Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1046 - Chương 3593: Chủ Yếu Là Nợ Tình Của H...

Chương 3593: Chủ Yếu Là Nợ Tình Của H... Chương 3593: Chủ Yếu Là Nợ Tình Của H...Chương 3593: Chủ Yếu Là Nợ Tình Của H...

Khải Tân Tư nhìn chăm chú vào em gái, giong điệu nghiêm túc lại:

- Tiểu muội, có một số việc có thể tranh thủ, không thể cũng không cần làm oan bản thân, biết không?

Đôi môi hồng của Bạch Sương giật giật, không tiếng động gật đầu.

Mai Đặc do dự một chút, cuối cùng không nói thêm gïì nữa, em gái đối đãi với tình cảm vẫn là quá cố chấp. - Bạch Sương, sắp bay lên rồi.

Giọng nói của Ly Nguyệt vang lên sau lưng thiếu nữ. - Tốt!

Bạch Sương vội vàng lên tiếng.

Cô nhìn về phía các ca ca, phất tay rồi nói với giọng điệu giả vờ thả lỏng:

- Ca ca, ta đi đây, thỉnh thoảng sẽ trở về thăm hỏi các ngươi.

- Đi thôi. - Bảo trọng.

Khải Tân Tư và Mai Đặc đồng thời thở dài một tiếng.

Bạch Sương bước vào khoang thuyền nhỏ, cửa khoang vừa dày vừa nặng chậm rãi đóng lại.

- Ông ~~~

Dưới ánh mắt chăm chú của Khải Tân Tư và Mai Đặc, phi thuyền vận chuyển cỡ trung bay lên trời, hướng về phía biển rộng.

Trong khoang thuyền, Mục Lương nằm trên ghế xích đu, con gái nằm úp sấp trên ngực ngủ ngon ngọt.

Nguyệt Thấm Lan ngồi ở bên cạnh, thấp giọng hỏi:

- Đã bàn chuyện bến cảng hậu cần chưa?

Mục Lương vỗ nhè nhẹ lên lưng con gái, ôn hòa nói:

- Ứm, trong vòng nửa tháng sẽ xây dựng xong, đến lúc đó có thể chính thức đưa vào sử dụng.

Hắn và quốc vương Hải Đinh nhắc tới chuyện bến cảng hậu cần, đối phương đã đồng ý, hoàn toàn nguyện ý vẽ ra một vùng đất lớn để xây dựng bến cảng hậu cần và kho hàng hậu cần.

- Vậy là tốt rồi, nhưng mà chỉ có một bến cảng hậu cần đủ dùng không?

Nguyệt Thấm Lan lo lắng hỏi.

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Không vội, chờ thương thành trực tuyến chính thức đưa vào hoạt động, xem tình huống lợi ích rổi quyết định có nên xây thêm hay không. - Cũng đúng, dù sao thì cũng là hành nghiệp mới, phải xem tình huống thực tế rồi mới quyết định được. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Cô nghĩ tới điều gì đó, hạ thấp giọng hỏi:

- Bên phía Bạch Sương, ngươi muốn an bài thế nào? Mục Lương ngước mắt nhìn về phía cô gái ưu nhã, hỏi ngược lại:

- Không phải ngươi đã sắp xếp xong rồi à?

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mặt, thanh thúy nói:

- Ta không có nói về chỗ ở, mà là nói về việc ngươi muốn đối đãi với cô ấy như thế nào, hoặc là có muốn cô ấy hay không?

Mục Lương sửng sốt một chút, lập tức cười nói:

- Ngươi đang suy nghĩ gì vậy, ta chỉ dạy ma pháp cho cô thôi.

Cho dù muốn kết hôn thì cũng không tới lượt cô, rốt cuộc vần là phải có cái tới trước tới sau, nếu không sẽ tổn thương lòng người.

- Phải không.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày. - Chưa phải Lúc.

Mục Lương lắc đầu.

Một năm thành thân quá nhiều lần sẽ ảnh hưởng không tốt, thời gian còn nhiều, tuổi thọ rất dài, có thể từ từ rồi tới, chuyện muốn sống hết đời, không cần cái gì cũng phải lập tức ra kết quả, đặc biệt là đối với chuyện tình cảm.

- Được, ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, trong lòng có một cân đòn về việc đối đãi Bạch Sương. Mục Lương rũ mắt xuống, ánh mắt rơi vào trên người con gái, con bé ngủ rất ngon, không bị đánh thức bởi vì hai người nói chuyện. Nguyệt Thấm Lan đột nhiên chuyển sang chuyện khác, mỉm cười hỏi:

- Vậy tiếp theo ngươi muốn kết hôn với ai?

