Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1076 - Chương 3623: Một Chuyến Dã Ngoại Gia...

Chương 3623: Một Chuyến Dã Ngoại Gia... Chương 3623: Một Chuyến Dã Ngoại Gia...Chương 3623: Một Chuyến Dã Ngoại Gia...

Mục Phương Tiên vươn tay nhỏ, mềm mại nói:

- Cha, cần câu...

- Đây.

Mục Lương vung tay lên, tất cả cần câu có lớn có nhỏ rơi vào trên bãi đáp mây mù. Những cần câu này đều là linh khí được đặc chế, dùng xương của ma thú Thánh Giai chế thành, có tác dụng áp chế đối với ma thú Thánh Giai trở xuống, dùng nó để câu cá không thể tốt hơn nữa.

Nguyệt Thấm Lan thuận tay cầm lên một cần câu, trọng lượng không tính là nhẹ, xúc cảm vào tay ôn hòa như ngọc, mặt trên còn có mấy vệt hoa văn ẩn.

Cô hơi nhướng mày nói:

- Những cần câu này đều là linh khí cao cấp siêu đăng phẩm, dùng để làm vũ khí cũng không tệ.

- Thuận tay chế tạo thôi, không tốn thời gian gì.

Mục Lương nói không chút để ý.

- Sao lại không có dây câu? Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi. Mục Lương nhàn nhạt trả Lời:

- Muốn câu ma thú biển cấp cao thì dùng dây câu bình thường khẳng định không được.

Hắn nói xong thì cầm lấy một cần câu, thuận tay rót năng Lượng vào, chẳng mấy chốc cần câu đã sáng ngời, phần đuôi bắn ra một tia sáng mảnh và rơi vào trong nước.

Mục Lương ôn hòa giải thích: - Những tia sáng này tương đương với dây câu, là dùng sợi Thế Giới Thụ chế thành, mặt trên có nguyên tố sinh mệnh nồng nặc, bất kỳ ma thú nào cũng không chống đỡ được nó, chỉ cần cá cắn phải là có thể câu lên.

Đối với ma thú mà nói, nguyên tố sinh mệnh chính là sự cám dỗ trí mạng, bởi vì có thể làm cho chúng nó nhanh chóng tăng thực Lực và tuổi thọ.

Nguyệt Thấm Lan chợt nói: - Thì ra là như vậy, ta còn đang nghĩ lấy trí lực của đám ma thú cấp cao kia, chẳng lẽ thật sự sẽ ngây ngốc cắn câu sao.

Mục Lương tự tin cười nói: - Yên tâm đi, những sợi dây này còn có tác dụng dụ dỗ, cho dù là ma thú Chí Tôn tới thì cũng sẽ phải há miệng mặc câu thôi.

- Ta rất chờ mong câu được ma thú Chí Tôn.

Khóe môi của Nguyệt Thẩm Lan cong lên.

- Vậy chúc ngươi may mắn. Mục Lương nói xong thì vỗ tay một cái, May Mãn Che Chở rơi vào trên người Nguyệt Thấm Lan.

- Bắt đầu thôi. Nguyệt Thấm Lan lấy ra một chiếc ghế dựa mềm rồi ngồi xuống, vung cần câu trong tay, sợi tơ do ánh sáng màu xanh lục hội tụ lại rơi vào trong nước, chìm xuống dưới đáy biển sâu.

- Mẹ, ta cũng câu cái

Mục Cảnh Lam cầm lấy một cái cần câu nhỏ, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mẹ.

Hồ Tiên ngồi ở một bên khác, cần câu trong tay tùy ý đặt lên bãi đáp mây mù, sợi tơ màu xanh Lục đã chìm xuống đáy biển. Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, Lĩnh Vực Thế Giới lặng yên không tiếng động bao trùm ra ngoài, ngay sau đó một ảo ảnh Thế Giới Thụ khổng tổ xuất hiện, chắn sương mù trong Kênh Sương Mù ở bên ngoài, tăng thêm mức độ bảo vệ cho con trai và con gái.

Có Lĩnh Vực Thế Giới ở đây, bất kỳ nguy hiểm nào cũng sẽ bị ngăn cản ở bên ngoài. Mục Lương làm như vậy chính là sợ một phần vạn, muốn bảo đảm an toàn cho con cái hơn.

Hắn làm xong những việc này mới ngồi xuống, lấy ra một cần câu dài, sợi tơ màu xanh lá đồng dạng rơi rơi vào trong nước biển.

- Cha, tại sao ta còn không câu được gì thế?

Mục Cảnh Lam bĩu môi hỏi. Mục Lương dịu dàng an ủi: - Câu cá phải kiên trì một chút, lúc này mới vừa bắt đầu thôi.

