Có người khóc, cũng có người cười!
Sau khi Tiểu Thương Long, Thái Thượng đại trưởng lão cùng Đỗ Dương nhìn thấy bốn đội quân đầy đủ sức lực, bọn họ kích động muốn khóc!
“Ai!”
“Ta hôm nay đến đây, chỉ là muốn bại hết mười vạn cái Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan mà thôi!”
“Không biết vì sao lại mơ màng hồ đồ kéo mọi người cùng tiên thú đến đây?”
“Rốt cuộc là phân đoạn nào xuất hiện vấn đề?”
Nhìn thấy nhiều người cùng tiên thú ở trong phòng thi số một như vậy, Diệp Phong cũng tràn đầy nghi hoặc lẩm bẩm một mình.
( Mọi người, chúng tiên thú: Từ giây phút ngươi gọi cẩu tử đến giúp, phương hướng sự việc đã bắt đầu mất khống chế rồi!)
……
“Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành sản phẩm phá của hôm nay, khen thưởng một ngàn điểm phá của, khen thưởng Thăng Tiên Đan *1, khen thưởng Tiên · Tẩy Tủy Đan * một trăm triệu!”
Không biết qua bao lâu, âm thanh nhắc nhở khen thưởng từ hệ thống cuối cùng cũng vang lên trong đầu Diệp Phong, việc này cũng đại biểu cho Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Hùng Thiên Bá cuối cùng đã ăn sạch mười vạn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan!
Tiên · Tẩy Tủy Đan: Đan dược đỉnh cấp hệ thống luyện chế, tương đương với phiên bản nâng cấp của Tẩy Tủy Đan, áp dụng với bất kỳ tiên đạo giả cùng tiên thú ở Thượng Giới, nếu số lượng dùng nó đạt tới mười vạn, thân thể sẽ xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, cho dù không tu luyện, đều có thể tùy thời tùy chỗ hấp thu tiên linh khí trong thiên địa!
Hả?
Thế nhưng kích hoạt khen thưởng đặc thù, hơn nữa vẫn là một trăm triệu viên đan dược, chẳng qua, Hạ Giới là một trăm triệu viên Tẩy Tủy Đan, Thượng Giới lại là một trăm triệu viên Tiên · Tẩy Tủy Đan!
Chờ một chút!
Lúc này, Diệp Phong đột nhiên nghĩ tới một vấn đề cực kỳ quan trọng, sau đó vội vàng hỏi hệ thống: “Hệ thống, Tiên · Tẩy Tủy Đan có mùi vị như thế nào?”
“Đinh! Bởi vì hệ thống còn chưa phát khen thưởng đặc thù, hơn nữa loại đan dược này thuộc về hệ thống luyện chế, cho nên mùi vị hay hương vị đều rất khó ăn, ký chủ có thể lựa chọn, tuy nhiên, sau khi lựa chọn thì không thể thay đổi, ký chủ hay suy nghĩ kỹ trước khi quyết định!”
Nga!
Nghe hệ thống nói như vậy, Diệp Phong sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới mùi vị đan dược hệ thống luyện chế lại có thể do chính mình tự quyết định!
“Nếu tự quyết định cũng không có gì thú vị, sao không giao quyền quyết định này cho bọn họ, bọn họ muốn ngon thì ngon, muốn dở thì dở!”
Nghĩ vậy, Diệp Phong liền bay thẳng đến chỗ mọi người cùng chúng tiên thú!
“Hả?”
“Sao lại thế này?”
“Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Hùng Thiên Bá tại sao còn chưa đi giúp Tiểu Thương Long, Đỗ Dương và những người khác ăn Sinh Cốt Đan?”
Sau khi Diệp Phong nhìn thấy cảnh tượng kinh ngạc này, trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Long đệ!”
“Tuy rằng ta cùng Lang ca của ngươi muốn cho ngươi tự mình cảm thụ cơn ác mộng của đan dược!”
“Nhưng chúng ta chính là đoàn cướp đệ nhất vạn giới a, cho nên nhất định phải có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, khó khăn này, ta và Lang ca của ngươi nhất định sẽ nôn~ nôn ~ nôn… cùng ngươi.”
Còn chưa nói xong, Tiểu Hoàng Cẩu đã trực tiếp nôn khan.
“Thái Thượng đại trưởng lão!”
“Đỗ trưởng lão!”
“Các ngươi cần phải nói chuyện giữ lời a, ta ăn Sinh Cốt Đan giúp các ngươi, các ngươi nhất định không cần thu ta vào thiên nôn ~ nôn ~ nôn…”
Xoát!
Khi mọi người và tất cả chúng tiên thú cùng nhau ăn Sinh Cốt Đan, Diệp Phong bỗng nhiên cất đi hơn sáu vạn Sinh Cốt Đan còn lại, sau đó lên tiếng nói: “Chư vị, không cần ăn, chuyện tiếp theo giống như có hơi chạy trật, số Sinh Cốt Đan này vốn dĩ là để Tiểu Thương Long tự mình cảm thụ cơn ác mộng đan dược, tại sao lại mơ màng hồ đồ biến thành đại hội trừng phạt các ngươi!”
Hô!
Nghe Diệp Phong nói lời này, tất cả mọi người cùng chúng tiên thú cũng đều thở dài nhẹ nhõm, trên mặt mỗi người đều lộ ra một loại nụ cười sống sót sau tai nạn, bọn họ bây giờ không quan tâm đến việc tại sao lại xảy ra chuyện này, bọn họ hiện tại chỉ biết, cuối cùng cũng không cần loại đan dược khó ăn hơn phân cả trăm lần kia là đủ rồi!
“Đúng rồi!”
“Trong tay ta có một đám Tiên · Tẩy Tủy Đan, chỉ cần ăn đủ mười vạn viên, liền có thể khiến cho thân thể của các ngươi xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, thậm chí, cho dù không tu luyện, đều có thể tùy thời tùy chỗ hấp thu Tiên linh khí trong thiên địa!”
“Mà mùi vị của loại đan dược này còn chưa xác định được, ta giao quyền quyết định cho các ngươi, các ngươi cảm thấy mùi vị của loại đan dược này nên thơm ngon hay là khó ăn?”
Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía mọi người cùng chúng tiên thú dò hỏi.
“Thơm ngon!!!”
“Khó ăn!!!”
Khi Diệp Phong vừa nói xong, hai câu trả lời hoàn toàn khác nhau được phát ra từ trong miệng đám người và tiên thú.
“Mẹ kiếp!”
“Tên khốn nào kêu khó ăn đấy!”
Ngay sau đó, Tiểu Hoàng Cẩu tức giận nhìn về phía mọi người hô to, cuối cùng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ nhất định phải ăn loại Tiên · Tẩy Tủy Đan này!
“Cẩu ca!”
“Là bốn tên kia kêu!”
Lúc này, Tiểu Thương Long hét to chỉ về phía Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch, Diệp Tiểu Kiếm cùng Diệp Tiểu Cước.
“Mẹ kiếp!”
“Bốn tên khốn này thật ngu xuẩn!”
“Bọn họ không cần ăn Tiên · Tẩy Tủy Đan, sau đó mẹ nó dùng sức soàn soạt chúng ta sao?”
Sau khi nghe Tiểu Thương Long nói, Tiểu Hoàng Cẩu cũng mắng to ở trong lòng.
“Chờ một chút!”
“Ta có nên thương lượng với chủ nhân một chút không?”
Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, miệng cẩu cũng dần dần nổi lên một nụ cười xấu xa!
“Hả?”
“Tại sao Cẩu ca lại mang ngô chủ của ta đi?”
“Không biết vì sao, ta đột nhiên có chút hoảng hốt?”
Nhìn thấy Tiểu Hoàng Cẩu dắt Diệp Phong đi xa, Diệp Tiểu Hắc có chút bất an nói với ba người ở bên cạnh.
“Hắc ca!”
“Chúng ta có thể là cẩu nhất thời, nhưng Cẩu ca chính là cẩu một đời!”
“Nó đột nhiên mang ngô chủ đi, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt!”
Chương 777 - Chương 773: Không phải Tinh Hồn Phong không có ai sao, tại sao ba tên kia lại ở chỗ này?“Hơn nữa, vừa rồi chúng ta vừa đưa ra đề nghị độc đáo, ta cảm thấy chúng ta sắp gặp phải nguy hiểm.”
Nghe Diệp Tiểu Hắc nói xong, Diệp Tiểu Kiếm lập tức nói ra suy nghĩ của mình.
Bên kia!
“Chủ nhân!”
“Số Tiên· Tẩy Tủy Đan kia chính là cho chúng ta ăn, mà bốn tên kia căn bản không cần ăn, cho nên ta cảm thấy bọn hắn không nên có quyền quyết định hương vị!”
“Chẳng qua, cũng có thể thấy bọn họ rất thích ăn viên đan dược có khẩu vị kia, nếu không, chúng ta đưa số Sinh Cốt Đan vừa rồi không ăn xong cho bọn họ đi!”
Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu cũng nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong, bày tỏ suy nghĩ của chính mình.
“Hả?”
“Cẩu tử, có nên nói hay không, đề nghị của ngươi rất có ý nghĩa!”
“Nếu như hơn sáu vạn Sinh Cốt Đan không có ai ăn, chúng có thể sẽ luôn ở trong tay của ta, như vậy quá lãng phí!”
Nói đến đây, Diệp Phong trực tiếp vẫy tay với tứ đại hộ vệ phá của cách đó không xa.
“Ngô chủ!”
“Ngài tìm chúng ta sao?”
Đi đến trước mặt Diệp Phong, Diệp Tiểu Hắc có chút bất an hỏi.
“Tiểu Hắc!”
“Đối với hương vị Tiên · Tẩy Tủy Đan, ta nghĩ rằng thiểu số nên phục tùng đa số, vì vậy hãy làm cho nó thật ngon!”
“Chẳng qua, vừa rồi cẩu tử cũng mới nhắc nhở ta, nếu các ngươi đã đề nghị hương vị khó ăn, vậy thì các ngươi chắc chắn rất thích khẩu vị kia, cho nên, ta chuẩn bị tặng cho các ngươi toàn bộ sáu vạn viên Sinh Cốt Đan còn lại, các ngươi nhất định phải ăn hết nha!”
Nói xong, Diệp Phong liền đưa tiên giới chứa đựng hơn sáu vạn viên Sinh Cốt Đan vào tay Diệp Tiểu Hắc.
???
Chúng ta thích khẩu vị kia sao?
Chúng ta đường đường là tứ đại hộ vệ phá của, sẽ thích khẩu vị như phân?
Nghe Diệp Phong nói xong những lời này, tứ đại hộ vệ phá của đều choáng váng, bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến, khi đến vẫn còn tốt, khi về lại muốn mang theo một đống phân!
……
“Chư vị!”
“Chuyện ở đây đã xử lý xong, mọi người tan hết đi!”
Trở lại trước mặt đám người, Diệp Phong nhìn mọi người lớn tiếng nói.
Một lúc sau!
Diệp Tiểu Kiếm liền mang theo Kiếm Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long dẫn đầu rời đi nơi này.
Ngay sau đó, Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch cùng Diệp Tiểu Cước cũng lần lượt xé rách không gian rời đi nơi này.
“Thái Thượng đại trưởng lão!”
“Trước đây ngươi cùng Đỗ trưởng lão giúp ta giám sát Hùng Thiên Bá tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật, đây là một ngàn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan đã hứa hẹn cho các ngươi, ngươi cất kỹ!”
“Nếu như đã không có việc gì, ta đi trước một bước!”
Sau khi giao cho Thái Thượng trưởng lão tiên giới có chứa một ngàn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, Diệp Phong cũng chuẩn bị rời đi phòng khảo hạch, dù sao, hắn đã bại hết sản phẩm phá của hôm nay, tiếp tục ở lại đây cũng không còn ý nghĩa.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ kích hoạt hành vi phá của, khen thưởng 500 vạn điểm phá của, khen thưởng một trăm vạn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan!”
Đúng lúc này, lời nhắc khen thưởng của hệ thống cũng vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Diệp thiếu!”
“Xin ngươi mang ta đi cùng!”
“Ta không nghĩ bái nhập vào Thiên Cơ Các, ta chỉ là đến đây xem náo nhiệt mà thôi!”
Cùng lúc đó, nhìn thấy Diệp Phong chuẩn bị rời đi, Hùng Thiên Bá lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó ôm chặt đùi Diệp Phong khóc rống cầu xin.
???
Lúc trước ngươi giúp chúng ta ăn Sinh Cốt Đan, chúng ta đã đồng ý không thu ngươi vào Thiên Cơ Các!
Nhưng hiện tại ngươi đang làm gì thế?
Nhìn thấy một màn này, Thái Thượng đại trưởng lão cùng Đỗ Dương ở bên cạnh cũng lộ ra một tia nghi hoặc.
Trừng!
Trong giây lát, hai người bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, trong lòng kinh hô: “Tên cẩu tặc này không phải muốn nhân cơ hội ôm đùi Diệp thiếu đấy chứ, sau đó đi theo Diệp thiếu hỗn!”
“Hả?”
“Ngươi muốn đi cùng ta?”
Nhìn Hùng Thiên Bá ôm chặt chân mình, Diệp Phong cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
“Diệp thiếu!”
“Ta muốn đi cùng ngươi!”
“Làm ơn, cho Hùng đệ một cơ hội!”
