Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!
Khi tu vi Diệp Phong ổn định ở Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, khí tức đột phá liên tiếp không ngừng đó mới hoàn toàn ngừng lại.
"Quá nhanh!"
"Tốc độ tăng tu vi lên của ta quá nhanh!"
"Bây giờ mới đến Hỗn Độn Giới mấy ngày mà đã đột phá đến Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nếu như lại ban thưởng ta đột phá hai cái đại cảnh giới, như vậy chẳng phải ta trực tiếp trở thành Cửu giai Hỗn Độn Chi Tổ!"
Khi Diệp Phong xem xét tu vi của mình bây giờ thì cũng thuận miệng nói ra một câu như vậy!
? ? ?
Mới đến Hỗn Độn Giới không được mấy ngày?
Thế nào, ngươi là từ Thần Giới phi thăng lên tới?
Còn nữa, nếu như ngươi từ Thần Giới phi thăng lên tới thật, chỉ mấy ngày mà từ Đạo Đồ Cảnh Nhất Trọng đột phá đến Đạo Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong?
Mà tốc độ tăng lên thoải mái như thế ngươi còn ghét bỏ quá nhanh?
Ngươi đang nói tiếng ngươi hay sao?
Vừa mới đi tới đang chuẩn bị hỏi một chút là tình huống như thế nào, Lệ Chấn Sơn nghe được Diệp Phong nói như vậy, cả người trực tiếp ngốc ngay tại chỗ!
"Lệ môn chủ!"
"Tại sao ngươi cũng tới đây?"
"Có chuyện gì sao?"
Lúc này, Diệp Phong cũng chú ý tới Lệ Chấn Sơn, sau đó mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.
"Không có. . . không có việc gì!"
"Diệp thiếu!"
"Ta chỉ đi ngang qua!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lệ Chấn Sơn cũng lắp ba lắp bắp đáp lại.
"Lệ môn chủ!"
"Vậy nếu như không có gì khác thì ngươi có thể dẫn theo người của Thí Quỷ Môn rời khỏi đây!"
"Dù sao, Bại Gia Môn ta cũng đã xây dựng không sai biệt lắm!"
Nghe được Lệ Chấn Sơn nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình.
Bành!
Lệ Chấn Sơn nghe xong trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong đồng thời vẻ mặt kiên định lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, Thí Quỷ Môn chúng ta muốn trở thành thế lực phụ thuộc Bại Gia Môn, hi vọng Diệp thiếu có thể cho chúng ta một cơ hội!"
"Không muốn!"
"Các ngươi có thể đi!"
Nghe được điều thỉnh cầu này của Lệ Chấn Sơn, Diệp Phong ngay cả do dự cũng không do dự, trực tiếp cự tuyệt.
Ai!
Nhìn thấy Diệp Phong cự tuyệt dứt khoát như thế, Lệ Chấn Sơn cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó vẻ mặt thất lạc đi đến nơi xa.
"Chủ nhân!"
"Sao ngươi lại cự tuyệt hắn dứt khoát như vậy?"
Sau khi Lệ Chấn Sơn rời khỏi đây, Diệp Tiểu Độc mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.
"Cũng không có gì!"
"Chính là cảm thấy cái tên Thí Quỷ Môn của bọn họ không dễ nghe!"
"Cho nên ta trực tiếp cự tuyệt hắn!"
Nghe được Diệp Tiểu Độc hỏi thăm, Diệp Phong cũng thuận miệng giải thích một câu.
Hả?
Bởi vì tên tông môn người ta không dễ nghe, cho nên cự tuyệt?
Nghe được Diệp Phong giải thích, không chỉ có Diệp Tiểu Độc, ngay cả tám người còn lại xung quanh trên mặt cũng đều tỏ vẻ giật mình, bọn họ không ngờ được là lý do từ chối của Diệp Phong lại đơn giản như vậy!
"Đi!"
"Trời cũng sắp tối rồi, các ngươi nên làm cái gì thì làm cái đó đi!”
"Mà ta cũng phải về nghỉ ngơi!"
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp trở về chỗ ở của mình.
...
"Bây giờ!"
"Ta đã có được hai mươi bốn cái mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!"
"Khoảng cách một trăm cái mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch có thể nói là càng ngày càng gần!"
Sau khi trở lại chỗ ở, Diệp Phong nằm ở trên giường tự lẩm bẩm.
"Hệ thống!"
"Tuyên bố một nhiệm vụ cho ta đi!"
"Tốt nhất là loại nhiệm vụ có thể lấy được một lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!"
Sau đó, Diệp Phong trực tiếp nói cho hệ thống biết ý nghĩ của mình.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ phá của, mời túc chủ lấy phương thức phá sản chinh phục vị đệ tử thân truyền cuối cùng của ngài, nhiệm vụ thành công, có tỉ lệ cực lớn ban thưởng một lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, ban thưởng ngẫu nhiên đột phá mấy cái tiểu cảnh giới, nhiệm vụ thất bại, không trừng phạt, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, tiếng tuyên bố nhiệm vụ của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.
Hả?
Lấy phương thức phá sản đi chinh phục vị đệ tử thân truyền cuối cùng của ta?
Nhiệm vụ này được!
Dù sao tại cũng đang định đi tìm vị đệ tử thân truyền cuối cùng này!
Nghe được hệ thống ban bố nhiệm vụ phá của này, Diệp Phong cũng toát ra vẻ mặt cực kỳ hài lòng.
"Đi!"
"Nhiệm vụ phá của, ngày mai rồi nói sau!"
"Hôm nay ngủ một giấc trước!"
Nói xong, Diệp Phong lấy một cái chăn mền mới tinh từ trong không gian của hệ thống ra sau đó lập tức tiến vào mộng đẹp đi tìm thất tiên nữ chơi đùa!
Sáng sớm ngày thứ hai!
"Mẹ nó!"
"Đám khốn kiếp các ngươi, đừng có đuổi theo ta nữa!"
Theo một tiếng chửi rủa vang lên, Diệp Phong cũng đột nhiên ngồi bật dậy!
Bành!
Ngay sau đó, cửa phòng bị người ta mãnh lực đá văng, sau đó, chín người Diệp Tiểu Độc, Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc từ bên ngoài vọt vào!
"Chủ nhân!"
"Xảy ra chuyện gì!"
Lúc này, Diệp Tiểu Độc cũng vẻ mặt khẩn trương nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Không có. . . không có việc gì!"
"Chính là gặp được ác mộng thôi!"
Nghe được Diệp Tiểu Độc hỏi thăm, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ lúng túng giải thích một câu.
"Mẹ nó !"
"Tối hôm qua ta đi ngủ, là muốn đi tìm thất tiên nữ chơi đùa!"
"Ai mà ngờ được mẹ nó ta mơ tới bảy chú lùn và bảy anh em hồ lô!"
"Mẹ nó, bọn họ rượt ta chạy rơi cả giày!"
"Giấc mơ đó cũng quá mẹ nó đáng sợ!"
Lúc này, Diệp Phong cũng mặt mũi tràn đầy nghĩ mà sợ âm thầm nghĩ tới, ác mộng như thế này hắn cũng không dám nói ra!
"Chủ nhân!"
"Nếu không có chuyện gì thì chúng ta đi ra ngoài trước?"
Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Diệp Tiểu Độc cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm!"
"Các ngươi đi ra ngoài trước đi!"
Nghe được Diệp Tiểu Độc hỏi thăm, Diệp Phong khẽ gật đầu, sau đó lên tiếng nói.
Hô!
Sau khi tất cả mọi người rời khỏi đây, Diệp Phong cũng thở ra một hơi thật dài, sau đó tự lẩm bẩm: "Một giấc mơ này khiến cho ta có bóng ma tâm lý!"
"Không được!"
"Nên di chuyển sự chú ý!"
Chương 1250 - Diệp thiếu, ngươi không thể như vậy, đã nói là nhân đạo mà?Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!
Sản phẩm bại gia hôm nay: Thất Thải Đạo Liên *10000
Thất Thải Đạo Liên: Một trong số bảo vật đỉnh tiêm Hỗn Độn Giới, mà bên trong mỗi một hạt sen của Thất Thải Đạo Liên đều ẩn chứa một tia Tiên Thiên Hỗn Độn Chi Khí!
"Ngọa tào!"
"Không phải đâu!"
"Chỉ có một chút tin tức như thế?"
Khi Diệp Phong đọc tin tức về sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay, thấy nó chỉ có một chút xíu như thế thì không nháy mắt trên mặt treo đầy hắc tuyến!
………………………………………………………………………………...
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Ngài tìm ta?"
Khi Hùng Thiên Địa đi vào nơi ở của Diệp Phong, trên mặt lộ vẻ bất an lên tiếng hỏi thăm!
"Tiểu Hùng!"
"Cho dù Hỗn Độn Giới trước đây hay là Hỗn Độn Giới đã xuống dốc bây giờ thì ngươi đều là cường giả top đầu!"
"Mà ta lại bắt ngươi tới Bại Gia Môn để trông cửa!"
"Đối với chuyện này có phải là ngươi cảm thấy ủy khuất hay không?"
Nghe được Hùng Thiên Địa hỏi như vậy, Diệp Phong không có lập tức hỏi thăm chuyện có liên quan tới Thất Thải Đạo Liên mà thuận miệng hỏi một câu như vậy!
"Ừm?"
"Tại sao Diệp thiếu lại hỏi câu này?"
"Mà ta phải nói thật lời trong lòng hay là vi phạm lòng mình nói ra lời nói dối?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm bất thình lình như vậy, Hùng Thiên Địa cũng vẻ mặt sững sờ, sau đó cúi đầu trầm tư.
"Tiểu Hùng!"
"Đại gia đình chúng ta rất nhân đạo!"
"Cho nên đừng có lo lắng, cứ nói ra ý nghĩ chân thật ở trong lòng mình!"
Nhìn thấy Hùng Thiên Địa cả buổi mà vẫn không có trả lời mình, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ.
"Diệp thiếu!"
"Nếu như ngươi nói như vậy thì ta cũng nói thật luôn!"
"Mặc dù thực lực của ta kém mấy người Tiểu Cước đại nhân nhưng ngoại trừ bọn họ, ta chắc chắn là người mạnh nhất!"
"Kết quả ta chỉ có thể ở đây trông cửa, nói thật, ta thật cảm thấy rất ủy khuất!"
Lúc này, Hùng Thiên Địa cũng nói thẳng ra ý nghĩ chân thật nhất ở trong lòng mình.
"Ừm?"
"Ta chỉ thuận miệng hỏi một chút!"
"Ngươi đúng là thấy ủy khuất thật!"
Nghe được Hùng Thiên Địa nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ giật mình lên tiếng nói.
"Chủ nhân!"
"Tiểu Hùng giao cho chúng ta đi!"
"Lát nữa, chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để cho hắn có thể hòa nhập vào đại gia đình chúng ta!"
"Chỉ cần hòa nhập vào đại gia đình chúng ta thì cho dù có để cho hắn làm gì hắn cũng sẽ vui vẻ chấp nhận!"
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Tiểu Độc vang lên ở bên ngoài phòng.
Ngay sau đó, chín người Diệp Tiểu Độc, Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc đẩy cửa phòng ra, từ bên ngoài đi vào.
Mà trong ánh mắt mỗi người nhìn về phía Hùng Thiên Địa đều tràn ngập vẻ hưng phấn!
"Được!"
"Vậy ta sẽ giao hắn lại cho các ngươi!"
"Các ngươi nhất định phải giúp hắn đó!"
Nhìn thấy chín người đi tới, Diệp Phong cũng nhìn về phía Diệp Tiểu Quái lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Kiếm?"
"Búa?"
"Chùy?"
"Độc trùng?"
"Bàn chân lớn?"
"Bọn họ muốn làm gì ta?"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, Hùng Thiên Địa để ý thấy chín người đối diện trên mặt đều lộ ra vẻ hưng phấn lấy vũ khí hoặc làm món đồ đặc thù nào đó của mình ra, chuyện này khiến cho hắn cảm thấy rất là bất an.
"Thả ta ra!"
"Các ngươi muốn làm gì ta!"
"Diệp thiếu! !"
"Đã nói nhân đạo mà!"
"Tình huống này không đúng!"
Khi mọi người đi tới bên cạnh Hùng Thiên Địa, sau đó trực tiếp túm lấy hắn đi ra khỏi phòng, Hùng Thiên Địa triệt để luống cuống, sau đó trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi quay qua nhìn Diệp Phong hô to lên.
"Tiểu Hùng!"
"Bây giờ ngươi còn chưa hòa nhập vào đại gia đình này, điều đó chứng minh rằng bây giờ ngươi có vấn đề!"
"Mà bây giờ, tất cả mọi người đều chịu giúp ngươi mà không đòi hỏi gì cả, chẳng lẽ như vậy còn không phải là nhân đạo hay sao?"
Nghe được Hùng Thiên Địa hô to, Diệp Phong cũng vẻ mặt nghiêm túc giải thích rõ cho hắn biết.
? ? ?
Mẹ nó, cái này mà là nhân đạo cái quỷ gì!
Nếu như ta biết trước nhân đạo mà ngươi nói là nhân đạo như vậy!
Thì cho dù có đánh chết ta ta cũng sẽ không nói ra lời trong lòng!
Nghe được lời giải thích này của Diệp Phong, Hùng Thiên Địa tâm thái trực tiếp sập, hắn cảm thấy mình là đồ ngu
"Tiểu Cước!"
"Ngươi khoan hãy đi!"
"Bây giờ ngươi còn phải theo ta đi một chỗ!"
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lên tiếng gọi Diệp Tiểu Cước đi sau cùng lại.
"Chủ nhân!"
"Có dặn dò gì?"
Nghe được tiếng la của Diệp Phong, Diệp Tiểu Cước không có đi theo mấy người khác rời khỏi đây mà là đi tới trước mặt Diệp Phong, trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Đi với ta đến Vô Vọng Thành một chuyến!"
"Ta muốn đến đó để tìm đệ tử thân truyền cuối cùng của ta!"
Nghe được Diệp Tiểu Cước hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích.
Hả?
Tìm đệ tử thân truyền cuối cùng?
Đó không phải là người thừa kế của lão Thất sao?
Sau khi biết được tình huống này, Diệp Tiểu Cước lại tỏ vẻ thất vọng, bởi vì một khi người thừa kế của lão Thất xuất hiện, như vậy cũng chứng tỏ là lão Thất cũng sắp ra rồi!
Không gian nào đó!
"Ta không có lên xe!"
"Ta còn chưa lên xe đâu!"
"Tại sao các ngươi lại từng người từng người bỏ lại ta mà đi?"
"Phải biết, người thừa kế của ta còn chưa xuất hiện, bây giờ chỉ còn lại có một mình ta, ta phải làm như thế nào mới có thể khiến cho chủ nhân chú ý!"
Lúc này, lão Thất mới từ trong hôn mê tỉnh lại phát hiện ra ở chỗ này chỉ còn lại có một mình thắng thì tâm tính trực tiếp sập!
"Ừm?"
"Chủ nhân muốn đi tìm người thừa kế của ta?"
"Hạnh phúc tới đột nhiên như vậy sao?"
Đúng lúc này, khi lão Thất phát hiện tình huống này, hưng phấn phá lên cười, hắn không ngờ được là hạnh phúc lại tới đột nhiên như thế, trực tiếp đánh cho hắn trở tay không kịp!
