Chương 3611: Tác Dụng Của Rương Ý Kiến
Chương 3611: Tác Dụng Của Rương Ý KiếnChương 3611: Tác Dụng Của Rương Ý Kiến
- Vương hậu nương nương, đây là thư ý kiến của dân chúng đã được sửa sang lại trong mười ngày gần đây. Cô thanh thúy nói.
Bên ngoài Cục Quản Lý Chủ Thành có một rương ý kiến rất lớn, bất cứ ai cũng có thể viết thư bỏ vào đó, các nhân viên sẽ không định kỳ mở rương chỉnh sửa một Lần.
Nguyệt Thấm Lan hơi nâng căm lên, giọng điệu lười biếng nói:
- Để đó đi, một chút nữa ta sẽ xem. - Vâng.
Vệ Ấu Lan đi lên trước, buông mấy trăm phần thư ý kiến xuống.
Nguyệt Thấm Lan dặn dò:
- Tiểu Lan, đã chọn ra pháp quy mới rồi, ngươi sửa sang lại một chút rồi đưa đi xưởng in, mau sớm bắt đầu in sách hiến pháp mới đi.
- Tốt.
Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu, nhận lấy văn kiện do đối phương đưa tới.
Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói:
- Những nơi tương ứng đều phải tiến hành thay đổi, đừng quên.
- Ta biết.
Vệ Ấu Lan lên tiếng.
Rất nhiều nơi trong vương quốc Huyền Vũ đều có dán thẻ cảnh cáo pháp quy như Thành Buôn Bán Sơn Hải, các trạm xe lửa lón, sân đáp phi thuyền vận chuyển... nhằm nhắc nhở du khách bên ngoài không được vi phạm pháp quy.
Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới cái gì, kéo ngăn kéo ra lấy ra một phần văn kiện rồi nhìn về phía Vệ Âu Lan, nói:
- Cái này cho ngươi.
- Là cái gì vậy ạ?
Vệ Ấu Lan nghỉ ngờ nhận lấy văn kiện, nhìn lướt qua, lập tức ngây ngẩn cả người.
Đây là một phần văn kiện chuyển nhượng cửa hàng đồ ngọt, người được chuyển nhượng chính là cô.
- Vương hậu nương nương? Vệ Ấu Lan ngạc nhiên nhìn về phía nữ nhân.
- Trước đó đã nói sẽ cho ngươi một lễ vật bất ngờ rồi mà, thế nào, có thích không?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Trong khoảng thời gian này hai người tương đối bận rộn, hôm nay mới nhớ tới đưa cho thiểu nữ.
- Vương hậu nương nương, cái này quá quý trọng.
Vệ Ấu Lan vội vàng nói.
Cửa hàng đồ ngọt được chuyển nhượng là ở Chủ Thành, vân là đoạn đường phổn hoa khu đông thành, bên kia đều là quý tộc và những người giàu, sinh ý mỗi ngày đều rất tốt.
Không, phải nói là vô cùng tốt.
- Đều là người một nhà, cầm đi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Vệ Ấu Lan lắc đầu:
- Vương hậu nương nương, trước đó ngươi đã để lại cho người nhà của ta một căn nhà mới rồi.
Nguyệt Thấm Lan nhìn chăm chú vào thiếu nữ, dịu dàng nói: - Ngươi đi theo ta thời gian dài nhất, bận trước bận sau mấy năm như vậy, làm chuyện øì ta đều thấy ở trong mắt, đưa ngươi thì ngươi cứ lấy, sau này tiếp tục làm tốt công việc trên tay là được.
Hai mắt của Vệ Ấu Lan ửng hổng, trong lòng cảm động giống như sóng lớn mãnh liệt.
- Được rồi, đừng khóc ở trước mặt ta, đây không chỉ là ý của ta, mà còn là ý của bệ hạ.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng.
- Vâng, ta hiểu rõ.
Vệ Ấu Lan gật đầu thật mạnh.
Nguyệt Thấm Lan nghĩ đến cái gì, lấy ra hai chiếc điện thoại di động ma huyền:
- Còn có cái này nữa, cho ngươi.
Vệ Ấu Lan chớp chớp mắt đẹp, hỏi:
- Vương Hậu nương nương, đây là vì thuận tiện làm việc sao?
- Một chiếc cho ngươi dùng, một chiếc là dùng để làm việc, phân chia bản thân cho tốt.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
- Vâng.
Vệ Ấu Lan đáp một tiếng, trong lòng càng cảm kích Nguyệt Thấm Lan hơn.
- Đi làm việc ởi.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói.
- Vâng.
Vệ Ấu Lan ôm chặt điện thoại di động ma huyền, vui mừng rời khỏi phòng làm việc.
Trong phòng làm việc chỉ còn lại Nguyệt Thấm Lan, cô cầm lấy thư ý kiến đã được sửa sang lại lật xem.