“Tuy rằng ta là một người siêu cấp vô dụng, nhưng chỉ cần không tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật, mặc kệ tu luyện cái gì, sau này ta sẽ nỗ lực tu luyện, tuyệt đối sẽ không để ngươi mất mặt!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Hùng Thiên Bá vội vàng bày tỏthái độ.
“Nga!”
Nghe Hùng Thiên Bá nói câu cuối, khóe miệng Diệp Phong lại hiện lên một ý cười xấu xa, thầm nghĩ trong lòng: “Đây không phải là vừa khéo sao, ta đang phát sầu cho một trăm vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan không có chỗ nào sử dụng, ngươi liền đưa tới cửa, có lẽ đây là ý trời!”
……
Bên ngoài Tinh Hồn Thánh Địa!
“Chết tiệt!”
“Thật là một viên Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch thật lớn!”
“Không hổ là Thánh Địa của Diệp thiếu, thế nhưng có thể sử dụng một viên Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch vừa lớn vừa hiếm có như vậy để dựng ra một cái Mê Cung Đại Trận!”
Đi đến bên ngoài Tinh Hồn Thánh Địa, Hùng Thiên Bá lập tức bị Mê Cung Đại Trận trước mặt hấp dẫn!
“U!”
“Diệp trưởng lão, Đường Tiểu Cường vừa mang đi một nhóm người, ngươi lại mang người về!”
Lúc này, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng đi ra khỏi Mê Cung Đại Trận, sau đó nhìn về phía Hùng Thiên Bá cười nói.
“Không mang theo người trở về không được a!”
“Ta không thể để cho Tinh Hồn Phong của ta lúc nào cũng trống không!”
Nghe Ngọc Quỷ trưởng lão trêu ghẹo, Diệp Phong cũng cười đáp lại.
Một lát sau!
“Ta đang nhìn thấy gì thế này?”
“Đây là bộ dáng Thánh Địa nên có sao?”
“Vô số tiên thảo, tiên mộc, tiên quặng hiếm có,… đều tùy ý nhìn thấy được, đây là đánh cướp Thiên Đạo chiến trường sao?”
Đến chân núi Tinh Hồn, Hùng Thiên Bá cảm thấy như đang nằm mơ khi nhớ lại tất cả những gì mình đã thấy trên đường đi, không ngoa khi nói rằng số tiên thảo, tiên quặng và những thứ khác có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi kia đều là bảo vật ở tông môn khác, còn có thể coi là bảo vật trấn tông của tông môn!
Bên kia!
“Ha ha ha!”
“Lại tới người mới, cuối cùng vẫn không cần chơi với Tiểu Cước rồi!”
“Đúng vậy!”
“Hơn nữa cũng coi như là người quen, nếu như hố lên, lương tâm chúng ta cũng không đau!”
Ý thức được Diệp Phong mang Hùng Thiên Bá tới, Diệp Tiểu Hắc cùng Diệp Tiểu Bạch hưng phấn bày tỏ suy nghĩ của mình.
Chương 778 - Tám đại thí thần, tùy ý phóng thích?“Cuối cùng cũng tới người mới!”
“Tuy rằng yếu một chút, nhưng có thể giúp đỡ ta chia sẻ một ít thương tổn!”
Diệp Tiểu Cước lúc này cũng hưng phấn nói tự nói.
Một lát sau!
???
Không phải nói Tinh Hồn Phong không có người sao?
Nhưng tại sao ba tên này lại ở đây?
Bọn họ trông không giống như người tốt, không phải ta sẽ vượt qua những ngày tiếp theo với bọn họ đấy chứ!
Sau khi đi vào Tinh Hồn Phong, khi Hùng Thiên Bá nhìn thấy Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch cùng Diệp Tiểu Cước đang nhìn mình với vẻ mặt hưng phấn, hắn đột nhiên có chút hoảng sợ!
“Tiểu Hắc!”
“Trong tiên giới này có một trăm vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan!”
“Mấy ngày tới, ba người các ngươi sẽ phụ trách hắn tu luyện, hắn nhất định phải tận dụng số đan dược này, có nghe không!”
Ngay khi Hùng Thiên Bá có chút cảm giác bất an, giọng nói của Diệp Phong vang lên ở bên cạnh.
???
Ta không muốn tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật, nhưng ngươi lại chuẩn bị cho ta một trăm vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan?
Còn muốn ba tên gia hỏa kia phụ trách việc tu luyện của ta?
Đây là muốn giết chết ta sao?
Nghe Diệp Phong nói xong, Hùng Thiên Bá ở một bên ngẩn ra, hắn không hiểu, tại sao mọi chuyện lại đột nhiên phát triển thành như vậy?
“Diệp thiếu!”
“Ngươi, ngươi đang nói giỡn với ta đúng không?”
“Ta không muốn tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật a!”
Sau khi lấy lại tinh thần, Hùng Thiên Bá vội vàng nhìn về phía Diệp Phong hỏi.
“Hùng đệ!”
“Ta là một thần hào phá của!”
“Mà ta muốn bại hết một trăm vạn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan trong tay, nhất định phải đưa chúng cho những người không thích tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật ăn mới được!”
“Hơn nữa, ta làm như vậy vì tốt cho ngươi!”
Nghe Hùng Thiên Bá hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích.
Hả?
Ta không muốn làm thầy bói, nhưng ngươi cứ khăng khăng buộc ta phải làm thầy bói!
Sau đó, ngươi còn nói đây là vì tốt cho ta?
Nghe Diệp Phong giải thích, Hùng Thiên Bá sắp phát điên rồi, đây là lời mà con người có thể nói ra sao?
“Hùng đệ!”
“Ngươi có bao giờ nghĩ qua, nếu như ngươi thành công tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật đến cấp độ cực cao thì sẽ có ý nghĩa như thế nào?”
“Đại biểu cho ngươi có thể suy tính ra tất cả các yêu cầu cùng ngày mà các thế lực tổ chức thu đồ đệ!”
“Lúc đó, ngươi muốn đi tham gia náo nhiệt ở đâu cũng được, như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn so với thử vận may sao?”
Nhìn Hùng Thiên Bá ngây ngốc tại chỗ hồi lâu, Diệp Phong cười giải thích.
Hả?
Còn có thể chơi như vậy sao?
Nghe vậy, hai mắt Hùng Thiên Bá sáng lên, hắn thật sự không nghĩ tới, Thiên Diễn Bí Thuật thế nhưng còn có thể kết hợp hoàn mỹ với yêu thích của chính mình như vậy!
“Được rồi!”
“Khoảng thời gian tiếp theo, ngươi cứ ở lại Tinh Hồn Phong chăm chỉ tu luyện đi!”
Nhìn thấy ý cười trên mặt Hùng Thiên Bá, Diệp Phong cũng hài lòng gật đầu, sau đó bay thẳng lên trời cao, sau đó bay thẳng đến Vô Cực Phong.
“Ba vị đại nhân!”
“Mang ra đi!”
Sau khi Diệp Phong rời đi, Hùng Thiên Bá nhìn ba người bọn họ nói ra lời này.
Hả?
Mang ra?
Mang cái gì ra?
Nghe Hùng Thiên Bá nói lời này, Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch cùng Diệp Tiểu Cước đều lộ ra một tia nghi hoặc.
“Ba vị đại nhân!”
“Diệp thiếu không phải đã sớm phân phát số Sinh Cốt Đan còn lại cho các ngươi sao, ta nghĩ cũng đã đến lúc nên giúp các ngươi chia sẻ một chút áp lực!”
Nhìn ba người đều tỏ ra vẻ nghi hoặc khó hiểu, Hùng Thiên Bá cũng lên tiếng giải thích, đồng thời trong lòng đắc ý nghĩ đến: “Ta đã hiểu chuyện như vậy, mấy ngày tiếp theo các ngươi hẳn là sẽ không bắt nạt ta đi!”
ba người nghe vậy, trực tiếp đi đến một bên, sau đó khoanh vai tạo thành một vòng, sau đó thấp giọng thảo luận.
“Hắc ca!”
“Tiểu tử này không ta bài theo kịch bản a!”
“Làm như vậy, ta cũng không đành lòng xuống tay với hắn!”
Lúc này, Diệp Tiểu Bạch cũng là người đầu tiên bày tỏ suy nghĩ của mình.
“Đúng vậy!”
“Tên này mặc dù tu luyện vô dụng, nhưng ở phương diện này thực sự cũng không đơn giản!”
Diệp Tiểu Hắc nghe xong cũng đồng tình nói.
“Ai!”
“Ta còn tưởng rằng sẽ có người tới chia sẻ nỗi đau, ai ngờ lại tới một tên xem náo nhiệt!”
“Sao ta lại khổ như thế này, sao lúc ấy ta lại bị kẹp não như thế, lại đi gọi hai tên vương bát đản này!”
Nghe hai người kia nói những lời này, Diệp Tiểu Cước bất đắc dĩ thở dài, hắn biết, những ngày tiếp theo, chính mình có thể là người bị thương !
Vô Cực Phong, Thánh Điện!
“Di!”
“Tiểu Đường, sư tôn đâu?”
Đi vào Thánh Điện, khi Diệp Phong phát hiện Lạc Thiên Tuyết không ở chỗ này, liền quay đầu hỏi Diệp Tiểu Đường.
“Ngô chủ!”
“Lạc tỷ tỷ nói đi lấy một ít quần áo xinh đẹp, khả năng hai ngày nữa mới trở về!”
“Hơn nữa cũng không cho ta đi cùng!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Đường lập tức giải thích.
n!
Quần áo xinh đẹp đã làm xong sao?
Nghe thế, hai mắt Diệp Phong sáng ngời, sau đó khóe miệng hiện lên một ý cười xấu xa, tự mình lẩm bẩm: “Sư tôn đây là tự mình chuẩn bị cho ta một đợt phúc lợi sao!”
……
Sáng sớm hôm sau!
“Mẹ kiếp!”
“Tám vị Thái Thượng trưởng lão, các ngươi đều tới đây làm gì?”
Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, nhìn thấy tám vị Thái Thượng trưởng lão nằm ở bên giường hắn, dùng ánh mắt đáng thương nhìn chằm chằm hắn, cũng dọa hắn giật mình, sau đó vô cùng khó hiểu nhìn về phía tám người dò hỏi.
“Diệp trưởng lão!”
“Ngươi, ngươi mau đi quản tám đại thí thần kia đi!”
“Đêm qua, bọn họ giống như uống thuốc sổ, tuỳ ý phóng thích tám đại tiên phong chúng ta a, hương vị kia quả thực quá kinh thiên địa quỷ thần khiếp, thiếu chút nữa trực tiếp tiễn chúng ta đi!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Thái Hư trưởng lão đau khổ than thở!
???
Tám đại thí thần?
Tuỳ ý phóng thích?
Hương vị kia kinh thiên địa quỷ thần khiếp, còn mẹ nó thiếu chút nữa tiễn đi các ngươi?
Nghe Thái Hư trưởng lão nói như vậy, Diệp Phong ngẩn người, bởi vì hắn căn bản không hiểu những lời này của đối phương là có ý gì!
“Diệp trưởng lão!”
“Chính là Tiểu Hắc đại nhân, Tiểu Bạch đại nhân, Tiểu Cước đại nhân, Tiểu Kiếm đại nhân còn có Cẩu tử, Lang tử, Tiểu Thương Long cùng Hùng Thiên Bá!”
Chương 779 - Tám đại thí thần, tùy ý phóng thích? (2)“Không biết bọn hắn ăn cái gì, không chỉ có thể liên tục phóng thích khắp Bát Đại Tiên Phong, mùi cũng cực kỳ hôi thối, cho dù xuất ra tiên lực cũng không ngăn được mùi hương kinh khủng kia!”
“Thậm chí, toàn bộ đệ tử ở Bát Đại Tiên Phong chúng ta trực tiếp bị huân ngất đi rồi, nếu không phải tám lão gia hoả chúng ta chạy nhanh, chỉ sợ cũng không thoát được độc thủ của bọn họ!”
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Diệp Phong, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng vội vàng giải thích.
“Hả?”
“Này, chẳng lẽ là sức mạnh của Sinh Cốt Đan?”
“Nhưng mà, tại sao Tiểu Kiếm lại mang theo Cẩu tử, Lang tử trở lại?”
Nghe Ngọc Quỷ trưởng lão giải thích, Diệp Phong lập tức hiểu ra, nhưng, điều mà hắn không ngờ tới là sau khi dùng Sinh Cốt Đan sẽ có tác dụng phụ kinh khủng như vậy, đồng thời hắn cũng thắc mắc không hiểu tại sao Tiểu Kiếm lại mang theo Cẩu tử, Lang tử trở về.
Một lát sau!
“Tám vị Thái Thượng trưởng lão!”
“Không có mùi nha!”
Rời khỏi chỗ ở đi tới Tinh Hồn phong, Diệp Phong cũng dùng sức ngửi ngửi, sau khi phát hiện không có mùi lạ, cũng lộ vẻ nghi hoặc khó hiểu hỏi tám người!
Rốt cuộc, nếu như lời của tám vị Thái Thượng trưởng lão nói là thật, thì Tinh Hồn Phong hẳn là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất!
"Diệp trưởng lão!"
"Đó là tại vì bọn họ không dám thả ở chỗ này!"
"Bọn họ lo lắng sẽ làm ô nhiễm không khí của Tinh Hồn Phong cho nên mới chạy tới chỗ của chúng ta thả!"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Thái Hư trưởng lão cũng gượng cười giải thích rõ cho hắn biết.
