Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1067 - Chương 3614: Thôi Diễn Định Hướng (2)

Chương 3614: Thôi Diễn Định Hướng (2) Chương 3614: Thôi Diễn Định Hướng (2)Chương 3614: Thôi Diễn Định Hướng (2)

Nguyệt Thấm Lan khẽ hất hàm, ưu nhã nói:

- Đi tắm đi, trên người đều bốc mùi ri.

Mục Lương nghe vậy thì đưa tay lên ngửi ống tay áo một cái, vẫn là rất sạch sẽ.

- Tốt.

Hắn buồn cười lắc đầu, cất bước đi Thiên Điện tẫm rửa. Chờ hắn rửa mặt xong đi nhà ăn, tiểu hầu gái đã nấu mì xong, bên trên là sáu quả trứng chiên.

- Bệ hạ, có đủ ăn không? Vân Hân nhẹ nhàng hỏi.

- Đủ rồi.

Mục Lương vội vã lên tiếng. Hắn vốn dĩ cũng không đói, chỉ là thưởng thức mỹ thực là một trong những phương thức làm cho tỉnh thần của mình vui thích.

Nguyệt Thấm Lan ngồi bên cạnh hắn, bắt đầu báo cáo công việc mấy ngày này. Mục Lương vừa ăn vừa nghe, thỉnh thoảng lên tiếng hỏi kỹ một chút.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:

- Vương quốc Huyền Vũ đã ban bố hiến pháp mới, pháp quy sửa đổi cũng đã đăng báo công khai.

- Pháp quy nào thông qua bỏ phiếu thế?

Mục Lương thuận miệng hỏi. Nguyệt Thấm Lan nghe vậy thì lấy ra bản đăng ký, lật vài tờ rồi trả Lời:

- Mới tăng thêm tội phỉ báng, tội bịa đặt....

Mục Lương yên tĩnh Lắng nghe, sau đó bình thản nói: - Ừm, bộ phận sửa chữa không khác gì so với dự đoán của ta.

- Dân chúng không phải là đồ ngốc, bọn họ có thể phân biệt được pháp quy mới tốt hay xấu.

Nguyệt Thấm Lan nhu hoà Cười nói.

- Ngươi nói cũng đúng.

Mục Lương cười khẽ một tiếng.

Hắn bưng tô lên, uống xong ngụm canh cuối cùng, thoả mãn buông đũa xuống. - Bệ hạ, ăn trái cây.

Ba Phù bưng tới một khay Linh quả đã được cắt gọn. Mục Lương ghim một miếng táo rồi đưa vào trong miệng, nước sốt trái cây phong phú lập tức bùng nổ trong miệng.

Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới cái gì đó, ưu nhã nói:

- Đúng rồi, các khu ngắm cảnh lớn trong vương quốc đã lần Lượt khai trương, đoàn Lữ hành mà ngươi nói cũng đã được thành lập.

- Được rồi, vậy thì xem những khu ngắm cảnh này có thể kiếm tiền hay không. Ánh mắt của Mục Lương loé Lên.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ta tính toán qua, sơ kỳ chắc là không kiếm được tiền gì, nhưng nếu xem lâu dài thì vẫn có thể kiếm không ít tiền.

- Vậy là được rồi.

Mục Lương cười khẽ, gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở: - Ngươi mau về thư phòng đi, mấy ngày nay những văn kiện chất đống kia nên được phê duyệt.

Nghe được lời này, động tác duôi người của Mục Lương chợt cứng đờ.

- Đông đông đông ~~~

Tiếng chuông du dương vang lên, vương quốc Huyền Vũ tiến vào trạng thái ban ngày. Thành Buôn Bán Sơn Hải phồn hoa từng bước náo nhiệt lên, trên đường người đi người đi không dứt, mùi thơm của các loại thức ăn ngon bay đầy đường phố, không ít người xếp hàng dài trước cửa hàng mỹ thực.

- Thơm quá, Lăng Tuyết, ta muốn ăn cái kia.

Một thiểu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt chỉ về phía cửa hàng xiên rán đăng trước.

Thiếu nữ có mặt trứng ngồng, váy dài qua bàn chân, mái tóc dài màu cam rối tung ở sau người, trên lỗ tai tinh xảo mang trân châu hổng nhạt lớn cỡ trái nhãn. - Tốt, công chúa điện hạ. Lăng Tuyết nữ giả nam trang cung kính đáp một tiếng. Cô là cận vệ do cha của thiếu nữ bồi dưỡng từ nhỏ, hiện tại là cường giả cấp 7. Lúc này cô mặc trường bào màu đen đơn giản, chân mang giày bó cao su, dáng người cao gầy gần một mét tám, vừa nhìn đã cảm thấy không hề dễ chọc.

Lăng Tuyết đi về phía cửa hàng xiên rán, yên lặng gia nhập vào đội ngũ đang xếp hàng, đứng ở phía sau cùng. Xuân Cúc thanh thúy nói:

- Mỗi loại đều mua hai chuỗi, ta và ngươi ăn chung. - Vâng.

