Chương 3647: Thể Nghiệm Nhập Thế Ban...
Chương 3647: Thể Nghiệm Nhập Thế Ban...Chương 3647: Thể Nghiệm Nhập Thế Ban...
Đây là lần đầu tiên cô tới thế giới nhân loại, có rất nhiều chuyện cô cũng không hiểu.
- Chắc là vậy.
Ca Địch Á chậm rãi gật đầu. Đợi thêm vài phút, nhân viên bán hàng bưng tới một cái nổi lưu ly, bên trong một nửa là canh xương hầm một nửa là canh súp cay.
Hắn thuần thục khởi động Linh khí đun nóng ở trên bàn rồi Lại đặt cái nồi lên trên. Một nhân viên khác bưng khay đi tới, đặt nguyên liệu nấu ăn xuống, chẳng mấy chốc đã bày đầy mặt bàn. Ca Địch Á lộ ra vẻ mặt nghỉ ngờ nhìn về phía nhân viên bán hàng, hỏi:
- Những thứ này đều còn sống phải không?
- Đúng vậy, một hồi nữa chỉ cần bỏ vào trong nổi nấu, chín rồi thì vớt ra chấm với nước chấm là ăn được. Nhân viên bán hàng giới thiệu.
Mộ Thanh Tuyết gật đầu:
- Hiểu rồi.
Nhân viên bán hàng mỉm cười ra hiệu:
- Chúc hai vị dùng bữa ngon miệng, có việc gì thì cứ gọi ta.
- Tốt.
Ca Địch Á đáp một tiếng. Cô bưng một đĩa thịt lên rồi trút toàn bộ vào trong nổi. = lo Uc Do có
Canh nóng cuồn cuộn, miếng thịt ở bên trong nhanh chóng đổi màu chín muỗi.
Hai mắt của Ca Địch Á sáng ngời, dùng đũa gặp một miếng thịt lên, nói:
- Hẳn là ăn được rồi.
- Ngươi thử trước xem.
Mộ Thanh Tuyết bĩu bĩu căm.
- ...IỐT,
Khoé miệng của Ca Địch Á giật giật, gắp miếng thịt lên cho vào miệng.
Cô nhấm nuốt hai cái, đôi mắt đẹp trợn tròn thốt lên: - Tộc trưởng đại nhân, đồ ăn này thật ngon!
- Xem ra mùi vị cũng không tệ.
Mộ Thanh Tuyết hài lòng gật đầu, Lúc này mới lấy đũa gắp thịt từ trong nổi ra.
Cô ăn thử một miếng, đôi mặt đẹp màu vàng kim lập tức sáng ngời, lập tức gia tăng tốc độ gắp thức ăn.
- Tộc trưởng đại nhân, chừa một chút cho ta nữa!
Ca Địch Á kêu la.
Mộ Thanh Tuyết ý bảo nói:
- Thêm thịt đi.
- A. Ca Địch Á bĩu môi, bưng toàn bộ đĩa thịt viên và thịt thái lát lên rồi đổ vào trong nổi.
=1)... 0.....
Hai người ăn vui đến quên cả trời đất, thậm chí còn gọi thêm hai phần đồ ăn mới lấp đầy bụng.
"5...
Ca Địch Á ợ một cái, thoả mãn nói:
- Tộc trưởng đại nhân, món này rất ngon, ta ăn no rồi.
- Đúng vậy, thức ăn của vương quốc Huyền Vũ quả nhiên ăn ngon.
Mộ Thanh Tuyết hài Lòng gật đầu.
Cô đứng lên, ưu nhã nói: - Đi thôi.
- TỐT.
Ca Địch Á vội vàng đuổi theo.
- Hai vị, xin mời sang bên này tính tiền.
Nhân viên bán hàng mỉm cười ra hiệu.
Ca Địch Á hỏi: - Bao nhiêu đồng Huyền Vũ? - Tổng cộng là 325 đồng Huyền Vũ.
Nhân viên bán hàng mỉm cười đáp.
- Cũng không đắt lắm.
Ca Địch Á gật đầu, lấy ra đồng Huyền Vũ thanh toán bữa án.
Nhân viên bán hàng nghe vậy khóe miệng giật giật, rất muốn nói ăn một bữa hơn ba trăm đồng Huyền Vũ là rất có thể ăn, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống không nói gì.
Sau khi thanh toán tiền ăn xong, Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch Á trở về đường chính, lúc này người đi đường vẫn còn rất nhiều.
- Tộc trưởng đại nhân, bây giờ chúng ta nên đi đâu đây? Ca Địch Á vỗ bụng một cái hỏi.
- Đi tìm Mục Lương.
Mộ Thanh Tuyết đáp không hề nghĩ ngợi.
Ca Địch Á hỏi với vẻ mặt mờ mịt: - Tìm Mục Lương các hạ làm gì, chúng ta lại muốn đi đâu tìm hẳn?
- Nơi này là địa bàn của hắn, hắn hẳn là nên tiếp đón chúng ta.