Hả?
Sợ ô nhiễm không khí của Tinh Hồn Phong cho nên mới chạy tới chỗ của các ngươi thả?
Nghe được Thái Hư trưởng lão trả lời như vậy, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó khẽ gật đầu lẩm bẩm: "Nếu đúng là như vậy thì tám người này thả cũng không có vấn đề gì!"
"Chủ nhân!"
"Diệp thiếu!"
Đúng lúc này, bốn người Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch, Diệp Tiểu Cước và Hùng Thiên Bá cũng từ đằng xa bay tới, nhanh chóng đáp xuống trước mặt Diệp Phong.
"Ừm?"
"Tiểu Kiếm, Cẩu Tử, Soái Bức Huyết bọn họ đâu?"
Không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Tiểu Kiếm, tiểu hoàng cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long, trên mặt Diệp Phong lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Tiểu Hắc lên tiếng hỏi thăm.
"Chủ nhân!"
"Bọn họ thả xong thì đi!"
"Đúng rồi, là ba người chúng ta gọi bọn họ trở về, dù sao cái đồ chơi này nhiều người Tiên Thú nhiều thả mới thoải mái!"
"Nhưng mà vừa rồi chúng ta cũng đã xua tan toàn bộ khí thể đặc thù!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Hắc cũng vội vàng giải thích rõ cho hắn.
? ? ?
Là ba người các ngươi gọi bọn họ trở về?
Còn mẹ nó cùng nhau thả mới thoải mái?
Tại sao các người lại biết chơi như vậy?
Nghe được Diệp Tiểu Hắc giải thích như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến.
"Diệp trưởng lão!"
"Nếu như bây giờ khí độc đã được xua tan, nếu không còn chuyện gì khác thì chúng ta xin phép đi trước!"
Bát đại Thái Thượng trưởng lão đang đứng bên cạnh nghe được Diệp Tiểu Hắc nói như vậy thì cũng vội vàng cáo từ, dù sao bọn họ phải tranh thủ đi về để kiểm tra tình huống của đệ tử trong tiên phong của mình mới được!
...
"Ai!"
"Bây giờ ngay cả hộ vệ phá của cũng bắt đầu buông thả bản thân!"
"Tại sao bên cạnh ta không có nổi một người bình thường chứ?"
"Nếu còn tiếp tục như thế nữa thì ta sợ là ngay cả bản thân ta cũng sẽ bị bọn họ dạy hư!"
Sau khi trở về chỗ ở của mình, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó mặt mũi tối sầm lại tự lẩm bẩm.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, mời túc chủ tìm kiếm được hai tên bại gia môn đồ bình thường, sau đó đưa về Thánh Địa, nhiệm vụ thành công, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, có tỉ lệ cực cao sẽ ban thưởng Thăng Tiên Đan, có tỉ lệ phát động ban thưởng đặc thù, nhiệm vụ thất bại, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, có tỉ lệ cực thấp sẽ ban thưởng Thăng Tiên Đan, thời gian nhiệm vụ ba ngày!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở nhiệm vụ của hệ thống đột nhiên vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
Hả?
Hệ thống đúng là thương yêu ta!
Biết ta cần gì thì nó lập tức thuận tay tuyên bố nhiệm vụ, từ đó có thể để cho ta kiếm được phần thưởng!
Sau khi hiểu rõ được tình huống của nhiệm vụ ngẫu nhiên, Diệp Phong cũng nhếch miệng nở nụ cười, cảm giác được hệ thống thương yêu này chỉ có thể diễn tả bằng hai chữ, thoải mái!
"Kiểm tra sản phẩm bại gia hôm nay trước đi!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong lập tức kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!
Sản phẩm bại gia hôm nay: Thú Hồn Lệnh *100000
Thú Hồn Lệnh: Bên trong phong ấn hồn phách của một thượng cổ Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nhỏ máu nhận chủ kích hoạt, sau khi thả hồn phách của thượng cổ Tiên Thú thì có thể bộc phát ra thực lực đỉnh phong khi còn sống, nhưng chỉ có thể kéo dài ba phút, sau đó hồn phách tiêu tán, chính là hàng dùng một lần!
Ồ!
Còn có thứ này nữa sao!
Sau khi hiểu rõ được tình huống của Thú Hồn Lệnh, Diệp Phong cũng có chút ngạc nhiên.
"Đúng rồi!"
"Không phải Huyền Cổ trưởng lão chính là một người tu luyện ngự thú hay sao, đi hỏi hắn trước xem hắn có biết tình huống của Thú Hồn Lệnh này hay không, nếu có thể biết được nhiều tin tức hơn một chút thì cũng có thể thuận tiện cho ta phá của!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong lập tức bay thẳng đến Huyền Cổ Phong.
...
Huyền Cổ Phong, Huyền Cổ Điện!
"Diệp trưởng lão!"
"Có chuyện gì không?"
Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên đến, Huyền Cổ trưởng lão cũng rất là hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.
"Huyền Cổ trưởng lão!"
"Ta tới đây chính là muốn hỏi một chút xem ngươi có từng nghe nói tới Thú Hồn Lệnh hay không?"
Nghe được Huyền Cổ trưởng lão hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng hỏi thăm.
"Cái gì!"
"Thú Hồn Lệnh?"
"Diệp trưởng lão, trong tay ngươi còn có Thú Hồn Lệnh?"
"Là Thú Hồn Lệnh cấp bậc gì, có bao nhiêu, bên trong có phong ấn hồn phách của Tiên Thú hay không?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Huyền Cổ trưởng lão cũng giật mình, sau đó vội vàng lên tiếng hỏi thăm.
? ? ?
Chương 780 - Tại sao bên cạnh ta không có một người nào là người bình thường hếtCó cần phải có phản ứng lớn như vậy hay không!
Không phải chỉ là mấy cái lệnh bài nát có thể phong ấn hồn phách của Tiên Thú hay sao?
Nhìn thấy Huyền Cổ trưởng lão lại có phản ứng lớn như thế thì Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, sau đó nghĩ nghĩ rồi trực tiếp nói ra: "Không có, trong tay của ta không có, trong lúc ta đi ra ngoài lịch luyện thì ngẫu nhiên nghe người khác nói tới cái Thú Hồn Lệnh này, cho nên mới tới hỏi một chút."
Hả?
Không có?
Nghe người khác nói, cho nên ngươi mới tới hỏi một chút?
Những lời này ngươi nói ra bản thân ngươi có tin được hay không?
Nghe được Diệp Phong giải thích vô lý như thế, Huyền Cổ trưởng lão cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó trực tiếp nói ra: "Diệp trưởng lão, cái Thú Hồn Lệnh này là một loại Tiên Khí đặc thù ở thời đại thượng cổ, hơn nữa tất cả bọn chúng đều có nguồn gốc từ Thiên Đạo Chiến Trường!"
"Mà Thú Hồn Lệnh lại chia làm mười loại nhan sắc đỏ cam vàng lục lam chàm tím đen trắng kim, màu đỏ là Thú Hồn Lệnh cấp thấp nhất, kim sắc là Thú Hồn Lệnh cấp cao nhất!"
Nghe đến đây, Diệp Phong đột nhiên hỏi: "Huyền Cổ trưởng lão, nếu như vậy thì Thú Hồn Lệnh đẳng cấp cao nhất có thể phong ấn Tiên Thú thực lực thấp hay không, ví dụ như là dùng kim sắc Thú Hồn Lệnh phong ấn hồn phách của một con Tiên Thú rác rưởi Nhân Tiên Cảnh!"
? ? ?
Dùng kim sắc Thú Hồn Lệnh có thể phong ấn Tiên Thần Cảnh thậm chí Tiên Kiếp Cảnh Tiên Thú đi phong ấn hồn phách của Tiên Thú rác rưởi Nhân Tiên Cảnh?
Ngươi chuẩn bị phá của nửa rồi đúng hay không?
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, khóe miệng Huyền Cổ trưởng lão cũng không nhịn được co quắp.
"Diệp trưởng lão!"
"Chuyện này phải khiến cho người thất vọng rồi, cái Thú Hồn Lệnh này cực kỳ đặc thù, cho dù là Thú Hồn Lệnh đẳng cấp cao cũng không thể phong ấn Tiên Thú đẳng cấp thấp, chỉ có thể là Thú Hồn Lệnh đẳng cấp gì phong ấn hồn phách của Tiên Thú đẳng cấp đó mới được!"
"Mà chỉ có cấp cao nhất là kim sắc Thú Hồn Lệnh mới có thể phong ấn hai loại Tiên Thú cảnh giới Tiên Thần Cảnh và Tiên Kiếp Cảnh!"
Cố gắng để tâm tình của mình bình tĩnh lại, Huyền Cổ trưởng lão cũng lập tức giải thích rõ cho hắn biết.
"Như vậy sao?"
"Vậy ta cũng chỉ có thể phóng ra Tiên Thú mạnh mẽ bên trong kim sắc Thú Hồn Lệnh đi săn giết Tiên Thú rác rưởi Nhân Tiên Cảnh!"
Lầm bầm mấy tiếng, sau đó Diệp Phong trực tiếp rời khỏi Huyền Cổ Điện!
Hả?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Huyền Cổ trưởng lão đầu tiên là sững sờ, sau đó hô lớn với Diệp Phong đã đi thẳng ra khỏi đại điện: "Ngươi còn nói ngươi không có Thú Hồn Lệnh!"
...
Sau khi rời khỏi đại điện, Diệp Phong nghĩ nghĩ, trực tiếp ra lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, sử dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, giúp ta tra xem nơi nào có người thích hợp làm bại gia môn đồ, muốn bình thường!"
"Đinh! Túc chủ, vấn đề này của ngươi có phải là hơi quá đáng rồi không, người không bình thường phượng mao lân giác, người bình thường quơ một cái là có cả một năm, chuyện này ta phải nhắc nhở ngươi như thế nào đây?"
? ? ?
Người không bình thường như phượng mao lân giác?
Mẹ nó, ta vừa đi ra ngoài là sẽ gặp được một người, ngươi gọi cái này là phượng mao lân giác?
Nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, Diệp Phong trực tiếp phản bác: "Hệ thống, ngươi nói xe, loại kỳ hoa phượng mao lân giác này ta đã dẫn về bao nhiêu người, ta cảm thấy người không bình thường mới là quơ một cái là có một nấm, người bình thường mới là phượng mao lân giác!"
"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, ở Vô Vĩnh Thành ở Đệ Cửu Tiên Vực có hơn trăm người bình thường thích hợp trở thành bại gia môn đồ, túc chủ có thể tiến đến tự tìm kiếm!"
Đối mặt với những gì mà Diệp Phong tự mình trải qua, hệ thống cũng không biết nên giải thích như thế nào, dứt khoát đưa ra thông báo.
Ừm!
Hơn trăm người?
Còn số này rất lớn, như vậy tìm được hai người còn không phải dễ như chơi hay sao?
Nghe được hệ thống nhắc nhở như vậy, Diệp Phong cũng cực kỳ tự tin sau đó rời khỏi chỗ ở, đi đến chỗ Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi đi Vô Vĩnh Thành ở Đệ Cửu Tiên Vực làm cái gì?"
"Nếu không thì người cũng dẫn ta theo đi, ta cũng đi tham gia náo nhiệt!"
Biết được Diệp Phong chuẩn bị đi đến Vô Vĩnh Thành ở Đệ Cửu Tiên Vực, Hùng Thiên Bá đang đứng bên cạnh cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.
? ? ?
Cái gì cũng không biết mà cũng muốn đi tham gia náo nhiệt?
Ngươi si mê tham gia náo nhiệt tới cỡ nào!
Nghe được Hùng Thiên Bá nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến, sau đó cực kỳ quả quyết nói ra: "Không được!"
...
Đệ Cửu Tiên Vực, Vô Vĩnh Thành!
"Đường phố phồn hoa!"
"Đám người náo nhiệt!"
"Nhưng ai mới là những người bình thường mà ta đang muốn tìm?"
Nhìn trên đường phố người đến người đi, Diệp Phong cũng tìm kiếm ở trong đám người.
"Ừm?"
"Tử Cực Ngự Thú Các, đây là chỗ nào?"
Nhìn cổng Tử Cực Ngự Thú Các có hai người tu luyện trông coi, Diệp Phong cũng toát ra vẻ tò mò, bởi vì hắn đi ngang qua rất nhiều cửa hàng, không có ai đứng trông cổng cả!
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, bên trong Tử Cực Ngự Thú Các có năm người bình thường thích hợp trở thành bại gia môn đồ!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên trong đầu Diệp Phong.
Ừm!
Nghe được hệ thống nhắc nhở như vậy, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó đi thẳng đến đại môn Tử Cực Ngự Thú Các.
"Vị thiếu gia này!"
"Ngài có thiếp mời hay không?"
Đang lúc Diệp Phong sắp đi vào đại môn thì bị hai người tu luyện đứng ở cổng cản lại.
"Thiếp mời?"
"Không có, có cực phẩm Tiên Linh Tinh được hay không?"
Nghe được đối phương hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng định trực tiếp dùng tiền để mở đường.
"Đại ca, không phải là tiểu tử này không biết Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta đó chứ?"