...
Vô Vọng Thành!
"Ừm?"
"Giả hả?"
"Tên ăn mày đang ngồi bên đó chính là đệ tử thân truyền cuối cùng mà ta đang muốn tìm?"
"Mẹ nó, như vậy cũng quá giả đi chứ!"
Chương 1251 - Diệp thiếu, ngươi không thể như vậy, đã nói là nhân đạo mà? (2)Khi Diệp Phong căn cứ địa đồ nhỏ mà hệ thống cho ra tìm được đệ tử thân truyền cuối cùng của mình thì cả người hắn đều choáng váng, người xuất hiện ở trước mắt của hắn là một tên ăn mày áo quần cũ nát tóc tai thì bù xù!
"Chủ nhân!"
"Cái tên này không đơn giản!"
"Mặc dù bây giờ hắn là một tên ăn mày, hơn nữa nhìn như rất lười nhát nhưng thực chất hắn chính là một Cửu giai Hỗn Độn Chi Tổ!"
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Tiểu Cước vang lên trong đầu Diệp Phong.
Hả?
Hắn?
Cửu giai Hỗn Độn Chi Tổ?
Nghe được Diệp Tiểu Cước nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình!
"Nếu như là tình huống như vậy!"
"Vậy nếu như ta muốn dùng phương thức phá sản để chinh phục hắn thì rất khó!"
Sau khi biết rõ tình huống, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày tự nói.
"Được rồi!"
"Đi qua tâm sự với hắn trước!"
"Sau đó lại quyết định làm thế nào, dù sao thời gian nhiệm vụ có ba ngày!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp đi tới chỗ tên ăn mày đang ngồi cách đó không xa.
"Huynh đệ!"
"Tuổi quá trẻ, làm ăn mày như vậy có phải là có chút lãng phí thời gian rồi hay không!"
"Nếu không, đi theo ta đi!"
"Sau này mỗi ngày ta đều bao ngươi ăn ngon uống say, tuyệt đối có thể để cho người trải nghiệm được một cuộc đời khác!"
Sau khi Diệp Phong đi tới trước mặt tên ăn mày thì nở một nụ cười nói ra ý nghĩ của mình.
Hả?
Cái tên này là ai vậy?
Tại sao lại phải dẫn một tên ăn mày thối như ta đi ăn ngon uống say?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ quay qua nhìn Diệp Phong.
----------oOo----------
“Ngươi là ai?”
“Tại sao muốn đưa ta ra ngoài ăn ngon uống say?”
Sau đó, Lạc Thiên nhìn chằm chằm Diệp Phong, hỏi:
“Ta là ai không quan trọng!”
“Quan trọng là, ta thấy hai người chúng ta hữu duyên, cho nên ta muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền!”
Mà cái này, cũng là một trong những nguyên nhân chính ta muốn mang ngươi đi ăn ngon uống tốt.
Nghe được Lạc Thiên hỏi, Diệp Phong lộ ý cười giải thích.
? ? ?
Ngươi cảm thấy hai chúng ta hữu duyên, cho nên, đã muốn thu ta làm đệ tử thân truyền?
Đùa à?
Đây chính là thân truyền đệ tử, người nào thu thân truyền đệ tử sẽ qua loa như vậy!
Nghe được Diệp Phong giải thích, trên mặt Lạc Thiên trong nháy mắt đen sì, nhưng dù sao phàm là người bình thường, sẽ không thu đệ tử thân truyền qua loa như vậy!
“Thiếu gia!”
“Ngài cũng không cần nói đùa với ta!”
“Ta chỉ là một người ăn mày hôi thối, nào có tư cách làm đệ tử thân truyền của ngài!”
Sau đó, Lạc Thiên uyển chuyển từ chối.
“Chủ nhân!”
“Tên này có chút không quá thức thời!”
“Có muốn ta dạy hắn làm người hay không?”
Nhìn Lạc Thiên vậy mà từ chối Diệp Phong, Diệp Tiểu Cước một bên lại toát ra vẻ hưng phấn, sau đó ra vẻ tức giận hỏi.
“Tuy ta đánh không lại thất ca!”
“Nhưng ta đánh thắng được truyền thừa của hắn!”
“Mà tiểu tử này hiện tại còn không phải đệ tử thân tử thân truyền của chủ nhân, như vậy nói cách khác, còn không tính là truyền nhân của thất ca, vậy coi như ta đánh hắn, thất ca cũng không tiện nói gì!”
Đồng thời, Tiểu Cước cũng vui vẻ nghĩ trong lòng .
“Không cần!”
“Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, ta sẽ cùng hắn chơi đùa thật tốt!”
Nghe được Diệp Tiểu Cước nói lời này, Diệp Phong lại trực tiếp từ chối.
Hả?
Không cần?
Nghe nói như thế, Tiểu Cước lúc này toát ra một vẻ thất vọng, dù sao, loại cơ hội này,chỉ có thể là vô cùng hiếm thấy đó!
Trong bóng tối!
“Aizz!”
“Làm sao còn không sử dụng được!”
“Tiểu tử này không thức thời như thế, nên đánh hắn một trận thật tốt !”
Lúc này, tám người Diệp Tiểu Độc, Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc núp trong bóng tối, sau khi nghe được Diệp Phong trả lời, cũng đều toát ra một vệt vẻ thất vọng, bởi vì, nếu như Diệp Phong đồng ý, bọn họ cũng đã chuẩn bị đi qua lẫn vào một chân!
Ở không gian nào đó!
“Làm gì?”
“ đám khốn kiếp các ngươi này, đến cùng muốn làm gì?”
“Đây chính là người thừa kế của ta!”
“vậy mà các ngươi muốn đá hắn?”
“Các ngươi không phải người!”
Lúc này, khi lão thất phát hiện tình huống này, trực tiếp tràn ngập lửa giận rống to lên!
...
Một bên khác!
“Ừm?”
“Vị thiếu gia này, ngươi muốn làm gì?”
Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên ngồi ở bên cạnh mình, Lạc Thiên cũng lộ vẻ mặt không hiểu, hỏi.
“Làm ăn mày !”
“Không phải ngươi nói, ngươi chỉ là tên ăn mày, không có tư cách là đệ tử thân truyền của ta sao?”
“Vậy ta cũng làm ăn mày, vậy chúng ta chẳng phải có cùng thân phận!”
Nghe được Lạc Thiên hỏi, Diệp Phong cũng cười giải thích.
? ? ?
Ngươi cũng muốn làm khất cái?
Mà lý do ngươi làm như vậy, là muốn nhận ta làm đệ tử thân truyền?
Là ngươi điên rồi, vẫn là ngươi điên rồi!
Chẳng lẽ ngươi không nghe ra được, ta vừa mới uyển chuyển từ chối ngươi sao?
Nghe được lời này của Diệp Phong, Lạc Thiên trực tiếp hoang mang, hắn thật không nghĩ tới, Diệp Phong lại có hành động không đứng đắn như vậy!
“Tốt!”
“Ngươi đã muốn chơi như vậy coi như đừng trách ta trực tiếp ra đại chiêu!”
“Ta cũng không tin ngươi có thể đứng vững!”
Tỉnh táo lại, Lạc Thiên nghĩ tới điều gì, sau đó khóe miệng nổi lên một nụ cười nghiền ngẫm !
“Vị thiếu gia này!”
“Tuy ta không hiểu, ngươi vì cái gì nhất định muốn thu ta làm đệ tử thân truyền!”
“Nhưng ta muốn nói là, nếu như ngươi thật sự muốn làm ăn mày, đầu tiên là một thân trang phục của ngươi không hợp với làm ăn mày!”
Ngay sau đó, Lạc Thiên giống cười mà không phải cười nhìn Diệp Phong nhắc nhở.
? ? ?
Câu trước còn nói ta thu ngươi làm đệ tử thân truyền !
Câu sau đã trực tiếp nói tới quần áo rồi?
Hai câu này, có liên quan với nhau sao?
Nghe được lời nói này của Lạc Thiên, Diệp Phong cũng toát ra một vẻ mặt hoang mang, bởi vì nghe được câu đầu tiên, hắn cũng đã bắt đầu phỏng đoán ra câu tiếp theo là gì, ai có thể nghĩ, đối phương mẹ nó không theo lẽ thường a!
“Lạc Thiên!”
“Vị thiếu gia này là ai?”
“Ngươi còn nhận biết loại đại thiếu gia nhà giàu này sao?”
Chương 1252 - Đáng chết, các người muốn làm gì người thừa kế của ta?Đúng lúc này, lại một tên khất cái từ nơi xa đi tới, nhưng mà, lúc hắn nhìn Lạc Thiên bên cạnh Diệp Phong,sắc mặt cũng là sững sờ, sau đó mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi.
“Tiểu Cường!”
“Ta cũng không nhận...”
Không đợi Lạc Thiên nói xong, Diệp Phong liền trực tiếp đứng lên, đồng thời ngắt lời: “Huynh đệ, ta là người như thế nào không quan trong, quan trọng là, một thân trang phục này của ngươi, một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh thạch có bán hay không!”
“ Hả?”
“Một thân quần áo rách rưới của ta, ngươi muốn mua?”
“Còn phải tốn một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch để mua?”
“Vị thiếu gia này, ngươi xác định không nói đùa ta chứ?”
“Nói thật, ta chưa thấy qua cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch là dạng gì!”
Nghe được lời nói này của Diệp Phong, Tiểu Cường cũng là toát ra sắc mặt khó có thể tin lên tiếng xác nhận.
Ba!
Nghe được Tiểu Cường nói lời này, Diệp Phong không giải thích cái gì, trực tiếp liền ném Hỗn Độn Giới một vạn khối cho Tiểu Cường!
“Hỗn Độn giới?”
“Thiếu gia, ngài đừng đùa ta!”
“Ta chính là người bình thường, căn bản cũng không có thần thức, coi như ngươi cho ta Hỗn Độn giới, ta cũng không thể dùng được!”
Nhìn Hỗn Độn giới trong tay, Tiểu Cường cũng là gượng cười giải thích lên.
“Đinh! Kí chủ, Tiểu Cường bị người phế đi tu vi, nhưng chỉ cần cho hắn dùng một viên cửu hoa Cửu Hoa Thiên lộ đan, không chỉ có thể chữa trị kinh mạch bị hủy trong cơ thể hắn, dược hiệu còn lại có thể để hắn trong thời gian cực ngắn, tăng tu vi lên tới Đạo Đồ cảnh cửu trọng đỉnh phong!”
Ngay khi Diệp Phong chuẩn bị hỏi ý kiến hệ thống một chút, có bảo vật gì có thể làm cho đối phương mở ra tu hành chi lộ, âm thanh hệ thống đã vang lên trong đầu.
Hả?
Ta còn chưa có hỏi ngươi đâu!
Ngươi đã đọc được ý nghĩ của ta?
Nghe hệ thống nói Diệp Phong cũng bất đắc dĩ cười cười, sau đó để hệ thống chuẩn bị cho hắn một viên cửu hoa thiên lộ đan!
“Tiểu Cường đúng không!”
“Chỗ này của ta có viên đan dược!”
“Chỉ cần ngươi ăn viên đan dược này, không chỉ có thể chữa trị kinh mạch bị hủy trong cơ thể, mà còn giúp ngươi một lần nữa buóc chân vào tu hành chi lộ, dược hiệu còn lại có thể để ngươi trong thời gian cực ngắn tăng tu vi lên tới Đạo Đồ cảnh cửu trọng đỉnh phong!”
“Không biết, ngươi có muốn viên đan dược này hay không?”
Nhìn thấy Tiểu Cường đang gượng cười, Diệp Phong lại là vẻ mặt thành thật hỏi thăm.
“Cái gì!”
“Thiếu gia, trong tay ngươi, thật sự có loại thần đan này sao?'
Nghe được lời này của Diệp Phong, Tiểu Cường trực tiếp hai mắt trợn tròn kinh hô lên, trong mắt càng là tràn ngập vẻ mặt khó có thể tin !
“Không sai!”
“Thần đan này, hiện tại trong tay ta!”
“Có điều, nhìn ngươi có dám ăn hay không, chỉ cần ngươi dám ăn, ta lập tức tặng cho ngươi!”
Nhìn đến bộ dáng giật mình kia của Tiểu Cường, Diệp Phong cũng cười nói.
“Chờ một chút!”
“Thiếu gia!”
“Ta có thể biết, viên thần đan trong tay ngươi kia, là đan dược gì được không?”
Đúng lúc này, tiếng Lạc Thiên vang lên.
“Lạc huynh!”
“Ta tên là Diệp Phong, về sau ngươi gọi ta là Diệp thiếu gia đi!”
“Đúng rồi!”
“Nghe lời này của ngươi, ngươi còn hiểu đan dược?”
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên hỏi.
“Diệp thiếu gia!”
“Không gạt ngươi!”
“Ta trên phương diện đan dược này vẫn là biết một hai!”
Nghe được Diệp Phong hỏi, Lạc Thiên cũng tự tin lên tiếng trả lời.
“Ừm?”
“Có biết một hai?”
“Lời này, làm sao nghe quen tai như thế?”
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong lại hơi hơi nhíu mày!
(Hồ Trường Trường: ? ? ? Đây không phải lời của ta sao? )
“Đúng rồi!”
“Cái này mẹ nó không phải Hồ Trường Trường thường nói sao?”
“Còn nhớ rõ lúc trước khi vừa biết bọn hắn, ta hỏi bọn hắn tình huống Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
“Hồ Trường Trường đã nói đối với Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo này có biết một hai, kết quả, hắn mẹ nó nói một câu nói nhảm “Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo là một loại thần thảo cực kỳ quý hiếm”, đó là thật mẹ nó có biết một hai, không hề nhiều một chút nào!”
Rất nhanh, Diệp Phong đã nghĩ đến Hồ Trường Trường, cũng biết vì cái gì hắn có cảm giác quen thuộc đối với cái từ này!
“Lạc huynh!”
“Viên đan dược này trong tay của ta, tên là Cửu Hoa Thiên Lộ Đan!”
“Không biết ngươi có từng nghe nói qua?'
Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Lạc Thiên nói ra tên viên đan dược kia.
“Cái gì!”
“Lại là Cửu Hoa Thiên Lộ Đan!”
“Phải biết, đan dược này là một trong thập đại đỉnh cấp đan dược chữa trị thời kỳ cường thịnh của Hỗn Độn giới, dược hiệu rất khủng bố, quả thực là không cách nào hình dung!”
“Mà muốn luyện chế Cửu Hoa Thiên Lộ Đan này, không chỉ cần phải 23 loại thần thảo cực kỳ hi hữu, còn cần có đan phương đặc thù luyện chế đan dược này, mà lại, tạo nghệ người luyện đan luyện chế cũng nhất định phải đạt tới một độ cao cực cao!”
“Có thể nói, Cửu Hoa Thiên Lộ Đan này, cho dù đặt ở Hỗn Độn giới thời kỳ từng cường thịnh, đó cũng là đỉnh cấp đan dược cực kỳ quý hiếm!”
Sau khi nghe được năm chữ “Cửu Hoa Thiên Lộ Đan”, Lạc Thiên đầu tiên là giật mình, sau đó đơn giản nói ra một chút tình huống có liên quan tới Cửu Hoa Thiên Lộ Đan.
? ? ?
Tên này lại còn thật sự biết rõ?
Mà lại biết nhiều như thế?