- Ừm, ý kiến này thật là đánh răắm.
Nguyệt Thấm Lan cố nén xúc động trợn trắng hai mắt. Trong thư ý kiến này để nghị mỗi tháng phát Lương bổng gấp đôi, kích thích tính tích cực công tác của dân chúng. Cô cầm lấy phần thư ý kiến thứ hai, nhìn hai dòng rồi thuận tay ném đi. - A[~
Nguyệt Thấm Lan thở dài một hơi.
Cô tiếp tục đọc thư ý kiến còn lại, rất muốn một cây đuốc đốt quách cho rồi, nhưng nghĩ đến bên trong có Lẽ vẫn còn có chút ý kiến hữu dụng, vì vậy nhân nhịn xem tiếp.
Một giờ trôi qua rất nhanh, thùng rác bên cạnh bàn đã chứa đầy giấy vụn.
- Còn có một nửa.
Nguyệt Thấm Lan bỏ thư ý kiến trong tay xuống, Lưng tựa vào ghế dựa mềm mại. Cô xoa xoa huyệt thái dương, nghĩ tới Mục Lương, hẳn đã đi phòng làm việc vội vàng hai ngày rồi.
- Còn lại, buổi tối xem đi. Nguyệt Thẩm Lan đứng lên, chuẩn bị đi trở về cung điện, công việc của ngày hôm nay dừng ở đây.
Lúc cô trở về cung điện, nhóm tiểu hầu gái đang tụ tập một chõ, thương lượng về bảng xếp lịch làm việc tháng tới.
- Tháng sau ta không có chuyện gì, ngày nghỉ có thể tùy tiện an bài.
Tiểu Tử thả lỏng nói.
- Ngày tám tháng sau ta về nhà một chuyển, ngày đó ta xin nghỉ.
Tiểu Mật nói xong thì nhìn về phía những tiểu hầu gái còn lại.
Thanh Vụ thanh thúy nói:
- Được rồi, vậy ngày sáu ta nghỉ phép, ngày đó muốn đi xem phim.
- TỐT.
Tiểu Mật gật đầu, cầm bút viết vào giấy, chẳng mấy chốc đã an bài xong công việc tháng sau cho các tiểu hầu gái.
- Vương hậu nương nương đã trở về.
Tiểu Tử vội vã lên tiếng.
Các tiểu hầu gái đồng thanh nói:
- Vương hậu nương nương.
- Ừ, đang lập kế hoạch tháng sau à?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.
- Đúng vậy, mời vương hậu nương nương thẩm duyệt một chút.
Tiểu Mật đưa bảng làm việc tới trước.
Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn mấy cái, ưu nhã hỏi:
- Mỗi người nghỉ tám ngày mỗi tháng, đủ không?
Đám người Diêu Nhi và Ba Phù vội vã mở miệng:
- Đủ rồi, chúng ta nghỉ nhiều cũng không biết làm cái gì, không bằng ở lại trong cung điện tu luyện.
- Đúng vậy, trong cung điện còn tốt hơn bên ngoài. Tiểu Mật gật đầu nhận đồng. - Vậy có cần ta tuyển thêm hầu gái vào cung điện không?
Nguyệt Thấm Lan thuận miệng hỏi.
Đám người Ba Phù lại lắc đầu lần nữa.
Tiểu Mật suy nghĩ một chút, nói:
- Vương hậu nương nương, hiện nay nhân viên phối trí đã đủ rồi, nhưng nếu như có chọn được người thích hợp thì vương hậu nương nương cũng có thể an bài.
Cô nghĩ tới quốc vương bệ hạ thường xuyên ra ngoài mang người trở về, chỉ sợ ngày nào đó bọn họ lại sẽ có thêm mấy vị đồng bạn.
- Ứm, rồi nói sau.
Nguyệt Thấm Lan phất tay, ánh mắt rơi vào trên người Tiểu Mật.
Tiểu Mật đi vào cung điện chỉ sau Vệ Âu Lan, tư lịch sâu hơn so với đảm người Ba Phù và Diêu Nhi, đợi một thời sau cũng nên an bài công tác cho cô ấy, còn nếu như cô ấy muốn phát triển Sở trường của mình thì cũng có thể.
- Vương hậu nương nương có chuyện gì an bài à?
Tiểu Mật chớp chớp mắt đẹp hỏi.
Nguyệt Thấm Lan ngước mắt hỏi:
- Không có gì, Mục Lương còn chưa ởi ra ngoài à?
- Vương hậu nương nương, bệ hạ còn ở trong phòng làm việc a.
Tiểu Mật gật đầu đáp. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói: - Đã biết, các ngươi đi làm việc đi.
- Vâng.
Các tiểu hầu gái tản ra, bắt đầu chuẩn bị bữa cơm và công việc vệ sinh hằng ngày.