Chương 3652: Thần Chỉ Đại Lục (2)
Chương 3652: Thần Chỉ Đại Lục (2)Chương 3652: Thần Chỉ Đại Lục (2)
Linh Na lạnh lùng nói:
- Có thứ gì có thể chứng minh lời nói của các ngươi không?
- Cái này đơn giản thôi. Khóe môi của Mục Lương nhếch lên, thi triển năng lực Ý Thức Cụ Hiện Hóa.
Hắn muốn hiểu biết thêm về Thần chỉ đại Lục thông qua cô gái này, cho nên mới kiên nhân giải thích như thế, bằng không cô ta tin hay không thì có liên quan gÌ đến hẳn.
Trong ánh mắt khiếp sợ của Linh Na, hoàn cảnh xung quanh xảy ra thay đổi, cô phát hiện mình đang đứng trên một con đường dài, phạm vi xung quanh người đến người đi, bên cạnh là cửa hàng náo nhiệt.
Sau mấy hơi thở, hình ảnh xung quanh lại thay đổi, lần này cô nổi lơ lửng giữa không trung, thấy được từng dãy nhà lâu cao tầng, các loại xe cộ chạy băng băng qua lại.
Hình ảnh lại thay đổi, lần này đại dương mênh mông xuất hiện, rất nhanh lại thấy được đường ven biển, một mảnh quần sơn kéo dài phập phống, từng toà thành trì chẳng chịt.... Linh Na ngơ ngác, hình ảnh trước mặt đã biến mất nhưng cô còn chưa hổi phục tỉnh thần lại, vẫn đắm chìm trong cơn khiếp sợ.
- Này, hoàn hồn lại đi.
Đồ Tư Lệ Na không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Cơ thể của Linh Na run lên, vẻ mặt trở nên tái nhợt. Giọng nói của cô run rẩy:
- Những thứ vừa rồi là ảo giác, tất cả đều là giả.
Mục Lương bình tĩnh nói: - Có tin hay không thì tuỳ ngươi, nhưng đó đúng là địa phương chúng ta sinh sống, mà nơi đây lại được chúng ta gọi là Đảo Thất Lạc.
Linh Na nhớ lại đất đai mênh mông kia, so với Thần chi đại Lục thì nơi này đúng là giống như là một hòn đảo. Trên mặt cô hiện lên sự nghiêm túc lần nữa, hỏi:
- Mục đích các ngươi tiến vào Thần chỉ đại Lục là gì?
- Tìm một chút thảo dược, thuận tiện đưa cô ta trở về. Mục Lương liếc nhìn Đồ Tư Lệ Na.
Linh Na nghe vậy nhìn về phía thiếu nữ, cau mày nói: - Đưa cô ta trở về à?
- Ta cũng là người của Thần Tộc.
Đồ Tư Lệ Na giải thích.
Linh Na nghe vậy thì càng nhíu mày sâu hơn, người trong bộ lạc quả thật tự xưng là Thần Tộc, là truyền thống mà tổ tông Lưu truyền xuống, chỉ là người trên đảo đều gọi Thần tộc, chẳng lẽ còn có nhân loại không phải Thần Tộc?
Đổ Tư Lệ Na thở dài một tiếng, tiếp tục nói:
- Ở bên ngoài, Thần Tộc không thể sống quá 50 tuổi, hơn nữa cũng có nhân loại không phải Thần Tộc.
- Ngươi nói vậy là có ý gì? Linh Na càng thêm nghi ngờ. Đổ Tư Lệ Na thấy thiếu nữ không hiểu, bèn giải thích: - Ở trăm ngàn năm trước, Thần Tộc cũng sinh hoạt ở bên ngoài, chỉ là sau đó thể giới bắt đầu khiển trách Thần Tộc... Linh Na càng thêm nghi ngờ, lời của thiếu nữ hoàn toàn khác với lịch sử Thần chỉ đại lục mà cô được nghe kể. Môi cô run lên, thì thầm:
- Tại sao lại như vậy chứ?
- Sự thật chính là như vậy. Mục Lương lạnh nhạt mở miệng.
Hắn nhìn chăm chú vào thiếu nữ, hỏi:
- Bây giờ tới lượt ngươi, nói một chút lịch sử của Thần chi đại Lục đi. - Ta từ khi có ký ức tới nay thì đã sinh sống ở nơi này rồi, lúc trước từng đi qua biên giới của Thần chỉ đại Lục.
Linh Na trầm tư một lát, chậm rãi nói:
- Nơi đó có bích lũy đại Lục, phàm ai đi vào thì sẽ trở ra đúng ngay chỗ cũ vào hôm sau, đồng thời không nhớ rõ chuyện xảy ra bên trong, ta cũng giống vậy.