- Ổ,

Mục Cảnh Lam ngoan ngoãn gật đầu, bàn tay nho nhỏ năm chặt cần câu, đôi mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm vào mặt nước. Mục Phương Tiên kiêu ngạo nói:

- Em trai không nên nóng lòng, cha nói rồi, dục tốc bất đạt.

Mục Cảnh Lam bĩu môi, không trả Lời câu hỏi của tỷ tỷ, tiếp tục nắm chặt cần câu của mình.

Mục Lương cười một tiếng, phóng xuất ra nguyên tổ sinh mệnh lần nữa, hấp dẫn những sinh vật sống ở vùng biển xa qua tới.

Chẳng mấy chốc nửa giờ đã trôi qua. - Nửa giờ rồi.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Mục Lương, ảnh mắt mang theo tia u oán.

Cô đã ngồi yên nửa giờ, cảm thấy rất nhàm chán.

- Chờ một chút đi.

Mục Lương ôn hòa trấn an. Trong lòng hắn cảm thấy kỳ quái, rõ ràng đã thi triển May Mẫn Che Chở cho Nguyệt Thấm Lan rồi, sao đến giờ còn không có ma thú mắc câu? - Rào rào ~~~

Không chờ hắn suy nghĩ cẩn thận, ngoài khơi xuất hiện một mảnh gợn sóng, cần câu của Nguyệt Thấm Lan run rẩy vài cái, sợi tơ màu xanh lá rơi vào trong nước cũng căng lên.

- Tới rồi

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lập tức sáng ngời.

- Mau quấn dây.

Mục Lương nhắc nhở.

- Tốt. Nguyệt Thấm Lan đáp một tiếng, nhẹ nhàng vung cần câu, sợi tơ màu xanh lục nhanh chóng rút về.

Đang lúc mọi người nhìn chăm chú, một bóng đen từ từ bị kéo ra khỏi mặt biển. Đó là một con quái ngư thân dài ba mét, cả người mọc đầy gai sắc, cực kỳ giống cá nóc biến dị.

Quái ngư có màu xám đậm, gai nhọn trên người dài ngắn không đồng nhất, chóp đuôi có văn lộ màu tím đậm, cho người ta một loại cảm giác độc tính rất mạnh. Mục Lương nhìn lướt qua, mỉm cười nói:

- Là ma thú biển cấp 7.

Ma thú biển cấp 7 rơi vào trên bãi đáp mây mù không thể động đậy, cơ thể bị sợi tơ màu xanh lục quấn quanh từng vòng, bó chặt thành cái bánh chưng.

- Thoạt nhìn có vẻ không thể ăn.

Nguyệt Thấm Lan ghét bỏ bĩu môi.

- Ứm, nhưng mà những tài Liệu trên người nó vần là có tác dụng.

Mục Lương ôn hòa nói. Nguyệt Thấm Lan đáp ứng: - Vậy thì giữ lại đi.

- Hống hống hống ~~~

Ma thú biển cấp 7 phát ra tiếng gầm gừ, nó giẫy giụa muốn phản kháng, đáng tiếc cuối cùng cũng là phí công vô ích.

Mục Lương vươn một ngón tay tới trước, một vệt sáng xuyên qua đầu ma thú cấp 7, đào ra tỉnh thạch ma thú trong cơ thể nó. - Phanh ~~~

Cơ thể của ma thú biển cấp 7 ầm ầm ngã xuống, nhanh chóng bị Mục Lương thu vào không gian trong cơ thể.

- Cha thật là lợi hại.

Hai mắt của Mục Phương Tiên sáng lên, lên tiếng khen ngợi.

Mục Lương cười khẽ nói:

- Từ Từ cũng rất lợi hại, sẽ nhanh câu được một con cá thôi.

- Rào rào ~~~ Lúc này cần câu trong tay Mục Cảnh Lam run rẩy, trên mặt hắn lập tức xuất hiện nụ cười.

- Cha, cần câu của ta cũng cử động rồi!

Hắn vội vàng hô to, hưng phấn nhìn về phía nam nhân.

- Đừng nóng nảy, chờ một chút lại xuất hiện một cái nữa.

Mục Lương ôn nhuận nói.

- ĐƯỢC.

Mục Cảnh Lam vẫn giữ nguyên vẻ mặt tươi cười, có thể nhìn ra được cậu bé vẫn còn có chút khẩn trương. Mục Cảnh Lam nhìn chằm chăm vào vị trí trung tâm của gợn sóng trên mặt nước, sợi tơ màu xanh Lục chìm chìm nổi nổi, dưới nước quá mức tối tăm, không nhìn ra thứ mắc câu là sinh linh gì. - Cha?

Hắn quay đầu khẩn trương nhìn về phía Mục Lương.

- Chờ một chút, có thể nó chỉ đang thử thăm dò bên trên.

Mục Lương bình tĩnh nói.
Bình Luận (0)
Comment