Chương 3648: Tiến Vào Đảo Thất Lạc.
Chương 3648: Tiến Vào Đảo Thất Lạc.Chương 3648: Tiến Vào Đảo Thất Lạc.
Đồ Tư Lệ Na gắn từng chữ:
- Chỉ cần ngươi phóng thích lực lượng Đế cấp về phía Đảo Thất Lạc là được.
- Ta biết rồi.
Mục Lương gật đầu một cái. - Hoa lạp lạp ~~~
Nước biển cuồn cuộn, đường chân trời dâng lên một vầng sáng, ánh mặt trời ấm áp chiếu xạ mà đến.
Đồ Tư Lệ Na nhắm ngay thời cơ, lập tức vận chuyển bí pháp.
= Ông ~~~ Năng lượng vô hình từ trong cơ thể cô phóng ra ngoài, đồng thời cô cắt võ bàn tay, vung máu tưới ra xung quanh.
Huyết dịch biến thành từng viên huyết châu nổi lơ lửng giữa không trung, khí tức Thần Tộc trong máu bị kích thích ra.
- Ẩm ầm ~~~
Bầu trời vốn dĩ vạn dặm không mây đột nhiên vang lên tiếng sấm rên mà không có dấu hiệu báo trước nào, ngay sau đó mây đen kéo tới dày đặc, vô số sấm sét nhảy nhót trong tầng mây.
Đồ Tư Lệ Na lộ ra sắc mặt trắng bệch, khẩn trương nói: - Sự tồn tại của ta đã bị thế giới phát hiện rổi.
Thần Tộc không được thế giới này cho phép tổn tại, người của Thần Tộc bên ngoài Đảo Thất Lạc sẽ chết trước năm mươi tuổi.
Hiện tại thiếu nữ chủ động phóng thích khí tức Thần Tộc trong máu, làm cho cô bị thế giới này nhận thấy được sớm hơn.
Mục Lương ngẩng đầu nhìn trời, bình tĩnh nói: - Không cần để ý tới nó, tiếp tục đi.
- Tốt.
Đồ Tư Lệ Na cắn răng, tiếp tục thi triển bí pháp dẫn dắt sự xuất hiện của Đảo Thất Lạc.
Cô chỉ có thời gian năm phút, nếu như bỏ lỡ thời gian này thì chỉ có thể chờ ngày mai thử lại.
- Âm ầm ~~~
Từng trận sấm sét trên bầu trời nhanh chóng hạ xuống, bổ về phía thiếu nữ. Cơ thể Đồ Tư Lệ Na run lên, cố nén sợ hãi không rời đi, không ngừng lại động tác thi triển bí thuật.
Mục Lương ngẩng đầu nhìn bầu trời một chút rồi thi triển năng Lực khống chế nguyên tổ lôi, những sấm sét hạ xuống kia toàn bộ đều bay về phía hắn, cuối cùng bị Không Gian Cắn Nuốt nuốt chửng.
Trong lòng Đồ Tư Lệ Na âm thầm thở phào một hơi, chuyên chú dẫn dắt Đảo Thất Lạc xuất hiện.
- Âm ầm ~~~ Tiếng sấm sét càng ngày càng vang dội, sấm sét như mưa xẹt qua, thế tất yếu muốn hoàn toàn mạt sát Thần Tộc.
- Chậc.
Mục Lương nhướng mày, bầu trời vặn vẹo, một hố đen cực lớn xuất hiện, bắt đầu căn nuốt những lôi điện kia.
= Ông ~~~
Phạm vi xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh, nước biển không còn cuồn cuộn, tiếng sấm cũng bị cắt đứt ở bên ngoài. Ánh mắt của Đồ Tư Lệ Na lộ ra vẻ vui mừng, trước mắt vốn là biển cả vô tận xuất hiện một mảnh ảo ảnh, đang ngưng thật lại với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Đó là ảo ảnh của một hòn đảo, cho dù còn chưa ngưng thật cũng có thể nhìn ra được Lục thực trên đảo phát triển mạnh mẽ.
Toàn bộ hòn đảo nhỏ là hình tròn bất quy tắc, trên đảo là quần sơn san sát, còn có thể nhìn thấy sông chảy ngược về phía đỉnh núi. - Đảo Thất Lạc xuất hiện, Mục Lương các hại
Đổ Tư Lệ Na hưng phấn hô to.
Mục Lương ngước mắt nhìn Lại, giơ tay lên phóng xuất ra lực lượng Để cấp, rót vào trên ảo ảnh của Đảo Thất Lạc.