Chương 781 - Diệp Phong, một bại gia tử nho nhỏ đến từ Đông Châu"Mặc dù nơi này là Đệ Cửu Tiên Vực nhưng tổng bộ của Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta lại nằm ở Đệ Nhất Tiên Vực, hơn nữa còn là thế lực cấp độ bá chủ, có thể nói thiếp mời mà Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta phát ra ngoài đều là biểu tượng của thân phận, nhưng hắn lại muốn dùng cực phẩm Tiên Linh Tinh để thay thế thiếp mời, làm như vậy không phải là đang tấu hài hay sao!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Đường Tiểu Hổ đứng ở bên trái cửa cũng dùng thần thức nói ra ý nghĩ trong lòng mình lúc này với Đường Đại Hổ đang đứng ở bên phải cửa.
"Đúng vậy!"
"Tiểu tử này cho rằng có tiền thì có thể mua được tất cả hay sao?"
"Đúng là quá buồn cười, Tử Cực Ngự Thú Các cũng không thiếu chút tiền đó đâu!"
"Nhưng mà dù sao thì chúng ta cũng rất là rảnh rỗi, không bằng trêu chọc hắn chơi!"
Đáp lại một phen, sau đó Đường Đại Hổ cũng nhìn về phía Diệp Phong, tràn đầy ý cười nói ra: "Vị thiếu gia này, chỉ cần ngươi có thể lấy ra một ức miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh thì chúng ta có thể cho ngươi đi vào, được không?"
Hả?
Làm gì?
Ta chỉ nói đùa với ngươi thôi, ngươi đưa tiên giới cho ta để làm gì?
Ngươi tuyệt đối đừng nói cho ta là ở bên trong cái tiên giới này có chứa một ức miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh đó!
Vốn còn muốn xem Diệp Phong xấu hổ, Đường Đại Hổ nhìn thấy đối phương trực tiếp đưa một cái tiên giới qua thì cả người trực tiếp choáng váng, dù sao trong nhận thức của hắn thì một ức miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh cũng không phải là người bình thường có thể có được, chớ nói chi là mang theo bên người!
Có thể nói, yêu cầu mà hắn nói ra vốn là một chuyện không thể nào thực hiện được!
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó ta nhìn thấy cái gì, ở trong cái tiên giới này lại có nhiều vô số kể cực phẩm Tiên Linh Tinh thật!"
Khi Đường Đại Hổ nhìn thấy mấy chục toà cực phẩm Tiên Linh Tinh chồng chất như núi ở trong tiên giới thì bị hù đến toàn thân run rẩy lên, hắn không dám tưởng tượng đại thiếu có thể mang theo bên người nhiều cực phẩm Tiên Linh Tinh như vậy thì thân phận sẽ khủng bố tới mức nào!
"Xong!"
"Mẹ nó, ta chỉ nói đùa thôi nhưng kết quả đối phương lại làm thật!"
"Nhưng đối phương không có thiếp mời, ta cũng không thể cho đì vào, dù sao đây cũng là quy củ của Tử Cực Ngự Thú Các!"
Sau khi tỉnh táo lại, Đường Đại Hổ sắp gấp đến khóc, bây giờ hắn cho đi vào cũng không xong mà không cho đi vào cũng không xong, nếu như biết trước chuyện sẽ diễn biến thành như thế này thì có cho hắn tám trăm lá gan hắn cũng không dám trêu đùa đối phương như vậy!
Mẹ nó, cái này là chơi chết mình thì đúng hơn!
"Đại Hổ!"
"Xảy ra chuyện gì sao?"
Đúng lúc này, một thanh niên mặc tiên bào trắng, nhìn cực kỳ ổn trọng bỗng nhiên đi từ bên trong cửa ra, nhìn thấy tình huống bên ngoài thì cũng nhìn về phía Đường Đại Hổ lên tiếng hỏi thăm.
"Nhiếp thiếu!"
"Chuyện là như thế này!"
Nghe được thanh niên áo trắng hỏi thăm, Đường Đại Hổ cũng đi qua nhỏ giọng giải thích cho hắn biết.
Một bên khác!
"Hệ thống!"
"Thanh niên mặc áo trắng này nhìn thật chững chạc, có phải hắn là một trong số năm người bình thường thích hợp trở thành bại gia môn đồ hay không?"
Nhìn thanh niên áo trắng đối diện, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó lập tức lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, đối phương là một trong số năm người!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.
"Ừm!"
"Vậy mà đúng!"
"Không ngờ được là tìm được người đầu tiên nhanh như vậy!"
"Vậy kế tiếp chỉ cần dụ dỗ đối phương theo mình về Thánh Địa là được rồi, tạm thời cũng không có gấp thu đối phương vào Bại Gia Môn!"
Biết được đối phương đúng là một trong số mục tiêu mà mình đến đây tìm kiếm lần này, ánh mắt Diệp Phong nhìn về phía đối phương thay đổi trong nháy mắt!
"Ừm?"
"Số lượng cực phẩm Tiên Linh Tinh ở trong cái tiên giới này tối thiểu cũng đạt đến một tỷ trở lên!"
"Cho dù là đại thiếu của thế lực cấp độ bá chủ cũng không thể nào mang theo bên người nhiều cực phẩm Tiên Linh Tinh như vậy được, vậy thì rốt cuộc hắn là ai cơ chứ?"
Sau khi hiểu rõ tình huống, đặc biệt là kiểm tra thấy số lượng cực phẩm Tiên Linh Tinh kinh khủng ở trong tiên giới, Nhiếp Hào cũng rất là hứng thú đối với thân phận của Diệp Phong.
"Tại hạ Nhiếp Hào, là Thiếu các chủ của Tử Cực Ngự Thú Các!"
"Không biết thiếu gia xưng hô như thế nào?"
Lúc này, Nhiếp Hào cũng mặt nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Phong, bày tỏ thân phận của mình đồng thời cũng hỏi thăm thân phận của Diệp Phong.
"Diệp Phong!"
"Một bại gia tử nhỏ nhỏ đến từ Đông Châu!"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cười nói ra thân phận của mình.
? ? ?
Mang theo bên người một tỷ cực phẩm Tiên Linh Tinh trở lên, sau đó ngươi nói mình là bại gia tử 'nho nhỏ'?
Có phải là ngươi đã hiểu sai về hai tư 'nho nhỏ' này hay không?
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, Nhiếp Hào cũng nở một nụ cười khổ, hắn rất muốn nói một câu, cho dù hắn là Thiếu các chủ của Tử Cực Ngự Thú Các thì bình thường số lượng cực phẩm Tiên Linh Tinh mà hắn mang theo bên người cũng không cao hơn trăm vạn miếng, hơn nữa hắn cũng không thể tùy tiện dùng!
Về phần Diệp Phong nói đến từ Đông Châu, Nhiếp Hào hoàn toàn không có coi ra gì, bởi vì hắn cũng không tin Đông Châu lại có được đại thiếu ngang tàng như thế!
"Ừm?"
"Nhiếp thiếu!"
"Ngươi làm như vậy là có ý gì?"
Nhìn thấy Nhiếp Hào đưa một tấm kim thiếp tới, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta có quy củ của mình, cho dù là tổng bộ hay là từng cái phân bộ phân bố ở Cửu Đại Tiên Vực, phàm là tổ chức buổi đấu giá thì nhất định phải có thiếp mời mới có thể đi vào!"
"Nếu như không có thiếp mời, không cần biết là có bao nhiêu cực phẩm Tiên Linh Tinh cũng không thể đi vào bên trong!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Nhiếp Hào cũng nở một nụ cười lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.
"À!"
Chương 782 - Kim sắc Thú Hồn Lệnh, đó là trấn các chi bảo của chúng ta"Nhiếp thiếu, như vậy thì cho dù có được những cực phẩm Tiên Linh Tinh này cũng không được sao?"
Diệp Phong nghe xong cũng hứng thú, trực tiếp lấy mấy trăm cái tiên giới từ trong không gian của hệ thống ra, mà ở trong mỗi một cái tiên giới đều có một tỷ miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh!
"Mẹ nó!"
"Quá mẹ nó tàn bạo!"
"Vừa nãy ta nói chơi mà hắn làm thật thì cũng thôi đi!"
"Nhưng bây giờ Nhiếp thiếu mở miệng, hắn còn muốn vả mặt Nhiếp thiếu, lẽ nào đây chính là niềm vui của kẻ có tiền hay sao?"
Khi Đường Đại Hổ đang đứng bên cạnh nhìn thấy Diệp Phong trực tiếp rầm rầm lấy ra mấy trăm cái tiên giới thì cũng thần sắt đại biến trong lòng kinh hô lên.
"Làm gì?"
"Hù dọa ta sao?"
"Ta là Thiếu các chủ của Tử Cực Ngự Thú Các, lẽ nào ngươi cho rằng ta bị dọa lớn hay sao?"
"Không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn ở trong những tiên giới này đều là trống không, Diệp thiếu chỉ lấy ra để hù dọa ta mà thôi!"
Nghĩ đến đây, Nhiếp Hào cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm sau đó trên mặt lộ ra vẻ nhẹ nhõm thả thần thức ra kiểm tra tình huống bên trong mấy trăm cái tiên giới này.
Một phút sau!
Xoẹt!
Sau khi Nhiếp Hào tra xét xong tình huống bên trong chín trăm chín mươi chín cái tiên giới thì hoàn toàn không có chút do dự nào, trực tiếp xé kim thiếp trong tay thành hai nửa, sau đó trên mặt lộ ra vẻ cung kính nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, mời vào bên trong!"
"Thiếu các chủ!"
"Nhưng hắn không có thiếp mời, làm như vậy chính là đang phá hỏng quy củ của Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta!"
"Nếu như bị Các chủ biết thì chắc chắn sẽ trách phạt ngươi!"
Lúc này, Đường Đại Hổ đang đứng bên cạnh lại nhìn về phía Nhiếp Hào vội vàng khuyên bảo.
"Quy củ?"
"Tiền tiêu vặt của Diệp thiếu có thể mua lại Tử Cực Ngự Thú Các!"
"Đối mặt với tồn tại như Diệp thiếu, Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta phải học được biến báo, những quy củ không có tác dụng gì như vậy thì chúng ta cứ coi như nó không tồn tại là được rồi!"
Nói xong, trên mặt Nhiếp Hào lộ ra vẻ cung kính dẫn Diệp Phong đi vào Ngự Thú Các.
"Nhiếp thiếu!"
"Thật ra thì ta chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi!"
"Cũng không có muốn phá hỏng quy củ của Tử Cực Ngự Thú Các các ngươi đâu!"
Sau khi đi vào đại sảnh ở lầu một của Ngự Thú Các, Diệp Phong cũng nở một nụ cười lên tiếng nói.
? ? ?
Tùy tiện hỏi một chút?
Hoàn toàn không có ý muốn phá hỏng quy củ của Tử Cực Ngự Thú Các?
Vậy mười ngón tay ngươi đeo mười cái tiên giới đủ chứa một tỷ miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh là có ý gì?
Nghe được Diệp Phong nói chuyện không biết xấu hổ như thế, Nhiếp Hào cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó vội vàng cười nói: "Diệp thiếu, Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta có thể vì ngài mà phá lệ thì đó chính là vinh hạnh của chúng ta!"
"Đúng rồi!"
"Diệp thiếu, Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta đang tổ chức một buổi đấu giá, không biết ngài có hứng thú tham gia hay không?"
Lúc này, Nhiếp Hào bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Buổi đấu giá?"
"Đấu giá cái gì?"
"Đúng rồi, Tử Cực Ngự Thú Các các ngươi làm cái gì?"
Nghe được Nhiếp Hào nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.
? ? ?
Ngươi lại không biết Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta làm cái gì?
Như vậy thì ngươi đi qua đây chỉ là vì muốn khoe giàu mà thôi đúng không?
Nhìn thấy hình như Diệp Phong đúng là cái gì cũng không biết thật, Nhiếp Hào cũng tỏ vẻ khó hiểu, hắn hoàn toàn không ngờ được là ở thượng giới này còn có người không biết được Tử Cực Ngự Thú Các bọn họ làm cái gì!
"Diệp thiếu!"
"Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta chủ yếu là bán tất cả tài nguyên có liên quan tới ngự thú!"
"Không cần biết là tài nguyên tu luyện mà Ngự Thú Sư cần hay là trứng Tiên Thú, Tiên Khí ngự thú đặc thù vân vân, tất cả chúng ta đều có bán!"
Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Hào cũng nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Phong giải thích rõ cho hắn biết.
"Nha!"
"Vậy Tử Cực Ngự Thú Các các ngươi có Thú Hồn Lệnh hay không?"
Sau khi biết được Tử Cực Ngự Thú Các là tồn tại như thế nào, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Có!"
"Nhưng mà số lượng không nhiều!"
"Đặc biệt là đỉnh cấp kim sắc Thú Hồn Lệnh, đó là trấn các chi bảo của Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta!"
Nói đến Thú Hồn Lệnh, trên mặt Nhiếp Hào cũng toát ra một tia đắc ý, nhưng mà hắn lại không nói rốt cuộc trong tay Tử Cực Ngự Thú Các có bao nhiêu cái đỉnh cấp kim sắc Thú Hồn Lệnh!