Vậy hắn căn bản là giả vờ nói có biết một hai!
Nghe được Lạc Thiên nói ra nhiều tình huống có quan hệ với Cửu Hoa Thiên Lộ Đan như vậy, Diệp Phong cũng toát ra một vẻ giật mình, hắn vốn cho rằng, Lạc Thiên này là mặt hàng giống như Hồ Trường Trường!
“Ăn ăn ăn!”
“Diệp thiếu gia!”
“Ta dám ăn!”
“Dù sao ta đều đã là một phế nhân, vậy ta còn có cái gì để sợ!”
Mà nghe xong lời này của Lạc Thiên, Tiểu Cường cũng biết rõ đan dược này khủng bố, sau đó thì sắc mặt lo lắng nhìn về phía Diệp Phong nói ra quyết định của mình!
“Cầm lấy đi!”
Nghe được lời này của Tiểu Cường, Diệp Phong đầu tiên là lấy ra Cửu Hoa Thiên Lộ Đan từ bên trong không gian hệ thống, sau đó trực tiếp ném cho Tiểu Cường!
Oanh!
Chương 1253 - Ta cho ngươi đan dược, ngươi lại lấy oán báo ân, muốn lừa ta?Khi Tiểu Cường tiếp nhận đan dược cũng trực tiếp nuốt vào, Lạc Thiên một bên thì lặng lẽ ngưng tụ từ bốn phía một kết giới năng lượng, để tránh tiếp đó hơi thở Tiểu Cường lộ ra ngoài, sẽ bị người chung quanh phát hiện.
Đến mức có thể bị Diệp Phong cùng Diệp Tiểu Cước phát hiện hay không, hắn không lo lắng cái này!
Bởi vì, hắn đã sớm phát hiện ra, Diệp Phong chỉ có tu vi Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong, Diệp Tiểu Cước chỉ có tu vi Đạo Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong, mà hắn, lại là cửu kiếp Hỗn Độn Chi Tổ!
Theo thời gian trôi qua từng chút một!
Một tia hơi thở Hỗn Độn chi lực yếu ớt, chậm rãi từ thân thể Tiểu Cường tán phát ra!
Cái này chứng minh, kinh mạch bị hủy trong cơ thể Tiểu Cường, đã được chữa trị toàn bộ, mà hắn cũng đã thành công ngưng luyện ra tia Hỗn Độn chi lực đầu tiên!
“Là thật!”
“Đan dược tên này lấy ra, vậy mà thật sự là Cửu Hoa Thiên Lộ Đan!”
“Nếu không, ngoại trừ Cửu Hoa Thiên Lộ Đan, đan dược khác không có khả năng có dược hiệu khủng bố như thế!”
“Vấn đề đến rồi!”
“Tên này rốt cuộc là ai?'
“Trong tay của hắn, lại tại sao lại có đan dược đỉnh phong thời kỳ Thượng Cổ?”
Phát giác được trạng thái Tiểu Cường lúc này, Lạc Thiên cũng mặt lộ vẻ khiếp sợ nhìn sang hướng Diệp Phong.
Oành!
Đúng lúc này, Tiểu Cường cũng mở hai mắt ra, sau đó thì quỳ xuống hướng về phía Diệp Phong!
“Diệp thiếu gia!”
“Cảm tạ ngài cho ta viên thần đan này!”
“Là ngài, ban cho ta cuộc đời mới!”
“Về sau, cái mạng này của Trương Tiểu Cường ta, chính là của ngài!”
“Trương Tiểu Cường ta, về sau sống là người của ngài, chết là ma của ngài!”
Lúc này, Trương Tiểu Cường quỳ trên mặt đất, cũng lộ vẻ mặt cảm kích la lớn với Diệp Phong.
“Hả?”
“Làm gì?”
“Muốn lừa bịp người à!”
Nghe được lời này của Trương Tiểu Cường, Diệp Phong cũng lui về sau hai bước, sau đó một mặt cảnh giác nhìn Trương Tiểu Cường nói.
? ? ?
Ta là đang biểu hiện trung thành với ngươi!
Làm sao biến thành lừa bịp người?
Cái tình huống này như thế nào?
Nghe được lời này của Diệp Phong, đặc biệt là lúc nhìn đến bộ dáng Diệp Phong này, không chỉ có là Trương Tiểu Cường hoang mang, mà Lạc Thiên đứng một bên cũng xem đến mơ hồ!
“Diệp thiếu gia!”
“Ta... Ta không hiểu rõ ý của ngài!”
Sau đó, Trương Tiểu Cường mặt lộ vẻ nghi ngờ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi.
“Tiểu Cường!”
“Đỉnh cấp thần đan như thế, ta đều đưa cho ngươi!”
“Ngươi không những không biết đủ, còn muốn mượn cơ hội đi theo bên cạnh ta!”
“Ngươi đây không phải lừa bịp người thì là cái gì?”
Sau khi nghe được Trương Tiểu Cường nói, Diệp Phong cũng dùng vẻ mặt thành thật giải thích.
? ? ?
Mệnh ta cũng chuẩn bị cho ngươi!
Sau đó, ngươi nói ta đang thừa cơ lừa ngươi?
Ta lấy mạng của mình đi lừa ngươi?
Cái này mẹ nó là cái ý nghĩ thần tiên gì!
Nghe được Diệp Phong giải thích, Trương Tiểu Cường cả người đều choáng váng, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, mình từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên biểu thị trung thành, vậy mà lại biến thành loại tình huống này!
“Tiểu Cường!”
“Ngươi còn chưa hiểu sao?”
“Không phải là người gì, đều có tư cách đi theo bên người đại nhân nhà ta!”
“Nói cách khác, ngươi muốn ở bên người đại nhân nhà ta, còn chưa đủ tư cách!”
“Mà mệnh của ngươi, trong mắt đại nhân nhà ta, cũng căn bản không đáng giá nhắc tới!”
Nhìn thấy Trương Tiểu Cường còn chưa rõ, Diệp Tiểu Cước một bên cũng nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
Hả?
Ta không xứng?
Dù là đem mệnh giao ra, cũng không xứng lưu ở cạnh Diệp thiếu gia?
Nghe được Diệp Tiểu Cước nhắc nhở, Trương Tiểu Cường cũng lập tức phản ứng lại, sau đó, trên mặt hiện lên một chút cười khổ!
Bởi vì, nếu như là loại tình huống này, vậy hành động mới vừa rồi của hắn, thật sự giống như là đang lừa bịp người!
“Tiểu Cường!”
“Ta đối với ngươi không có bất kỳ ý nghĩ gì, cho nên, ngươi cũng không nên suy nghĩ nhiều!”
“Mà ta sở dĩ đưa ngươi viên kia thần đan kia, chỉ là muốn để ngươi một lần nữa có lại thần thức, từ đó có thể sử dụng Hỗn Độn giới!”
“Như vậy, ta có thể lấy một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch bên trong Hỗn Độn giới, mua một thân trang phục ngươi mặc trên người này!”
Lúc này, tiếng Diệp Phong cũng vang lên.
? ? ?
Ngươi lượn quanh một vòng lớn như thế!
Tốn cái giá lớn như vậy!
Vì cái gì, chỉ là vì một thân trang phục trên người ta?
Ngươi xác định làm như thế, không phải đang cố ý nhục nhã ta?
Nghe được lời này của Diệp Phong, cả người Trương Tiểu Cường đều choáng váng, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, chính mình lại còn không quan trọng bằng một thân trang phục rách này!
“Không!”
“Ta không tin!”
“Ta làm sao cũng không tin, ta không bằng cả đống quần áo rách này!”
Sau khi tỉnh táo lại, Trương Tiểu Cường trực tiếp nhìn sang hướng Diệp Phong!
“Diệp thiếu gia!”
“Nếu như ngươi thật sự chỉ muốn mua một thân trang phục này của ta!”
“Vậy ngươi cũng không cần thiết lãng phí trên người của ta một viên thần đan đắt đỏ lại quý hiếm như vậy!”
“Bởi vì coi như ta không có thần thức, không cách nào sử dụng Hỗn Độn giới, ngươi cũng có thể lấy ra Hỗn Độn Hỗn Độn Tinh Thạch trong nhẫn, trực tiếp cho ta!”
“Còn có, một thân trang phục rách này của ta, làm gì có giá trị một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, ngươi chỉ cần tùy tiện cho ta một trăm khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch, ta cũng sẽ vui vẻ hấp tấp bán cho ngươi!”
Lúc này, để chứng minh giá trị của mình cao hơn nhiều một thân trang phục rách nát này, Trương Tiểu Cường cũng tìm đúng một điểm, trực tiếp hỏi.
“Tiểu Cường!”
“Ngươi lại suy nghĩ nhiều!”
“Ngươi cảm giác một thân trang phục rách trên người ngươi này không đáng tiền, nhưng trong mắt của ta, lại giá trị liên thành, thậm chí, tiêu một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch để mua, ta đều cảm giác là mình đã kiếm hời!”
“Về phần tại sao muốn lãng phí một viên thần đan, đó là nhìn ngươi với Lạc huynh có quan hệ không tệ, ta không muốn để cho ngươi vì một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch mà mất mạng, cho nên mới kiên trì giúp ngươi khôi phục thần thức!”
Chương 1254 - Cười đi, cứ thỏa thích cười đi, sẽ có lúc ngươi phải khóc!“Không phải vậy, nếu như không có Hỗn Độn giới, không chắc ngươi căn bản cầm không đi một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch này, coi như ngươi có thể cầm đi, vậy cũng sẽ lập tức khiến người khác thăm dò, sau cùng, chỉ sợ ngươi chết cũng không biết chết như thế nào!”
Nghe được Trương Tiểu Cường hỏi, Diệp Phong cũng lộ ý cười giải thích.
? ? ?
Vì không cho ta chết quá nhanh!
Cho nên, mới giúp ta chữa khỏi bị kinh mạch bị hủy diệt?
Hơn nữa, còn là xem trên mặt mũi Lạc Thiên?
Như vậy nói cách khác, từ đầu tới đuôi, ta ở trong mắt ngươi, cũng không sánh nổi cái này một thân trang phục rách này?
Sau khi xem rõ ràng tất cả tình huống, Trương Tiểu Cường cũng rốt cục nhận rõ hiện thực tàn khốc này, sau đó thì cởi ra trang phục đắt đỏ, sau đó cầm lấy tài phú đời này hắn cũng không dám tưởng tượng, đi khỏi nơi này!
“Tên điên!”
“Tên này tuyệt đối bị điên!”
“Trước đó, ta đã nói một câu, cái đầu này của hắn dùng không được!”
“Kết quả, tên này trực tiếp dùng một vạn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch cùng một Cửu Hoa Thiên Lộ Đan khả năng đã tuyệt tích lên một tên ăn mày, mua một bộ quần áo!”
“Đây quả thật là chuyện một người bình thường có thể làm ra sao?”
Lúc này, nhìn lấy Diệp Phong trực tiếp đổi thân trang phục rách rưới của Trương Tiểu Cường kia, trong mắt Lạc Thiên cũng lóe qua sắc mặt kinh ngạc.
“Lạc huynh!”
“Ngươi nhìn một thân trang phục này của ta thế nào?”
“Có phải đã có bộ dáng khất cái hay không!”
Lúc này, Diệp Phong đã thay xong trang phục, cũng lộ vẻ mặt đắc ý nhìn về phía Lạc Thiên lên tiếng hỏi.
Hả?
Phong cách khất cái?
Cái này mẹ nó là lời chó má gì?
Thế nào, lên làm khất cái, ngươi còn cảm giác tự hào!
Nghe được lời này của Diệp Phong, khóe miệng Lạc Thiên cũng nhịn không được co quắp, hắn cảm giác, Diệp thiếu gia này căn bản cũng không phải là người bình thường, mặc kệ là cách hành động hay là mạch não, đều cực kỳ không bình thường!
“Diệp thiếu gia!”
“Vẫn là câu nói kia!'
“Tuy ta không hiểu, vì cái gì ngươi nhất định muốn thu ta làm đệ tử thân truyền!”
“Nhưng ta muốn nói là, muốn muốn trở thành một khất cái hợp cách, chỉ có trang phục là không được, bởi vì ngươi căn bản cũng không biết, mỗi ngày qua với chúng ta đều là thời gian khổ cực gì, mà lại, loại thời gian khổ cực kia, ta tin tưởng ngươi cũng tuyệt đối không kiên trì nổi!”
Nhìn dáng vẻ Diệp Phong đắc ý kia, Lạc Thiên cũng không chút khách khí tiếp tục nói.
“A!”
“Lạc huynh, vậy ngươi có dám đánh cược hay không?”
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong cũng hứng thú, sau đó trực tiếp hỏi.
“Hả?”
“Đánh cược?”
“Đánh cược cái gì?”
Nghe nói như thế, Lạc Thiên cũng lộ vẻ hiếu kỳ hỏi.
“Thì đánh cược!”
“Ta theo ngươi sống cuộc sống khất cái, mà ta phải kiên trì ba ngày!”
“Nếu như ta không kiên trì được, vậy ta sẽ không quấy nhiễu cuộc sống của ngươi!”
“Có điều, nếu như ta kiên trì được, vậy ngươi phải đồng ý làm thân truyền đệ tử của ta!”
Nhìn Lạc Thiên đối với đánh cược của mình cảm thấy hứng thú, Diệp Phong cũng nói thẳng ra nội dung đánh cược!
“Quá biết chơi!”
“Chủ nhân thật là quá sành chơi!'
“Rõ ràng có thể thẳng thắn thu phục tên này, nhưng hết lần này tới lần khác phải bồi hắn chơi mấy ngày!”
“Mà ta dám cam đoan, mặc kệ Lạc Thiên này muốn mang chủ nhân trải qua cuộc sống khất cái như thế nào, chủ nhân đều sẽ lấy phương pháp phá của, đổi mới nhận biết của hắn!”
Diệp Tiểu Cước đứng một bên thấy cảnh này, trên mặt cũng là toát ra một nụ cười nghiền ngẫm, bởi vì nàng biết, Diệp Phong lại bắt đầu chơi rồi!
Một bên khác.
Hả?
Đánh bạc ngươi có thể kiên trì cuộc sống khát cái ba ngày hay không?
Nghe Diệp Phong nói lên vụ đánh cược này, đầu tiên Lạc Thiên sững sờ, sau đó khóe miệng hiện lên một nụ cười đắc ý, bởi vì hắn dám cam đoan, Diệp Phong tuyệt đối không kiên trì được!
Bởi vì dạng đại thiếu gia giống Diệp Phong này, tự tôn, mặt mũi cái gì cũng rất đặt nặng, cho nên, hắn không tin, đối phương vì thu hắn làm thân truyền đệ tử, thật sự có thể tiếp nhận cách sống kém một bậc kia!
Nghĩ đến đây, Lạc Thiên liền trực tiếp nhìn sang hướng Diệp Phong!
“Tốt!”
“Ta cược!”
“Nếu như Diệp thiếu gia thật sự có thể cùng ta sống qua ba ngày khất cái, vậy ta sẽ đồng ý làm thân truyền đệ tử của ngươi!”
“Có điều, phải nói trước!”
“Trong ba ngày, ta làm cái gì, ngươi phải làm cái đó, trong quá trình này không được làm gì khác đi!”
