Chương 3615: A, Rẻ Như Vậy Sao?
Chương 3615: A, Rẻ Như Vậy Sao?Chương 3615: A, Rẻ Như Vậy Sao?
Nữ nhân viên phục vụ cười nói:
- Ba con đường khác là đường bộ định chế, một là vòng quanh mười hai tòa Vệ Thành, hai con đường khác sẽ đi về phía các khu ngắm cảnh lớn mới.
- Ra là vậy.
Xuân Cúc suy nghĩ một chút rồi chậm rãi gật đầu.
Nhân viên phục vụ tiếp tục nói:
- Bốn con đường lữ hành đều bao gồm ăn ở suốt hành trình, chỉ thanh toán phí một lần là được, cũng có thể tăng giá và hưởng thụ nơi ở và ẩm thực tốt hơn trên đường đi.
- Nghe có vẻ rất tốt.
Nghe vậy, Xuân Cúc nhìn về phía Lăng Tuyết.
- Hai vị là lần đầu tiên tới vương quốc Huyền Vũ à? Nhân viên phục vụ dò hỏi. Xuân Cúc gật đầu đáp:
- Ừm, hai ta vừa mới tới hôm nay.
Nhân viên phục vụ nghe vậy thì nói với giọng điệu nghiêm túc: - Nếu là vậy thì ta đề cử tuyến đường Lữ hành thứ nhất, có thể hiểu rõ vẻ đẹp của vương quốc Huyền Vũ trên mọi phương diện, đảm bảo hai vị sẽ không thất vọng.
Lăng Tuyết im lặng không lên tiếng, bày ra dáng vẻ toàn bộ hành trình đều nghe theo người bên cạnh.
Xuân Cúc chớp chớp mắt, hỏi:
- Phí dụng tính thế nào? Nhân viên phục vụ mỉm cười trả lời: - Đường lữ hành thứ nhất bởi vì phải đi đến mỗi một tòa Vệ Thành, mỗi ngày đều phải dừng chân, cộng thêm ba bữa một ngày, tiền xe và các loại dịch vụ khác, toàn bộ chi phí là ba mươi ngàn đồng Huyền Vũ một người. - Hả, rẻ như vậy sao?
Xuân Cúc kinh ngạc thốt Lên.
Nghe được lời này, nhân viên phục vụ hơi giật giật khóe miệng, gật đầu nói:
- Đúng vậy, rất có lời. - Được rồi, ta muốn đi đường lữ hành số một, hai người.
Xuân Cúc nói không chút do dự.
- Được rồi, mời hai vị lấy ra Văn Điệp Thông Quan hoặc là thẻ căn cước tạm thời. Nhân viên phục vụ cười nói. Lăng Tuyết không nói chuyện, lấy ra Văn Điệp Thông Quan rồi đặt xuống bàn, còn có hai xấp đồng Huyền Vũ.
Nhân viên phục vụ tiếp nhận Văn Điệp Thông Quan, tiến hành đăng ký theo quy định, Lại lấy ra sách xác nhận hành trình.
- Hai vị, đây là tất cả những nơi mà đường lữ hành số một sẽ đi qua, hai vị xác định một chút, nếu không có vấn đề øì thì ký tên, biểu thị hai vị đã biết được, không có nghi vấn đổi với việc an bài hành trình.
Nhân viên phục vụ ra hiệu nói.
Xuân Cúc và Lăng Tuyết cầm lấy sách xác nhận hành trình, nhìn từ đầu tới đuôi, bên trên Liệt kê mấy chục nơi đến khiến hai người có chút choáng váng. - Nhiều nơi như vậy, một tháng thật sự đủ ởi sao? Xuân Cúc không khỏi hỏi. Nhân viên phục vụ gật đầu đáp:
- Đủ rồi, chỉ là sẽ hơi mệt thôi.
- Vậy thì không sao.
Xuân Cúc phất tay không chút để ý.
- Tốt.
Nữ nhân viên phục vụ mỉm CƯỜI. Lúc này cô mới cầm lấy đồng Huyền Vũ tiến hành kiểm tra thật giả, sau khi xác định đều là tiền thật thì cất đi, lấy ra bản hợp đồng đưa cho hai vị khách.
- Đây là bản hợp đồng, trên đó có các hạng mục công việc phải chú ý khi đi Lữ hành, nếu không có vấn đề gì thì hãy ký tên ở bên dưới. Nhân viên phục vụ nói. Xuân Cúc và Lăng Tuyết tiếp nhận bản hợp đồng nhìn kỹ, xác định không thành vấn đề mới cầm bút ký tên. - Được rồi.
Nhân viên phục vụ mỉm cười gật đầu, bắt đầu viết biên Lai.
Cô vừa viết vừa nhắc nhỡ:
- Ngày mai đúng mười giờ sáng xuất phát, hai vị đừng tới trễ, bằng không chỉ có thể chờ đến đoàn lữ hành thứ hai vào sau năm ngày.
- Tốt.