Nghe được Nhiếp Hào nói như vậy, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, thầm nghĩ trong lòng: "Dù sao cũng phải dụ dỗ Nhiếp Hào này về Thánh Địa, hơn nữa sau này còn sẽ thu hắn vào Bại Gia Môn, không bằng kiểm tra tư chất phá của của hắn trước xem sao!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Nhiếp Hào dò hỏi: "Nhiếp thiếu, xem ra là ngươi rất am hiểu về Thú Hồn Lệnh, vậy nếu như ngươi là một tên bại gia tử, sau đó trong tay ngươi có mười vạn cái đỉnh cấp kim sắc Thú Hồn Lệnh, thậm chí ở trong mỗi một cái Thú Hồn Lệnh đều phong ấn hồn phách của một thượng cổ Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, vậy ngươi cho rằng nên sử dụng những Thú Hồn Lệnh này như thế nào mới được tính là phá của?"
"Ừm?"
"Chuyện này có chút phát rồ!"
"Dù sao thượng cổ Tiên Thú có được tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong chính là tồn tại có thể đi ngang trong thời đại này!"
"Mặc dù chỉ có thể xuất hiện trong vòng ba phút nhưng cũng đủ để xóa bỏ một cái thế lực cấp độ bá chủ!"
"Kết quả Diệp thiếu lại hỏi ta phải làm như thế nào mới có thể lãng phí sạch mười vạn tồn tại có thể đi ngang trong thời đại này như thế?"
"Đây là vấn đề mà người bình thường có thể hỏi ra được hay sao?"
Nghe được Diệp Phong hỏi ra vấn đề này, Nhiếp Hào cũng tâm thần chấn động, dù sao vấn đề này quá mức tàn bạo!
"Diệp thiếu!"
"Nếu muốn lãng phí sạch thì ta cũng có một ý tưởng như thế này!"
Chương 783 - Mười vạn con thượng cổ Tiên Thú tẩu tú, cảnh tượng chắc chắn sẽ rất hoành tráng"Đó chính là thả toàn bộ hồn phách của mười vạn con thượng cổ Tiên Thú có tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong ra, sau đó để cho bọn chúng cố gắng hết sức đánh chết một con Tiên Thú kinh khủng có tu vi Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng trong khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của cuộc đời mình!"
Suy nghĩ một hồi, Nhiếp Hào cũng quay qua nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.
? ? ?
Chỉ như vậy thôi sao?
Mẹ nó, ý tưởng này không phải cũng giống y như ý tưởng của ta hay sao?
Nghe được lời đề nghị của Nhiếp Hào, Diệp Phong cũng tỏ vẻ thất vọng.
"Ừm?"
"Không phải chứ, ý tưởng phá của lợi hại như thế mà Diệp thiếu còn chưa cảm thấy hài lòng nữa hả?"
Nhìn thấy vẻ thất vọng hiện rõ trên mặt của Diệp Phong, Nhiếp Hào cũng cúi đầu trầm tư lần nữa.
"Chẳng lẽ là do cách cục của ta còn chưa đủ lớn hay sao?"
"Dù sao cũng là nếu như, như vậy có phải là ta nên đưa ra ý tưởng càng tàn bạo hơn một chút hay không?"
Nghĩ đến đây, hai mắt Nhiếp Hào đột nhiên sáng lên, một ý tưởng phá của càng tàn bạo hơn nữa hiện ra ở trong đầu của hắn.
"Diệp thiếu!"
"Nếu như ngươi cảm thấy ý tưởng phá của này còn chưa đủ lợi hại thì ta còn có một ý tưởng khác nữa!"
"Chính là chuẩn bị mười vạn bộ trang phục dành cho Tiên Thú với nhiều kiểu dáng khác nhau, sau đó cho mười vạn con thượng cổ Tiên Thú mặc vào, để bọn chúng biểu diễn cho chúng ta xem trong khoảng thời gian cuối cùng của sinh mệnh của bọn chúng!"
"Ta cảm thấy cảnh tượng đó chắc chắn sẽ rất hoành tráng!"
Lúc này, Nhiếp Hào cũng quay qua nhìn Diệp Phong nói ra ý tưởng phá của thứ hai của mình!
Ừm!
Nghe được ý nghĩ này, Diệp Phong cũng thần sắc sững sờ, sau đó thầm nghĩ trong lòng: "Cái ý tưởng phá của này rất tuyệt, không chỉ có lãng phí sạch mười vạn cái Thú Hồn Lệnh mà còn có thể thuận tiện lãng phí hết không ít tiên quáng, tiên thảo và tài nguyên tu luyện đắt đỏ dùng để chế tạo trang phục, có thể nói đây là một hòn đá ném trúng hai con chim!"
"Xong rồi!
"Xem ra Diệp thiếu rất thích ý tưởng phá của này của ta!"
Nhìn thấy trên mặt Diệp Phong hiện ra vẻ vui mừng, Nhiếp Hào cũng âm thầm đắc ý tự nói.
"Nhiếp thiếu!"
"Vậy thì chuyện này phải làm phiền ngươi rồi!"
"Nhưng mà ngươi yên tâm, ta cũng sẽ không để cho ngươi làm không công, sau khi làm xong chuyện này ta sẽ cho ngươi một phần công tác phí!"
Sau khi hưng phấn xong, Diệp Phong lập tức quay qua nhìn Nhiếp Hào nói ra ý nghĩ trong lòng mình!
Có thể nói loại thao tác lần này của hắn trực tiếp biến một hòn đá ném hai chim biến thành một cục đá hạ ba con chim, không chỉ có lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay mà còn có thể kiếm được hai lần ban thưởng từ hành vi phá của!
? ? ?
Cái gì mà chuyện này phải làm phiền ta?
Còn muốn cho ta công tác phí gì đó nữa?
Không phải là chúng ta chỉ nói miệng chơi thôi hay sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Nhiếp Hào đang đứng bên cạnh cả người đều choáng váng, thật sự là tình huống phát triển có chút vượt ra khỏi dự đoán của hắn!
"Diệp thiếu!"
"Ta còn chưa rõ ngươi nói như vậy là có ý gì!"
"Không phải là chúng ta chỉ nói miệng thôi hay sao, sao còn làm thật?"
Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Hào cũng mặt lộ vẻ bất an quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Nhiếp thiếu!"
"Ta hỏi nếu ngươi là bại gia tử, nếu ngươi có mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh, ngươi sẽ phá của như thế nào!"
"Nhưng ta nhớ là ta cũng chưa từng nói là trong tay của ta không có đúng không!"
Nhìn thấy Nhiếp Hào có chút mộng bức, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ cho hắn biết.
Hả?
Ta chỉ nghĩ là nếu!
Sau đó mẹ nó ngươi làm thật!
Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Nhiếp Hào như không thể tin vào tai của mình, nếu như những gì Diệp Phong nói đều là thật thì chẳng phải chứng minh là trong tay của Diệp Phong đang có mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh phong ấn thượng cổ hồn phách của Tiên Thú?
Rầm rầm!
Trong lúc Nhiếp Hào còn đang phỏng đoán thì một loạt tiếng vang trong trẻo vang lên hấp dẫn ánh mắt của hắn, mà khi hắn nhìn thấy mấy ngàn cái Thú Hồn Lệnh vàng óng ánh dưới đất thì hắn kinh hãi đến tròng mắt suýt chút nữa lòi ra ngoài, thậm chí thời khắc này, hơi thở của hắn cũng trở nên dồn dập.
"Nhiếp thiếu!"
"Đây chỉ là một góc của núi băng mà thôi!"
"Mà trong tay của ta có hết thảy mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh!"
"Ngươi xem, chúng ta phải làm như thế nào mới có thể kiểm tra được ở bên trong đó đang phong ấn thượng cổ Tiên Thú gì?"
"Dù sao chỉ khi nào chúng ta biết rõ được thượng cổ Tiên Thú phong ấn bên trong là loại gì thì chúng ta mới có thể chế tạo ra trang phục đặc thù thích hợp với bản thân chúng!"
Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ của Nhiếp Hào, Diệp Phong cũng lên tiếng hỏi thăm.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Chuyện này, ở trong mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh đều phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú có tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
"Không nói khoa trương một chút nào, bất kỳ một cái Thú Hồn Lệnh nào cũng có thể trở thành con ác chủ bài siêu cấp của một thế lực cấp độ bá chủ, ngươi lại muốn lãng phí hết như thế thật hay sao?"
Sau khi Nhiếp Hào tra xét xong tình huống của thượng cổ Tiên Thú bên trong mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó tin quay qua nhật Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Đương nhiên phải lãng phí hết!"
"Hơn nữa còn phải lãng phí hết trước buổi tối hôm nay mới được!"
"Cho nên chúng ta không có nhiều thời gian, phải tranh thủ tìm đầy đủ nhân thủ để chế tạo trang phục mới được, về phần vật liệu để chế tạo ra trang phục đặc thù thì ta sẽ phụ trách toàn bộ!"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm, Diệp Phong cũng rất là khẳng định khẽ gật đầu.
"Đúng rồi!"
"Nếu như ngươi giúp ta làm xong chuyện này, sau khi làm xong chuyện này ta có thể cho ngươi một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh xem như công tác phí!"
Nhìn thấy Nhiếp Hào còn đang do dự, Diệp Phong cũng trực tiếp ra đại chiêu!
Ba!
Chương 784 - Mười vạn con thượng cổ Tiên Thú tẩu tú, cảnh tượng chắc chắn sẽ rất hoành tráng (2)Nghe được công tác phí lại là một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh, Nhiếp Hào trực tiếp quất cho mình một bạt tai, sau đó cắn răng nói ra: "Diệp thiếu, ngươi ở đây chờ ta một lát, ta lập tức liên hệ với phụ thân ta để hắn lập tức dừng tất cả đơn đặt hàng trong tay lại sau đó tụ tập toàn bộ nhân thủ chế tạo trang phục cho Tiên Thú!"
Nói xong, Nhiếp Hào lập tức lấy Truyền âm Thạch ra chuẩn bị liên hệ phụ thân hắn!
"Nhiếp thiếu!"
"Đừng liên hệ!"
"Chúng ta không có nhiều thời gian, ta có Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, ngươi trực tiếp cầm theo mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh này về tổng bộ gặp mặt nói chuyện trực tiếp với phụ thân của ngươi đi!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức lấy hai cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định và tiên giới chứa mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh nhét vào trong tay Nhiếp Hào.
...
Đệ Nhất Tiên Vực, Ngự Thú Thành!
Tử Cực Ngự Thú Các, tổng bộ!
"Ừm?"
"Là ai?"
Trong thư phòng, khi Nhiếp Phi Dương nhìn thấy vết nứt không gian bỗng nhiên xuất hiện thì cũng lập tức lùi lại mấy bước, sau đó trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc tiến vào trạng thái chiến đấu.
"Phụ thân!"
"Ta trở về!"
Không lâu sau, giọng nói của Nhiếp Hào vọng ra từ trong vết nứt không gian.
"Nhiếp Hào?"
"Tiểu tử ngươi vận dụng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định?"
Nhìn thấy Nhiếp Hào đi từ trong vết nứt không gian ra, Nhiếp Phi Dương cũng buông lỏng xuống, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ khó hiểu lên tiếng hỏi thăm.
Rầm rầm!
Không để ý đến Nhiếp Phi Dương hỏi thăm, Nhiếp Hào trực tiếp lấy mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh ở trong tiên giới ra.
"Cái này. . . toàn bộ đều là đỉnh cấp kim sắc Thú Hồn Lệnh?"
Nhìn lít nha lít nhít kim sắc Thú Hồn Lệnh trên sàn nhà, Nhiếp Phi Dương lập tức choáng váng, phải biết cho dù là Tử Cực Ngự Thú Các bọn họ cũng chỉ có không đến ba mươi cái kim sắc Thú Hồn Lệnh!
"Phụ thân!"
"Đây là mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh, hơn nữa ở trong mỗi cái Thú Hồn Lệnh đều phong ấn hồn phách của một con thượng cổ Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
"Lần này ta trở về chính là muốn cho ngay lập tức triệu tập nhân thủ chế tạo ra trang phục đặc thù thích hợp với mười vạn con thượng cổ Tiên Thú này, sau đó thả bọn chúng ra, để bọn chúng biểu diễn cho chúng ta xem trong ba phút cuối cùng của sinh mệnh của bọn chúng!"
Nhìn thấy Nhiếp Phi Dương bị sợ choáng váng, Nhiếp Hào cũng nở một nụ cười sau đó nói ra mục đích thật sự lần này mình trở về.
? ? ?
Hồn phách của thượng cổ Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong?
Mười vạn con?
Còn mẹ nó một lần thả tất cả ra chơi?
Nghe được Nhiếp Hào nói như vậy, phản ứng đầu tiên của Nhiếp Phi Dương chính là đứa con trai cực kỳ ổn trọng này của mình đã điên rồi!
"Nhiếp Hào!"
"Có phải là ngươi bị kích thích gì hay không?"
"Mặc dù không biết ngươi lấy được mười vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh này từ chỗ nào nhưng nếu đúng như những gì mà người nói thì mỗi một cái Thú Hồn Lệnh này đều là một con ác chủ bài siêu cấp đủ để chấn nhiếp thế lực cấp độ bá chủ, chúng ta giữ lại không tốt hơn hay sao, tại sao lại phải sử dụng như thế, làm như vậy không phải là đang phá của hay sao?"
Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Phi Dương cũng tỏ vẻ quan tâm nhìn về phía Nhiếp Hào lên tiếng hỏi thăm.
"Phụ thân!"
"Ta cũng không muốn như vậy đâu!"
"Nhưng mười vạn cái Thú Hồn Lệnh này là của một tên bại gia tử, hắn muốn chơi như vậy ta cũng đâu còn cách nào khác đâu!"