“Mà mặc kệ ngươi có tu vi cường đại cỡ nào, cũng phải giấu giếm, chỉ có thể lấy thân phận người bình thường cùng ta trải qua cuộc sống khất cái!”
“Nếu như Diệp thiếu gia có thể tiếp nhận, vậy vụ đánh cược này, ta nhận!”
Nhìn Diệp Phong, Lạc Thiên trực tiếp nói ra quyết định của mình!
“Tốt!”
“Nhưng ta cũng có một yêu cầu!”
“Cũng được, có yêu cầu gì, bây giờ nói hết một lần đi!”
“Một khi đánh cược bắt đầu, ngươi không thể thêm yêu cầu!”
Sau khi nghe được Lạc Thiên nói, Diệp Phong cũng là nói ra một cái yêu cầu của mình!
“Không có có yêu cầu gì nhiều!”
“Chỉ cần ngươi có thể làm theo ta là được!”
Tuy không hiểu tại sao Diệp Phong lại đưa ra một cái yêu cầu như thế, nhưng Lạc Thiên vẫn rất nhanh cho ra câu trả lời của mình.
“Tốt!”
“Vậy đánh cược chính thức bắt đầu!”
Sau khi nghe được Lạc Thiên nói, Diệp Phong cũng lộ vẻ hưng phấn nói.
“Cười đi!”
“Thỏa thích cười đi!”
“Chút nữa sẽ có khi ngươi phải khóc!”
Nhìn dáng vẻ hưng phấn kia của Diệp Phong, sắc mặt Lạc Thiên lại là nghiền ngẫm tự nói.
“Diệp thiếu gia!”
“Cũng gần trưa rồi!”
“Chúng ta phải đi kiếm chút đồ ăn!”
“Dù sao, chúng ta đều là phàm nhân, không sánh bằng những tu đạo giả cường đại kia!”
Sau đó, Lạc Thiên thì nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở!
“Tốt!”
“Vậy chúng ta nên đi chỗ nào để kiếm ăn đây?”
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong cũng lộ vẻ tò mò hỏi, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Không có gì bất ngờ xảy ra, tiểu tử này muốn bắt đầu bày chuyện, nhưng ta ngược lại rất chờ mong biểu hiện của hắn!”
Chương 1255 - Còn có thể ăn xin như thế? Đây chính là gian lận!“Diệp thiếu gia!”
“Rất đơn giản!”
“Chúng ta chỉ cần đi đến một tửu lâu, hỏi xin một chút đồ ăn là được!”
“Mà ta ở bên trong tòa này thành đã ăn xin nhiều năm, có thể nói, lão bản cùng tiểu nhị những tửu lâu kia đều đã quen biết ta, cho nên, ta muốn lấy chút đồ ăn, là không có vấn đề!”
“Có điều, ngươi đi hỏi đồ ăn thì không được rồi!”
“Cho nên, ngươi cần sớm làm tốt chuẩn bị nhận thất bại, nhưng thất bại cũng không phải là đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là, bọn họ sẽ còn trắng trợn nhục nhã ngươi, lấy tôn nghiêm cùng mặt mũi ngươi, toàn bộ giẫm ở dưới chân!”
“Nếu như ngươi dám có bất kỳ bất mãn gì, vậy ngươi không chỉ sẽ phải gánh chịu một trận đánh đập, về sau cũng không có khả năng xin được đồ ăn từ tửu lâu của bọn họ!”
“Cho nên, ngươi nhất định phải lấy tư thái cực kỳ thấp đi xin ăn!”
Nghe được Diệp Phong hỏi, Lạc Thiên cũng nói ra một số điều cần chú ý khi đi xin ăn, nói đơn giản một chút với Diệp Phong.
Hả?
Đi tửu lâu ăn xin ăn?
Mà lại, còn phải dùng một tư thái cực kỳ thấp đi ăn xin?
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong cũng nhếch miệng nở nụ cười, bởi vì nếu như là khất cái bình thường, chuyện này không có gì xấu, nhưng hắn cũng không phải khất cái bình thường a!
Hắn là khất cái thần hào!
Dù sao, Lạc Thiên chỉ yêu cầu hắn ẩn giấu tu vi, giả bộ như người bình thường, cũng không yêu cầu hắn không thể sử dụng tiền tài!
“Tốt!”
“Lạc huynh, vậy liền dẫn đường đi!”
“Chỉ cần ngươi có thể xin được đồ ăn, vậy ta cũng nhất định sẽ xin được!”
Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Lạc Thiên nói.
Lạc Dương tửu lâu!
“Trương lão bản!”
“Ngài nhìn xem gần trưa rồi, có cái gì thừa...”
Đi vào tửu lâu, Lạc Thiên tức thì toát ra thần thái hèn mọn hỏi lão bản tửu lâu, nhưng lời hắn còn chưa nói hết, đã lão bản bị tửu lâu trực tiếp ngắt lời!
“Lạc Thiên!!!”
“Tên ăn mày thối tha nhà ngươi sao lại đến rồi!”
“Thật sự là xúi quẩy!”
“Đồ ăn thừa, cơm thừa đều ở phía sau bếp, tự ngươi đi lấy đi!”
“Nhớ kỹ, cầm hết rồi cút nhanh lên, còn nữa, trong bảy ngày không cho lại đến tửu lâu của ta xin ăn, nếu không, ta tuyệt đối sẽ đá ngươi đi ra!”
Lúc này, lão bản tửu lâu cũng một mặt ghét bỏ lớn tiếng mắng Lạc Thiên.
“Mẹ nó!!!”
“Lạc Thiên có bệnh đi!”
“Hắn chính là cửu kiếp Hỗn Độn Chi Tổ, tại sao muốn sống như thế này?”
Nhìn Lạc Thiên bị lão bản tửu lâu mắng to, Diệp Phong một bên lập tức bị kinh hãi, hắn không hiểu được, tại sao Lạc Thiên muốn lựa chọn loại cuộc sống này!
“Chờ một chút!”
“Lạc Thiên!”
“Trước kia tự ngươi đến ăn xin còn chưa tính, hiện tại còn đưa người theo, tổ đoàn đến ăn xin?”
“Thế nào, ngươi coi tửu lâu của ta thành cửa hàng thu nhận ăn xin?”
Lúc này, Trương lão bản cũng là chú ý tới Diệp Phong đứng một bên, sau đó thì sắc mặt âm trầm mắng Lạc Thiên thật lớn.
“Trương lão bản!”
“Ngài hiểu lầm!”
“Ta căn bản không biết hắn!”
Nghe được lão bản tửu lâu giận dữ mắng mỏ, Lạc Thiên cũng vội vàng giải thích, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Diệp thiếu gia, cái này áp lực cho ngươi rồi, có thể xin được hay không, thì nhìn bản lãnh của ngươi đi!”
“Lão bản!”
“Ta muốn xin chút đồ ăn!”
“Có điều, ta không muốn đồ ăn thừa, ta muốn đồ ăn tốt nhất bên trong tửu lâu của các ngươi, mà nhất định phải là loại vừa làm ra!”
“Đúng rồi, nếu có thể lại cho ta thêm chút rượu ngon, vậy thì càng tốt!”
Nhìn thấy lão bản tửu lâu đang nhìn mình, Diệp Phong cũng lộ ra một bộ tư thái đại gia, sau đó nói thẳng ra yêu cầu đến ăn xin của mình!
? ? ?
Ngươi đến ăn xin, còn mẹ nó chọn món?
Còn không muốn cơm thừa canh cặn, chỉ cần đồ ăn mới làm ra, mà lại, còn mẹ nó muốn đồ tốt nhất?
Thậm chí, ngươi còn muốn rượu ngon?
Ngươi đây là tới ăn xin, hay là tới làm đại gia?
Nghe được lời này của Diệp Phong, lão bản tửu lâu trong lúc nhất thời không thể tin vào tai của mình, bởi vì hắn sống mấy ngàn năm qua, thật sự chưa thấy qua khất cái không biết xấu hổ như vậy!
“Làm gì?”
“Diệp thiếu gia đang làm gì đó!”
“Hắn đến ăn xin, không phải tới làm đại gia!”
“Có phải hắn điên rồi hay không!”
Mà Lạc Thiên một bên nghe được lời này của Diệp Phong, trên mặt cũng toát ra nét kinh hãi, hắn không nghĩ tới, vậy mà Diệp Phong lại nói ra loại lời nói đại gia mới có thể nói!
“Cút!!!”
“Ăn mày thối tha đáng chết!”
“Cút ngay ra khỏi tửu lâu của ta!”
“Nếu không, ta lập tức gọi người đánh gãy hai chân của ngươi, để ngươi bò từ nơi này ra ngoài...”
Sau khi tỉnh táo lại, lão bản tửu lâu cố nén lửa giận chửi Diệp Phong ầm lên, nhưng mắng đến một nửa, giọng nói của hắn tức thì trong nháy mắt im bặt!
“Ngươi... Ngươi...”
“Ngươi đây là ý gì?”
Nhìn lấy Diệp Phong trực tiếp đập lên trên quầy một khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, lão bản tửu lâu cũng lập tức thu hồi sự phách lối trước đó, sau đó nhìn Diệp Phong thận trọng lên tiếng hỏi.
Dù sao, thì ở Hỗn Độn giới hiện tại mà nói, người có thể lấy ra cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, không có một ai là người bình thường, bởi vì loại đỉnh cấp Hỗn Độn Tinh Thạch này, đều nắm trong tay đỉnh tiêm thế lực hoặc này đứng đầu!
“Không có ý gì!”
“Ta chính là muốn đến ăn xin!”
“Ngươi cứ nói có cho hay không!”
Nói xong, Diệp Phong lại lấy ra thêm một khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch đập lên trên quầy.
? ? ?
Ngươi mẹ nó có cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, vậy ngươi còn ăn xin cọng lông à!
Trực tiếp tới làm đại gia không tốt sao?
Nghe được lời này của Diệp Phong, lão bản tửu lâu cũng hoang mang, bởi vì hắn căn bản không hiểu chuyện đang xảy ra!
“Vị thiếu gia này!”
“Ý của ngươi là, muốn dùng cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch này mua một số đồ ăn sao?”
Sau đó, lão bản tửu lâu nhìn về phía Diệp Phong thăm dò.
“Mua?”
“Ta là khất cái mà!”
“Ta khẳng định đến để ăn xin, đến thu hoạch đồ ăn!”
“Mà ta rõ ràng có thể thông qua cách ăn xin lấy được đồ ăn, vậy ta tại sao phải dùng tiền mua?”
“Còn cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch này, trong mắt ta cũng chỉ là tảng đá vụn!”
Chương 1256 - Lạc Thiên sắp bị tức chết. Ta không nói các ngươi chơi như vậy!? ? ?
“Cho nên, chỉ cần ngươi chịu bố thí cho ta một chút đồ ăn, vậy những tảng đá vụn này, đều là của ngươi!”
Nghe được lão bản tửu lâu hỏi, Diệp Phong cũng dùng vẻ mặt thành thật giải thích.
? ? ?
Còn mẹ nó có thể ăn xin như thế?
Cái này mẹ nó căn bản chính là gian lận!
Lạc Thiên một bên nghe được lời này của Diệp Phong, kinh hãi đến tròng mắt thiếu chút nữa đãtrừng ra ngoài!
Chỉ cần ta bố thí cho ngươi một chút đồ ăn, hai khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch đều là của ta?
Còn có thể chơi như vậy sao?
Mà lão bản tửu lâu nghe được Diệp Phong giải thích, trên mặt cũng toát ra vẻ giật mình, sau đó là hưng phấn!
Tuy hắn không hiểu đến cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng hắn lại hiểu rõ một việc, chính là chỉ cần thỏa mãn yêu cầu của Diệp Phong, vậy hắn có thể đạt được hai khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch kia!
Ba!
Nhìn lão bản tửu lâu nửa ngày không có phản ứng gì, Diệp Phong lần nữa xuất ra một khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch đập lên trên quầy, sau đó thái độ cực kỳ phách lối mà hỏi: “Ta muốn xin chút đồ ăn, ngươi đến cùng có cho hay không!”
“Cho cho cho!”
“Ta cho ngươi đồ ăn ngon nhất trong tửu lâu chúng ta!”
“Mà ta còn cho ngươi cả một vò rượu ngon!”
“Đúng rồi!”
“Nếu còn thiếu cái gì, ngươi cứ việc nói!”
“Ngươi muốn cái gì, ta cho cái đó, mà hết thảy đều sẽ dựa theo yêu cầu của ngươi!”
Nghe được Diệp Phong hỏi, lão bản tửu lâu cũng một mặt nịnh nọt vội vàng trả lời.
“Diệp huynh!!!”
“Ngươi đây là gian lận!”
“Cái này không tính!”
Đúng lúc này, giọng Lạc Thiên bên vang lên.
“Hả?”
“Không tính?”
“Những thức ăn này, đều là ta xin bằng bản lãnh của mình!”
“Dựa vào cái gì không tính?”
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong trực tiếp hỏi lại.
“Diệp huynh!”
“Ngươi đây đâu phải dùng bản lĩnh xin ăn!”
“Ngươi đây rõ ràng là đang tiêu tiền giá cao mua lại!”
Nhìn Diệp Phong còn đang giải thích, Lạc Thiên cũng trực tiếp chỉ rõ chân tướng!
“Đánh rắm!”
“Những thức ăn này, đều là ta chủ động bố thí cho hắn!”
“Làm sao đến miệng ngươi, lại biến thành hắn mua bằng giá cao?”
“Lạc Thiên!”
“Ngươi đây không chỉ là mở mắt nói lời bịa đặt, mà ngươi còn làm ô danh thiện lương của quán ta!”
Khi Lạc Thiên vừa nói xong, không đợi Diệp Phong phản bác, lão bản tửu lâu một bên tức hổn hển mắng lớn, bởi vì hắn đã nhìn ra, Diệp Phong và Lạc Thiên có quen biết, tới quán hắn ăn xin, giữa hai người khả năng còn có chút chuyện khác!
Nhưng hắn không cần hiểu, hắn chỉ biết là, nếu như hắn không tranh thủ thời gian giúp Diệp Phong giải thích một chút, vậy ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch trước mắt cái này, khẳng định bay mất từ trong tay hắn!
“Lạc huynh!”
“Ngươi nhìn đi, Trương lão bản mới nói, là hắn bố thí cho ta!”
“Cho nên, những thức ăn này chính là ta xin được bằng bản lĩnh!”
Nghe được lời này của lão bản tửu lâu, Diệp Phong cũng nhìn đối phương hài lòng gật đầu, sau đó dùng vẻ mặt đắc ý nói với Lạc Thiên.
“Trương lão bản!”
“Hai người chúng ta đến cùng là ai đang mở mắt nói lời bịa đặt!”
“Phải biết, ta ăn xin ở chỗ ngươi cũng nhiều năm, ta làm sao không thấy ngươi đã cho ta những đồ ăn đắt đỏ kia của tửu lâu?”
“Không phải đều là đồ ăn thừa và cơm thừa sao?”
“Làm sao lại cho hắn loại đãi ngộ này?”
“Đây hết thảy, không phải là bởi vì hắn lấy ra ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch kia sao?”
Nghe được lời này của lão bản tửu lâu, Lạc Thiên cũng cực kỳ tức giận giải thích.
“Lạc huynh!”
“Lời này của ngươi không đúng rồi!”