- Ong ong ong ~~~
Tốc độ ngưng thực của ảo ảnh Đảo Thất Lạc nhanh hơn, vị trí được rót vào lực lượng Để giai ngưng thực trước tiên, xuất hiện một khối thổ địa đường kính trăm mét. Đồ Tư Lệ Na lại cắt ngón tay, máu tươi rơi ra ngoài, bao trùm quanh người Mục Lương và Ly Nguyệt.
Cô làm xong những chuyện này thì quay đầu lại, vội vàng hô:
- Mục Lương các hạ, ngay Lúc này, chúng ta lên đảo!
- Được rồi.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, một tay năm eo của cô gái tóc trắng, tay kia kéo Đồ Tư Lệ Na vọt tới trước, xuyên qua ảo ảnh bước lên thổ địa ngưng thực. Ba người vừa mới đáp xuống mặt đất, Đảo Thất Lạc bị dẫn dắt ra ngoài lập tức hư hóa lần nữa với tốc độ cực nhanh, cuối cùng hoàn toàn biến mất ở ngoài khơi.
- Phù phù ~~~
Đồ Tư Lệ Na thở phì phò, nắm chặt bàn tay bị cắt rồi nhìn xung quanh, hai má ửng đỏ vì hưng phấn.
Mục Lương và Ly Nguyệt cũng đang quan sát xung quanh, từ bên ngoài nhìn thấy rõ ràng là rơi vào sát biên giới đảo, nhưng mà lúc này ba người Lại xuất hiện trong rừng, phạm vi xung quanh đều là cây cối cao lớn và các loại lục thực.
- Chúng ta vào được rồi, nhưng nơi này là đâu?
Ánh mắt Đồ Tư Lệ Na trở nên mờ mịt, trong lòng cũng nghi ngờ, Lúc lên đảo rõ ràng ở cạnh biển mới đúng.
Mục Lương phóng xuất ra tỉnh thần lực, tìm kiếm hoàn cảnh xung quanh, chỉ cảm nhận được một mảng lớn Lục thực.
- Không biết nữa, chúng ta đi tới trước xem thử ởi.
Hắn bình thản nói. - Cũng chỉ có thể như vậy thôi.
Đổ Tư Lệ Na thở dài một tiếng.
Cô rất muốn nhanh chóng đi tìm tung tích của người trong tộc, nhưng hiện tại không quen hoàn cảnh nơi đây, vẫn là trước tiên đi theo Mục Lương tương đối an toàn.
Mục Lương nắm tay cô gái tóc trắng đi về phía bụi cây, muốn tìm xem dược thảo mình cần có ở đây hay không, đây là một trong những mục đích mà hắn tới Đảo Thất Lạc.
Ly Nguyệt cẩn thận ngắm nhìn xung quanh, thỉnh thoảng thi triển năng Lực mắt thấu thị, không thấy được sự vật nguy hiểm. Chẳng mấy chốc, bước chân của Mục Lương ngừng lại, ánh mắt rơi vào trên một cây đại thụ khô trước đó. Đó là một cây đại thụ cao hơn bốn mướơi mét, trên thân cây to lớn có mấy cây nấm màu đỏ, thoạt nhìn giống như linh chỉ màu đỏ nhạt sinh trưởng ở trên cây. - Tìm được rồi. Đôi mắt của hắn sáng lên, lắc mình lên cây đi hái nấm màu đỏ nhạt.
Đây là Nấm Bột Khô, là một trong những dược liệu phụ trợ để nghiên cứu chế tạo Thuốc Trường Sinh của Mục Lương.
Nấm Bột Khô vốn là loại nấm kịch độc, nhưng chỉ cần lợi dụng tốt là sẽ có được kỳ hiệu nhân nhục bạch cốt, có điều là chỉ hữu hiệu với người chưa chết. Mục Lương còn chưa kịp ngắt lấy Nấm Bột Khô tiếp theo thì một cái bóng đen lao nhanh về phía hắn. - Cẩn thận!
Ly Nguyệt kinh ngạc thốt Lên.
Vẻ mặt của Mục Lương không thay đổi, cơ thể lóe lên một vòng gợn sóng màu vàng, Tuyệt Đối Phòng Ngự lập tức chặn lại công kích của bóng đen kia.
Bóng đen thấy công kích không hiệu quả, muốn xoay người rời đi.
- Đến rồi thì đừng đi nữa. Mục Lương lạnh nhạt mở miệng, lực Lượng vô hình nhanh chóng trói buộc bóng đen lại.
Mục Lương nhìn về phía bóng đen, phát hiện là một con răn to có dáng vẻ kỳ quái.
Nó dài hai mét, thân to cỡ đùi người trưởng thành, tỷ lệ này tạo cho người ta cảm giác nó không quá dài, đầu thì hơi dẹt, toàn thân là màu xanh lục.
- Hít hà ~~~
Nó giãy giụa liên tục muốn thoát khỏi sự khống chế của Mục Lương.