Mộ Thanh Tuyết khẽ hất hàm nói.
Ca Địch Á gật đầu:
- Nghe có vẻ cũng đúng ha... Mộ Thanh Tuyết lạnh nhạt nói:
- Ngươi đi tìm người hỏi một thăm xem Mục Lương đang ở đâu. - Tốt.
Ca Địch Á ngoan ngoãn gật đầu.
Cô xoay người trở lại trong tiệm Lẩu, gọi một nhân viên bán hàng lại hỏi thăm.
- A, các ngươi muốn gặp quốc vương bệ hạ của chúng ta à?
Nhân viên bán hàng sửng sốt một chút.
Ca Địch Á lộ ra vẻ mặt ngây thơ hỏi:
- Đúng vậy, hắn đang ở đâu, làm thế nào để tìm hắn? Trên mặt của nhân viên bán hàng lộ ra vẻ một Lời khó nói hết, nhỏ giọng nói:
- Bệ hạ của chúng ta ở tại Khu Vực Trung Ương Chủ Thành, muốn đi đến đó thì phải ngồi xe Lửa hoặc là phi thuyền vận chuyển.
- Phải mất bao lâu?
Ca Địch Á lại hỏi.
Nhân viên bán hàng giải thích:
- Ngồi xe Lửa cần hai ngày, phi thuyền vận chuyển chỉ cần một giờ. - Hai ngày à, như vậy cũng quá lâu rồi.
Ca Địch Á ngạc nhiên nói.
- Các ngươi có đến đó thì cũng không gặp được bệ hạ của chúng ta đâu, không phải ai muốn là có thể gặp được ngài ấy.
Nhân viên bán hàng nhắc nhở.
Ca Địch Á ngây thơ nói:
- Không sao, chúng ta quen biết Mục Lương các hạ. Nhân viên bán hàng hoài nghi cô gái người cá đang nói mê sảng, nhưng mà cuối cùng chỉ lộ ra vẻ mặt phức tạp nhìn cô tươi cười ởi ra ngoài.
- Hoa lạp lạp ~~~
Dưới bóng đêm, phi thuyền vận chuyển đáp ở ngoài khơi, nước biển bên ngoài cuồn cuộn, đội thuyền ở trong nước biển Lù Llù bất động.
Trong khoang thuyền, Ly Nguyệt đang tựa vào trong lòng Mục Lương ngủ thiếp đi.
Một bên khác, Đồ Tư Lệ Na nhìn chăm chú vào nước biển đang dâng trào ngoài cửa sổ lưu ly, trong lòng phức tạp khó dằn, chờ mong hừng đông lại sợ sau khi lên đảo sẽ làm cho mình thất vọng.
Cô tính thời gian, khoảng cách đến hừng đông còn có một giờ, càng gần hừng đông càng làm cho cô khẩn trương hơn.
Trong lúc cô tâm thần bất định, lo lắng chờ đợi thì chân trời nổi lên một màn màu trắng bạc, trời sắp sáng.
Cô còn chưa kịp đánh thức Mục Lương và Ly Nguyệt thì hai người đã mở mắt ngồi dậy, giếng như là chưa từng nghỉ ngơi bao giờ.
- Các ngươi cũng cả đêm không ngủ à?
Đồ Tư Lệ Na kinh ngạc hỏi. Ly Nguyệt thành thật nói:
- À không, ta ngủ rất lâu. Có Mục Lương ở bên cạnh, cô không cần lo lẵng cái gì, nhắm mắt lại là có thể an ổn ngủ say.
- Trời gần sáng.
Đồ Tư Lệ Na mấp máy môi nói. - Ta biết rồi.
Mục Lương thuận miệng lên tiếng, phất tay mang theo hai cô gái rời khỏi phi thuyền vận chuyển, lơ Lửng trên mặt biển chờ đợi tia sáng mặt trời đầu tiên rơi xuống.
Đồ Tư Lệ Na khẩn trương nhìn chăm chú vào mặt biển trước mặt, sau khi thi triển bí pháp thì cô có thể cảm nhận được rõ ràng Đảo Thất Lạc ở trước mặt.
- Ngươi xác định không cảm ứng sai vị trí chứ?
Ly Nguyệt hỏi lại lần nữa. Đồ Tư Lệ Na nghiêm túc trả Lời:
- Vị trí mà bí pháp chỉ dẫn ta chính là chỗ này.
- Vậy thì chờ ởi.
Mục Lương chậm rãi gật đầu.
Đồ Tư Lệ Na nhìn về phía nam nhân, nhắc nhở:
- Bệ hạ, chờ khi tia nắng xuất hiện, ta sẽ thi triển bí pháp dẫn dắt Đảo Thất Lạc xuất hiện, sau đó cần các hạ giúp ta một phen, làm cho Lối vào của Đảo Thất Lạc ổn định lại.
- Ta làm thế nào để giúp ngươi?
Mục Lương lạnh nhạt hỏi.