“Ta chỉ là không cẩn thận mất đi ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, mà Trương lão bản chỉ đúng lúc nhặt được mà thôi!”
“Cho nên, đó là người ta nhặt được, đâu liên quan đến chuyện bố thí cho ta?'
Lúc này, giọng Diệp Phong vang lên.
“A đúng đúng đúng!”
“Ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch này, là ta ngoài ý muốn nhặt được trong tửu lâu!”
“Cùng chuyện ta bố thí đồ ăn có liên quan gì!”
“Lạc Thiên!”
“Ngươi cũng đừng vu hãm ta, dù sao, ta bố thí đồ ăn cho những tên khất cái như các ngươi, cũng là phát ra từ nội tâm, vậy cũng bởi vì ta thiện lương!”
Nghe được lời này của Diệp Phong, Trương lão bản cũng ở một bên hùa theo.
Choáng váng!
Nhìn hai người Diệp Phong cùng Trương lão bản một xướng một họa biên lời nói dối, cả người Lạc Thiên đều choáng váng!
Hắn thật sự không nghĩ tới, hai người này vậy mà có thể ở ngay trước mặt hắn đứng biên lời nói dối, đây quả thật là mẹ nó không biết xấu hổ!
Hô!
Thở thật sâu một hơi, Lạc Thiên cũng nỗ lực để cho mình bình tĩnh lại, sau đó mới nhìn Trương lão bản nói: “Trương lão bản, nếu như vậy, vậy ta cũng không muốn những thức ăn thừa kia, ta cũng muốn những đồ ăn đắt đỏ nóng hổi!”
“Không cho!”
Nghe được yêu cầu này của Lạc Thiên, Trương lão bản lại cực kỳ quả quyết cự tuyệt.
“Cái gì!”
“Không cho?”
“Vậy tại sao có thể cho hắn?”
Nghe được lời này của Trương lão bản, Lạc Thiên cũng hai mắt trợn tròn nhìn về phía Trương lão bản hỏi.
“Không vì cái gì!”
“Ta chính là đơn thuần nhìn hắn thuận mắt, cho nên, ta bố thí cho hắn một số đồ ăn tươi mới!”
“Mà ta chính là nhìn ngươi không vừa mắt, cho nên, ta chỉ bố thí cho ngươi cơm thừa canh cặn, nếu ngươi không muốn, có thể không lấy!”
Nghe được Lạc Thiên hỏi, Trương lão bản cũng là cực kỳ cứng rắn lên tiếng nói.
...
Một lát sau!
Bên ngoài góc tường tửu lâu!
“Diệp thiếu gia!”
“Ăn xin không phải ăn xin như thế!”
“Ngươi làm sao có thể không đi theo quy tắc!”
Lúc này, Lạc Thiên ăn cơm thừa canh cặn, nhìn Diệp Phong một bên đang ngoạm miếng thịt lớn uống từng ngụm rượu lớn, trực tiếp lên tiếng mắng đậu đen rau muống, nhưng trong mắt của hắn lại tràn đầy hâm mộ.
“Lạc huynh!”
“Ngươi cũng đừng quản ta ăn xin như thế nào!”
“Chỉ cần ta không vi phạm bên trong yêu cầu đánh cược, thì đó là hợp lý!”
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong đắc ý nói.
“Không được!”
“Ngươi cứ chơi như vậy, là khẳng định không được!”
“Chúng ta phải thêm vào một điều kiện, chính là trong ba ngày này, ngươi không thể vận dụng bất kỳ tiền tài gì!”
Chương 1257 - Lạc Thiên sắp bị tức chết. Ta không nói các ngươi chơi như vậy! (2)Nhìn dáng vẻ Diệp Phong rung đùi đắc ý, Lạc Thiên khá là khó chịu, sau đó trực tiếp bổ sung một điều kiện!
“Khó mà làm được!”
“Trước đó ta đã nhắc nhở ngươi, có yêu cầu gì, nói hết ra khi đó!”
“Sau đó không thể bổ sung!'
“Cho nên, điều kiện bổ sung thêm này của ngươi là thất hứa!”
Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong trực tiếp cự tuyệt.
Cách đó không xa!
“Ha ha ha!”
“Cười chết ta rồi!”
“Ta biết mà, chủ nhân khẳng định sẽ chơi rất vui!”
“Không phải sao, đánh cược vừa mới bắt đầu, đã chơi cho tên Lạc Thiên kia hoang mang!”
Nhìn hết thảy mọi chuyện, Diệp Tiểu Cước cách đó không xa cũng nhịn không được phá lên cười.
“Đúng rồi!”
“Tiểu Quái tỷ lần này làm sao không tới tham gia náo nhiệt?”
“Chẳng lẽ nàng thật sự sợ rồi?”
Lúc này, Diệp Tiểu Cước bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó liền liên hệ Diệp Tiểu Độc!
Bại Gia phong, Bại Gia môn!
“Ừm?”
“Chủ nhân bên kia chơi rất vui!'
“Để ta đưa Tiểu Quái đi tham gia náo nhiệt?”
Nghe được Diệp Tiểu Cước truyền âm, Diệp Tiểu Độc cũng hứng thú, dù sao, nàng mới vừa đi ra, so với đợi ở chỗ này không có việc gì làm, còn không bằng đi tham gia náo nhiệt!
“Cái gì!!!”
“Đi sang chỗ chủ nhân tham gia náo nhiệt?”
“Đại tỷ, nghe lời khuyên của ta, chúng ta không thể đi!”
“Dù sao, cái danh hào rắm Vương cùng lãng vương hồ sâu thăm thẳm của ta là làm sao mà có, ngươi cũng rõ ràng!”
“Mà nếu chúng ta đi qua đó, không chừng sẽ sảy ra chuyện gì thì sao?”
Nghe được đề nghị của Diệp Tiểu Độc, trong lòng Diệp Tiểu Quái cũng giật mình, sau đó vội vàng khuyên.
“Không quan trọng!”
“Chỉ cần vui vẻ là được rồi!”
“Dù sao, ta ở chỗ đó vì cái rắm mà không xuất hiện thật lâu, bây giờ thật vất vả đi ra, khẳng định phải tìm một chút việc vui mới được!”
Nghe Diệp Tiểu Quái thuyết phục, Diệp Tiểu Độc lại lơ đễnh lên tiếng trả lời.
“Đại tỷ!”
“Cái kia... Vậy ta có thể không đi không?”
Nhìn Diệp Tiểu Độc đã quyết định đi, Diệp Tiểu Quái thăm dò một chút.
“Được rồi!”
“Ngươi đã không muốn đi, vậy ta cũng tuyệt đối không bắt buộc!”
“Có điều, trong khoảng thời gian này ngươi rời đi, ta nuôi mấy tiểu bảo bối, bọn chúng rất nhớ ngươi!”
“Vậy để bọn họ ở lại chơi với ngươi đi!”
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Độc cũng là hơi có vẻ thất vọng nói.
? ? ?
Để mấy tiểu bảo bối ngươi nuôi kia ở lại chơi với ta?
Cái kia mẹ nó là chơi với ta sao?
Là ta bị bọn họ chơi!
Dù sao, đó đều là tiểu bảo bối tâm can của ngươi, nếu ta có một chút chiếu cố không tốt, vậy sau khi ngươi trở lại, không phải sẽ lột một lớp da của ta sao!
“Được rồi!”
“Cùng với ở chỗ này hầu hạ mấy cái tiểu tổ tông kia, vậy còn không bằng đi ra ngoài chơi!”
“Coi như lại nhiều thêm mấy cái danh hào, vậy cũng hơn so với hầu hạ mấy cái tiểu tổ tông kia!”
Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Quái cho ra quyết định, sau đó nói với Diệp Tiểu Độc: “Đại tỷ, ta vừa mới cẩn thận nghĩ nghĩ, vẫn là theo ngươi đi đi!”
....
Vô Vọng thành, bên ngoài tửu lâu!
“Diệp thiếu gia!”
“Uống nước không?”
“Diệp thiếu gia!”
“Có mệt hay không, muốn không đi vào trong tửu lâu tắm một cái thả lỏng một chút?”
“Diệp thiếu gia!”
“Rượu này có đủ hay không, muốn lại lấy cho ngài một bình nữa không?”
Nhìn tiểu nhị Lạc Dương tửu lâu, một lần lại một lần chạy tới hỏi thăm Diệp Phong có nhu cầu gì, cái này khiến Lạc Thiên hâm mộ đến hai mắt đỏ bừng!
“Tiểu Tống!”
“Không được làm phiền!”
“Trở về nói cho Trương lão bản, nói nếu ta có nhu cầu gì, sẽ đi qua trực tiếp tìm hắn!”
Nhìn tiểu nhị Tiểu Tống lại chạy ra, trước khi đối phương lại hỏi thăm Diệp Phong đã nói.
“Diệp thiếu gia!”
“Ta đã biết!”
“Ta sẽ trở về nói cho lão bản chúng ta biết!”
Nghe được lời này của Diệp Phong, Tiểu Tống cũng sững sờ, sau đó lập tức quay trở về tửu lâu!
“Lạc huynh!”
“Thật sự không nghĩ tới, Trương lão bản này vậy mà thiện tâm như thế!”
“Trách không được bên trong Vô Vọng thành, có nhiều tửu lâu như vậy, mà ngươi lại vẫn cứ đưa ta đi tửu lâu của hắn xin ăn!'
Sau khi Tiểu Tống rời đi, Diệp Phong nhìn về phía Lạc Thiên cười nói.
“Thiện tâm cái rắm!”
“Tất cả tửu lâu trong Vô Vọng thành này, tính tình của hắn xấu nhất!”
“Mà ý của ta, cũng là muốn mượn hắn nhục nhã ngươi một đợt, từ đó để ngươi không kiên trì nổi, thua trận đánh cược, ai có thể nghĩ, ngươi mẹ nó vậy mà không ra bài theo khuôn sáo!”
Nghe được Diệp Phong nói lời này, Lạc Thiên cũng mắng to trong lòng.
“Diệp thiếu gia!”
“Từ giờ trở đi, ngươi tốt nhất vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn!”
“Bởi vì ngươi bỗng nhiên lấy ra ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, lại thêm ngươi còn che giấu tu vi, người trong mắt ngươi là đại thiện nhân kia, không chừng sẽ sinh ra ý nghĩ giết người đoạt bảo!”
Lúc này, Lạc Thiên bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó giống như cười mà không phải cười nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở.
“Cái gì!”
“Thật sao?”
“Hắn thật sự sẽ sinh ra loại ý nghĩ này sao?”
“Vậy ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, có phải hơi ít hay không?”
“Nếu không, ta lại đưa cho hắn một trăm khối?”
Nghe được nhắc nhở của Lạc Thiên, trong nháy mắt Diệp Phong trở nên hưng phấn.
? ? ?
Ba khối hơi ít?
Muốn đưa qua thêm một trăm khối?
Thế nào, ngươi sợ đối phương sẽ không nảy ra suy nghĩ giết người đoạt bảo thật sao?
Nghe được lời này của Diệp Phong, đặc biệt là nhìn đến dáng vẻ hưng phấn của Diệp Phong lúc này, cái này khiến Lạc Thiên như đấm vào không khí, bởi vì hắn cảm giác, Diệp Phong giống như rất chờ mong đối phương sẽ làm như vậy!
Một bên khác!
Bên trong Lạc Dương tửu lâu!
“Lão bản!”
“Trong tay tên ăn mày kia, vậy mà có cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch!”
“Vậy trong tay của hắn, không phải sẽ vẫn còn có bảo bối!”
“Ngươi xem sau khi trời tối, chúng ta muốn hay không thịt hắn...”
Lúc này, quản gia tửu lâu nói đến đây, trực tiếp làm ra một động tác cắt cổ!
“Ngôn quản gia!”
“Không thể!”
“Diệp thiếu gia này, hắn căn bản không phải là khất cái!”
Chương 1258 - Làm sao phá Thất Thải Đạo Liên? Để cho Lạc Thiên ăn hết?“Tuy ta không hiểu, tại sao hắn muốn giả làm khất cái, lăn lộn một chỗ cùng Lạc Thiên!”
“Nhưng chỉ bằng hắn có thể tiện tay lấy ra ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, cũng đủ để chứng minh, hắn không phải người bình thường!”
“Cho nên, chúng ta tốt nhất không nên đi trêu chọc hắn, nếu không, ta sợ chúng ta chết cũng không biết là chết như thế nào!”
Nhìn động tác cắt cổ của Ngôn quản gia, Trương lão bản cũng giật nảy mình, sau đó vội vàng nói ra ý nghĩ của mình.
...
Bên ngoài tửu lâu!
“Đợi chút!”
“Thất Thải Đạo Liên đổi mới hôm nay, ta còn chưa bắt đầu phá đâu? A!”
Lúc này, Diệp Phong nghĩ đến cái gì đó, sau đó bắt đầu trầm tư.
“Đinh! Kí chủ, phải phá một vạn gốc Thất Thải Đạo Liên, thật ra là một chuyện vô cùng đơn giản, chỉ cần ngươi lấy tất cả hạt sen bảy màu trên Thất Thải Đạo Liên cho Lạc Thiên ăn hết, vậy coi như là phá của!”
Ngay khi Diệp Phong cúi đầu trầm tư, tiếng hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu của hắn.
Hả?
Lấy tất cả hạt sen bảy màu trên Thất Thải Đạo Liên cho Lạc Thiên ăn hết, coi như phá của?
Đây là vì cái gì?
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong cũng là toát ra một sắc mặt không hiểu, sau đó hỏi: “Hệ thống, vì sao cho Lạc Thiên ăn hết, coi như phá của?”
Oanh!
Diệp Phong dứt lời, một cỗ tin tức xa lạ hiện lên trong đầu của hắn.
“Mẹ nó!”
“Lạc Thiên này quả thực cũng là cái thiên tài toàn năng!”
“Luyện đan, luyện khí, phù lục, trận pháp..., mọi thứ đều tinh thông!
“Mà thiên tư, ngộ tính, đạo tượng, tư chất, cũng đều đạt đến trình độ đỉnh phong!”
“Cho nên, tu luyện mạnh lên đối với hắn mà nói đơn giản tựa như ăn cơm uống nước, mà hắn cũng bởi vì nguyên nhân này, dần dần đối bất luận cái gì đều mất đi hứng thú, sau cùng trực tiếp lựa chọn làm tên ăn mày, hoàn toàn nằm ngửa!”
Biết được tình huống có quan hệ với Lạc Thiên, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra vẻ khiếp sợ, hắn không nghĩ tới, Lạc Thiên vậy mà yêu nghiệt đến trình độ như vậy!
“Chờ một chút!”
“Tình huống của Lạc Thiên này, tại sao ta cảm giác khá giống lão thất nhỉ?”
Lúc này, trong đầu Diệp Phong, bỗng nhiên vang lên câu hình dung của Diệp Tiểu Độc đối với lão thất!
“Được rồi!”
“Khá giống!”
“Có điều, lấy trạng thái vô dục vô cầu này của Lạc Thiên, vậy nếu ăn hết những Thất Thải Đạo Liên này, hoàn toàn chính xác xem như phá của, bởi vì hắn bây giờ đã không muốn càng thêm ưu tú!”
“Thậm chí có thể nói, hắn bây giờ đã đến một loại tầng thứ vô địch quá tịch mịch!”
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp nhìn sang Lạc Thiên.
“Hả?”
“Chuyện gì xảy ra!”