Mục Lương lập tức nghẹn lời, chớp mắt thâm thúy nhìn về phía cô gái ưu nhã. - Vưu Phi Nhi hoặc là Mễ Nặc đúng không? Nguyệt Thấm Lan tiếp tục hỏi.

- Khụ khụ ~~~

Mục Lương ho khan, cố ý run người lên vài cái.

- Ngô ngô ~~~

Lông mi nhỏ dài của Mục Phương Tiên giật giật, nghi ngờ mở ra đôi mắt trong veo như nước.

- Cha...

Cô ngây ngô kêu một tiếng. Mục Lương thở phào như trút được gánh nặng, ôm lấy con gái hỏi:

- Từ Từ tỉnh rồi à, có muốn đi vệ sinh không?

- Muốn.

Mục Phương Tiên ngoan ngoãn gật đầu.

- Được rồi, cha dẫn ngươi đi. Mục Lương đứng dậy như chạy trốn, ôm lấy con gái biến mất ở trong khoang thuyền.

Nguyệt Thấm Lan nhìn xích đu bởi vì quán tính vẫn còn đang tắc Lư, bên trên đã không có người. - Trốn tránh không phải là có thể giải quyết vấn đề đâu.

Cô gái ưu nhã bĩu môi nói thầm, cô cũng không phải là muốn hạn chế hắn cưới mấy người.

Trong một khoang thuyền khác, Bạch Sương và Ly Nguyệt đang chơi cờ tướng giết thời gian.

Bạch Sương đẩy quân cờ về phía trước, thuận miệng hỏi: - Ly Nguyệt, chúc mừng ngươi. - Chúc mừng ta cái gì ? Ánh mắt của Ly Nguyệt lộ ra vẻ mờ mịt.

- VÌ gả cho người mình thích.

Trên mặt Bạch Sương hiện ra ý cười nói.

Ly Nguyệt chớp chớp mắt đẹp màu trăng bạc, chậm rãi gật đầu nói:

- Cảm ơn.

Cô buông quân cờ trong tay xuống, trong lòng luôn cảm thấy có chút cổ quái. Bạch Sương tiếp tục nói:

- Thật hâm mộ các ngươi, đều gả cho hạnh phúc.

- Ngươi cũng sẽ hạnh phúc. Ly Nguyệt dịu dàng trấn an. - Ngươi thật sự cảm thấy như vậy à?

Đôi mắt đẹp của Bạch Sương sáng lên.

Ly Nguyệt mỉm cười gật đầu: - Đương nhiên.

- Nếu ngươi cảm thấy như vậy thì ta yên tâm. Khóe môi Bạch Sương cong lên, trên mặt cũng tươi cười nhiều hơn.

Cô âm thầm quyết định bắt đầu con đường truy phu, trước hết là phải làm cho mình trở nên ưu tú hơn.

Ly Nguyệt giật giật khoé miệng, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.

Tiểu Tử đứng ở bên cạnh mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, trong Lòng cạn lời với cô gái tóc trắng, cô ấy không nhìn ra Bạch Sương thích bệ hạ nhà mình sao?

- Các người đang nói chuyện gì vậy?

Giọng nói ưu nhã vang lên, Nguyệt Thấm Lan cất bước đi vào trong khoang thuyền. Bạch Sương cười tươi như hoa hỏi:

- Không có gì, đang chơi cờ thôi, chị Thấm Lan muốn chơi cùng không?

- Các người chơi đi, ta muốn viết mấy phần bản kế hoạch. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã khoát tay, lấy ra cuốn sổ ngồi xuống. Bạch Sương thanh thúy hỏi: - Chị Thấm Lan thật vất vả, có gì cần ta giúp một tay không?

Cô muốn tạo quan hệ tốt với các cô gái một lần nữa, đây là bước đầu tiên để dung nhập vào đoàn người, cũng là bước đầu tiên của kế hoạch.

Bây giờ trong mắt cô có ánh sáng, không còn không có tỉnh thần giống như trước đây.

- Không cần, ngươi tiếp tục chơi cờ đi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng.

Bạch Sương cười nói:

- Được rồi, có nhu cầu thì có thể nói với ta bất cứ lúc nào nha.

- Tốt.

Ánh mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lóe lên, giống như là nhìn thấu dự định trong Lòng thiếu nữ.

Bạch Sương vội vã cúi đầu, tiếp tục chơi cờ với cô gái tóc trăng. - Khi nào thì đến vương quốc Huyền Vũ vậy?

Cô dịu dàng hỏi.

Ly Nguyệt Lliếc nhìn đồng hồ, thanh thúy đáp:

- Trước ba giờ chiều là có thể đến nơi.

- Thật nhanh.

Bạch Sương cảm thán.

- Thật ra nếu không phải có quá nhiều người thì còn có thể nhanh hơn nữa.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng lên tiếng.
Bình Luận (0)
Comment