Xuân Cúc thanh thúy đáp Lại.
- Đây là biên lai, hẹn gặp lại hai vị vào ngày mai. Nhân viên phục vụ đưa biên lai cho thiếu nữ.
- Ngày mai gặp lại.
Xuân Cúc cười tươi như hoa lên tiếng.
Thành Buôn Bán Sơn Hải. Bên trong một gian phòng của Trung tâm Huyền Vũ.
- Công chúa điện hạ, tỉnh lại đi.
Lăng Tuyết gõ cửa phòng công chúa.
- Cộc cộc cộc ~~~ Nàng chờ một hổi, trong phòng vẫn rất yên tĩnh.
- Công chúa điện hạ, nếu không rời giường thì chúng ta sẽ tới trễ mất.
Lăng Tuyết lên tiếng lần nữa.
Cách một hổi lâu, trong phòng mới truyền ra giọng nói nửa tỉnh nửa mê của thiếu nữ:
- Ngủ thêm mười phút.... Lăng Tuyết nhìn đồng hồ quả lặc trên tường, đã sắp chín giờ, lại tính ra thời gian hai người rửa mặt và ăn điểm tâm, 10 giờ phải đến cơ quan du lịch tập hợp, thời gian vẫn là rất cấp bách.
- Vậy đợi thêm mười phút nữa ởi.
Nàng suy nghĩ một chút, chờ một hổi lại thúc giục công chúa nhanh lên một chút là được rồi.
Nghĩ tới đây, thiếu nữ ngổối trên ghế sô pha, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào đồng hồ quả lắc treo trên tường.
Mười phút vừa qua, nàng lại đứng dậy đi gõ cửa phòng lần nữa.
- Cộc cộc cộc ~~~
Lăng Tuyết lên tiếng:
- Công chúa điện hạ, đã qua mười phút, nên đứng lên rửa mặt xuất phát rổi.
- Ta biết rồi.
Giọng nói mơ mơ màng màng của Xuân Cúc truyền RE
Lăng Tuyết giơ tay lên nâng trán, nghĩ đến dáng vẻ trước kia của công chúa, lần này lựa chọn đẩy cửa vào.
Mười phút sau, Xuân Cúc với vẻ mặt sống không còn gì lưu luyến đứng trong phòng tăm, trong miệng bị nhét vào bàn chải đánh răng.
- Công chúa điện hạ, thời gian rất gấp.
Lăng Tuyết nghiêm mặt nói. - Ứ...
Xuân Cúc hàm hồ lên tiếng, nhận mệnh bắt đầu đánh răng.
Lăng Tuyết thấy thế mới rời khỏi phòng tắm, đóng gói hành lý mang theo, đồng thời mặc vào nam trang lần nữa. Nàng buộc mái tóc dài lên rồi giấu vào trong mũ, dùng bút vẽ tô đậm lông mày, để cho mình trông tục tằng một chút.
- Bút vẽ lông mày mới mua còn dùng rất tốt.
Lăng Tuyết hơi nhướng mày nói thầm một tiếng.
Trước đây khi dịch dung nàng đều dùng bút than, ngày hôm qua lúc đi dạo tìm mua được cây bút vẽ mày này, màu sắc tốt hơn cũng càng phòng ngừa bị phai màu khi dính nước.
Nàng âm thầm quyết định, trước khi rời khỏi vương quốc Huyền Vũ phải mua thêm mấy cây bút vẽ mày để cất giữ.
Thiếu nữ lại lấy ra một hộp lưu ly nhỏ, bên trong chứa ba loại phấn bánh màu sắc khác nhau.
- Hình như thứ này tên là kem nền.
Lăng Tuyết chớp chớp mắt, ngón tay lau qua kem nền một chút rồi lại bôi lên trên mặt.
- Cọt kẹt ~~~
Xuân Cúc đi ra khỏi phòng tắm, khi nhìn thấy mặt của Lăng Tuyết thì sửng sốt một chút.
- Công chúa điện hạ, có chuyện gì vậy?
Lăng Tuyết nghi ngờ lên tiếng.
Ánh mắt của Xuân Cúc hiện lên một tia mê man, hỏi:
- Ngươi mới vừa bị sét đánh sao, sao khuôn mặt lại đen như vậy?
Lăng Tuyết lộ ra vẻ xấu hổ, hỏi:
- Thoạt nhìn giếng nam nhân không? Miệng của Xuân Cúc giật giật, giọng điệu nghiêm túc bình luận:
- Giống, không ai giống nam nhân hơn ngươi.
- Vậy là tốt rồi.
Lăng Tuyết thở phào, thu hồi bút vẽ mày và kem nền. Khuôn mặt của Xuân Cúc sát vào thiếu nữ, ghét bỏ nói:
- Cho dù ngươi muốn giả thành nam nhân thì cũng không cần tô mặt tối như vậy nha. - Như vậy sẽ an toàn hơn. Vẻ mặt của Lăng Tuyết không thay đổi, nói xong thì Lùi lại một bước.