“Tại sao ta cảm giác, ánh mắt Diệp thiếu gia nhìn ta, có chút không thích hợp?”
Lúc này, Lạc Thiên chú ý tới Diệp Phong đang dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn mình, không biết vì sao, hắn không hiểu cảm thấy có một chút bất an!
“Không được!”
“Đã thật nhiều năm ta không có loại cảm giác này!”
“Lúc đó ở loại tình huống này, ta nhất định phải đoán một quẻ cho Diệp thiếu gia, ta phải nhìn xem, hắn đến cùng muốn làm gì!”
Nghĩ tới đây, Lạc Thiên bắt đầu thôi diễn!
Một lát sau!
“Không có khả năng!!!”
“Cái này tuyệt đối không có khả năng!”
“Vì sao ta cái gì cũng nhìn không ra?”
Sau khi Lạc Thiên thôi diễn một phen, phát hiện chuyện có liên quan với Diệp Phong, cái gì cũng không xem được, trực tiếp dùng một loại sắc mặt khó có thể tin nhìn sang hướng Diệp Phong!
“Tiểu tử này!”
“Hẳn là đã nhận ra cái gì, nếu không, sẽ không bỗng nhiên thôi diễn vận mệnh của ta!”
“Có điều, cũng coi như hắn có vận khí tốt!”
“Nếu không phải bởi vì ta muốn thu hắn làm đệ tử thân truyền, ta vừa mới rồi đã trực tiếp sử dụng công năng sát độc, chơi hắn một vố!'
Nhìn Lạc Thiên đang dùng một loại thần sắc khó có thể tin nhìn mình, Diệp Phong cũng là gật đầu cười với đối phương!
???
Ta chẳng những không bói được bất cứ tin gì trên người hắn!
Ngược lại còn bị hắn phát hiện?
Tên này rốt cuộc là ai!
Nhìn Diệp Phong bỗng nhiên nhẹ gật đầu với mình, Lạc Thiên biết, vừa rồi mình thôi diễn, đã bị đối phương đã nhận ra!
“Có ý tứ!”
“Thật sự là rất có ý tứ!”
“Ta đã rất lâu, không sinh ra hứng thú đối với người nào đó, chuyện nào đó hoặc cái gì đó!”
“Loại cảm giác này, thật là khiến người ta u mê!”
Sau khi giật mình, Lạc Thiên dần dần toát ra một vệt vẻ hưng phấn!
Mà Diệp Phong phát hiện tình huống này, ngược lại lại thấy hoang mang, bởi vì hắn không hiểu, tại sao đối phương lại bỗng nhiên hưng phấn.
“Được rồi!”
“Mặc kệ tiểu tử này!”
“Ta phải suy nghĩ một chút, hạt sen bảy màu trên Thất Thải Đạo Liên này, làm như thế nào để ăn!”
Lúc này, Diệp Phong cũng không suy nghĩ thêm tình huống Lạc Thiên nữa, mà chính là cúi đầu trầm tư.
Một lát sau!
“Ồ!”
“Hình dáng hạt sen bảy màu, có chút giống hạt bắp ở kiếp trước!”
“Vậy có phải hay không ta có thể coi nó thành hạt bắp, sau đó nghĩ biện pháp cho nổ thành bắp rang?”
Khi Diệp Phong kiểm tra hình dáng hạt sen bảy màu trên Thất Thải Đạo Liên một hồi, một ý nghĩ thú vị bỗng nhiên hiện lên trong đầu của hắn.
“Hệ thống!”
“Hạt sen bảy màu này có thể nổ thành hoa hạt sen bảy màu hay không?”
“Còn nữa, nếu có thể nổ thành hoa hạt sen bảy màu, vậy một tia Tiên Thiên Hỗn Độn chi khí ẩn chứa bên trong sẽ không bị ảnh hưởng chứ?”
Sau đó, Diệp Phong hỏi hệ thống.
“Đinh! Kí chủ, hạt sen bảy màu có thể nổ thành hoa hạt sen bảy màu, mà một tia Tiên Thiên Hỗn Độn chi khí ẩn chứa bên trong cũng sẽ không phải chịu ảnh hưởng, mà muốn hoàn thành thao tác này, chỉ cần một Oanh Thiên Đan đặc chế cùng một vật chứa đặc thù là được!”
Khi Diệp Phong vừa nói, tiếng nói hệ thống trực tiếp vang lên trong đầu của hắn.
Hả?
Ý nghĩ này có thể thực hiện?
Mà chỉ cần một Oanh Thiên Đan đặc chế cùng một vật chứa đặc thù là được rồi?
Đây chẳng phải là nói, chỉ cần ta tìm tới một người nã pháo, là có thể lập tức mở sạp!
Nghe được câu trả lời của hệ thống, trên mặt Diệp Phong cũng là toát ra vẻ hưng phấn, mà trong đầu của hắn, rất nhanh đã hiện lên bóng người Diệp Tiểu Quái!
Trong bóng tối!
“Ổn!”
Chương 1259 - Ma trảo của Diệp Phong, lại hướng về phía Diệp Tiểu Quái.“Lần tham gia náo nhiệt này, tuyệt đối ổn!”
“Dù sao, chủ nhân chỉ đang trải nghiệm sinh hoạt khất cái, cho dù hắn chơi như thế nào, cũng sẽ không nhấc lên quan hệ cùng ta!”
“Lần này, rốt cục có thể an tâm xem cái náo nhiệt!”
Lúc này, Diệp Tiểu Quái tới đây, nhìn thấy tình huống trước mắt, cũng là thở ra một hơi thật dài, sau đó cười tự nói.
“Tiểu Cước nói!”
“Chỉ cần đưa Tiểu Quái tới, thì tuyệt đối sẽ có chuyện hay sảy ra!”
“Mà hắn, cũng coi loại tình huống này là định luật Tiểu Quái!”
“Có điều, không biết hắn nói có đúng hay không!'
Lúc này, Diệp Tiểu Độc đứng ở một bên, cũng nhìn thoáng qua Diệp Tiểu Quái đứng bên cạnh, sau đó thì tràn ngập mong đợi nói.
Một bên khác!
“Lạc huynh!”
“Ta có một cái đề nghị nho nhỏ!”
“Đúng trong ba ngày này, chỉ cần ngươi chịu ăn ba loại đồ ăn ta đưa cho ngươi, ta sẽ đồng ý với ngươi, sau đó trong khi xin ăn, ta sẽ không sử dụng cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch!”
“Không biết Lạc huynh đối với đề nghị này, phải chăng cảm thấy hứng thú?”
Lúc này, Diệp Phong một mặt cười xấu xa nhìn về phía Lạc Thiên nói ra ý nghĩ của mình.
“Ừm?”
“Ăn ba loại đồ ăn ngươi đưa ta!”
“Ngươi sẽ không dùng cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch?”
“Diệp thiếu gia!”
“Đề nghị này của ngươi quá kì quái, ta làm sao cảm giác được có bẫy nhỉ?”
Nghe được đề nghị kỳ quái này của Diệp Phong, Lạc Thiên cũng khẽ nhíu mày nói.
“Có bẫy?”
“Ta chỉ muốn mời ngươi ăn một chút gì đó mà thôi, cái này có thể gian dối gì?”
“Vậy nếu ngươi thật sự không yên lòng, ta cũng có thể thêm một số lời hứa hẹn!”
“Ta cam đoan, mời ngươi ăn ba loại đồ ăn này, không phải là đồ ăn vô cùng khó ăn, cũng sẽ không có kịch độc, tóm lại, tuyệt đối sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với thân thể của ngươi!”
“Như vậy, ngươi cũng có thể yên tâm chứ!”
Nhìn thấy Lạc Thiên một mặt cẩn thận, Diệp Phong cũng là mặt lộ vẻ bất đắc dĩ lên tiếng bảo đảm.
“Tốt!”
“Diệp thiếu gia đều bảo đảm như thế!”
“Vậy đề nghị này, ta nhận!”
Nghe được Diệp Phong cam đoan, sau khi Lạc Thiên trầm tư một chút, cũng trực tiếp đồng ý, bởi vì hắn không muốn thua cược, mà muốn thắng cược, vậy nhất định phải cấm Diệp Phong dùng cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch!
Mà Diệp Phong cũng chỉ muốn cho hắn ăn ba loại đồ ăn mà thôi, hắn cảm giác, đối phương không cần thiết phải gây ra chuyện gì!
Đương nhiên, điểm quan trọng nhất, là hắn đối với mình có lòng tin tuyệt đối, dù sao hắn cũng là cửu kiếp Hỗn Độn Chi Tổ!
“Tốt!”
“Vậy trước hết ta để cho thủ hạ đi chuẩn bị cho ngươi loại đồ ăn thứ nhất!”
Nói xong, Diệp Phong đi về hướng Diệp Tiểu Cước cách đó không xa.
“Chủ nhân!”
“Có cần ta làm gì sao?”
Nhìn Diệp Phong đi tới, Diệp Tiểu Cước cũng vội vàng hỏi.
“Tiểu Cước!”
“Bên trong viên Hỗn Độn giới, chứa một vạn gốc Thất Thải Đạo Liên!”
“Mà bên trong một cái Hỗn Độn giới khác này, thì chứa mấy khỏa đan dược đặc thù và mấy vật chứa cái đặc thù!”
“Mà ngươi cần cần phải làm là, giao hai cái Hỗn Độn giới này cho Tiểu Quái!”
Nghe được Diệp Tiểu Cước hỏi, Diệp Phong trực tiếp đưa hai cái Hỗn Độn giới trong tay tới, đồng thời cũng nói rõ tình huống với Diệp Tiểu Cước!
“Ha ha ha!”
“Ta biết mà!”
“Chỉ cần Tiểu Quái tỷ đến tham gia náo nhiệt, vậy tuyệt đối sẽ phát động định luật Tiểu Quái!”
“Mà đại tỷ mới vừa rồi không nhưng phải rất tin tưởng sao!”
“Lúc này, dù sao nàng cũng nên tin tưởng!”
Nghe được lời này của Diệp Phong, lại nhìn hai cái Hỗn Độn giới trong tay một chút, Diệp Tiểu Cước cũng lộ vẻ mặt hưng phấn tự nói.
Trong bóng tối!
“Mẹ nó!”
“Không phải đâu!”
“Chủ nhân đang trải nghiệm quá trình sinh hoạt khất cái, tùy tiện chơi một chút mà có thể kéo ta vào?”
Nhìn Diệp Tiểu Hắc đang cầm hai cái kia Hỗn Độn giới bay tới phía mình, Diệp Tiểu Quái cảm giác cả người đều muốn điên rồi, nàng thật sự không nghĩ tới, mình vừa mới đến nơi này, đã nằm cũng trúng đạn!
“Xuất hiện rồi!”
“Tiểu Cước nói tới định luật Tiểu Quái, vậy mà thật sự xuất hiện!”
“Đây quả thật là quá thần kỳ!”
Mà Diệp Tiểu Độc nhìn đến tình huống này, trên mặt cũng toát ra vẻ giật mình, nàng không nghĩ tới, Diệp Tiểu Cước nói định luật Tiểu Quái, vậy mà thật sự xuất hiện!
Cùng lúc đó, một cỗ tin tức xa lạ cũng hiện lên trong đầu Diệp Tiểu Quái.
“Mẹ nó! ! !”
“Viên đan dược đặc thù này, vậy mà có thể cho ta mở pháo mang theo lực lượng hỏa thuộc tính!”
“Mà ta cần cần phải làm là, không ngừng nã pháo vào trong thùng đặc biệt, từ đó nổ hạt sen bảy màu thành hoa hạt sen bảy màu?”
“Chủ nhân sao lại muốn chơi như thế!”
Khi Diệp Tiểu Quái xem rõ ràng việc mình phải làm, trực tiếp trợn tròn mắt kinh hô!
“Cái gì!”
“Pháo nổ có lửa!'
“Sau đó, mượn dùng vật chứa đặc thù, nổ hạt sen bảy màu thành hoa hạt sen bảy màu?”
Nghe được tiếng Diệp Tiểu Quái kinh hô, Diệp Tiểu Độc một bên cũng là toát ra vẻ giật mình, nàng cũng không nghĩ tới, lần này Diệp Phong chơi, vậy mà tàn bạo như thế!
Mà nàng còn rất ngạc nhiên một điểm, đó chính là, nổ thành hoa hạt sen bảy màu, còn có thể ăn sao?
“Không được!”
“Nơi này quá nguy hiểm!”
“Ta phải tranh thủ thời gian chạy biến!'
Sau đó, Diệp Tiểu Độc ý thức được cái gì, không có chút gì do dự, trực tiếp xé mở một vết nứt không gian, mà sau khi tiến vào vết nứt không gian, nàng mới la lớn với Diệp Tiểu Quái: “Nhị muội, ta phải trở về trông những tên kia, không ở lại đây giúp ngươi được!”
? ? ?
Ngươi đưa ta tới!
Sau đó, ta lọt hố, ngươi lại chạy?
Ngươi còn có thể bớt sống chó một chút sao?
Nghe nói như thế, lại nhìn Diệp Tiểu Độc đã chạy mất tăm, trên mặt Diệp Tiểu Quái cũng trong nháy mắt đen sì!
“Đại tỷ!”
“Ngươi đã bất nhân, vậy cũng đừng trách ta bất nghĩa!”
Sau đó, khóe miệng Diệp Tiểu Quái hiện lên ý cười, trực tiếp bay về hướng Diệp Phong.
Bên ngoài khách điếm!
“Chủ nhân!”
“Hạt sen bảy màu quá nhiều!”
“Nếu một mình ta nổ, vậy rất tổn thời gian, có thể sẽ khá lâu!”
“Cho nên, ta muốn tìm người trợ giúp!”
Sau khi đi tới trước mặt Diệp Phong, Diệp Tiểu Quái trực tiếp nói thẳng ý đồ đến đây!
“Ừm!”
Chương 1260 - Các ngươi không thể đối đãi với người thừa kế của ta như thế.“Cũng đúng!”
“Vậy ngươi muốn tìm ai giúp?”
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Quái, Diệp Phong cũng nhẹ gật đầu, sau đó lên tiếng hỏi.
“Chủ nhân!”
“Ta muốn cho đại tỷ tới giúp ta!”
“Dù sao, nàng mới vừa đi khỏi đây, vừa khéo người đầu tiên nghĩ tới khẳng định là nàng a, nếu không nàng khẳng định sẽ tức giận!”
Nghe được Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Quái cũng thành thật trả lời.
“Được!”
“Vậy ngươi trước tiên ngươi đi tìm vị trí đi!”
“Ta sẽ để để Diệp Tiểu Độc tới giúp ngươi!”
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Quái, Diệp Phong cũng là trực tiếp đồng ý.
Bại Gia phong, Bại Gia môn!
“Xong rồi!”
“Nha đầu Tiểu Quái kia, kéo ta xuống nước!”
“Lúc này tốt rồi, mọi người cùng nhau nổ đi!”
Đạt được mệnh lệnh của Diệp Phong, Diệp Tiểu Độc vừa mới trốn về đến, cũng cười khổ nói.
“Chờ một chút!”
“Ba tỷ muội bại gia chúng ta, chính là tỷ muội tốt có phúc chính mình hưởng, gặp nạn cùng nhau gánh!”
“Vậy ta và nhị muội đều đã như vậy, sao tứ muội lại chỉ lo thân mình!”
Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Độc xé mở vết nứt không gian, lần nữa quay trở về Vô Vọng thành, sau đó tìm Diệp Phong trước tiên, xin gọi cả Diệp Tiểu Đường đến giúp đỡ!
“Được thôi!”
“Dù sao các ngươi đều là nữ!”
“Vậy tụ cùng một chỗ nổ nổ nổ, cũng sẽ không có gì không ý tứ!”
Nghe được điều thỉnh cầu này của Diệp Tiểu Độc, đầu tiên Diệp Phong trầm tư một chút, sau đó liền trực tiếp đồng ý.
“Mẹ nó!”
“Diệp thiếu gia này rốt cuộc là ai!”
“Vậy mà bên người dẫn theo nhiều hộ đạo giả như vậy!”
“Mà lại, một người xinh đẹp hơn một người!”
Lúc này, Lạc Thiên một bên nhìn thấy hai người Diệp Tiểu Quái cùng Diệp Tiểu Độc liên tiếp đến tìm Diệp Phong, trên mặt cũng toát ra vẻ hâm mộ!
Một bên khác!
“Các ngươi đều bị điên rồi!”
“Những người còn lại đều ở Hỗn Độn giới này sống phóng túng, còn ta ở thượng giới chỉ đạo chủ mẫu tu luyện!”
“Sau đó, các ngươi không bẫy bọn hắn, ngược lại thì nhìn ta chằm chằm để bẫy?”
“Các ngươi còn là người hay không!”
Sau khi Diệp Tiểu Đường bị gọi đến, khi biết được chuyện mình phải làm, trực tiếp nhìn về phía Diệp Tiểu Độc và Diệp Tiểu Quái chửi ầm lên!
“Tứ muội!”
“Ngươi xem ngươi nói gì này!”
“Không phải chúng ta sợ ngươi vẫn luôn chỉ đạo chủ mẫu tu luyện quá mức nhàm chán, cho nên gặp được chuyện hay như thế, người đầu tiên chúng ta nghĩ đến là ngươi!”
“Cho nên, chúng ta làm như thế, cũng là vì tốt cho ngươi!”
Nghe Diệp Tiểu Đường mắng to, Diệp Tiểu Độc lại lơ đễnh thêu dệt vô cớ.
“Tứ muội!”
“Đại tỷ nói rất đúng!”
“Chúng ta cũng là vì tốt cho ngươi!”
“Không phải vậy, cơ hội tốt như thế, chúng ta đã sớm cho người khác!”
Lúc này, Diệp Tiểu Quái một bên cũng cười hùa theo.
? ? ?
Còn mẹ nó vì tốt cho ta?
Các ngươi là làm sao có thể nói ra những lời này?
Mặt mũi đâu?
Không cần nữa?
Nghe được lời này của hai người, Diệp Tiểu Đường tức đến run người!
Một lát sau!
“Đại tỷ, nhị tỷ!”
“Cái đồ chơi này dùng như thế nào?”
“Chẳng lẽ trực tiếp ngồi vào rồi nổ?”
Nhìn miệng bình cao đến hai mét trước mắt, lại vừa khéo có thể nhét vào một miếng thịt lớn, Diệp Tiểu Đường cũng hoang mang nhìn về phía hai người lên tiếng hỏi.
“Tứ muội!”
“Cái này... Cái này làm như thế nào đây!”
“Nếu hai người không muốn ngồi lên, vậy đặt bình sắt nằm xuống, sau đó đứng đó chặn miệng bình rồi nã rắm cũng được!”
Nghe được Diệp Tiểu Đường hỏi, Diệp Tiểu Độc cũng một mặt khó xử giải thích rõ, bởi vì nàng cũng không nghĩ tới, vật chứa đặc thù cho hoa hạt sen bảy màu, vậy mà lại là một cái vật chứa đặc thù như vậy!
Không gian nào đó!
“Dừng tay... Không phải, làm cái rắm!”
“Các ngươi không thể làm như thế với người thừa kế của ta!”
Lúc này, khi lão thất chú ý tới tình huống này, cũng sắc mặt sụp đổ hô to!
Một bên khác!
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo ba tiếng nổ, tiếng lốp bốp từ bên trong bình sắt lớn vang lên!
"Đại tỷ!"
"Nhị tỷ!"
"Ta cảm cảm thấy dáng vẻ mình bây giờ thật là mất mặt!"
Lúc này, Diệp Tiểu Đường ngồi trên miệng bình sắt lớn dùng hai tay bụm mặt lên tiếng nói.
"Tứ muội!"
"Một pháo hai pháo có chút xấu hổ!"
"Ba pháo bốn pháo chậm chạp chấp nhận!"
"Năm pháo sáu pháo dần dần thích ứng!"
"Bảy pháo tám pháo buông thả bản thân!"
"Cho nên, chuyện chúng ta cần làm bây giờ chính là không ngừng nã pháo, cuối cùng nã ra một cuộc sống mới!"
Nghe được Diệp Tiểu Đường nói như vậy, Diệp Tiểu Độc cũng gượng cười an ủi.
"Đại tỷ!"
"Chúng ta thích ứng thì cần nã nhiều pháo!"
"Như vậy thì vấn đề tới rồi!"
"Chúng ta nã như thế thì thật sự có thể biến Thất Thải Liên Tử băng thành Thất Thải Liên Tử Hoa sao?"
Lúc này, giọng nói của Diệp Tiểu Quái cũng vang lên bên cạnh.
"Nhị muội!"
"Chúng ta cứ nã pháo, còn những chuyện khác thì giao cho ý trời đi!"
Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Diệp Tiểu Độc cũng lên tiếng đáp lại.
"Quá lớn!"
"Chủ nhân chơi quá lớn!"
"Những hành vi phá của cổ quái kỳ lạ này sao hắn lại có thể nghĩ ra được!"
"Đây hoàn toàn không phải là tư duy mà một người bình thường nên có!"
Dỗ dành Diệp Tiểu Quái và Diệp Tiểu Đường xong, Diệp Tiểu Độc cũng gượng cười tự nói.
Bên ngoài quán rượu!
"Lạc huynh!"
"Tiếp theo, chúng ta có chuyện gì phải làm không?"
Lúc này, Diệp Phong cũng cảm thấy có chút nhàm chán sau đó quay qua nhìn Lạc Thiên lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm?"
"Không có việc gì!"
"Chúng ta là tên ăn mày, như vậy thì ăn no thì ngủ, ngủ xong lại ăn, có thể sống một ngày là một ngày a!"
Nghe được Diệp Phong hỏi ra vấn đề kỳ quái như vậy, Lạc Thiên cũng thuận miệng đáp lại.
? ? ?
Ăn no thì ngủ, ngủ xong lại ăn?
Mẹ nó, như vậy cũng quá nhàm chán!
Nghe được Lạc Thiên trả lời như vậy, Diệp Phong cũng có chút thất vọng, bởi vì nếu như để hắn trải qua ba ngày như vậy thì chắc chắn hắn sẽ bị điên!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch *3, ban thưởng Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa *100 gốc, ban thưởng Lôi Minh Chi Diệp *100 lá!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở phát thưởng của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.
Hả?
Chương 1261 - Các ngươi không thể đối đãi với người thừa kế của ta như thế. (2)Chuyện gì xảy ra?
Lạc Thiên còn chưa có ăn Thất Thải Đạo Liên đâu!
Vậy sao còn hoàn thành nhiệm vụ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay đâu?
Nghe được tiếng thông báo phát thưởng bỗng nhiên vang lên ở trong đầu, Diệp Phong cũng lộ vẻ mộng bức.
"Đinh! Túc chủ, bởi vì sản phẩm bại gia hôm nay Thất Thải Đạo Liên đã bị băng thành Thất Thải Liên Tử Hoa, mà hành vi như vậy bị hệ thống xác định là hành vi phá của cho nên nhiệm vụ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay xem như sớm hoàn thành!"
Ngay lúc Diệp Phong nghi hoặc, giọng nói của hệ thống lại vang lên ở trong đầu hắn một lần nữa.
Hả?
Mẹ nó, như vậy cũng được?
Nghe được hệ thống giải đáp thắc mắc, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó nhếch miệng nở nụ cười.
"Chủ nhân!"
"Đều. . . đều băng xong!"
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Độc cũng từ đằng xa đi tới, khi nàng đi tới trước mặt Diệp Phong, sắc mặt đỏ bừng đưa một cái Hỗn Độn giới cho Diệp Phong, sau đó nhanh chóng thoát đi nơi này!
Hả?
Không phải chỉ là băng bắp rang thôi sao, sao còn thẹn thùng đây?
Nhìn thấy Diệp Tiểu Độc sắc mặt đỏ bừng thoát đi nơi này, Diệp Phong cũng cười lắc đầu, sau đó cầm Hỗn Độn giới đi tới chỗ Lạc Thiên.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ phá của ngẫu nhiên, mời túc chủ lấy phương thức phá sản, tổ chức một trận giải thi đấu trải nghiệm làm ăn mày ở Vô Vọng Thành, yêu cầu một, người tham gia giải thi đấu nhất định phải đạt tới bảy mươi phần trăm tổng số người trong Vô Vọng Thành. Yêu cầu hai, tuyển thủ có thể kiên trì ba ngày nhân số nhất định phải đạt tới bảy mươi phần trăm nhân số dự thi, nhiệm vụ thành công, ban thưởng ngẫu nhiên đột phá cảnh giới, ban thưởng một lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, nhiệm vụ thất bại, không trừng phạt, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!"
Ngay lúc Diệp Phong đang đi tới chỗ Lạc Thiên, tiếng tuyên bố nhiệm vụ của hệ thống bỗng nhiên vang lên từ trong đầu của hắn.
Hả?
Hệ thống cũng quá tốt rồi chứ!
Biết ta nhàm chán!
Cho nên lập tức tuyên bố nhiệm vụ phá của tổ chức giải thí đấu trải nghiệm làm tên ăn mày!
Hơn nữa!
Nhiệm vụ phá của này vẫn rất có tính khiêu chiến!
Nghĩ đến người toàn thành đều mặc trang phục ăn mày, sau đó ăn xin trong thành, cảnh tượng thú vị này khiến cho Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười, bởi vì hắn cảm thấy cảnh tượng đó tuyệt đối sẽ rất là đặc sắc!
"Bây giờ!"
"Trên người của ta đã có hai cái nhiệm vụ có thể thu được một lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!"
"Cái thứ nhất, chính là trong vòng ba ngày, lấy phương thức phá sản thu Lạc Thiên làm đệ tử thân truyền!"
"Cái thứ hai chính là trong vòng ba ngày, hoàn thành nhiệm vụ phá của tương đối thú vị này!"
"Mà trước mắt mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch ta góp nhặt được đã đạt đến hai mươi bảy, cũng không biết khi hoàn thành hai nhiệm vụ này, có thể xung kích đến năm mươi cái hay không!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đi tới chỗ Lạc Thiên, mặc dù nhiệm vụ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay đã hoàn thành nhưng dù sao Thất Thải Liên Tử Hoa đã băng xong, không cho Lạc Thiên ăn, hắn sẽ lỗ chết!
Dù sao, lúc trước hắn đã tăng thêm một điều kiện với Lạc Thiên, đó chính là Lạc Thiên ăn ba món ăn của hắn mà hắn thì sẽ không sử dụng cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch!
"Lạc huynh!"
"Còn nhớ rõ trước đó chúng ta bổ sung thêm điều kiện sao?"
"Bây giờ, món ăn thứ nhất ta đã chuẩn bị xong cho ngươi!"
"Mà ngươi cần cần phải làm là ăn hết chúng nó!"
Khi Diệp Phong đi tới trước mặt Lạc Thiên, trực tiếp nói thẳng ra ý đồ đến, đồng thời cũng đưa cái Hỗn Độn giới trong tay tới!
Hả?
Món ăn thứ nhất sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên cũng có chút hiếu kỳ nhận lấy Hỗn Độn giới, sau đó phóng thần thức ra kiểm tra.
"Ngọa tào! ! !"
"Đây là cái gì a!"
"Sao lại nhiều như vậy?"
Nhưng mà khi Lạc Thiên nhìn thấy lít nha lít nhít Thất Thải Liên Tử Hoa ở trong Hỗn Độn giới thì trên mặt cũng lộ ra vẻ chấn kinh!
"Không đúng!"
"Số đồ ăn ở trong Hỗn Độn giới này sao ta thấy nó giống như Thất Thải Liên Tử trên Thất Thải Đạo Liên thế?"
Sau khi hết khiếp sợ, Lạc Thiên chú ý tới tình huống này, nhưng mà hắn cũng không dám xác định, dù sao Thất Thải Liên Tử Hoa là dáng vẻ sau khi Thất Thải Liên Tử bạo thể!
"Nếu không!"
"Ta nếm thử một hạt trước?"
Vì nghiệm chứng phỏng đoán của mình, Lạc Thiên lấy một hạt Thất Thải Liên Tử Hoa ra để vào trong miệng!
Trừng!
Theo một cỗ Tiên Thiên Hỗn Độn Chi Khí xuất hiện ở trong cơ thể hắn, Lạc Thiên hai mắt trợn tròn, ngốc ngay tại chỗ!
"Đáng chết!"
"Đúng là Thất Thải Liên Tử!"
"Hơn nữa, bên trong cái Hỗn Độn giới này còn có nhiều Thất Thải Liên Tử như vậy, đây là lấy được từ bao nhiêu gốc Thất Thải Đạo Liên a!"
Sau khi tỉnh táo lại, Lạc Thiên trên mặt lộ ra vẻ không tin nổi nhìn Diệp Phong, bởi vì Thất Thải Đạo Liên này cho dù là thời kỳ cường thịnh nhất của Hỗn Độn Giới cũng là một trong số bảo vật đỉnh cấp cực kỳ thưa thớt!
………………………………………………………………………………...
"Lạc huynh!"
"Cái thứ rác rưởi này ngươi cũng biết?"
Nhìn thấy Lạc Thiên dùng ánh mắt khó có thể tin mà nhìn mình, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi thăm.
? ? ?
Thứ rác rưởi?
Mẹ nó ngươi gọi Thất Thải Đạo Liên là thứ rác rưởi?
Bên trong nó ẩn chứa Tiên Thiên Hỗn Độn Chi Khí cực kỳ mạnh mẽ a!
Mà Tiên Thiên Hỗn Độn Chi Khí đó, nếu như dung hợp vào Hỗn Độn chi hải bên trong cơ thể của người tu đạo, như vậy Hỗn Độn chi lực sẽ xảy ra thay đổi về chất!
Nghe được Diệp Phong gọi bảo vật mạnh mẽ như thế là thứ rác rưởi, khóe miệng Lạc Thiên mất khống chế bắt đầu co rút.
"Diệp thiếu!"
"Thất Thải Liên Tử này cũng không phải là thứ rác rưởi!"
"Cho nên người hãy tranh thủ cất đi!"
"Hơn nữa ta phải nói cho ngươi biết một chuyện, đừng nói là nhiều Thất Thải Liên Tử như vậy, cho dù ngươi chỉ lấy một hạt Thất Thải Liên Tử ra thì cũng có thể khiến cho bên ngoài xảy ra một trận chém giết điên cuồng!