Nhìn vẻ quan tâm trên mặt Nhiếp Phi Dương, Nhiếp Hào cũng vội vàng giải thích rõ cho hắn biết.
"Hóa ra là của người khác!"
"Hơn nữa còn là của một tên bại gia tử, như vậy thì đúng là không có cách nào khác thật!"
"Nhưng mà đối phương có thể tiện tay lấy ra nhiều Thú Hồn Lệnh kinh khủng như vậy thì chắc chắn thân phận cũng cực kỳ khủng bố, ngươi tuyệt đối đừng có đắc tội đối phương!"
"Lần này Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta có thể làm việc cho đối phương cũng coi như là phúc của chúng ta!"
Sau khi hiểu rõ được những tình huống này, Nhiếp Phi Dương cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Nhiếp Hào lên tiếng nhắc nhở.
Cách đó không xa!
? ? ?
Tình huống như thế nào?
Không phải là nên xuất hiện tình huống cha chém con trốn hay sao?
Diệp Phong sử dụng ẩn nấp tiên lục, sau đó trốn ở bên cạnh chuẩn bị xem náo nhiệt nhìn thấy hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào kéo nhau đi bắt đầu thương lượng việc chế tạo trang phục cho Tiên Thú, cả người đều choáng!
Hắn hoàn toàn không ngờ được là hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào lại không ra bài theo kịch bản như vậy, hoàn toàn khác với tình huống của những cặp cha con mà hắn từng tiếp xúc trước đây!
"Không được!"
"Như vậy thì quá nhàm chán, ta phải thêm chút lửa mới được!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp giải trừ lực lượng của ẩn nấp tiên lục, sau đó trực tiếp xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi đến đây lúc nào?"
Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên xuất hiện ở đây, Nhiếp Hào cũng mặt lộ vẻ giật mình hô to lên.
Ừm!
Nghe nói như thế, Nhiếp Phi Dương cũng biến sắc, sau đó tranh thủ khống chế đại khảm đao vừa chém ra ngừng ở giữa không trung!
"Diệp thiếu?"
"Nhiếp Hào, vị đại thiếu này chính là vị đại thiếu thần hào mà ngươi nói đó sao?"
Khống chế lại đại khảm đao dài năm mét, sau đó Nhiếp Phi Dương cũng vội vàng quay qua nhìn Nhiếp Hào lên tiếng xác nhận lại.
"Ngọa tào!"
"Phụ thân, mau cất đại đao của ngươi vào đi!"
"Hắn chính là vị đại thiếu thần hào mà ta nói đó!"
Nhìn thấy đại khảm đao trong tay Nhiếp Phi Dương cách đỉnh đầu Diệp Phong đã không đủ một mét, Nhiếp Hào cũng bị giật nảy mình, sau đó vội vàng hô to lên.
Xoát!
Nhiếp Phi Dương nghe xong thì trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất cất đại khảm đao trong tay vào, sau đó nhìn về phía Diệp Phong, tràn đầy áy náy nói ra: "Diệp thiếu, xin lỗi, ta không biết là ngài!"
"Không sao đâu!"
Chương 785 - Cha chặt con trốn, tiết tấu như vậy mới đúng"Là do ta xuất hiện quá đột ngột, không khiến cho các người giật mình là được rồi!"
Diệp Phong nghe xong cũng cười đáp lại một câu.
Hả?
Làm gì?
Diệp thiếu bỗng nhiên đưa nhiều tiên giới như vậy cho ta để làm gì?
Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên đưa năm cái tiên giới cho mình, Nhiếp Phi Dương cũng tỏ vẻ khó hiểu.
"Nhiếp Các chủ!"
"Cho hồn phách của mười vạn con thượng cổ Tiên Thú có được tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong biểu diễn, ý tưởng này là do con của ngươi nói ra!"
"Mà bên trong năm cái tiên giới này là tài nguyên cần dùng để chế tạo trang phục cho Tiên Thú, cũng đều là do con của ngươi nói ra."
Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Nhiếp Phi Dương, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Ừm?"
"Ý tưởng phá cỗ này đúng là do ta nói ra!"
"Nhưng ta nhắc tới tài nguyên cần để chế tạo trang phục cho Tiên Thú từ khi nào chứ?"
Nhiếp Hào đang đứng bên cạnh nghe được câu nói kế tiếp của Diệp Phong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó hiểu.
"Cái gì!"
"Ý tưởng phá của như thế là do con trai của ta nói ra hay sao?"
Nghe được Diệp Phong giải thích, Nhiếp Phi Dương cũng dùng một loại ánh mắt khác thường quay qua nhìn Nhiếp Hào, hắn hoàn toàn không ngờ được là đứa con trai cực kỳ ổn trọng của mình lại có tư chất phá của mạnh mẽ như thế.
Sau đó, Nhiếp Phi Dương bắt đầu tra xem vật liệu đang được chứa ở trong năm cái tiên giới, hắn rất muốn xem thử xem vật liệu chế tạo mà con trai mình chọn ra có chỗ nào không đúng hay không.
Một lát sau!
"Nhiếp Hào! ! !"
"Cái tên bại gia tử nhà ngươi, hôm nay ta chém chết ngươi!"
Sau khi Nhiếp Phi Dương nhìn thấy số lượng vật liệu chế tạo hy hữu nhiều vô số kể ở bên trong năm cái tiên giới đó thì trên mặt cũng lộ vẻ giận dữ sau đó cầm lấy đại khảm đao ở bên cạnh vọt thẳng tới chỗ Nhiếp Hào!
Không nói không khoa trương một chút nào, vô số vật liệu chế tạo hi hữu ở trong năm cái tiên giới đó đều là vật liệu cấp cao nhất để chế tạo thú giáp, vũ khí, đồ phòng ngự Tiên Thú loại chiến đấu, thậm chí có rất nhiều vật liệu chế tạo hy hữu cho dù là Tử Cực Ngự Thú Các bọn họ cũng không có!
Nghĩ đến chuyện đứa con trai phá của của mình muốn dùng số lượng vật liệu chế tạo hy hữu khổng lồ như thế để đi chế tạo trang phục cho một nhóm Tiên Thú loại tẩu tú, Nhiếp Phi Dương cũng sắp giận đến điên lên, hắn hoàn toàn không ngờ được là đứa con trai này của mình còn có một phương diện phá của điên cuồng như vậy!
"Cha chặt con trốn!"
"Phải là tiết tấu như thế này mới đúng!"
"Nếu như các ngươi không diễn một màn như thế thì ta luôn cảm thấy lần phá của này không có được hoàn mỹ cho lắm!"
Nhìn thấy hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào chạy ra khỏi phòng, Diệp Phong cũng hài lòng khẽ gật đầu.
Một bên khác!
"Mẹ nó!"
"Mặc dù không biết bên trong năm cái tiên giới đó chứa vật liệu như thế nào!"
"Nhưng bây giờ ta có thể xác định, đó chính là Diệp thiếu hố ta!"
Điên cuồng chạy trốn, Nhiếp Hào quay đầu lại nhìn phụ thân đang cầm đại khảm đao dài năm mét trong tay đuổi theo chém mình, trên mặt lộ ra vẻ sụp đổ, bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Ngươi phá của thì phá của đi, sao còn hố người khác như vậy?"
"Cảm giác bị oan uổng như thế này thật là khó chịu!"
"Không được, ta không thể gánh chịu nổi thống khổ này một mình được!"
Chạy một hồi, Nhiếp Hào bỗng nhiên làm ra một cái quyết định, sau đó đổi hướng chạy tới khu thành đông.
"U!"
"Đây là muốn đi tìm ba vị Thái Thượng trưởng lão che chở sao?"
Phát hiện Nhiếp Hào bỗng nhiên đổi hướng chạy tới khu thành đông, trên mặt Nhiếp Phi Dương cũng nở một nụ cười trêu chọc sau đó tự lẩm bẩm: "Chỉ với hai chuyện mà ngươi làm này, nếu như bị ba vị Thái Thượng trưởng lão biết, chắc chắn bọn họ cũng sẽ cầm đao rượt theo chém ngươi!"
Một lát sau!
"Ba vị Thái Thượng trưởng lão!"
"Phụ thân ta đang cầm đại khảm đao đuổi theo chém ta, các ngươi phải cứu cứu ta!"
Sau khi đi vào một cái viện lạc ưu tĩnh nằm ở biên giới khu thành đông, Nhiếp Hào tìm tới ba vị Thái Thượng trưởng lão đang tu luyện ở trong đó, sau đó kể lại tình huống một lần, nhưng mà lần này hẳn còn nói ra công tác phí mà Diệp Phong cho nữa!
Một bên khác!
"Lâu như vậy, hẳn là tên tiểu tử thúi Nhiếp Hào đó cũng đã nói rõ tình huống với ba vị Thái Thượng trưởng lão rồi chứ!"
"Vậy kế tiếp ta cứ ở đây chờ là được rồi!"
"Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là chẳng mấy chốc nữa là ba vị Thái Thượng trưởng lão sẽ xách đao chém hắn!"
Lúc này, Nhiếp Phi Dương đang chờ xem náo nhiệt ở bên ngoài viện lạc trên mặt tràn đầy tự tin nói.
"Ha ha ha!"
"Quả nhiên không nằm ngoài dự tính của ta!"
"Ba vị Thái Thượng trưởng lão xách đao đuổi theo ra rồi!"
Sau khi Nhiếp Hào chạy từ phòng ốc ở trong viện lạc ra ngoài, ba vị Thái Thượng trưởng lão mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ xách đao đuổi tới, thấy cảnh này, Nhiếp Phi Dương chờ ở bên ngoài cũng nhịn không được phá lên cười.
"Nhiếp Hào!"
"Cái tên phá của nhà ngươi!"
"Chỉ với những chuyện mà ngươi làm, lẽ nào ngươi cho rằng ba vị Thái Thượng trưởng lão sẽ bảo vệ ngươi hay sao!"
Lúc này, Nhiếp Phi Dương cũng nhìn về phía Nhiếp Hào cười to giễu cợt.
Hả?
Tình huống như thế nào?
Tại sao có gì đó không đúng?
Sau khi Nhiếp Phi Dương nhìn thấy ba vị Thái Thượng trưởng lão cầm chiến đao trong tay đi ngang qua bên cạnh Nhiếp Hào sau đó mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ trực tiếp xông thẳng tới chỗ mình thì cả người hắn cũng choáng váng!
Bây giờ hắn rất muốn kêu lên một tiếng: "Người mà các ngươi muốn chém ở bên kia, tại sao lại vọt thẳng tới chỗ ta, không phải chúng ta là cùng một phe hay sao!"
"Mẹ nó! ! !"
"Mẹ nó, nhắm vào ta thật rồi!"
"Đây là muốn chém chết ta đúng không!"
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, rốt cục Nhiếp Phi Dương cũng luống cuống, sau đó xoay người bắt đầu chạy trốn, giờ khắc này, toàn thân hắn đều bối rối, có thể nói là kịch bản này đảo ngược quá mẹ nó đột nhiên, đánh cho hắn trở tay không kịp!
"Phụ thân!"
Chương 786 - Học tập hố người chi đạo là cái quỷ gì, đó là cái mà người bình thường nên học hay sao?"Có một chuyện ta quên nói cho ngươi biết!"
"Đó chính là trước đó Diệp thiếu đã hứa với ta chỉ cần ta giúp hắn làm tốt chuyện này thì hắn sẽ cho ta một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh coi như công tác phí!"
"Hẳn là ngươi cũng biết rõ một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh quan trọng với Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta như thế nào rồi đó!"
Nhìn thấy Nhiếp Phi Dương bị đuổi theo chém, Nhiếp Hào cũng nhịn không được phá lên cười, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Chẳng trách Diệp thiếu muốn lừa ta, hóa ra hố người khác cảm giác thoải mái như thế, không thể không nói, Diệp thiếu mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới cho ta!"
Lúc này, Diệp Phong còn đang đợi ở trong tổng bộ của Tử Cực Ngự Thú Các, hoàn toàn không ngờ được là mình chỉ tiện tay hố Nhiếp Hào một chút mà lại khiến cho một người vốn rất bình thường như Nhiếp Hào trở nên lệch lạc!
? ? ?
Giúp Diệp thiếu làm xong chuyện này, hắn sẽ cho ngươi một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh như công tác phí?
Chuyện quan trọng như vậy mà ngươi lại không có nói với ta kết quả bây giờ lại dùng nó để hố ta?
Điên cuồng chạy trốn, Nhiếp Phi Dương nghe được Nhiếp Hào nói như vậy thì cả người đều muốn nổ tung, hắn hoàn toàn không ngờ được là đứa con trai mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo đó bây giờ không chỉ học được phá của mà còn học được cách hố người khác nữa!
"Xem ra hôm nay tránh không khỏi bị ba vị Thái Thượng trưởng lão đánh đập một trận!"
"Nếu đã như vậy thì kéo một người xuống nước!"
"Ba vị Thái Thượng trưởng lão trừng trị ta, ta trừng trị con trai của mình, ai cũng đừng hòng tốt hơn được!"
Nghĩ đến đây, Nhiếp Phi Dương thay đổi phương hướng, trực tiếp vọt thẳng tới Nhiếp Hào đáng đứng xa xa xem náo nhiệt.
"Ngọa tào!"
"Tại sao phụ thân lại xông về phía ta!"
"Không chặt ta mấy đao thì ngươi bị táo bón hay sao!"
