Chương 3653: Bọn Họ Nói Gì Ngươi Cũng...
Chương 3653: Bọn Họ Nói Gì Ngươi Cũng...Chương 3653: Bọn Họ Nói Gì Ngươi Cũng...
Môi Linh Na khẽ run, dè dặt nói:
- Các ngươi có mục đích gì? Mục Lương mỉm cười nói:
- Chúng ta chỉ tìm dược thảo và linh thú, không có hứng thú với bộ lạc của các ngươi, đi vào bộ lạc chỉ là để thu thập một ít tin tức liên quan đến dược thảo mà thôi.
Hắn thật sự không có thời gian để vào rừng hoặc lên núi tìm dược thảo một cách chậm rãi. Cách tốt nhất là đi đến từng bộ lạc để giao dịch hoặc hỏi thăm tin tức về dược thảo cần thiết, như vậy mới có thể nâng cao hiệu suất.
Linh Na chưa đáp lại, cô nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Mục Lương, muốn xem trong lời nói của hãn có bao nhiêu phần chân thực. Mục Lương vẫn giữ vẻ mặt bình thản, mỉm cười nói:
- Với thực lực của ta, nếu ta muốn đi, ngươi cũng không thể ngăn được.
Đồng tử Linh Na co lại, cô không nhìn thấu được thực lực của Mục Lương.
Nếu tộc trưởng bộ lạc mạnh hơn hắn, để hắn đi vào cũng không đáng ngại. Nhưng nếu Mục Lương mạnh hơn tộc trưởng bộ lạc, không cho hắn ởi cũng vô ích.
- Phù ~"
Cô chậm rãi thở ra một hơi, lạnh lùng nói:
- Ta biết rồi. Hy vọng các ngươi không lừa ta, nếu không, dù có chết ta cũng bắt các ngươi trả giá đắt.
- ĐƯỢC.
Đôi mắt đẹp của Đồ Tư Lệ Na sáng lên, cô muốn đến bộ lạc của Thần Tộc để hoàn thành nguyện vọng của cha mẹ. Cô muốn xem bộ lạc của Thần Tộc là như thế nào, rồi mới Lo liệu cho những dự định sau này.
- Đi theo ta.
Linh Na liếc nhìn mấy người Mục Lương rồi xoay người đi về phía rừng rậm.
- Tốt.
Mục Lương nắm tay Ly Nguyệt rồi đuổi theo.
Đồ Tư Lệ Na nắm chặt bọc hành lý trên người, bên trong chứa di vật của cha mẹ, cô dự định sẽ tìm một nơi trên Thần chỉ đại lục để xây một ngôi mộ chôn quần áo và di vật.
Ba người theo Linh Na xuyên qua một mảng rừng rậm nhỏ, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy hồ lớn, bên kia hồ là dòng sông chảy ngược và ngọn núi cao vút trong mây. - Cộp cộp cộp ~~~”"
Bên hồ là một khu phòng ốc, có cái được xây bằng da thú, có cái được dựng lên từ đá hoặc gõ.
Gần hồ nhất là một ngôi nhà đá lớn, nhìn qua có thể chứa trên trăm người. Trên cửa nhà đá treo xương sọ của một loài động vật không rõ tên, tạo cho người ta cảm giác đáng sợ.
Trước nhiều ngôi nhà có một nổi đá lớn, bên trong đang nấu thứ gì đó, tỏa ra mùi khó ngửi, có thể thấy lá cây và xương thú đang lăn lộn trong nổi.
Xung quanh bộ lạc có một vòng rào chắn được dựng lên từ những chiếc xương thú, trên đó hiện lên những hoa văn huyền ảo.Vi ptruyenful l.n et - đọc tr miễn phí
Mục Lương quan sát hàng rào xương thú, có thể cảm nhận được năng lượng dao động trên đó, hàng rào này có sức phòng ngự còn mạnh hơn cả những bức tường đá. - Đến nơi rồi.
Linh Na đi về phía cổng bộ lạc, trên cổng có một kiến trúc như tháp canh, bên trong có người trú đóng. Mục Lương gật đầu, ánh mắt lướt qua khu nhà đá và dừng lại trong chốc lát ở những nổi đá.
- Linh Na, hôm nay ngươi về nhanh vậy sao?
Xa xa có người lên tiếng chào hỏi. Bọn họ đều mặc áo da thú, tóc tai bù xù, xõa dài hoặc là buộc tạm bợ, trông giống như những người thời nguyên thủy.
Mục Lương thẩm kinh ngạc, sao người nơi này lại trồng như vần còn ở thời kỳ bộ lạc nguyên thủy.
Chưa kịp để Linh Na giải thích, mọi người trong bộ lạc đã phát hiện ra nhóm của Mục Lương, lập tức trở nên cảnh giác.