Đồ Tư Lệ Na chớp chớp mắt, yên tĩnh lãng nghe.
Linh Na tiếp tục kể lại: - Còn về chuyện trăm ngàn năm trước mà các ngươi nói thì ta hoàn toàn không có ấn tượng, trong sử sách cũng chưa từng thấy.
Mục Lương nghe xong lời của Linh Na, trầm tư rồi hỏi: - Sách sử của các ngươi ghi chép xa xưa nhất là từ khi nào?
Linh Na há miệng, giọng nói mập mờ đáp:
- Ba vạn năm trước.
Mục Lương lại hỏi: - Ba vạn năm trước sao? Vậy trước đó thì sao?
Linh Na lắc đầu, giọng run run nói:
- Ta không biết, có lẽ sách sử của các bộ lạc khác có ghi chép.
- Phải không, có lễ vậy. Mục Lương cười nhạt.
Linh Na nhìn nụ cười của nam nhân, trong lòng bắt đầu dao động, chẳng lẽ bên ngoài bích lũy đại Lục thật sự còn có thế giới rộng lớn hơn? Mục Lương nhìn về phía Đồ Tư Lệ Na, bình tĩnh nói:
- Ta đã thực hiện hứa hẹn với ngươi, giao dịch của chúng ta đến đây là kết thúc.
Cơ thể Đồ Tư Lệ Na khẽ run, lo lăng nhìn hăn, hỏi:
- Bệ hạ định trở về sao?
- Không vội, ta còn ở đây tìm thêm một ít dược thảo. Hắn muốn chế tạo Thuốc Trường Sinh nhưng còn thiếu nhiều dược thảo, hiện tại còn thiếu mấy chục loại trong số hàng trăm loại cần thiết.
Mục Lương còn muốn tích lũy thêm một ít dược thảo còn lại, để tránh trường hợp tương lai cần dùng đến mà không có, dù sao Thần Chỉ đại lục không phải là nơi có thể tùy ý ra vào bất cứ lúc nào.
Nghĩ đến đây, hắn liếc nhìn Đồ Tư Lệ Na, nếu sau này muốn đến Thần chỉ đại Lục mà không có thiếu nữ này, liệu hắn có vào đây được không?
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, suy nghĩ về việc bày một ma trận pháp không gian truyền tống, hoặc thử dùng Cửa Không Gian Truyền Tống để xem liệu hắn có thể ra vào Thần chỉ đại lục như bình thường hay không. Vương quốc Huyền Vũ có vài ma trận pháp truyền tống không gian chưa sử dụng, chỉ cần đổi tọa độ cho ma trận pháp mới xây bên này là có thể thực hiện truyền tống định hướng.
Đồ Tư Lệ Na cắn môi dưới, đề nghị:
- Bệ hạ, có muốn ta đi cùng các ngươi trước không? Có lẽ ta có thể giúp đỡ.
- Giúp đỡ gì chứ? Ánh mắt của Mục Lương bình tĩnh nhìn chằm chằm cô.
Đổ Tư Lệ Na vội vàng nói:
- Bệ hạ, nơi này dù sao cũng là Thần chỉ đại lục, mà ta là người Thần Tộc, có lẽ còn có nhiều việc cần đến ta, hơn nữa các ngươi vẫn chưa rời khỏi Thần chỉ đại lục, có thể sẽ cần ta hỗ trợ.
Trong lòng cô đang xoắn xuýt, Thần chỉ đại lục không khiến cô có Lòng trung thành, liệu ở lại đây có phải là sự Lựa chọn tốt nhất không? Trước khi đưa ra quyết định, Đồ Tư Lệ Na muốn tiếp tục đi theo Mục Lương tiện thể khám phá Thần chỉ đại Lục, sau đó mới quyết định có nên ở lại đây hay không. Trong lòng cô rất rõ ràng, trước khi hiểu rõ Liệu ở lại Thần chỉ đại Lục có an toàn hay không, đi theo Mục Lương vần là lựa chọn an toàn nhất.
- Ngươi rất thông minh. Mục Lương đột nhiên nói với thiểu nữ.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đồ Tư Lệ Na ửng đỏ, rõ ràng những toan tính trong lòng cô đều đã bị nam nhân nhìn thấu.
Cô khẽ ngẩng cao đầu, giọng điệu nghiêm túc nói:
- Bệ hạ, ta nói đều là sự thật.
Mục Lương khẽ cười, gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai.
Đổ Tư Lệ Na âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cô nở một nụ cười, nói:
- Bệ hạ, chúng ta tiếp tục đi vào trong đó chứ? Nghe vậy, Mục Lương nhìn về phía Linh Na, nói:
- Không mời chúng ta vào bộ lạc nghỉ ngơi một chút sao?