Nhìn thấy Nhiếp Phi Dương vọt thẳng tới chỗ mình, Nhiếp Hào cũng thay đổi sắc mặt, sau đó bắt đầu hành trình chạy trốn một lần nữa!
...
"Chuyện gì đã xảy ra?"
"Tại sao đến bây giờ mà Nhiếp Các chủ và Nhiếp Hào huynh vẫn còn chưa có quay trở lại?"
"Không phải là chỉ cần có cái hình thức là được rồi hay sao chẳng lẽ bọn họ vẫn chơi tới nghiện luôn hả?"
Phát hiện hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào cả buổi mà vẫn chưa có quay trở về, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi ngờ tự lẩm bẩm, sau đó đi ra khỏi thư phòng, đi thẳng đến chỗ đại sảnh ở lầu một, hắn cảm thấy mình phải đi ra ngoài tìm thử xem!
Một lát sau!
? ? ?
Ba lão đầu đó là ai vậy?
Sao các ngươi càng chơi thì đội ngũ càng lớn mạnh cơ chứ?
Đi trên đường phố, sau khi Diệp Phong nhìn thấy năm người truy đuổi lẫn nhau ở trên không trung thì trên mặt của hắn cũng xuất hiện vẻ bối rối không biết làm sao!
...
Một canh giờ sau!
Trong thư phòng ở trong tổng bộ của Tử Cực Ngự Thú Các!
"Chư vị!"
"Các ngươi chơi thì cũng chơi rồi!"
"Bây giờ chúng ta nên tranh thủ làm chuyện chính đi!"
Nhìn thấy hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào sưng mặt sưng mũi ngồi ở đối diện mình, lại nhìn ba lão đầu đang bóp chân đấm vai cho mình, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở.
"Diệp thiếu!"
"Ta lập tức đi triệu tập nhân thủ, chắc chắn có thể chế tạo ra được mười vạn bộ trang phục cho Tiên Thú trước khi trời tối, hơn nữa ta cam đoan kiểu dáng của bọn chúng chắc chắn sẽ khiến cho ngươi hai mắt tỏa sáng!"
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở mình, Nhiếp Phi Dương cũng vội vàng lên tiếng cam đoan, sau đó lập tức rời khỏi thư phòng bắt đầu bận bịu lo liệu việc này!
"Diệp thiếu!"
"Chuyện này không thể coi thường, ba lão gia hỏa chúng ta cũng phải trợ giúp Các chủ chuẩn bị mọi chuyện cho tốt!"
Nói xong, ba vị Thái Thượng trưởng lão cũng rời khỏi thư phòng.
"Xong!"
"Trong thư phòng chỉ còn lại ta và Nhiếp Hào huynh!"
"Mà khi nãy ta còn mới hố hắn, bây giờ bầu không khí trong này lập tức trở nên lúng túng!"
Nhìn Nhiếp Hào sưng mặt sưng mũi đang ngồi ở đối diện mình một chút, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ xấu hổ.
"Đúng rồi!"
"Nhiếp Hào huynh, ta thấy ngươi rất có thiên phú phá của, sau này ngươi có muốn đi theo bên cạnh ta hay không?"
Vì làm dịu bầu không khí ngột ngạt trong phòng lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Nhiếp Hào lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm?"
"Diệp thiếu, nếu vậy thì sau khi đi theo ngươi ta có thể học tập phá của chi đạo và hố người chi đạo hay không?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình như vậy, Nhiếp Hào cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mong đợi nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
? ? ?
Học tập phá của chi đạo không có vấn đề gì!
Nhưng mà học tập hố người chi đạo là cái quỷ gì?
Đây là thứ mà người bình thường nên học hay sao?
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong bối rối không biết làm sao, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại hỏi ra một câu hỏi kỳ quái như vậy.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Nhiếp Hào đã mê luyến hố người, căn cứ vào nhận xét của hệ thống, hắn đã không còn phù hợp với quy định là người bình thường của nhiệm vụ, cho nên cho dù ngươi dụ dỗ đối phương về Thánh Địa thì cũng không được tính là hoàn thành nhiệm vụ!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
Hả?
Thích hố người rồi?
Đã không còn nằm trong phạm vi người bình thường nữa rồi?
Nhiệm vụ yêu cầu ta dụ dỗ hai người bình thường về làm bại gia môn đồ, kết quả còn chưa bắt đầu thì một người trong số đó đã chết yểu rồi?
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong càng thêm bối rối, hắn hoàn toàn không hiểu tại sao chuyện vẫn đang rất tốt nhưng bây giờ lại trở thành như thế này.
"Rốt cuộc là xuất hiện vấn đề ở khâu nào?"
"Tại sao mọi chuyện lại phát triển vượt ra khỏi phạm vi khống chế của ta cơ chứ?"
Chờ một chút!
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ khó có thể tin tự lẩm bẩm: "Sẽ không phải là cái tên này bị ta tiện tay hố một chút sau đó trực tiếp đã thông hai mạch Nhâm Đốc đó chứ!"
Chương 787 - Mười vạn con thượng cổ Tiên Thú này rất thảmNghĩ đến khả năng này, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra nhìn về phía Nhiếp Hào lên tiếng nói: "Nhiếp Hào, tư tưởng của ngươi bây giờ rất nguy hiểm, học tập phá của chi đạo không sao, nhưng sao có thể học tập hố người chi đạo được, làm như vậy chính là không có đạo đức, nhân tính vặn vẹo!"
? ? ?
Hố người vui vẻ như vậy, sao lại biến thành không có đạo đức, nhân tính bóp méo?
Hơn nữa nếu như ngươi nghĩ như vậy thật thì lúc nãy khi ngươi hố ta sao không khống chế chính mình một chút trước?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Nhiếp Hào cũng tỏ vẻ chấn kinh, thậm chí bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Cho dù ngươi là thần hào phá của thì cũng không thể tiêu chuẩn kép như thế được!"
"Diệp thiếu!"
"Ngươi nói đúng!"
"Vậy ta không học tập hố người chi đạo, chỉ đi theo bên cạnh ngươi học tập phá của chi đạo!"
Hít một hơi thật sâu, Nhiếp Hào quay qua nhìn Diệp Phong nói ra quyết định của mình, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kiên định!
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Nhiếp Hào cực kỳ quả quyết từ bỏ niềm vui sướng khi hố người, có thể nói là đã vứt bỏ hố hoàn lương, cho nên bây giờ hắn phù hợp với phạm trù người bình thường, một khi dụ dỗ về Thánh Địa thì có thể được tính là hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ!”
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
? ? ?
Vừa nãy thì không thuộc về phạm vi người bình thường!
Bây giờ lại thuộc về phạm vi người bình thường?
Mẹ nó, còn có thể đổi đi đổi lại như vậy được nữa hả?
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong cũng tỏ vẻ chấn kinh, hắn hoàn toàn không ngờ được là còn có thể chơi như vậy được!
...
Một bên khác!
"Các chủ!"
"Tất cả những thứ này đều là vật liệu chế tạo cực kỳ hi hữu!"
"Thậm chí có rất nhiều thứ chúng ta chỉ gặp nó ở trên bí điển, nếu như dùng tất cả những thứ này để chế tạo phục sức cho Tiên Thú tẩu tú, vậy thì có thể nói là quá phá của!"
Lúc này, Thái Thượng Đại trưởng lão nhìn vô số loại vật liệu chế tạo hi hữu trong năm cái tiên giới cũng cực kỳ đau lòng nói ra ý nghĩ của mình.
"Thái Thượng Đại trưởng lão!"
"Mặc dù ta cũng không nỡ, nhưng dù sao những thứ này cũng là đồ của Diệp thiếu!"
"Hơn nữa hắn chính là một tên bại gia tử chúng ta cũng đâu còn cách nào khác nữa!"
Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, Nhiếp Phi Dương cũng có chút bất đắc dĩ lên tiếng nói.
"Chờ một chút!"
"Mặc dù Diệp thiếu giao chuyện này cho chúng ta làm!"
"Nhưng hình như cũng không có nói nhất định phải dùng hết tất cả vật liệu để chế tạo!"
"Như vậy thì có phải là chúng ta có thể dùng ít hơn một chút hay không, dù sao phục sức đặc thù dùng để tẩu tú có hình dáng như thế nào là do chúng ta quyết định!"
Lúc này, Thái Thượng Nhị trưởng lão đang đứng bên cạnh bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó tranh thủ nói ra.
Ừm!
Nghe nói như thế, ba người Nhiếp Phi Dương, Thái Thượng Đại trưởng lão và Thái Thượng Tam trưởng lão đều hai mắt tỏa sáng, mặc dù cho dù bọn họ còn tiết kiệm thì bọn họ cũng không ăn được nhưng trong lòng của bọn họ thoải mái!
"Nhị ca nói rất đúng!"
"Kiểu dáng như thế nào còn không phải là do chúng ta quyết định hay sao!"
"Vậy Tiên Thú đực thì chế tạo quần, Tiên Thú cái thì chế tạo yếm!"
Lúc này Thái Thượng Tam trưởng lão cũng lộ ra vẻ hưng phấn nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
Bốn canh giờ qua đi!
Khi hồn phách của mười vạn con thượng cổ Tiên Thú bị thả ra cùng một lượt, tất cả đều lập tức hiện ra nhục thân, khi chúng nó nghĩ sẽ phát huy sự huy hoàng trong ba phút cuối cùng của cuộc đời mình thì lại nhìn thấy một đám người tu luyện giống như ma quỷ đang đi thẳng tới chỗ của chúng nó!
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó ta là thượng cổ Tiên Thú Song Dực Tuyết Điêu, trong ba phút cuối cùng của cuộc đời ta, thả cà ra không phải là để cho ta thỏa thích chiến một trận mà là để cạo lông vũ đẹp đẽ ở trên người của ta sau đó ép ta mặc một cái quần cộc vào?"
"Thú có thể giết, không thể nhục!"
"Ta Tứ Túc Huyết Lang ở thời kỳ thượng cổ ta cũng là chúa tể một phương, trong ba phút cuối cùng của cuộc đời của ta, ta muốn dục huyết phấn chiến, cho dù chảy đến giọt máu cuối cùng trong cơ thể cũng được, nhưng mẹ nó bây giờ cạo hết lông sói của ta, sau đó ép ta mặc một cái quần lọt khe vào là ý gì, mẹ nó, các người không thể nhục nhã thú như thế!"
"Yếm?"
"Mẹ nó ta là con đực, các ngươi mặc yếm cho ta là ý gì, lẽ nào muốn cho ta tự mình cảm nhận vẻ đẹp khác phái trước khi chết hay sao?"
Sau khi đám người tu luyện giống như là ma quỷ này đầu tiên là tiến hành tu bổ nhục thể của bọn đó sau đó bắt đầu mặc cho bọn nó nhiều loại quần và yếm, thời khắc này, tất cả thượng cổ Tiên Thú đều điên rồi!
Một bên khác!
"Diệp thiếu!"
"Vì không khiến cho người bên trong Ngự Thú Thành hoảng sợ, chúng ta quan sát mười vạn con thượng cổ Tiên Thú hoa lệ tẩu tú ở nơi hoang dã này luôn đi!"
"Bây giờ người của Ngự Thú Các chúng ta đã thả tất cả hồn phách của thượng cổ Tiên Thú ra, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh nhất thay phục sức đặc thù đã được chế tạo sẳn cho bọn chúng, không lâu nữa thì bọn chúng sẽ đi từ đằng xa tới!"
Lúc này, Nhiếp Phi Dương cũng nở một nụ cười quay qua nhìn Diệp Phong nói rõ tình huống.
"Ừm?"
"Đã chế tạo xong hết rồi?"
"Thậm chí mười vạn con thượng cổ Tiên Thú hoa lệ tẩu tú cũng sắp bắt đầu?"
"Vậy tại sao hệ thống không có phát phần thưởng vì phát động hành vi phá của cho ta?"
"Dùng nhiều vật liệu chế tạo hi hữu như vậy chế tạo ra những phục sức tẩu tú vô dụng này chắc chắn có thể được tính là hành vi phá của!"
Nghe được Nhiếp Phi Dương nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết vì cái gì nhưng hắn luôn cảm thấy chuyện này có chút không đúng!
Rống! Rống! Rống!
Đúng lúc này, từng tiếng thú gào vang tận mây xanh từ đằng xa vọng lại, ngay sau đó, đám thượng cổ Tiên Thú trên người mặc đủ loại quần và yếm từ đằng xa đạp không mà đến!
"Ngọa tào! ! !"
Chương 788 - Mười vạn con thượng cổ Tiên Thú này rất thảm (2)"Mẹ nó, cái đống này chính là phục sức tẩu tú mà Tử Cực Ngự Thú Các tốn hao bốn canh giờ tỉ mỉ tạo ra?"
"Có cần phải tiết kiệm như vậy hay không!"
Nhìn thấy mười vạn con thượng cổ Tiên Thú người mặc đủ loại kiểu dáng quần và yếm đều lộ ra vẻ mặt sinh không thể luyến từ đằng xa đi tới, Diệp Phong kinh hãi đến tròng mắt đều sắp tuôn ra, bây giờ hắn đã hiểu được rốt cuộc tại sao hệ thống không có phát phần thưởng cho hắn, bởi vì mẹ nó hoàn toàn không có dùng bao nhiêu vật liệu!
"Quá thảm rồi!"