Chương 1262 - Ai mà chưa từng trải nghiệm cảm giác vô địch? Ngươi đang khi dễ ai đó?"Bởi vì bên trong Thất Thải Liên Tử ẩn chứa Tiên Thiên Hỗn Độn Chi Khí, uy lực của nó tương đối kinh khủng!"
Sau khi cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, Lạc Thiên đưa Hỗn Độn giới trong tay cho Diệp Phong, đồng thời cũng giải thích rõ cho hắn biết.
"Lạc huynh!"
"Có thể cái thứ rác rưởi này là bảo vật trong mắt của ngươi!"
"Nhưng trong mắt của ta, nó chính là thứ rác rưởi!"
"Cho nên ta sẽ không thu hồi lại!"
"Mà ngươi, phải ăn hết chúng nó mới được!"
Nghe được Lạc Thiên nói như vậy, Diệp Phong lại không thèm để ý chút nào, lên tiếng đáp lại.
? ? ?
Ta đã nói như vậy rồi mà ngươi vẫn không coi nó ra gì?
Hơn nữa còn nhất định phải bắt ta ăn hết chúng nó?
Vậy nếu như ta ăn hết thật thì không phải là sẽ xong đời hay sao!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên trực tiếp luống cuống, bởi vì hắn không muốn tiếp tục mạnh lên nữa!
"Không được!"
"Bây giờ ta đã mạnh có chút không tưởng tượng nổi rồi!"
"Bây giờ nếu như ta lại ăn nhiều Thất Thải Liên Tử như vậy, như vậy thì chẳng phải là ta trực tiếp vô địch rồi hay sao?"
"Như vậy thì ta sống còn ý nghĩa gì nữa?"
Nghĩ đến đây, Lạc Thiên làm ra quyết định, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, không phải ta không muốn ăn mà là ta không ăn được, bởi vì số lượng Thất Thải Liên Tử này nhiều lắm!"
"Lạc huynh!"
"Đừng giả bộ, ta biết ngươi không phải người bình thường!"
"Mà đối với người tu đạo, ăn hết những thứ rác rưởi này thì hẳn không phải là việc khó gì đúng không!"
Nghe được Lạc Thiên nói như vậy, Diệp Phong cũng giống như cười mà không phải cười nhìn đối phương lên tiếng nói.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi đừng có giỡn!"
"Ta chính là một tên ăn mày không thể tu luyện, sao lại là người tu đạo được!"
"Hơn nữa, nếu như ta là người tu đạo thì sao lại ở chỗ này làm ăn mày!"
"Ngươi nói đúng hay không!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên vẻ mặt tràn đầy tự tin lên tiếng đáp lại, bởi vì hắn cực kỳ tự tin với thực lực của mình, cho nên hoàn toàn không sợ đối phương có thể khám phá được tu vi mạnh mẽ mà mình che giấu!
"Lạc huynh!"
"Ngươi vừa mới sử dụng Hỗn Độn giới!"
Nhìn thấy Lạc Thiên con vịt chết mạnh miệng, còn không định thừa nhận, Diệp Phong trực tiếp nói ra tình huống này!
Choáng váng!
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, Lạc Thiên trực tiếp ngốc ngay tại chỗ, đồng thời trong lòng mắng thầm: "Chó! Diệp thiếu thật mẹ nó chó, hắn còn gài bẫy ta!"
"Diệp thiếu!"
"Không ăn được hay không?"
"Cái đồ chơi này nóng, ta sợ ăn nhiều phát hỏa a!"
Nếu như đã không gạt được nữa, Lạc Thiên cũng dứt khoát không giấu diếm nữa, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Không ăn?"
"Được!"
"Vậy vụ cá cược của chúng ta trước đó coi như ngươi thua cuộc!"
Nghe được Lạc Thiên nói như vậy, Diệp Phong cũng vẻ mặt trêu chọc nhìn đối phương lên tiếng trả lời.
"Cái gì!"
"Nhận thua?"
"Sao có thể như vậy được!"
"Ta không muốn làm đệ tử thân truyền của ngươi đâu!"
Nói xong, Lạc Thiên cắn răng, sau đó trực tiếp ăn Thất Thải Liên Tử Hoa!
"Xong!"
"Ta lại bắt đầu mạnh lên!"
"Như vậy thì ta còn sống như thế nào nữa!"
Theo Tiên Thiên Hỗn Độn Chi Khí liên tục không ngừng dung nhập vào Hỗn Độn chi hải bên trong cơ thể hắn, trên mặt Lạc Thiên cũng toát ra vẻ tuyệt vọng, bởi vì hắn phát hiện ra thực lực của mình đang tăng lên với một tốc độ cực kỳ khủng khiếp!
Nếu như nói trước đó hắn có thể đơn đấu với ba tên Cửu giai Hỗn Độn Chi Tổ, vậy bây giờ hắn cảm thấy mình có thể nhẹ nhõm đối phó năm tên, hơn nữa đó còn chưa phải là hạn mức cao nhất, bởi vì thực lực của hắn còn đang điên cuồng tăng lên!
"Lạc huynh!"
"Ngươi thế nào?"
"Tại sao ta lại cảm thấy lúc này ngươi có vẻ không được vui cho lắm?"
Chú ý tới tình huống của Lạc Thiên, Diệp Phong cũng biết rõ còn cố hỏi.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi trải nghiệm cảm giác vô địch chưa?"
"Ngươi có thể hiểu được cảm giác tịch mịch mất đi hứng thú với tất cả sau khi vô địch đó không?"
"Ngươi không có trải nghiệm!"
"Ngươi cũng không lý giải được!"
"Cho nên cho dù ta nói cho ngươi biết thì ngươi cũng sẽ không hiểu!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lạc Thiên cũng tự hỏi tự trả lời.
? ? ?
Ngươi đang khi dễ ai đó?
Ai chưa có trải nghiệm cảm giác vô?
Mẹ nó ta chính là một đường vô địch đi tới có được hay không!
Nghe được Lạc Thiên nói chuyện trang bức như thế, trên mặt Diệp Phong cũng trong nháy mắt tràn đầy hắc tuyến, sau đó tự lẩm bẩm: "Tiểu tử này thật mẹ nó có thể trang bức, xong chuyện này nhất định phải để cho Tiểu Độc, Tiểu Quái, Tiểu Hắc dạy cho hắn làm người!"
"Lạc huynh!"
"Vậy ngươi ở đây ăn đi!"
"Ta ra ngoài làm ít chuyện!"
Sau đó, Diệp Phong nói với Lạc Thiên một câu như vậy rồi trực tiếp đi vào trong quán rượu.
Hả?
Ra ngoài làm ít chuyện?
Bây giờ ngươi chính là tên ăn mày, ngươi đi làm chuyện quái gì?
Đang điên cuồng ăn Thất Thải Liên Tử Hoa, Lạc Thiên nghe được Diệp Phong nói như vậy thì trên mặt cũng lộ vẻ mộng bức.
Trong quán rượu!
"Trương lão bản!"
"Ta muốn nhờ ngươi giúp ta một chuyện!"
"Không biết thuận tiện hay không?"
Đi vào quán rượu, sau đó Diệp Phong trực tiếp tìm được lão bản quán rượu, sau đó nói ra ý đồ đến của mình.
"Diệp thiếu!"
"Cần ta làm cái gì, ngài cứ việc nói!"
"Chỉ cần ta có thể giúp thì ta sẽ dốc hết toàn lực để giúp ngài!”
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trương lão bản hoàn toàn không chút do dự trực tiếp đồng ý.
"Trương lão bản!"
"Thật ra là như thế này!"
"Ta muốn tổ chức một giải thi đấu tương đối thú vị ở trong Vô Vọng Thành!"
"Cho nên muốn mượn nhờ quán rượu này của ngươi để hỗ trợ tuyên truyền một chút!"
Nhìn thấy lão bản quán rượu trực tiếp đồng ý, Diệp Phong cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình.
"Quả nhiên ta không có đoán sai!"
"Diệp thiếu này hoàn toàn không phải là tên ăn mày!"
"Nhưng mà hắn muốn tổ chức giải thi đấu, đó sẽ là một giải thi đấu như thế nào đây?"
"Mà nếu dự thi, sau trận đấu sẽ có phần thưởng cực kỳ phong phú hay không?"
Chương 1263 - Giải thi đấu trải nghiệm làm ăn mày? Trương lão bản mộng!Nghĩ đến đây, Trương lão bản nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng dò hỏi: "Diệp thiếu, vậy ngài muốn tổ chức giải thi đấu thú vị này là giải thi đấu về cái gì, sau trận đấu thì có băng thưởng gì hay không?"
………………………………………………………………………………...
"Trương lão bản!"
"Nếu như không trang bức, giải thi đấu mà ta tổ chức coi như so sánh với lịch sử của Hỗn Độn Giới thì cũng tương đối đặc sắc!"
"Còn phần thưởng sau giải thi đấu đương nhiên là có!"
"Nhưng mà phần thưởng này chỉ có thể nói là bình thường, bởi vì chỉ có hai loại phần thưởng là Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp!"
Nghe được Trương lão bản hỏi thăm, Diệp Phong cũng thuận miệng đáp lại một câu.
? ? ?
Người muốn tổ chức giải thi đấu thú vị, cho dù so sánh với lịch sử của Hỗn Độn Giới thì cũng cực kỳ đặc sắc?
Vậy thì ngươi nói đi chứ!
Ngươi không nói thì làm sao ta biết được ngươi nói là sự thật hay là đang khoác lác!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Trương lão bản cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến.
"Ừm?"
"Chờ một chút!"
"Hắn vừa mới nói phần thưởng là hoa gì và lá gì?"
Lúc này, Trương lão bản mới nhớ tới lúc nãy phần thưởng mà Diệp Phong nói, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng dò hỏi: "Diệp thiếu, ngươi vừa mới nói phần thưởng là cái gì, ta không có nghe rõ, có thể lặp lại lần nữa sao?"
"Ta nói, phần thưởng của giải thi đấu rất bình thường, chỉ có hai phần thưởng là Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp!"
Nghe được Trương lão bản hỏi thăm, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lặp lại một lần.
? ? ?
Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp?
Hai loại bảo vật, cho dù là ở thời kỳ cường thịnh của Hỗn Độn Giới cũng là hai loại bảo vật đỉnh cấp cực kỳ hiếm thấy!
Kết quả đến trong miệng của ngươi thì trở thành phần thưởng rất bình thường?
Nghe được Diệp Phong nói ra hai loại bảo vật, Trương lão bản đầu tiên là sững sờ, sau đó cả người triệt để hưng phấn lên, thậm chí ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập.
"Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa chính là ác ma chi hoa được người tu đạo công nhận, cho dù là tiểu tu sĩ Đạo Đồ Cảnh hay là Cửu giai Hỗn Độn Chi Tổ, chỉ cần nuốt phải thì tư chất, ngộ tính, thể chất, đạo tượng các phương diện sẽ bị một loại thương tổn vĩnh viễn, mà nuốt càng nhiều thì mức độ tổn thương sẽ càng lớn, có thể nói là Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa này hoàn toàn có thể biến một thiên tài cấp yêu nghiệt thành một phế vật!"
"Mà bên trong Lôi Minh Chi Diệp thì ẩn chứa thiên lôi chi lực kinh khủng, nếu như tôi xỉ thuộc tính lôi hoặc là có thần thông thuộc tính lôi đạt được nó thì tuyệt đối có thể khiến cho thực lực của bản thân tăng lên mấy lần!"
"Không được!"
"Bảo vật đỉnh cấp như vậy nhất định phải vào trong tay ta!"
"Cho nên cho dù Diệp thiếu tổ chức giải thi đấu gì thì ta cũng nhất định phải tranh thủ được một vé tham dự!"
Nghĩ đến đây, Trương lão bản nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm: "Diệp thiếu, mặc dù ta còn chưa biết được giải thi đấu mà ngài muốn tổ chức là giải thi đấu gì nhưng ta muốn hỏi là có thể dự trù cho ta một vé tham dự trước được không?"
"Ừm?"
"Dự trù trước cho ngươi một vé tham dự thi đấu?"
"Thế nào!"
"Phần thưởng sau trận đấu này rất hấp dẫn người hay sao?"
Nghe được Trương lão bản nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, bởi vì Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp chỉ là phần thưởng hắn nhận được sau khi lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, sau đó hắn thuận tiện xem như phần thưởng sau trận đấu, dù sao, giữ lại cũng không có tác dụng gì!
Tuy hắn không có kiểm tra tin tức của hai loại bảo vật, nhưng nhìn tình huống của Trương lão bản, hen cũng có thể đoán được là hai thứ này chính là hai loại bảo vật không tệ!
"Rất hấp dẫn người?"
"Diệp thiếu!"
"Ta nói thật với ngài đi, phần thưởng sau trận đấu này là tương đối hấp dẫn người!"
"Thậm chí nếu như ngươi truyền tin tức này ra thì toàn bộ người trong Vô Vọng Thành đều sẽ tranh nhau đi tham dự vào giải thi đấu này!"
Sau khi hết khiếp sợ, Trương lão bản nhìn Diệp Phong nói rõ tình huống!
"Ừm?"
"Hấp dẫn người như thế sao?"
"Nhưng Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp mà ta có thể lấy ra được cũng chỉ có một trăm phần ít ỏi!"
"Phần thưởng ít như thế sẽ không ảnh hưởng đến tính tích cực tham dự thi đấu của mọi người đó chứ!"
Nghe được Trương lão bản nói như vậy, Diệp Phong cũng có chút lo lắng hỏi thăm.
? ? ?
Không phải một phần!
Mà là một trăm phần?
Nghe được Diệp Phong nói ra lo lắng của mình, Trương lão bản cả người đều choáng váng, bởi vì từ đầu đến cuối hắn đều cho rằng phần thưởng sau trận đấu này chỉ có một phần mà thôi!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi. . . ý của ngươi là Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp, một trăm phần?"
Sau khi tỉnh táo lại, Trương lão bản nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng xác nhận.
"Đúng vậy a!"
"Chỉ có một trăm phần mà thôi!"
"Trương lão bản, ngươi nói coi số lượng này có phải là quá ít hay không?"
Nghe được Trương lão bản nói như vậy, Diệp Phong cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Không ít!"
"Không ít!"
"Diệp thiếu!"
"Không nói qua trên một chút nào, nếu như tin tức này truyền ra thì nói không chừng người trong Vô Vọng Thành vì tranh được một vé dự thi mà sẽ đánh nhau!"
Lúc này, Trương lão bản cũng gượng cười đáp lại.
Hả?
Vừa mới nãy còn là tranh nhau!
Bây giờ lại biến thành muốn đánh nhau rồi?
Nghe được Trương lão bản nói như vậy, Diệp Phong cũng ý thức được một vấn đề, đó chính là Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa và Lôi Minh Chi Diệp này cũng không phải là hàng rẻ tiền như hắn tưởng tượng!
"Diệp thiếu!"
"Ngài muốn tổ chức giải thi đấu thú vị này rốt cuộc là giải thi đấu gì!"
"Có thể nói trước cho ta biết được không?"
Lúc này, Trương lão bản cũng không dằn nổi sự hiếu kỳ trong lòng, trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm lần nữa.
"Giải thi đấu trải nghiệm làm ăn mày!"
"Lần này ta muốn tổ chức giải thi đấu chính là để cho tất cả người tham gia thi đấu phong ấn tu vi, ăn mặc trang phục của tên ăn mày, sau đó trải nghiệm cuộc sống làm ăn mày trong vòng ba ngày!"