Một nam nhân to lớn mặc áo da thú trầm giọng hỏi:
- Linh Na, bọn họ là ai? - Tức Ân đại ca, họ là người từ bên ngoài đến.
Linh Na giải thích.
Nam nhân to lớn tên Tức Ân trừng mắt, nghiêm giọng trách cứ:
- Người từ ngoài đến? Sao ngươi lại đưa họ về bộ lạc? Những người trong bộ lạc đều làm mặt lạnh, vừa khẩn trương vừa nghiêm túc nhìn chăm chăm vào nhóm của Mục Lương.
- Tức Ân đại ca, họ đến từ bên ngoài Thần chỉ đại Lục. Linh Na vội vàng giải thích. Cô sợ tộc nhân hiểu lầm, nên thâm vào một câu:
- Đó là lời bọn họ nói.
- Xôn xao ~~~"
Vừa nghe thiếu nữ nói vậy, những tộc nhân vây quanh đều náo động nhao nhao, ánh mắt đầy vẻ không tin và hoài nghi.
- Không thể nào! Ta chưa từng nghe có ai có thể vượt qua được bích lũy đại lục, nói chỉ đến người từ bên ngoài. Các tộc nhân lắc đầu, không ai tin tưởng.
Tức Ân lạnh lùng nói:
- Linh Na, ngươi vẫn còn quá ngây thơ rồi, bọn họ nói cái gì thì ngươi cũng tin sao? Linh Na ủy khuất nhíu mày, buồn bực nói:
- Tức Ân đại ca, ta rất khó giải thích chuyện này, ngươi để bọn họ tự giải thích cho ngươi đi.
Khi đối mặt với những câu hỏi từ các tộc nhân bộ lạc, Mục Lương không giải thích nhiều, mà chỉ thi triển năng lực Ý Thức Cụ Hiện, tái hiện Lại hình ảnh đã trình diễn cho Linh Na.
".
Khi khoảnh khắc diện tích mặt đất rộng lớn xuất hiện trong hình ảnh, mọi người không thể kìm chế được mà liên tục thốt lên tiếng kinh ngạc.
Hình ảnh chuyển đổi, thành phố phổn hoa hiện ra trước mắt mọi người, ngựa xe như nước, cao lâu san sát, phi thuyền vận chuyển và xe lửa xuyên qua núi đổi, tất cả đều khiến người trong bộ lạc ngỡ ngàng. Mục Lương vung tay, Ý Thức Cụ Hiện biến mất, toàn trường trở nên yên lặng.
Yết hầu của Tức Ân nhấp nhô, hắn định thần lại, nhìn về phía Mục Lương và hỏi:
- Thưa ngài, những thứ vừa rồi đều là thật sao?
- Đương nhiên.
Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.
Tức Ân lộ ra sắc mặt nghiêm trọng, sau khi nhìn thấy trang phục của ba người Mục Lương, trong lòng đã tin tưởng đến tám phần, bởi lẽ ở Thần chỉ đại lục không có ai ăn mặc như vậy.
Người sống tại Thần chỉ đại lục đều mặc áo da thú, chưa bao giờ có quần áo tỉnh tế như thế này.
- Đây là loại Lực Lượng 8Ì, chẳng lẽ là Thần Tích?
Một người thốt lên.
"Chỉ là một loại ma pháp mà thôi.
Mục Lương lạnh nhạt nói, gán năng lực Y Thức Cụ Hiện thành ma pháp để dễ dàng giải thích cho những người trước mặt này. Tức Ân nghỉ ngờ hỏi:
- Ma pháp là gì?
Nghe được lời này, Mục Lương và Đồ Tư Lệ Na đều hơi sửng sốt.
Ly Nguyệt hỏi thẳng:
- Ở đây không có ma pháp sao?
- Không.
Đám người Tức Ân lắc đầu. Mục Lương nhìn về phía mấy nổi đá Lớn trong bộ lạc, hỏi: - Vậy các ngươi dựa vào luyện thể để tăng cường lực lượng sao?
- Đúng vậy.
Tức Ân vô thức gật đầu. Khóe miệng Mục Lương giật giật, nơi này quả nhiên đủ cổ xưa, vẫn đi theo con đường luyện thể, tương tự như Cường Hóa Giả ở đại lục cũ dựa vào bí dược để cường hóa cơ thể và thu được sức mạnh.
Đồ Tư Lệ Na cũng phản ứng lại, khóe môi không khỏi co giật.
Tức Ân không khỏi hỏi:
- Ma pháp là sức mạnh của người bên ngoài các ngươi à?
- Có thể coi là vậy.
Mục Lương gật đầu, giơ tay vung nhẹ một cái, nguyên tổ nước trong không khí tụ lại, hình thành một dòng nước lơ lửng giữa không trung.