Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1069 - Chương 3616: Thích Thiếu Nữ Mềm Mại T...

Chương 3616: Thích Thiếu Nữ Mềm Mại T... Chương 3616: Thích Thiếu Nữ Mềm Mại T...Chương 3616: Thích Thiếu Nữ Mềm Mại T...

Xuân Cúc bĩu môi, trong lòng vẫn thích thiếu nữ thơm tho mềm mại hơn.

- Công chúa điện hạ, nên thay quần áo ra cửa.

Lăng Tuyết cung kính nói.

- Ta biết rồi.

Sau khi đáp một tiếng, Xuân Cúc xoay người đi thay quần áo.

Mười phút sau hai người rời khỏi phòng trọ, đi đến đại sảnh lầu một tiến hành trả phòng.

Khi hai người rời khỏi Trung tâm Huyền Vũ thì khoảng cách 10 giờ chỉ còn lại có hai mướơi phút.

- Điện hạ, bữa sáng muốn ăn cái gì?

Lăng Tuyết nghiêng đầu hỏi. - Tuỳ tiện thôi, không phải ngươi nói là không có thời gian, phải tranh thủ đến cơ quan du lịch sao.

Xuân Cúc nói không chút để ý.

- Vậy thì cũng phải ăn điểm tâm.

Lăng Tuyết nghiêm mặt đáp. Xuân Cúc thuận miệng nói: - Mua vài cái bánh bao thịt đi, ăn ngon.

Nàng tới vương quốc Huyền Vũ ăn món đầu tiên chính là bánh bao, sau đó lại ăn thịt xiên rán và bánh cuốn.

- Tốt.

Lăng Tuyết đáp một tiếng, vội vã đi cửa hàng bánh bao mua bánh bao.

Trước mười giờ, hai người vội vàng chạy đến cơ quan du lịch.

Nhân viên phục vụ chờ đợi đã lâu thấy hai người qua đây, không khỏi thở phào một hơi.

Nàng tiến lên nghênh đón, mỉm cười nói:

- Ta còn tưởng rằng hai vị không tới chứ.

- Không thể nào.

Xuân Cúc nuốt nửa cái bánh bao trong miệng xuống.

- Hai vị chờ một lát, còn có ba người chưa tới.

Nhân viên phục vụ cười nói. - Không phải xuất phát đúng 10 giờ à? Xuân Cúc cau mày lại.

Lăng Tuyết hạ giọng nhắc nhở:

- Điện hạ, còn có năm phút nữa mới tới mười giờ.

- Được rồi.

Xuân Cúc chớp chớp mắt đẹp, vành tai lặng lễ đỏ. Nhân viên phục vụ cũng không để ý, dù sao thì nàng cũng đã nói trước sẽ có những người khác đồng hành, bây giờ còn chưa đến mười giờ, cho nên vẫn phải chờ những người khác. Lại qua hai phút, một chiếc xe thú dừng ở trước cửa cơ quan du lịch, ba thiếu nữ bước xuống xe.

Đôi mắt đẹp của Xuân Cúc híp lại, thấy người tới đều là nữ, sự bất mãn trong lòng ít hơn một chút.

Lăng Tuyết cũng giống vậy, so với nam nhân thì nàng càng thích đồng hành với nữ nhân hơn, khi gặp nguy hiểm cũng giải quyết dễ dàng hơn chút.

- Thật xin Lỗi, chúng ta không có đến trễ chứ? Thiếu nữ tóc đen mặc váy ngắn với vẻ mặt áy náy lên tiếng chào hỏi.

- Sao lại đến trễ, ta thấy thời gian này rất tốt.

Một thiểu nữ khác khẽ hất hàm, trên mặt là thần sắc ngạo nghề.

Nàng cũng mặc váy ngắn, mái tóc dài màu cà phê mang đồ trang sức trân châu khoa trương, trên tay còn có mấy chuỗi vòng tay bảo thạch.

- Hân Hân, ngươi không nên nói như thể nha.

Vị thiếu nữ thứ ba hờn dỗi mở miệng. Nàng mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt, mái tóc xoăn dài màu xanh lam, lông mày lá liễu mặt trái xoan hợp với bờ môi đỏ mọng khêu gợi, rất khó làm cho người ta không chú ý đến nàng.

Hân Hân hơi nâng cằm lên, đôi môi hồng giật giật nhưng vẫn không nói gì.

Ba người các nàng là bạn tốt chơi từ nhỏ đến lớn chơi, lần này tới vương quốc Huyền Vũ du lịch chính là muốn thả lỏng một chút.