Lăng Tuyết cung kính đáp một tiếng.

Thiếu nữ yên tĩnh đứng ở bên cạnh, đôi mắt cam ngắm nhìn xung quanh.

Đây là Lần đầu tiên cô rời khỏi vương quốc ra ngoài du lịch, nếu không phải có thị vệ thân cận đi theo thì cha mẹ tuyệt đối sẽ không cho phép.

Trước khi ra cửa, cô đã đáp ứng cha là không thể rời khỏi Lăng Tuyết nửa bước, lúc nào cũng phải đi theo cô ấy.

Xuân Cúc đồng ý, lúc này cũng là làm như thế, đứng ở nơi mà ánh mắt của Lăng Tuyết có thể chạm tới. Trong lòng thiếu nữ cũng hiểu rõ, khẳng định trong tối còn có những hộ vệ khác do cha an bài, cho nên cô không quá quan tâm đến sự an toàn của mình.

Sau hơn mười phút, Lăng Tuyết mới mang theo túi giấy trở về, bên trong chứa mấy chục xâu thịt rán, cũng có rau xanh.

- Điện hạ, nên ăn nhân lúc nóng. Lăng Tuyết cung kính nói.

- Lăng Tuyết, ở bên ngoài không cần gọi ta là điện hạ. Xuân Cúc sửa lại.

- Điện hạ, chuyện này không hợp quy củ.

Trong mắt Lăng Tuyết hiện lên một tia bất đắc dĩ.

Xuân Cúc liếc nhìn nữ nhân, ngạo nghề nói:

- Đây là mệnh lệnh.

- Vâng, điện hạ. Lăng Tuyết cười khổ một tiếng.

Hai mắt Xuân Cúc trợn trắng, lấy ra một xâu thịt rán từ trong túi giấy rồi bắt đầu thưởng thức.

- Ăn ngon.

Đôi mắt đẹp của cô trừng lớn, kinh ngạc nhìn về phía nữ nhân bên cạnh.

Lăng Tuyết cung kính nói:

- Điện hạ thích thì ăn nhiều một chút.

- Không được, một người một xâu, nhiều như vậy một mình ta ăn không hết, ngươi cũng ăn ởi.

Xuân Cúc giơ cằm lên nói.

- Vâng.

Lăng Tuyết không từ chối, dù sao thì nhiều năm như vậy cũng đều là như vậy.

Cô cắn một miếng thịt rán, trong đôi mắt không hề bận tâm cũng hiện lên tia kinh ngạc.

- Có phải ăn rất ngon hay không?

Xuân Cúc cười tươi như hoa. Cô cảm thán nói: - Vương quốc Huyền Vũ quả nhiên là vương quốc mỹ thực, tùy tiện một cửa hàng thức ăn cũng ăn ngon như vậy.

- Nếu điện hạ thích nơi đây thì có thể ở lâu thêm vài ngày.

Lăng Tuyết cung kính nói.

- Ừm, chúng ta đi tới trước nhìn xem.

Xuân Cúc gật đầu thật mạnh, nhanh nhẹn bước ởi về trước đó.

Cô dừng bước, nhìn thấy cửa hàng mới mở đầu đường, kinh ngạc thốt lên:

- Hả, cơ quan du lịch của vương quốc Huyền Vũ, phục vụ lữ hành? Ngươi biết là cái gì không?

- Ta không biết.

Lăng Tuyết thành thật lắc đầu.

- Đi xem thử.

Nói xong, Xuân Cúc nhấc chân đi về phía cơ quan du lịch.

Cơ quan du lịch là nghiệp vụ mới mở, hôm nay là ngày đầu tiên khai trương. Lăng Tuyết yên lặng đi theo bên cạnh thiểu nữ, hai người lần Lượt đi vào cơ quan du Lịch.

- Chào mừng hai vị khách quý.

Nữ nhân viên mặc đồng phục váy ngăn tiến lên nghênh đón.

Xuân Cúc chớp chớp mắt đẹp, hỏi:

- Có thể giới thiệu một chút không?

- Không thành vấn đề. Nữ nhân viên mỉm cười gật đầu, giơ tay ra hiệu cho hai người đi về phía chỗ tiếp khách.

Sau khi hai người ngồi xuống, một nhân viên khác bưng nước ấm tới.

- Cơ quan du lịch chúng ta mới khai trương, hiện nay mở ra bốn con đường Lữ hành.

Nhân viên phục vụ ngồi xuống, lấy ra bản đồ tuyến đường lữ hành.

Cô nhìn thiểu nữ một chút, tiếp tục nói: - Trong đó một đường là đi khắp mười hai tòa Vệ Thành, Chủ Thành, Thành Buôn Bán Thiên Cức, các khu ngăm cảnh Lớn, sẽ tốn khoảng một tháng.

- Còn gì nữa không?

Hai mắt Xuân Cúc sáng ngời hỏi tới.
Bình Luận (0)
Comment