"Hồn phách của mười vạn con thượng cổ Tiên Thú này quá mẹ nó thảm rồi!"
"Vốn có ba phút cuối cùng trong cuộc đời mình để phát huy ra chiến lược lúc đỉnh phong, ép bọn chúng tẩu tú đã là rất tàn nhẫn với bọn chúng rồi, nhưng ai mà ngờ được trước khi chết bọn chúng còn không mặc được một món phục sức Tiên Thú cho ra hồn nữa!"
"Không thể không nói, phụ thân và ba vị Thái Thượng trưởng lão thật là hung ác!"
Nhiếp Hào đang đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì cũng vô cùng kinh hãi tự lẩm bẩm.
Ba phút sau!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một ngàn điểm phá sản, ban thưởng kim sắc Thú Hồn Lệnh *1000000."
Giữa bầu trời, hồn phách của mười vạn con thượng cổ Tiên Thú cụ hiện ra nhục thân, dần dần hư hóa, cuối cùng hồn phách cũng triệt để tiêu tán ở trong thiên địa, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
"Ồ!"
"Vậy mà phát động ban thưởng đặc thù, hơn nữa còn là một trăm vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh?"
Nghe được tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống, Diệp Phong trực tiếp hỏi hệ thống: "Hệ thống, một trăm vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh này có phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú trong đó hay không?"
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, bên trong một trăm vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh này không có phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú, cần tự mình đi bắt về phong ấn hồn phách của Tiên Thú vào trong đó mới được!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, hệ thống cũng lập tức giải thích rõ cho hắn biết.
"Ừm?"
"Một trăm vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh này đều là trống không?"
Sau khi hiểu rõ được tình huống này, Diệp Phong bỗng nhiên có một cái ý tưởng, sau đó trực tiếp quay qua nhìn Nhiếp Phi Dương nói: "Nhiếp Các chủ, nếu chuyện đã làm xong thì ta cũng nên thực hiện lời hứa trước đó."
"Nhưng mà công tác phí này ta muốn đổi cách cho khác!"
"Đây là hai cái tiên giới, bên trong chứa một trăm vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh và một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh!"
"Nhưng mà một trăm vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh đều là trống không, mà ở trong một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh thì đều phong ấn hồn phách của một con thượng cổ Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
"Ngươi muốn loại nào?"
Hả?
Nghe nói như thế, lại nhìn trên hai tay Diệp Phong mỗi tay cầm lấy một cái tiên giới, Nhiếp Phi Dương cũng có chút xoắn xuýt, dù sao một trăm vạn cái kim sắc Thú Hồn Lệnh, cho dù là trống không thì cũng có sức hấp dẫn trí mạng!
Ba!
Ngay lúc Nhiếp Phi Dương xoắn xuýt, Thái Thượng Đại trưởng lão đang đứng bên cạnh lại tát vào đầu hắn một cái, sau đó mắng to: "Các chủ, ngươi xoắn xuýt cái rắm, chắc chắn là phải lấy một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh, dù sao thượng cổ Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong và Tiên Thú bây giờ cũng đâu có cùng một cấp bậc đúng không?"
"Phụ thân!"
"Thái Thượng Đại trưởng lão nói rất đúng!"
"Mặc dù số lượng kim sắc Thú Hồn Lệnh trống không đúng là rất nhiều nhưng cần chúng ta tự mình đi bắt!"
"Mà muốn phong ấn được hồn phách của một con Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong thì phải bỏ ra một cái giá lớn như thế rồi hẳn là người cũng biết rất rõ đúng không!"
"Cho dù phong ấn thành công thì Thú Hồn Lệnh đó cũng không thể trấn nhíp được bất kỳ một thế lực cấp độ bá chủ nào, nhưng nếu như là phong ấn thượng cổ Tiên Thú Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong thì bất kỳ ai nhìn thấy đều phải run rẩy một cái!"
Lúc này, Nhiếp Hào cũng dùng thần thức nói với Nhiếp Phi Dương ý nghĩ của mình.
"Diệp thiếu!"
"Ta quyết định, lấy một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn thượng cổ Tiên Thú!"
Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão và Nhiếp Hào nói như vậy, Nhiếp Phi Dương cũng quay qua nhìn Diệp Phong nói ra quyết định của mình!
"Tốt!"
"Vậy bây giờ ta lập tức đổi vị trí của hai cái tiên giới, sau đó ngươi và ba vị Thái Thượng trưởng lão thương lượng một chút, xem xem sẽ lựa chọn cái tiên giới nào!"
Nghe được Nhiếp Phi Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười trao đổi hai cái tiên giới trong hai tay mấy lần, sau đó giơ hai tay ra, ra hiệu cho Nhiếp Phi Dương và ba vị Thái Thượng trưởng lão thương lượng một chút, sau đó đưa ra quyết định!
? ? ?
Không phải là ngươi hỏi ta muốn lấy loại nào hay sao?
Kết quả ta đưa ra lựa chọn thì ngươi lập tức kêu ta chọn ngẫu nhiên một cái tiên giới?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, lại nhìn hai cái tiên giới đó một chút, Nhiếp Phi Dương cả người đều bối rối, bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Nếu như là chọn lựa ngẫu nhiên như vậy, vậy lúc nãy ngươi còn hỏi ta như vậy để làm gì không phải là đang đùa cho ta đó chứ?"
"Diệp thiếu!"
"Thao tác này của ngươi thật là khó hiểu!"
Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Phi Dương không có lập tức làm ra lựa chọn mà trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Có cái gì mà khó hiểu?"
"Vừa nãy ta hỏi là ngươi muốn loại nào, ta cũng không nói là trực tiếp cho ngươi!"
"Được rồi, các ngươi tranh thủ thương lượng một chút, sau đó lựa một cái tiên giới đi, có thể nói một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh trống không và một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn thượng cổ Tiên Thú, tỷ lệ các người nhận được là năm mươi năm mươi, cho nên nhất định phải tính kỹ rồi mới chọn đó!"
Nghe được Nhiếp Phi Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ cho hắn biết.
...
Chương 789 - Không phải là Diệp thiếu đang gài bẩy ta nữa đó chứSau khi Nhiếp Phi Dương và ba vị Thái Thượng trưởng lão tập hợp lại thương lượng, Nhiếp Hào đang đứng bên cạnh cũng lộ vẻ hiếu kỳ trực tiếp thả ra thần thức kiểm tra hai cái tiên giới trong tay của Diệp Phong!
Không phải hắn muốn giúp phụ thân của mình mà là hắn muốn biết trước kết quả.
? ? ?
Tình huống như thế nào?
Đây là tình huống như thế nào!
Sau khi Nhiếp Hào phát hiện bên trong hai cái tiên giới này không có cái gì cả thì cả người trực tiếp choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại lấy hai cái tiên giới không có gì ra!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi làm như vậy là có ý gì!"
"Bên trong hai cái tiên giới này không có gì cả!"
Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Hào có chút nghi hoặc trực tiếp dùng thần thức hỏi thăm Diệp Phong.
"Nhiếp Hào!"
"Ta là một thần hào phá của, chuyện này ngươi cũng biết, nhưng vừa nãy bọn họ lại tiết kiệm một lượng lớn vật liệu chế tạo cho ta, chuyện này khiến cho ta rất là khó chịu!"
"Cho nên, nếu không hố bọn họ một chút, sợ là ban đêm ta ngủ không ngon giấc!"
Nói đến đây, Diệp Phong dừng một chút, tiếp tục nói ra: "Không phải là bọn họ muốn có một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn thượng cổ Tiên Thú hay sao, vậy ta cho bọn họ một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh trống không, không cần biết là bọn họ lựa chọn cái tiên giới nào thì ta đều sẽ để một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh trống không vào trong đó, nhất định phải khiến cho bọn họ khó chịu một chút mới được!"
? ? ?
Vừa nãy còn khuyên ta không nên học tập hố người chi đạo!
Nói hố người là không có đạo đức, nhân tính vặn vẹo, kết quả vừa mới thoáng chốc thì ngươi lại tự mình làm như vậy?
Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, biểu cảm trên mặt Nhiếp Hào như không thể tin vào tai của mình, hắn biết trong chuyện hố người thì Diệp Phong rất là tiêu chuẩn kép nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ được là lại có thể tiêu chuẩn kép đến mức độ như vậy!
Một bên khác!
"Tay trái!"
"Nhất định phải chọn cái tiên giới ở trong tay trái!"
"Các ngươi không có chú ý tới thỉnh thoảng Diệp thiếu nhìn về phía cái tiên giới trong tay trái hay sao?"
Lúc này, hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Thái Thượng Nhị trưởng lão cũng bày tỏ ý nghĩ của mình.
"Tay phải!"
"Ta cảm thấy là tay phải mới đúng!"
"Diệp thiếu thỉnh thoảng nhìn về phía tay trái, đó chính là cố ý làm như vậy cho chúng ta xem chúng ta không thể mắc lừa được!"
Hai người Thái Thượng Tam trưởng lão và Nhiếp Phi Dương nghe nói như vậy thì vội vàng lắc đầu, sau đó nói ra ý nghĩ của mình.
"Ai!"
"Các ngươi đừng tự thêm kịch bản cho mình nữa được không!"
"Không cần biết là các ngươi lựa chọn cái tiên giới nào thì kết quả cũng giống như nhau mà thôi, tranh thủ chọn đại đi đừng có lãng phí thời gian nữa!"
Cách đó không xa, Nhiếp Hào nhìn thấy bốn người cãi vã như vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng mà trong mắt của hắn lại xuất hiện vẻ hưng phấn, mặc dù không phải hắn tự mình hố người khác nhưng mà là người đã biết được hết tất cả mọi chuyện hắn vẫn cảm nhận được niềm vui sướng khi hố người!
(Hệ thống: Làm sao bây giờ, kiểm tra được tiểu tử Nhiếp Hào đó bây giờ tâm tính lơ lửng không cố định, một lát là người bình thường một lát lại không phải là người bình thường, mẹ nó như vậy thì sao ta nhắc nhở túc chủ được!)
"Nhiếp Hào!"
"Ta vừa mới suy nghĩ lại rồi, thật ra thì bọn họ biết chuyện này cũng không có quan trọng!"
"Cho nên có nói cho bọn họ biết hay không ngươi tự mình quyết định đi!"
Lúc này, giọng nói của Diệp Phong chợt vang lên ở trong đầu của Nhiếp Hào.
Hả?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Nhiếp Hào đầu tiên là sững sờ, sau đó thầm nghĩ: "Nếu như có thể nói cho bọn họ thì chắc chắn ta sẽ nói cho bọn họ biết miễn cho bọn họ điên cuồng tự thêm kịch bản cho mình, trực tiếp chọn đại là được rồi dù sao mọi người đều rất là bận rộn!"
Nghĩ đến đây, Nhiếp Hào trực tiếp đi thẳng đến chỗ bốn người còn đang đứng cãi lộn cách đó không xa.
Chờ một chút!
Khi đi được một nửa, Nhiếp Hào bỗng nhiên hoảng sợ nghĩ đến: "Không phải là Diệp thiếu đang gài bẫy ta đó chứ!"
Nghĩ đến khả năng này, Nhiếp Hào có chút bất an quay lại nhìn Diệp Phong dò hỏi: "Diệp thiếu, không phải là ngươi định sau khi ta nói cho bọn họ biết chuyện này thì ngươi sẽ đưa một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú cho bọn họ đó chứ!"
"Nhiếp Hào! ! !"
"Sao ngươi có thể nghĩ về ta như vậy được?"
"Ta là loại người như vậy hay sao?"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi như vậy, Diệp Phong cũng có chút chột dạ hô to lên.
? ? ?
Chẳng lẽ ngươi không phải là người như vậy hay sao?
Đầu tiên là hố ta, bây giờ lại muốn hố phụ thân ta và ba vị Thái Thượng trưởng lão!
Vậy thuận miệng lừa ta một chút để lấy được niềm vui sướng cũng đâu phải là không thể?
Nghe được Diệp Phong hô to, không biết tại sao nhưng Nhiếp Hào luôn có cảm giác là đối phương đột nhiên gấp gáp, chuyện này khiến hắn lập tức làm ra quyết định!
"Ừm?"
"Nhiếp Hào, tại sao ngươi lại quay trở lại?"
"Không đi nói sự thật cho bọn họ biết hay sao?"
Nhìn thấy Nhiếp Hào bỗng nhiên đi trở về, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Sự thật gì chứ?"
"Ta không biết ngươi đang nói cái gì hết!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Nhiếp Hào cũng ra vẻ nghi ngờ đáp lại, sau đó âm thầm đắc ý nói: "Bây giờ ta trực tiếp giả ngu, như vậy thì ngươi cũng không hố ta được!"
"Ai!"
"Sao tiểu tử này lại trở nên thông minh đột xuất như vậy?"
Nghe được Nhiếp Hào trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ thất vọng.
"Ngọa tào!"
"Dáng vẻ thất vọng hiện rõ trên mặt ngươi như vậy là có ý gì?"
"Như vậy mà còn nói là không muốn lừa ta?"
Nhìn thấy trên mặt Diệp Phong hiện ra vẻ thất vọng, Nhiếp Hào bị kinh hãi thật sự, thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra sau này nếu như đi theo bên cạnh Diệp thiếu thì ta phải cẩn thận một chút mới được, nếu không có một ngày ta bị hắn bán mà ta còn giúp hắn đếm tiền!"
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"