- Thật xin lỗi, chúng ta có thể xuất phát bất cứ Lúc nào.

Thiếu nữ có mái tóc màu đen nhìn về phía nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ chớp chớp mắt, ý bảo nói:

- Người đã đến đông đủ, vậy trước tiên xuất phát đến Vệ Thành Số Một thôi.

Xuân Cúc không nói chuyện, cất bước đi theo sau nhân viên phục vụ, hướng phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ cách đó không xa.

Lăng Tuyết lặng lẽ đi theo bên cạnh, một bộ dáng tùy tùng theo đuôi.

Ba người Hân Hân liếc nhìn nhau, dùng ánh mắt trao đổi.

Các nàng hiểu rõ, người có thể tới đoàn Lữ hành này đều là không phú thì quý, bằng không cũng chưa đóng nổi phí dụng ba mươi ngàn đồng Huyền Vũ một người. - Mạch Thuỷ, ngươi đoán thân phận của các nàng là ì?

Hân Hân quay đầu nhìn về phía thiếu nữ tóc đen.

- Ta không biết, nhưng mà có thể là cũng giống như chúng ta.

Mạch Thuỷ chớp chớp mắt nói.

Ba người các nàng đều là con gái của phú thương, điều này cũng làm cho các nàng có thể chơi cùng nhau. - Ngươi cũng cảm thấy như vậy à?

Hân Hân nhìn về phía Tạp Nhĩ Tư, ánh mắt mang theo thần sắc dò hỏi.

Đôi môi đỏ mọng của Tạp Nhĩ Tư cong lên, quyến rũ nói:

- Các nàng ấy là ai không quan trọng, chỉ cần đừng ảnh hưởng đến kế hoạch của ta.

- Không phải chứ, đã nói là chúng ta chỉ ra ngoài chơi thôi, thế mà ngươi còn muốn câu dẫn quốc vương vương quốc Huyền Vũ à? Hân Hân cau mày nói.

Tạp Nhĩ Tư giơ tay lên hất mái tóc quăn màu xanh lam, dịu dàng nói:

- Các người biết cái gì, chờ ta trở thành phi tử của quốc vương vương quốc Huyền Vũ, sau này các người mới có thể hưởng phúc. - Ta thấy ngươi là đầu óc không tỉnh táo.

Mạch Thuỷ tức giận nói.

Tạp Nhĩ Tư nói không chút để ý:

- Các người không hiểu đâu, mẹ ta nói, ta nhất định phải gả cho quốc vương.

Mạch Thuỷ và Hân Hân đồng thời im lặng, hai người nhớ không lầm, mẹ của Tạp Nhĩ Tư là một vu nữ.

Tầng tám Khu Vực Trung Ương. Bên trong thư phòng tại cung điện.

- Chai

Mục Cảnh Lam gõ cửa phòng thật mạnh, âm thanh càng lúc càng lớn.

- Đông đông đông ~~~ Trong thư phòng, mí mắt của Mục Lương giật một cái, sức lực của con trai càng ngày càng lớn.

Hắn vội vã lên tiếng:

- Tiểu Cảnh, đừng gõ nữa, vào ổi. - Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Mục Cảnh Lam mang vớ chạy lon ton tới bên cạnh cha.

- Cha, ta rất lễ phép, có gõ cửa nha.

Mục Cảnh Lam ngây ngô nói. Mục Lương bế con trai ngồi trên đùi, cười hỏi:

- Ai dạy ngươi cái này thế? - Là dì Lớn.

Mục Cảnh Lam mềm mại đáp.

Trong khoảng thời gian này, hề rảnh rồi là cậu bé sẽ chạy đến Vệ Thành Số Tám, có khi chơi hơn nửa ngày, chờ đến bữa tối mới làm cho Nguyệt Thẩm Di bế trở Lại.

- Ừm, dì lớn của ngươi nói đúng, nhưng lần sau gð cửa không cần dùng lực mạnh như vậy.

Mục Lương giáo dục con trai.

Mục Cảnh Lam ngoan ngoãn gật đầu:

- Vâng a. - Được rồi, nói xem nào, tìm ta làm gì?

Mục Lương xoa xoa đầu con trai, tóc thằng bé còn chưa nhiều nhưng đặc biệt mềm mại.

Mục Cảnh Lam ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào cha mình, mềm mại nói:

- Cha, mẹ nói với ta là chúng ta sẽ ra ngoài chơi, khi nào thì đi?

Mục Lương dịu dàng trả lời: - Mấy ngày nay cha con còn có chút vội, chờ thêm vài ngày nữa, được không?
Bình Luận (0)
Comment